Cổ nhân răn dạy: “Người thông minh biết buông bỏ, kẻ khôn ngoan biết giả ngốc"
Cổ nhân răn dạy: “Người thông minh biết buông bỏ, kẻ khôn ngoan biết giả ngốc". Thực ra, trí tuệ lớn nhất đôi khi không nằm ở việc biết nhiều, mà ở chỗ không để tâm đến những điều nên bỏ qua.
Có ba điều mà người thực sự thông minh thường chọn cách “bơ đi”, để lòng được thảnh thơi, đầu óc nhẹ nhõm.
Không quan tâm đến lời thị phi
Thị phi vốn như gió thoảng đến rồi đi, chẳng ai giữ nổi. Con người có miệng, thì ắt có lời khen chê. Hôm nay bạn thành công, sẽ có người chúc mừng nhưng cũng có kẻ ghen ghét. Ngày mai bạn thất bại, sẽ có người thương xót nhưng cũng không ít kẻ mỉa mai.
Nếu cứ để tâm đến từng lời bàn tán, cuộc sống sẽ biến thành một vòng xoáy mệt mỏi. Người trí tuệ hiểu rằng: “Người nói mặc người, ta sống đời của ta.” Chỉ cần giữ cho mình tâm ngay thẳng, việc làm trong sáng, thì chẳng cần bận lòng đến miệng lưỡi thế gian.
Không so đo hơn thua
Một trong những nguyên nhân khiến con người bất an là tâm so sánh. Thấy người khác có nhà cao cửa rộng, ta liền thấy thiệt thòi. Nhìn đồng nghiệp thăng tiến nhanh, ta lại thấy bất công. Nhưng so đo nhiều chỉ khiến lòng nặng trĩu, chẳng giúp ta tiến bộ hơn.
Cổ nhân dạy: “Người biết đủ là người giàu.” Biết bằng lòng với hiện tại, nỗ lực trong khả năng, thì tâm mới bình yên. Thay vì nhìn người để ghen tỵ, hãy lấy đó làm động lực. Thay vì để lòng hơn thua, hãy tập trung vun bồi bản lĩnh của chính mình.
Không cố chấp chuyện đã qua
Đời người, ai mà chẳng có sai lầm, ai mà chẳng có vết thương lòng. Nhưng điều khiến ta khổ không phải là biến cố, mà là sự cố chấp bám lấy quá khứ. Người thông minh hiểu rằng: chuyện đã qua thì nên để nó ngủ yên.
Giống như con thuyền muốn ra khơi thì phải tháo neo, tâm muốn an yên cũng cần buông bỏ oán hận và tiếc nuối. Mỗi ngày mới là một cơ hội để làm lại từ đầu, còn níu kéo mãi quá khứ chỉ là tự trói buộc chính mình.
Trí tuệ của sự buông bỏ
Người thông minh không phải là người tính toán giỏi, cũng chẳng phải người hơn người ở chỗ khôn khéo. Họ hơn ở chỗ biết buông những điều nhỏ để giữ cho tâm hồn lớn.
Không bận lòng thị phi, không so đo hơn thua, không trói buộc quá khứ ấy chính là ba “bí quyết” để sống nhẹ nhàng mà thảnh thơi. Cuối cùng, như cổ nhân nói: “Trong lòng có bình yên, ngoài đời mới có nắng ấm".
Xem thêm: Tổ tiên nói: “Đáng sợ nhất là ngày mùng 1 tháng 7 âm” vì sao lại thế?
Tin liên quan
Cổ nhân nói: “Không thể nói chuyện biển cả với con ếch ngồi đáy giếng, chẳng thể bàn về băng tuyết với lũ côn trùng mùa hè”. Chỉ một câu nói đơn giản nhưng ẩn sâu là lời cảnh tỉnh sâu sắc về nhận thức, tầm nhìn và giới hạn tư duy của con người.
Lão Tử nói: “Thượng thiện nhược thủy. Thủy thiện lợi vạn vật nhi bất tranh”. Người có lòng thiện cao nhất thì như nước. Nước khéo làm lợi cho muôn loài mà không tranh giành với ai. Một lời dạy giản dị, nhưng ẩn chứa minh triết sâu sắc về cách sống hài hòa với vạn vật, thuận theo tự nhiên, và giữ mình khiêm nhường mà vẫn vững mạnh.
Trong kho tàng triết lý phương Đông, có những câu nói tưởng như ngắn gọn, nhẹ nhàng, nhưng ẩn chứa chiều sâu thâm trầm về nhân sinh. Một trong số đó là câu: “Ngôn nhi đương tri dã, mặc nhi đương diệc tri dã”. Tạm dịch là “Nói đúng lúc là trí, im lặng đúng lúc cũng là trí”.
Bài mới
Cổ nhân từng dạy: “Dưỡng hình không bằng dưỡng thần, điều thân không bằng điều tâm”. Một câu nói tưởng chừng đơn giản, nhưng ẩn chứa đạo lý sâu xa về cách con người nuôi dưỡng thân – tâm – trí để đạt được sự an lạc trong đời. Bởi lẽ, thân thể khỏe mạnh chỉ là phần nổi của tảng băng, còn tinh thần và tâm thái mới là gốc rễ của hạnh phúc thật sự.
Khổng Tử, bậc hiền triết vĩ đại của phương Đông, từng để lại một lời răn nổi tiếng: “Đừng bao giờ kết bạn với người không có gì tốt hơn mình.” Thoạt nghe, câu nói này dễ bị hiểu lầm là sự kiêu ngạo, tự cho mình cao hơn người khác. Nhưng nếu suy ngẫm kỹ, ta sẽ nhận ra đây là lời khuyên thấm thía về cách chọn bạn, giữ bạn và tự hoàn thiện bản thân trong dòng chảy nhân sinh.
Khổng Tử nói: “Biết thì nói là biết, không biết thì nói là không biết, đó mới là biết”. Nghe qua, tưởng chừng chỉ là một lời khuyên về cách trả lời khi có ai hỏi. Nhưng nếu suy ngẫm kỹ, đây là triết lý sống vô cùng thực tế và minh triết, dạy con người cách đối diện với tri thức, với bản thân và với cuộc đời.
Trong dân gian vẫn truyền tụng câu: “Tháng Bảy mưa ngâu, ai sầu nấy chịu – Mùng Một tháng Bảy, quỷ mở cổng trần”. Từ xưa, tháng 7 âm lịch luôn gắn liền với nỗi ám ảnh mơ hồ, được gọi là “Tháng Cô Hồn”. Câu nói ấy không chỉ phản ánh nỗi sợ hãi khó gọi thành tên mà còn thể hiện hệ thống niềm tin tâm linh đã ăn sâu trong văn hóa người Việt từ đời này sang đời khác.













