Bà cụ tầng dưới – Câu chuyện nhân văn đáng ngẫm

Bà cụ tầng dưới đã ra đi, bà mang theo nỗi cô đơn và bất lực của mình. Những ngày cuối đời, điều bà mong mỏi duy nhất chỉ là hơi ấm tình thân nhưng không được…

Diệu Nguyễn Theo dõi
Sống Đẹp
Nguồn: Internet

Một hôm nọ, bà cụ tầng dưới đột nhiên đến gõ cửa nhà tôi hỏi có muốn mua lại căn nhà của bà không, căn nhà rộng 132m vuông. Tôi có chút bất ngờ, nói với bà: “Bà ơi, con có nhà rồi, không cần mua thêm đâu ạ!”.

Bà cụ nhìn tôi, tiếp tục nói: “Con à, nếu con đồng ý mua nhà của bà, bà sẽ không lấy của con xu nào, chỉ cần con đồng ý với bà một điều kiện thôi”.

Tôi sững người, sao trên đời lại có chuyện tốt thế chứ? Nhưng thái độ bà cụ rất nghiêm túc, trong ánh mắt còn ẩn chứa một nỗi niềm nặng trĩu khó hiểu. Tôi cố nén sự nghi ngờ trong lòng, nói với bà: “Bà cứ nói đi, nếu có thể giúp con nhất định sẽ giúp”.

Bà cụ ngước nhìn tôi, chậm rãi nói: “Sau này, mỗi lần đi xuống dưới, con đi ngang cửa nhà bà thì cứ gõ cửa một cái, nếu bà trả lời thì con cứ yên tâm đi. Còn nếu không nghe thấy tiếng bà thì con hãy gọi điện cho các con của bà, nếu chúng không về thì con hãy làm ơn đưa bà đi tiếp chặng đường cuối cùng. Căn nhà này bà sẽ để lại cho con”.

Những lời của bà cụ khiến lòng tôi chùng xuống. Đây nào phải là một yêu cầu đơn giản, đó là một sự phó thác sinh mệnh. Lòng tôi rối bời, không biết có nên đồng ý hay không, nhưng nhìn ánh mắt đầy mong đợi và tha thiết của bà, tôi đành gật đầu chấp nhận. Tôi đỡ bà vào nhà, rót cho bà ly nước nóng. Nhìn dáng vẻ già nua, run rẩy của bà lòng tôi chua xót vô cùng.

vang-gia-ngay-cuoi-cau-chuyen-dang-suy-ngam (2)

Qua câu chuyện bà kể tôi mới biết bà năm nay đã 86 tuổi. Bà và chồng đều là giáo viên về hưu. Con trai lớn đi du học ở Canada rồi đi làm và định cư luôn ở đấy, còn cô con gái thì lấy chồng tận nước Anh. Từ khi các con ra nước ngoài, bà và ông sống nương tựa vào nhau. Nhưng năm ngoái ông qua đời vì bạo bệnh, căn nhà rộng lớn giờ chỉ còn mình bà. Các con bà đã nhiều năm không về thăm gia đình, nhà cũ ở quê bà cũng đã bán từ lâu. Bà bảo giá như các con đừng giỏi giang như thế thì tốt biết mấy. Nếu chúng không ra nước ngoài thì hẳng mỗi năm còn có thể gặp con cháu một vài lần… Nghe bà nói mà tôi thương quá, không phải bà đang trách các con mà bà đang cảm thất bất lực trước tuổi già của mình.

Kể từ hôm đó, mỗi lần đi làm tôi đều ghé qua gõ cửa nhà bà. Chỉ khi nghe tiếng trả lời của bà tôi mới yên tâm đi làm. Vào cuối tuần, tôi cũng tranh thủ thời gian rảnh ghé xuống tầng dưới trò chuyện với bà, cùng bà nấu ăn và giúp bà làm một vài việc vặt. Mỗi lần như thế bà rất vui vẻ, có lẽ đó chính là cái cảm giác hạnh phúc, an toàn mà người già mong mỏi.

Thấm thoát đã 1 năm trôi qua, tháng trước vào tuần cuối cùng của tháng, tôi đi công tác đột xuất nên không kịp gõ cửa nhà bà. Một tuần sau khi trở về, tôi vội vàng đến gõ cửa nhà bà thì không nghe tiếng trả lời của bà. Linh tính chẳng lành tôi gọi điện báo cho ban quản lý tòa nhà và cảnh sát. Khi cảnh sát đến mở cửa thì phát hiện bà đã nằm yên trên giường, đôi mắt nhắm lại, bên cạnh là cuốn album hình ông bà thời trẻ và hình các con khi còn bé. Pháp y nói bà đã qua đời 2 ngày trước vì bệnh tim.

Lòng tôi đau nói, trước ngày đi công tác tôi còn dặn bà trời bên ngoài lạnh lắm, bà đi đâu nhớ mặc ấm vào. Bà còn bảo tôi yên tâm đi công tác, cuối tuần về bà sẽ làm món bánh nhân thịt cho tôi ăn, vậy mà… không ngờ đó lại là lần cuối cùng tôi gặp bà cụ. Bà ra đi lặng lẽ như thể thế giới này chưa từng có sự tồn tại của bà.

Sau đó, tôi gọi điện cho các con bà nhưng không ai về kịp. Trong đám tang bà cụ chỉ có vài người đến tiễn đưa. Sao một người hiền từ như vậy lại ra đi trong sự cô đơn, trống vắng đến thế.

Lo liệu xong tang lễ của bà, tôi đứng rất lâu trong căn nhà trống vắng, nhớ lại khoảng thời gian ấm áp bên bà ngày trước. Càng nghĩ tôi lại thấy thấm thía câu nói của bà “giá như con cái bà không giỏi giang đến thế…”.

Xem thêm: Mùi dầu má xức – Câu chuyện nhân văn cảm động

Đọc thêm

Sau chuyến du lịch tôi cuối cùng cũng hiểu ra, một người mẹ tốt là người dám buông tay ra để con tự trưởng thành, còn bản thân vui vẻ học cách tận hưởng tuổi già của mình.

Học cách tận hưởng tuổi già – Câu chuyện nhân văn đáng ngẫm
0 Bình luận

Anh muốn khóc khi nhìn thấy nụ cười của má. Nụ cười hiền lành, bao dung muôn thuở. “Không sao đâu con, miễn ai cũng được vui vẻ, thoải mái là được”, má cười hiền nói.

Nụ cười của má – Câu chuyện nhân văn đáng ngẫm
0 Bình luận

Từ ngày ngoại mất, chúng tôi cũng ít về quê hẳn và cũng đã lâu anh em chẳng còn giành nhau chút canh chua còn dư trong bát như ngày còn được ở với ngoại.

Nhớ bát canh chua ngoại nấu – Câu chuyện nhân văn cảm động
0 Bình luận

Tin liên quan

Cuộc sống của chúng ta sẽ tốt hơn mỗi ngày khi ta hội tụ đủ 7 yếu tố dưới đây.

Cổ nhân nói: Phúc thọ sẽ về khi ta làm tốt những điều này
0 Bình luận

Không bao giờ nổi giận với người khác, và cũng không nổi giận với chính mình, mới được gọi là chân nhân!

Trí tuệ cổ nhân: Tức giận là bản năng, kiềm chế cơn giận là bản lĩnh
0 Bình luận

Chính trực chính là cái gốc làm người. Bởi người chính trực thường sẽ chân thành, có đạo đức cao cả, tiết tháo nghĩa hiệp và khiêm nhường, hòa ái...

Cổ nhân dạy: Cái gốc làm người chính là người chính trực
0 Bình luận


Bài mới

Thức ăn thừa – Câu chuyện nhân văn cảm động

Tôi sẽ không ngại khi nhận “thức ăn thừa” của hai bác dù đã biết sự thật. Bởi đó là sự tử tế, tình yêu thương mà hàng xóm đã dành cho chàng trai trẻ xa quê như tôi.

Diệu Nguyễn
Diệu Nguyễn 5 giờ trước
Vì sao 'đàn ông sợ sinh năm Dậu, phụ nữ sợ sinh năm Mùi'?

Người xưa có lời răn dạy: 'Đàn ông sợ sinh năm Dậu, phụ nữ sợ sinh năm Mùi'. Vì sao lại thế?

Đỗ Thu Nga
Đỗ Thu Nga 9 giờ trước
Cha dượng của tôi – Câu chuyện nhân văn cảm động

Chưa kịp hưởng hạnh phúc bên vợ và con gái đầu lòng, ba tôi được lệnh chuyển sinh hoạt nằm vùng ở nội đô Sài Gòn dưới vỏ bọc một thương gia. Từ đó ba má tôi người Nam kẻ Bắc, những lời nhắn nhủ cũng thưa dần…

Diệu Nguyễn
Diệu Nguyễn 2 ngày trước
Người xưa nói: Gương mặt có 3 nét cao là phúc tướng giàu có

Theo người xưa, ai sở hữu gương mặt có đủ 3 nét này sẽ là phúc tướng, cuộc đời giàu sang, phú quý. 

Đỗ Thu Nga
Đỗ Thu Nga 2 ngày trước
Mùi hương tử tế - Câu chuyện nhân văn đáng ngẫm

Thỉnh thoảng có người lại hỏi: “Ở đây thơm thế, là mùi gì vậy nhỉ?”. Tú lại mỉm cười bảo: “Là mùi hương của một người từng dạy tôi sống tử tế”.

Diệu Nguyễn
Diệu Nguyễn 3 ngày trước
Vì sao người xưa không thắp hương quả mít dù chúng rất ngon ngọt vàng đẹp?

Quả mít chín vàng thơm ngon là thực phẩm được ưa chuộng ở Việt Nam, nhưng người xưa lại kiêng kỵ không thắp hương bằng mít. Vì sao vậy?

Đỗ Thu Nga
Đỗ Thu Nga 3 ngày trước
Ngọn đèn trên sông – Câu chuyện nhân văn đáng ngẫm

Giữa ánh sáng leo lét của ngọn đèn dầu, ông ngỡ như thấy bóng bà Sáu ngồi bên bếp, mỉm cười bảo: “Ông ơi, khuya rồi, đi ngủ sớm ông ơi…”

Diệu Nguyễn
Diệu Nguyễn 4 ngày trước
Vì sao người xưa nói 'người hai má không thịt, tuyệt đối đừng qua lại'?

Người xưa khuyên nên tránh xa những người hai má không thịt bởi đó là tướng không tốt, cố kết giao chỉ thiệt thân.

Đỗ Thu Nga
Đỗ Thu Nga 4 ngày trước
Người xưa dặn: 4 thứ tuyệt đối không tích trữ trong nhà, càng giữ càng nghèo

Người xưa tin rằng, con cháu không nên tích trữ rác hay đồ ăn thừa trong nhà. Càng tích trữ nhiều thì càng không thể thay đổi cuộc sống được. 

Đỗ Thu Nga
Đỗ Thu Nga 5 ngày trước
Cổ nhân nói: Nghèo không động tam nghệ, giàu không gần tam nhân

Cổ nhân cho rằng nếu thế hệ sau hiểu đúng và vận dụng khéo léo lời dặn "nghèo không động tam nghệ, giàu không gần tam nhân" thì cuộc đời sẽ bình yên. 

Đỗ Thu Nga
Đỗ Thu Nga 6 ngày trước
Tri kỷ trong đời – Câu chuyện nhân văn đáng ngẫm

Thật may vì ngoài gia đình mình còn những đứa bạn tri kỷ, lúc thành công thì chúng nó cùng chung vui, lúc khó khăn thì bọn nó động viên, giúp đỡ.

Diệu Nguyễn
Diệu Nguyễn 7 ngày trước
Người xưa dặn: Đời người có 2 bữa không ăn, 3 nơi nên tránh

2 bữa không ăn là những bữa nào; 3 nơi nên tránh là những nơi nào? Hãy cùng giải mã ở bài viết dưới đây. 

Đỗ Thu Nga
Đỗ Thu Nga 7 ngày trước
Đi máy bay – Câu chuyện nhân văn đáng ngẫm

Qua câu chuyện trên máy bay chúng ta đều phải công nhận rằng, người thực sự có học là người biết giúp đỡ người khác chứ không tỏ ra khinh mạn họ để khẳng định đẳng cấp của mình.

Vì sao người xưa nói 'ngũ hoa vào cửa, tài lộc thất thoát, phức lành rời đi'?

Ngũ hoa là những loại hoa gì mà người xưa nói "ngũ hoa vào cửa, tài lộc thất thoát, phúc lành rời đi".

Ai sẽ nuôi mẹ – Câu chuyện nhân văn đáng ngẫm

“Ai sẽ nuôi mẹ khi già?”, câu hỏi đó cứ treo lơ lửng trong đầu. Ai cũng nghĩ mình sẽ làm được, nhưng không ngờ đây lại là lần cuối.

Người xưa nói: Cây đinh lăng trấn giữ của cải, người tuổi này trồng càng thêm giàu có

Những ai thuộc mệnh này trồng đinh lăng sẽ thêm phần sung túc giàu có, tiền vào như nước.

Đề xuất