Nụ cười của má – Câu chuyện nhân văn đáng ngẫm

Anh muốn khóc khi nhìn thấy nụ cười của má. Nụ cười hiền lành, bao dung muôn thuở. “Không sao đâu con, miễn ai cũng được vui vẻ, thoải mái là được”, má cười hiền nói.

Diệu Nguyễn Theo dõi
Sống Đẹp
Nguồn: Internet

Con dâu vừa cấn thai liền xin phép về ở nhà cha mẹ đẻ để đi làm cho gần nhà và tiện dưỡng thai. Thương con dâu, ông bà vui vẻ kêu con trai đi cùng cho tiện chăm sóc vợ. Nghe tin con dâu sắp sanh, ông bà chở nhau lên viện. Thấy con dâu nằm bấm điện thoại trên giường, bà yên tâm nói: “Không đau nhiều hả con?”.

Con dâu hờ hững: “Ba má lên sớm chi vậy? Tối con mới sinh”.

“Ờ, vậy bác sĩ khám rồi hả con?”.

“Không, con hẹn bác sĩ quen mổ”

“Sao lại phải mổ con”, bà lo sợ hỏi.

Con dâu buông điện thoại, xoa bụng nói: “Không có gì đâu, con coi ngày tốt cho cháu nó chào đời thôi”.

Tối con mới sinh nhưng ông bà không về mà luẩn quẩn ở bệnh viện, ăn cơm căn tin xem họ nấu có chất lượng không tại ông bà sợ con dâu ăn không ngon miệng, không đủ dinh dưỡng. Mãi đến chiều tối, khi con trai đưa ông bà sui đến ông bà mới yên tâm ra về.

Con dâu nói với theo: “Ba má cứ ở nhà, mai sẽ có cháu bồng “.

Mỗi sáng, ông bà lại có thêm niềm vui mới là qua nhà ông bà sui thăm cháu. Bao giờ sang cũng mang theo ký thịt, con gà, bánh trái. “Con gái sanh đẻ lạt miệng, chị sui biết ý nấu cho vừa miệng con”, bà nắm tay bà sui nói.

Đầy tháng cháu, ông bà được mời dự với tư cách khách mời. Khi con dâu hết hạn ở cữ, ông bà gợi ý con trai đưa vợ con về nhà ở để ông bà tiện chăm sóc, vì ông bà sui bên ấy cũng hay bận hội này hội nọ.

Con trai nghe vậy thì bảo: “Để con tính. Sợ ông bà ngoại mến tay mến cháu lại không chịu xa. Mà nhà cũng có người giúp việc nên cũng tiện hơn”.

Thế là ông bà vài ba ngày lại lóc cóc chở nhau đi thăm cháu. Ông ít nói nhưng rất thích nựng nịu cháu: “Chừng nào con mới về ở với ông bà nội đây?”.

Ông sui bị bệnh, nằm viện 2 tháng rồi mất. Con dâu nói không nỡ để mẹ một mình nên xin tiếp tục ở bên ngoại. Ông bà lại lấy việc chở nhau đi thăm cháu làm niềm vui.

Đến lúc cháu 5 tuổi, ông bị đột quỵ qua đời. Đưa tang cho cha xong, con trai lẩn quẩn bên mẹ không đành lòng ra về. “Chắc tụi con sẽ sắp xếp về bên này. Chứ để má ở một mình con không yên tâm”, con trai nói.

Bà sung sướng nhìn con, thầm cảm ơn con trai đã nghĩ đến điều bà hằng mong ước. Nhưng vào đêm cúng thất, bà lại nghe con dâu nói với con trai: “Về đây rồi bỏ mẹ một mình sao? Nhà gần mà, anh chịu khó qua thăm má là được rồi”.

Hôm đó, ngay trên bàn ăn, con dâu dứt khoát nói: “Ở đây hơi xa, tụi con đi làm không tiện. Mà cháu cũng quen được ngoại chăm rồi, sợ về nhà lại lạ chỗ nó lại khóc quấy. Tụi con ở bên đấy, nhưng cuối tuần sẽ đưa cháu về chơi với bà nội”.

Cứ thế bà ở một mình. Không có ông chở bà cũng ít đi đâu. Cả tuần chỉ mong ngóng tới chủ nhật để được gặp cháu. Thời gian đầu, con trai tuần nào cũng đưa vợ con về thăm bà. Nhưng rồi thưa thớt dần, hôm thì bận bạn bè, hôm thì bận việc cơ quan thế là mâm cơm đầy chỉ có hai bà cháu.

nu-cuoi-cua-ma-cau-chuyen-nhan-van-dang-ngam (1)

Chiều nay, vợ chồng con trai đến rước con sớm hơn thường lệ. Bà vội ra nhà sau lấy thức ăn cho vào hộp để con trai mang về. Khi trở lại phòng khách, bà nghe tiếng con dâu cằn nhằn: “Má nấu gì mà nhiều quá, có mình thằng nhỏ ăn, phung phí quá”.

Tiếng con trai ngắt lời vợ: “Em đừng nói vậy. Má nấu cho tụi mình , tại mình bận việc không về ăn nên mới thừa nhiều vậy. Em không ăn thì để anh mang đến công ty ăn cũng được mà”.

“Mà thằng nhỏ bị ăn ở đây riết hết biết ăn nhà hàng luôn”, con dâu khó chịu nói.

Bà đứng lặng hồi lâu rồi vờ ho để đánh tiếng. Bà vào bỏ thức ăn vào hộp, rồi đưa con cháu ra cổng xong quay vào nhà, không đứng nhìn theo như mọi lần. Con trai nhìn theo mẹ, dường như cảm nhận được điều gì đó.

Trưa hôm sau, con trai ghé nhà mẹ, thấy bà đang ngồi ăn một mình ở bàn với dĩa bầu luộc và chén cá kho. Anh ấp úng nói: “Má… đang ăn cơm hả?’.

Tự dưng bà cũng ấm úng theo: “À… ừ… con ăn chưa… ngồi ăn với má luôn”.

Con trai nói “dạ” rồi bước nhanh ra hè để má không nhìn thấy nước mắt anh chực trào ra. Anh giả vờ ngắm cây cảnh để dằn cảm xúc xuống rồi mới vào nhà. Mâm cơm có thêm đĩa trứng và đĩa dưa leo, má từ bếp đem ra. Hai mẹ con ngồi ăn trong im lặng.

Thật lâu sau, anh mới hỏi: “Má ở nhà mình thường ăn ít vậy sao?”. Ý anh là “ít thức ăn” nhưng lời đó cứ nghẹn lại, mãi không phát ra được.

Bà hỏi lại: “Con ăn no chưa? Thì lâu nay má cũng ăn vậy mà”.

Người con trai lặng người, mím chặt môi nhớ đến những hộp thức ăn đầy ắp vào mỗi cuối tuần má gói ghém cho cháu trai mang về vẫn thường bị bỏ quên trong tủ lạnh hoặc chỉ một mình anh ăn. Anh cũng nhớ đến những bữa ăn thừa mứa ở nhà hàng mà mẹ vợ và vợ anh thích mê. Anh đứng dậy dọn chén bát đi rửa, cố làm việc để không phải nhìn vào mắt má, đôi mắt khắc khổ, ẩn nhẫn.

Bà ngồi chờ anh ở bàn với 2 ly trà nóng. Con trai nhận ra hương trà thơm ngày trước ba vẫn hay uống và cũng nhận ra sự cô đơn má đã phải chịu đựng khi thiếu vắng bóng dáng của ba. Anh nắm lấy tay má, nắm thật lâu mà không biết nên nói gì. Nhưng bà hiểu, vỗ về tay con trai, nói thay con: “Không sao đâu con, má tự lo được mà. Con đừng suy nghĩ nhiều”.

Rồi cứ như sợ con trai khó xử, bà nói luôn: “Má định kêu dì Sáu lên ở với má. Dưới quê có mình dì cũng buồn. Mà vợ con cũng quen ở bên đó rồi… với cũng không thể để chị sui ở mình được. Lớn tuổi rồi, ở mình tội lắm”.

Anh muốn khóc khi nhìn thấy nụ cười của má. Nụ cười hiền lành, bao dung muôn thuở. “Không sao đâu con, miễn ai cũng được vui vẻ, thoải mái là được”, má nắm tay anh vỗ về.

Ôi làm sao mà “không sao được” má ơi. Anh áp tay vào má vào mặt mình, đôi bàn tay khô quắt nhưng ấm áp vô cùng. “Dạ, để con sắp xếp về với má nhiều hơn nghe má”, anh nói.

Thật sự, anh cũng chưa biết sẽ sắp xếp thế nào nhưng anh thấy nhẹ lòng khi nói ra được như vậy và cảm thấy thật hạnh phúc khi nhìn nụ cười của má…

Xem thêm: Học cách tận hưởng tuổi già – Câu chuyện nhân văn đáng ngẫm

Bình luận
Mới nhất
Vui lòng để bình luận.

Đọc thêm

Tôi chọn ly hôn giải thoát cho mình vì tôi xứng đáng được tôn trọng, được bình yên trong ngôi nhà của mình. Lần này, tôi sẽ không quay đầu lại.

Đòi ly hôn – Câu chuyện đáng suy ngẫm
0 Bình luận

Từ trước đến nay vợ chồng con trai chưa lần nào đề cập đến việc về quê ở hay đưa tôi lên thành phố sống cùng. Nhưng tôi cũng xác định là tự lo tuổi già nên cũng không mấy bận lòng.

Tâm sự tuổi già – Câu chuyện đáng suy ngẫm
0 Bình luận

Sau bài học nhớ đời về việc góp vốn làm chung xưởng, tôi rút ra được bài học xương máu: Anh em ruột không làm ăn chung thì còn anh em, làm chung xong không còn cái gì!

Anh em một nhà – Câu chuyện đáng suy ngẫm
0 Bình luận

Tin liên quan

Cổ nhân cho rằng, những người khôn ngoan sẽ không để tâm đến 3 chuyện này. Những kẻ dại dội thì hay chấp nhặt, để ý từng ly từng tý.

Cổ nhân nói: Người khôn ngoan có 3 chuyện nên dửng dưng, cứ im lặng phúc lộc sẽ đến
0 Bình luận

Cổ nhân xưa tin rằng, những người thuộc mệnh này cực hợp trồng cây đinh lăng. Vì loại cây này giúp hút tài lộc, mang lại phú quý, giàu có.

Phong thủy cổ nhân: Người mệnh này cực hợp cây đinh lăng, chỉ cần 1 cây gia chủ cũng giàu có
0 Bình luận

Cổ nhân cho rằng, những ai ngoài tướng mạo có 3 điểm cao này thì sẽ là người may mắn, mang mệnh phú quý, giàu sang.

Phong thủy cổ nhân: Trên người có 3 cao là mệnh quý nhân, giàu tiền nhiều phước
0 Bình luận

PC Right 1 GIF

Bài mới

Lão tử nói: “Thượng thiện nhược thủy. Thủy thiện lợi vạn vật nhi bất tranh”, càng ngẫm càng thấm!

Lão Tử nói: “Thượng thiện nhược thủy. Thủy thiện lợi vạn vật nhi bất tranh”. Người có lòng thiện cao nhất thì như nước. Nước khéo làm lợi cho muôn loài mà không tranh giành với ai. Một lời dạy giản dị, nhưng ẩn chứa minh triết sâu sắc về cách sống hài hòa với vạn vật, thuận theo tự nhiên, và giữ mình khiêm nhường mà vẫn vững mạnh.

Thanh Tú
Thanh Tú 8 giờ trước
Cổ nhân nói “Ngôn nhi đương tri dã, mặc nhi đương diệc tri dã”, càng ngẫm nghĩ, càng thấm thía!

Trong kho tàng triết lý phương Đông, có những câu nói tưởng như ngắn gọn, nhẹ nhàng, nhưng ẩn chứa chiều sâu thâm trầm về nhân sinh. Một trong số đó là câu: “Ngôn nhi đương tri dã, mặc nhi đương diệc tri dã”. Tạm dịch là “Nói đúng lúc là trí, im lặng đúng lúc cũng là trí”.

Hải An
Hải An 2 ngày trước
Khóc tấm tức vì thương người nợ tiền – Câu chuyện nhân văn cảm động

Đã bao giờ được trả nợ mà bạn khóc tấm tức vì thương người nợ tiền mình chưa? Mình thì rồi, đó là câu chuyện xảy ra cách đây 2 năm... mỗi lần nhớ lại mình lại càng thấy thương.

Hải An
Hải An 3 ngày trước
Cổ nhân răn dạy “Người đi lưu danh, nhạn bay để tiếng”, càng ngẫm càng thấm!

Cổ nhân răn dạy “Người đi lưu danh, nhạn bay để tiếng” không chỉ là một lời nhắc nhở nhẹ nhàng, mà còn là một lời cảnh tỉnh sâu sắc về dấu ấn mà mỗi con người để lại trong cuộc đời.

Hải An
Hải An 4 ngày trước
Bài học cổ nhân: 3 kiểu người kẻ trí thường tránh xa, người dại lại muốn làm thân

Cổ nhân xưa có câu: “Kẻ trí chọn bạn như chọn cây để trú, người dại chọn bạn như nhặt củi giữa rừng  thấy gì cũng ôm vào, rồi có ngày bị đâm ngược trở lại”. Vậy nên, người khôn ngoan không chỉ học cách tiến tới, mà còn biết khi nào nên rút lui. Dưới đây là ba kiểu người mà bậc trí giả xưa nay luôn tìm cách tránh xa, trong khi kẻ dại lại dễ bị cuốn vào, chuốc lấy khổ đau.

Hải An
Hải An 7 ngày trước
Vào viện dưỡng lão – Câu chuyện nhân văn đáng ngẫm

Sau khi được xuất viện tôi và vợ suy tính suốt một thời gian dài rồi quyết định sẽ dọn đến sống tại một viện dưỡng lão trong thành phố để không phải làm phiền đến các con, lại nhận được sự chăm sóc tốt nhất.

Thanh Tú
Thanh Tú 05/07
Người xưa răn dạy: “Không mắc kẹt trong sự oán giận là đã đạt được một nửa hạnh phúc”, càng ngẫm càng thấm!

Người xưa nói: “Không mắc kẹt trong sự oán giận là đã đạt được một nửa hạnh phúc” không phải một lời sáo rỗng khuyên người ta “buông bỏ cho nhẹ lòng”, mà là một minh triết sâu sắc về bản chất của hạnh phúc: Hạnh phúc không chỉ đến từ những gì ta có, mà còn đến từ những gì ta không để tâm mình bị trói buộc.

Hải An
Hải An 04/07
Chị dâu tôi – Câu chuyện nhân văn đáng ngẫm

Có lẽ ông trời cho 2 con người kém may mắn được gặp nhau và mang đến tiếng cười, sự ấm áp cho nhau, hay nói đúng hơn, chị dâu chính là “Thiên sứ” thắp sáng cho cuộc đời tăm tối của anh trai.

Hải An
Hải An 03/07
Cổ nhân dạy rằng: 'Người nuôi dưỡng cây, cây giúp người thịnh vượng', ý nghĩa của câu nói này là gì?

Cổ nhân răn dạy: “Người nuôi dưỡng cây, cây giúp người thịnh vượng” không chỉ là lời nhắc về mối quan hệ giữa con người và thiên nhiên, mà còn là chân lý về sự bền vững, sự trao đi và nhận lại trong cuộc đời.

Hải An
Hải An 02/07
Mẹ ruột mẹ kế dọn về sống chung - Câu chuyện nhân văn đáng ngẫm

Tôi từng nghĩ mẹ ruột và mẹ kế là kẻ thù không đội trời chung, nào ngờ giờ lại họ lại đòi dọn về sống chung với nhau. Người ta mẹ chồng nàng dâu còn chưa chắc ở chung được với nhau huống hồ gì là mẹ chồng, mẹ kế. Tôi càng nghĩ càng thấy đau đầu.

Hải An
Hải An 01/07
Cổ nhân nói: “Vô dụng chỉ là hữu dụng đặt sai chỗ”, càng ngẫm càng thấy thấm!

Mượn chuyện cây cối, cổ nhân truyền dạy cho hậu thế đạo lý ngàn đời về “hữu dụng” và “vô dụng”, đó là vật vô dụng nếu được đặt đúng chỗ thì cũng thành có ích.

Gửi con về quê – Câu chuyện đáng suy ngẫm

Mới gửi con về quê cho mẹ chồng trông được mấy ngày con dâu đã mặt hầm hầm bế thẳng cháu nội lên thành phố vì cho rằng bà không thương cháu khi chăm cháu theo kiểu "nhà quê".

Hải An
Hải An 29/06
Người xưa dặn “Vay gạo không vay củi, mượn áo không mượn giày”, càng ngẫm càng thấm!

Người xưa dặn “Vay gạo không vay củi, mượn áo không mượn giày”, nghe qua tưởng đơn giản, nhưng nếu hiểu trọn ý, ta sẽ thấy đây là lời dặn dò thấm đẫm sự từng trải và tinh tế của cha ông về đạo lý sống, phép cư xử và cách giữ gìn tình người trong đời sống thường ngày.

Hải An
Hải An 28/06
Tình yêu đích thực – Câu chuyện nhân văn đáng ngẫm

Mãi sau này cô mới hiểu, tình yêu không phải chỉ là những gì nói ra ngoài miệng, mà chính sự hy sinh thầm lặng mới là tình yêu đích thực trong đời!

Hải An
Hải An 27/06
Cổ nhân nói “đầu người giàu không có tóc, chân người nghèo không có lông”, nghĩa là gì?

Cổ nhân nói “đầu người giàu không có tóc, chân người nghèo không có lông” nghe qua thì có vẻ dí dỏm, nhưng đằng sau là sự chiêm nghiệm sâu sắc về đời sống của hai tầng lớp trong xã hội: người giàu và người nghèo.

Hải An
Hải An 26/06
Bát bún ân tình – Câu chuyện nhân văn đáng ngẫm

Nhìn ông cụ nằm co quắp trên chiếc giường gỗ, tay chân teo tóp. Tôi nghẹn lại, bát bún ân tình năm nào vẫn còn nóng trong ký ức, còn ông thì đang ngày một héo mòn theo những cơn đau.

Hải An
Hải An 25/06
PC Right 1 GIF
Đề xuất