Nhớ bát canh chua ngoại nấu – Câu chuyện nhân văn cảm động

Từ ngày ngoại mất, chúng tôi cũng ít về quê hẳn và cũng đã lâu anh em chẳng còn giành nhau chút canh chua còn dư trong bát như ngày còn được ở với ngoại.

Diệu Nguyễn Theo dõi
Sống Đẹp
Nguồn: Internet

Tôi ở miền Nam, ra Hà Nội học đại rồi kiếm việc, lấy vợ và ở hẳn ngoài này. Mấy đứa em tôi đứa thì ở Sài Gòn, đứa thì ở miền Trung, nhớ nhau thì điện thoại qua lại. Nhưng dù là thế, chúng tôi vẫn không thích bằng những lần được về quê ngoại cùng nhau, chạy nhảy nô đùa, vẫy vùng trên dòng sông mát mẻ.

Nhớ những ngày còn thơ dại, nghì nghỉ, ngày lễ chúng tôi lại theo chân ba mẹ về quê ngoại. Ba tôi là người thành phố nên ông thường bảo ông không có quê. Sau này khi lấy mẹ tôi, quê ngoại cũng thành quê nội, lũ con cháu chúng tôi chỉ có chỗ này để về.

Hồi ấy, đi xe đò cũng phải mất mấy tiếng mới về tới quê ngoại. Mà thời ấy cũng làm gì có điện thoại để gọi cho ngoại. Nhưng ba mẹ tôi đều lắm, năm nào cũng đúng hai mùa là Tết và lễ 30/4, cả nhà lại kéo nhau về ngoại, không cần ai nhắc. Ngoại cũng cứ canh khoảng thời gian ấy là sẽ chuẩn bị nào rau, nào thịt, nào cá, rồi bánh trái để cho con cháu ăn.

Tôi từng thắc mắc mãi sao ngoại không lên thành phố ở với chúng tôi. Sau này được mẹ kể tôi mới hiểu là dưới quê còn mồ mả ông cha, còn bàn thờ bát hương, còn họ hàng làng xóm,… và rất nhiều thứ không thể bỏ lại.

Nói thực, bánh trái ở thành phố đâu có thiếu, nhưng chẳng hiểu sao những thứ ấy nhận từ tay ngoại lại ngon đến thế. Nước sông quê lúc nào cũng mát hơn hẳn so với thành phố, tha hồ tắm táp, vùng vẫy.

nho-bat-canh-chua-ngoai-nau-cau-chuyen-nhan-van-cam-dong (1)

Tôi là con đầu lòng, được ba mẹ sinh ra từ cái thời còn bươn chải vất vả kiếm từng bữa ăn nên lúc nào cũng được ưu tiên. Năm tôi lên 8 tuổi, thằng Ba rồi con Tư, thằng Năm, con Sáu cũng lần lượt ra đời. Dù có thêm cháu, ngoại vẫn thương tôi nhất, cho tôi phần nhiều hơn. Vì thế lúc bé tôi rất hay ỉ lại ngoại. Mỗi dạo ba mẹ bận đi làm, tôi lại được gửi về cho ngoại chăm. Tôi suốt ngày làm nũng, đòi ngoại hết cái này đến cái kia, nhưng lần nào ngoại cũng xoa đầu rồi chiều theo ý cháu. Nhiều khi tôi tự thấy mình hỗn hào, nhưng ngoại chưa bao giờ quát mắng. Ngoại nấu cơm cho tôi, quạt cho tôi mát, ầu ơ cho tôi vào giấc ngủ. Với tôi, ngoại không chỉ là ngoại, mà còn là mẹ, là cha.

Ngoại nấu ăn khéo lắm, món nào cũng ngon, nhưng tôi vẫn ghiền nhất là món cá lóc nấu chua. Ngoại nấu cầu kỳ lắm, đủ thứ loại rau củ nào là cà chua, đậu bắp, bạc hàng, dứa, giá đỗ,… thế nên bát canh lúc nào cũng ngọt, trong và thơm lừng.

Tôi ghiền món canh cá của ngoại lắm nên lần nào ngoại nấu món ấy tôi cũng ăn thêm được vài ba bát cơm. Tôi bé loắt choắt như con dế nên thấy tôi ăn được nhiều ngoại mừng lắm. Lúc ba mẹ xong việc, đón tôi về lại thành phố còn xuýt xoa: “Mẹ nuôi thằng bé khéo ghê, mới có tháng mà trông mập dữ”.

Mấy đứa em tôi cũng ghiền món canh chua cá lóc này của ngoại, nên tôi không thể độc chiếm tô canh như lúc chỉ có một mình. Có bữa, chỉ vì chút nước canh cuối tô mà mấy anh em tôi chí chóe cả buổi.

Suốt những năm tháng tuổi thơ, tôi và mấy đứa em đều gắn bó và có nhiều ký ức đẹp với quê ngoại. Lúc nhỏ chờ ba mẹ chở an hem tôi mới về được, lớn lên thì thì nhớ ngoại là anh em tôi lại kéo nhau về. Nhưng càng lớn dần, đi học xa nhà rồi kết hôn, sinh con đẻ cái, số lần chúng tôi về thăm ngoại ngày càng ít hơn.

Vài năm trước ngoại ốm một trận rồi ra đi trong vòng tay của con cháu. Một ngày trước đó, tôi còn động viên ngoại ráng khỏe để Tết ra Hà Nội chơi. Ngoại còn cười gật đầu vậy mà, tôi vĩnh viễn không còn ngoại nữa.

Hôm qua, bé Tư gọi điện hỏi 30/4 này tôi có đưa vợ con về quê chơi không, tự dưng tôi bần thần cả người. Không thấy tôi nói gì, bé Tư lại bảo “Về nha Hai, về đi em nấu canh cá lóc chua cho Hai. Chị Hai ở ngoài đó chắc cũng chưa ăn bao giờ, em nấu cũng giống với ngoại được 50% đấy”. Tôi cười, em tôi mà nấu ngon thì chồng con nó đâu có ăn ngày 2 bữa ngoài tiệm.

Nhưng nghe bé Tư nói, tôi thực sự nhớ món canh chua của ngoại. Từ ngày ngoại mất, chúng tôi cũng ít về quê hẳn và cũng đã lâu anh em chẳng còn giành nhau chút canh chua còn dư. Nhất định lễ này tôi sẽ về. Em tôi nấu không ngon, nhưng chắc phải được chút gì hương vị của ngoại, dù tí tẹo thôi, cũng đủ để tôi có thể cảm nhận được ngoại như vẫn còn ở đâu đây, dõi theo chúng tôi với tình yêu thương vô bờ bến.

Xem thêm: Học cách tận hưởng tuổi già – Câu chuyện nhân văn đáng ngẫm

Bình luận
Mới nhất
Vui lòng để bình luận.

Đọc thêm

Sau bài học nhớ đời về việc góp vốn làm chung xưởng, tôi rút ra được bài học xương máu: Anh em ruột không làm ăn chung thì còn anh em, làm chung xong không còn cái gì!

Anh em một nhà – Câu chuyện đáng suy ngẫm
0 Bình luận

Vì thấy bố mẹ bất công khi chia tài sản, chồng tôi liền cạch mặt, lạnh nhạt với ông bà. Dù tôi hết lời khuyên răn nhưng anh ấy vẫn nhất quyết không chịu giảng hòa.

Anh em mâu thuẫn vì tài sản - Câu chuyện đáng suy ngẫm
0 Bình luận

Sau chuyến du lịch tôi cuối cùng cũng hiểu ra, một người mẹ tốt là người dám buông tay ra để con tự trưởng thành, còn bản thân vui vẻ học cách tận hưởng tuổi già của mình.

Học cách tận hưởng tuổi già – Câu chuyện nhân văn đáng ngẫm
0 Bình luận

Tin liên quan

Cuộc sống của chúng ta sẽ tốt hơn mỗi ngày khi ta hội tụ đủ 7 yếu tố dưới đây.

Cổ nhân nói: Phúc thọ sẽ về khi ta làm tốt những điều này
0 Bình luận

Chúng ta có thể nhìn thấu một người khi họ tức giận, mất đi ý chí. Lúc này, họ sẽ bộc lộ rõ nội tâm của bản thân.

Cổ nhân nói: Muốn thấu bản chất người quân tử hay kẻ tiểu nhân, hãy quan sát 1 điểm này
0 Bình luận

Cổ nhân xưa tin rằng, cuộc sống quá no đủ sẽ khiến các thành viên trong gia đình nhụt chí, lười phấn đấu.

Cổ nhân dặn: Trong nhà có 3 thứ này, trẻ thì bất hạnh, già thì thê lương
0 Bình luận

PC Right 1 GIF

Bài mới

TP.HCM mở lớp học bơi miễn phí cho người dân

Bắt đầu từ tháng 5 này, Trung tâm Thể thao dưới nước TP.HCM sẽ bắt đầu mở các lớp học bơi cơ bản miễn phí cho người dân thành phố.

Hải An
Hải An 2 ngày trước
Học sinh Việt Nam xuất sắc giành huy chương vàng tại 'kỳ thi Hóa học khó nhất hành tinh”

Cả 4 học sinh Việt Nam tham dự Kỳ thi Olympic Hóa học Quốc tế Mendeleev năm nay đều đạt huy chương, gồm 2 huy chương Vàng và 2 huy chương Bạc.

Thanh Tú
Thanh Tú 3 ngày trước
Không nhà, không người thân cụ bà 30 năm sống dưới gầm cầu thang vẫn dang tay với người lạ

Suốt 3 thập kỷ sống dưới gầm cầu thang, cụ bà Nguyễn Thị Sang (79 tuổi, TPHCM) vẫn sẵn sàng mở lòng, cưu mang người xa lạ. Giữa phố thị tấp nập, đâu đó vẫn có những mảnh đời nương tựa nhau bằng nghĩa tình vô giá!

Hải An
Hải An 3 ngày trước
Hành động ấm lòng của hai thực tập sinh khi thấy bà cụ U80 đưa em gái 69 tuổi vào viện khám

“Gặp tôi, bà Húng giọng run run, hai hàng nước mắt chực trào nói “bác ơi, bác cứu lấy em tôi. Nó khó thở. Tôi thương nó quá”. Giây phút ấy tôi rất xúc động”, nam thực tập sinh chia sẻ.

Thanh Tú
Thanh Tú 4 ngày trước
Cụ bà U90 11 năm miệt mài nấu cháo tặng cho bệnh nhân có hoàn cảnh khó khăn

Hơn 10 năm nay, đã có hàng ngàn suất cháo được cụ Chu Thị Lương (81 tuổi, ngụ TT.Cẩm Xuyên, H.Cẩm Xuyên, Hà Tĩnh) trao đến tay những người có hoàn cảnh khó khăn.

Hải An
Hải An 4 ngày trước
Ấm lòng nghĩa đồng bào với hơn 1.700 “bữa cơm đoàn kết” mừng ngày giải phóng Hải Phòng

Những ngày này, khắp các thôn, tổ dân phố, đâu đâu cũng rộn ràng “bữa cơm đoàn kết” được người dân Hải Phòng tổ chức để chào mừng 70 năm ngày giải phóng thành phố.

Thanh Tú
Thanh Tú 5 ngày trước
Người hùng giữa đời thực: Bác sĩ kịp thời cứu cô gái bị tai nạn, nằm co giật trên đường

Trên đường về nhà, bác sĩ Phạm Tiến Mạnh vô tình nhìn thấy một cô gái bị tai nạn giao thông, nằm trên đường trong tình trạng tay chân co quắp, sùi bọt mép nên vội vã xuống hỗ trợ.

Hải An
Hải An 5 ngày trước
Kịp thời cứu người phụ nữ mang thai 8 tháng rơi xuống giếng sâu 20m

Người phụ nữ mang thai ở tháng 8 thai kỳ không may rơi xuống giếng sâu 20m trong khi đi mua đồ cho gia đình, may mắn được Công an tỉnh Tây Ninh ứng cứu kịp thời.

Đăng Dương
Đăng Dương 6 ngày trước
“10 năm cõng bạn” – khoảnh khắc đẹp nhất tại lễ tốt nghiệp Đại học Bách Khoa

Ngô Văn Hiếu- nhân vật chính trong câu chuyện từng gây xúc động "10 năm cõng bạn" đến trường, tiếp tục lay động nhiều người khi vượt gần 100km, từ Thái Bình lên Hà Nội để cõng người bạn thân lên sân khấu ĐH Bách khoa nhận bằng tốt nghiệp.

Hải An
Hải An 6 ngày trước
Chiếc ốp điện thoại đẹp nhất của bố: “Con yêu bố lắm”

Chiếc ốp ấy có thể không phải là món đồ đắt tiền, không hợp thời hay sang trọng. Nhưng chắc chắn, với người bố ấy đó là chiếc ốp điện thoại đẹp nhất trên đời.

Người dân Nghệ An chung tay “giải cứu” hỗ trợ xe chở dưa hấu bị lật

Sáng ngày 10/5, tại TP Vinh (Nghệ An) người dân cùng nhau hỗ trợ, mua giúp dưa hấu cho tài xế xe tải sau va chạm với ô tô khách, khiến một tấn dưa hấu đổ tràn ra đường.

Cựu chiến binh Đà Nẵng tự nguyện hiến gần 700m2 đất để mở đường

Ông Bùi Văn Tượng - cựu chiến binh tại TP. Đà Nẵng đã tự nguyện hiến gần 700m² đất để mở rộng con đường xóm nhỏ, góp phần thay đổi diện mạo khu dân cư, dựng xây quê hương.

Hải An
Hải An 10/05
Quân đội Nhân dân Việt Nam hào hùng tham gia lễ duyệt binh trên Quảng trường Đỏ

68 quân nhân đại diện cho Quân đội nhân dân Việt Nam đã tham gia Lễ duyệt binh kỷ niệm 80 năm Ngày Chiến thắng trong Chiến tranh Vệ quốc vĩ đại, diễn ra trên Quảng trường Đỏ Matxcơva (Nga).

Thanh Tú
Thanh Tú 09/05
Vinmec ghép gan thành công cho bệnh nhi 8 tháng tuổi

Vinmec vừa thực hiện thành công ca ghép gan đặc biệt cho bệnh nhi N.L.T 8 tháng tuổi, chỉ nặng 6.5kg từ nguồn tạng hiến của bệnh nhân chết não.

Người đàn ông Hà Nội đánh rơi 500 triệu đồng vui mừng được nhận lại

Đánh rơi chiếc ví da cùng số tiền mặt gần 500 triệu đồng, anh Nguyễn Thanh Bách (Hà Nội) xúc động, vui mừng khi nhận lại số tài sản lớn và giấy tờ tùy thân nhờ vào hành động tử tế của một quản lý nhà hàng tại Hòa Bình.

Thanh Tú
Thanh Tú 09/05
PC Right 1 GIF
Đề xuất