Vợ tôi đâu rồi – Câu chuyện nhân văn đáng ngẫm

Sau khi mẹ mất, nhìn ba cứ nhớ nhớ quên quên, đi đâu cũng hỏi "Vợ tôi đâu rồi?" mà tôi đau lòng quá. Hóa ra trong đời, công danh sự nghiệp, tiền bạc tình ái… rồi cũng chỉ là phù du, duy chỉ có sự yêu thương trọn vẹn với người bạn đời đã từng kề vai sát cánh mới là mãi mãi.

Diệu Nguyễn Theo dõi
Sống Đẹp
Nguồn: Internet

Nhận được điện thoại em gái ở quê, tôi lặng người. Lẽ ra khi nghe em gái nói ba tỉnh táo trở lại tôi phải vui mừng, nhưng không hiểu sao lòng tôi thấy nặng nề quá.

Ba tôi năm nay đã gần 80 tuổi. Năm ngoái mẹ tôi bị cảm rồi ra đi đột ngột, khiến cả nhà ai cũng sốc. Riêng với ba tôi, sự ra đi của mẹ như cú quật ngang, khiến ông rơi vào trạng thái nhớ nhớ quên quên. Ngày nào ông cũng đi tìm mẹ, gặp người nào cũng hỏi: “Vợ tôi đâu rồi?”.

Hồi mẹ tôi còn sống, ba mẹ thường hay khắc khẩu với nhau. Những năm tháng về già, mẹ trở nên khó tính hơn, ba tôi lại hay quên những thứ vụn vặt, nên cả hai không ngày nào không có tiếng tranh cãi. Những câu chuyện thường nhật rất ít khi ba mẹ tôi có thể nói trọn vẹn với nhau, lần nào cuộc trò chuyện cũng kết thúc bằng những rộn rã của sự bất đồng. Nhiều khi ba mẹ tôi còn giận dỗi nhau hệt như trẻ con, lúc ấy mấy anh em tôi lại phải đứng ra “giảng hòa”.

Vậy mà khi mẹ đột ngột rời đi, ba lại chẳng thể vực dậy sau cú sốc. Ba cứ đi tới nhà này, nhà kia, những nơi mà mẹ hay ghé đến lúc còn sống. Tới đâu, câu hỏi nhói lòng của ba cũng lặp lại: “Có vợ tôi ở đây không? Vợ tôi đi đâu rồi?”.

Ba quên mọi thứ, ký ức của ông dường như chỉ còn mỗi hình bóng của mẹ, những chuyện liên quan đến mẹ. Ba quên cả con trai, con gái, vậy mà chuyện mẹ thích ăn gì, mẹ hay nhắc đến ai,… ba đều nhớ hết.

Em gái tôi từng òa khóc nức nở khi bỗng dưng ba loẹt quẹt lại gần, hỏi em: “Trời ơi, sao cô giống vợ tôi dữ vậy? Cô có biết bà ấy đi đâu rồi không?”.

Vo-toi-dau-roi-cau-chuyen-nhan-van-dang-ngam (1)

Em nghe vậy thì kêu lên nức nở: “Con đây mà ba. Còn là con gái của ba mà. Ba sao vậy ạ?”. Thế nhưng ba chẳng để tâm đến lời nói của em, đôi mắt ba trở nên khờ dại, nhìn vào khoảng không vô định. Giây phút đó tôi mới hiểu ra tình cảm của ba dành cho mẹ sâu sắc đến nhường nào. Khắc khẩu không phải là họ bớt yêu thương nhau, mà đó là cách họ chung sống với nhau.

Những ngày sau đó, ba đi tìm mẹ thường xuyên hơn. Sợ ba đi lạc, anh em chúng tôi bèn kẹp vào áo ba tờ giấy ghi vài dòng thông tin liên lạc để có gì còn có người báo giúp. Vậy mà đến một ngày chẳng hiểu sao ba đi lạc tận nhà cũ của ngoại. Ngôi nhà trước đây ngoại tôi ở, rồi sau bán đi để về quê sống. Nhà cũ của ngoại cách nhà tôi tới 9-10km. Khi có người báo giúp, anh em tôi hớt hải chạy tới tìm ba thì thấy ông đang đứng trước cổng nhà, lẩm bẩm: “Sao kỳ vậy, đúng nhà vợ tôi đây mà!”.

Chúng tôi làm đủ mọi cách, đưa ba đến gặp rất nhiều bác sĩ, nhưng ba vẫn không thể nào bớt lẫn. Nói đúng hơn, trong trí nhớ của ba bây giờ điều duy nhất còn chứa đựng lại là mẹ và những điều liên quan tới mẹ. Mỗi khi tôi về nhà, ông đều hỏi: "Anh tới tìm ai?". Cô em gái được ba cưng chiều, yêu thương đến vậy, nhưng ngày nào thấy em, ba cũng hỏi lặp đi lặp lại: "Sao cô giống vợ tôi vậy?".

Em gái gọi điện cho tôi nói, những ngày gần đây ba đột nhiên tỉnh táo lại, khiến em sợ ba giống như mẹ, sắp rời bỏ anh em mình. Ba như từ ký ức với riêng mẹ trở lại cuộc sống hiện tại cùng các con. Ba chấp nhận sự ra đi của mẹ trong im lặng và bình thản, rồi ba hỏi han em việc này việc khác trong nhà, xong ba lại nói muốn ăn bữa cơm gia đình đầy đủ.

Việc ba tỉnh táo trở lại sau gần một năm trời nhớ nhớ quên quên khiến chúng tôi phát hoảng. Ba lúc này hệt như ngọn đèn dầu sắp cạn. Nhìn ba, tôi không kìm được nước mắt. Hóa ra trong đời, công danh sự nghiệp, tiền bạc tình ái… rồi cũng chỉ là phù du, duy chỉ có sự yêu thương trọn vẹn với người bạn đời đã từng kề vai sát cánh mới là mãi mãi.

Sưu tầm

Xem thêm: Cậu học trò không bao giờ làm bài – Câu chuyện đáng suy ngẫm

Bình luận
Mới nhất
Vui lòng để bình luận.

Đọc thêm

Sài Gòn đâu thiếu món ăn ngon, nhưng tuần nào tôi cũng ăn vài ba bữa cơm độn khoai. Hổng biết sao tôi cũng y như má, mỗi lần cắn củ khoai trong nồi cơm là mỗi lần rớt nước mắt. 

Cơm độn khoai – Câu chuyện nhân văn đáng ngẫm
0 Bình luận

Nhìn cậu bé sáng sủa, đẹp trai ấy chẳng ai có thể nghĩ rằng cậu ấy chỉ mang trí não của đứa bé 5 tuổi và không bao giờ làm bài được trên lớp.

Cậu học trò không bao giờ làm bài – Câu chuyện đáng suy ngẫm
0 Bình luận

Hai vợ chồng đi xin việc cho con, đến gặp lão bạn chồng đưa phong bì thấy lão cầm ngay, tôi nghĩ bạn bè chiến hữu cũng chỉ tới vậy mà thôi. Cho đến khi lão đến nhà... tôi mới nhận ra, mình đã quá nông cạn.

Xin việc cho con – Câu chuyện nhân văn đáng ngẫm
0 Bình luận

Tin liên quan

Loài cây mà người xưa nhắc tới là cây đèn lồng, còn được gọi là hoa chuông. Cây đèn lồng nở hoa quanh năm mang lại không khí tươi vui.

Người xưa nói: Trồng cây này trước nhà như giăng đèn kết hoa 300 ngày, gia đình giàu có, con cái vinh hiển
0 Bình luận

Sau khi cha mẹ qua đời, mối quan hệ của anh em trong một nhà sẽ có sự thay đổi.

Người xưa nói 'khi cha mẹ còn sống anh em là một gia đình': Nhưng vế sai mới thật đau lòng
0 Bình luận

Nhìn khung cảnh gia đình vợ sum họp trong ngày gia đình hắn bỗng sững người nhận ra đã lâu bản thân chưa về nhà thăm bố mẹ hắn ở quê… Rồi hắn khóc, khóc nức nở như đứa trẻ không nhà.

Ngày gia đình – Câu chuyện đáng suy ngẫm
0 Bình luận

PC Right 1 GIF

Bài mới

Gửi cháu cho bà – Câu chuyện nhân văn đáng ngẫm

Hai đứa con tôi đều là người tốt, chúng không có ác ý khi gửi cháu cho bà trông. Nhưng tôi biết rằng nhiều ông bà cũng đang trải qua cảnh giống như tôi: Vừa nghỉ hưu là lập tức gánh thêm một công việc toàn thời gian đó là “bảo mẫu cao tuổi”.

Thanh Tú
Thanh Tú 14 giờ trước
Khối C00 và nỗi ngỡ ngàng của một thế hệ đang ngồi trên ghế nhà trường – Câu chuyện đáng suy ngẫm

Tớ yêu khối C00 không phải vì nó "dễ", mà vì nó khiến tớ rung động. Vì nó khơi dậy trong tớ một tình yêu với quê hương, với con người, với tiếng nói và ký ức.

Thanh Tú
Thanh Tú 2 ngày trước
Bữa cơm với mẹ - Câu chuyện nhân văn đáng ngẫm

Câu chuyện từ bữa cơm chung với mẹ đã dạy tôi rất nhiều điều. Con người không phải hoàn toàn không nên nổi giận, nếu không sẽ thành nhu nhược. Nhưng biết cách bình tĩnh, hít thở sâu để cho góc nhìn rộng ra, để sự bao dung giúp cuộc đời của họ và cả trái tim của mình nhẹ nhàng hơn.

Hải An
Hải An 3 ngày trước
Cổ nhân dặn “Gia hòa vạn sự thành” có nghĩa là gì?

"Gia hòa vạn sự thành" không chỉ là một lời khuyên, mà còn là chân lý vượt thời gian về tầm quan trọng của sự hòa thuận trong gia đình đối với thành công và hạnh phúc của mỗi con người.

Hải An
Hải An 4 ngày trước
Trả lương cho vợ - Câu chuyện nhân văn đáng ngẫm

Dù không đi làm ngoài xã hội, người vợ vẫn đảm đương khối lượng công việc lớn, từ chăm sóc con cái, lo toan nhà cửa đến hỗ trợ tinh thần cho chồng. Việc trả lương cho vợ ở nhà chăm con là một cách thể hiện sự trân trọng và công nhận công sức mà người vợ bỏ ra trong vai trò nội trợ và nuôi dạy con cái.

Hải An
Hải An 5 ngày trước
Người xưa dặn “Gia phong tốt vượng ba đời” nghĩa là gì?

Trong cõi nhân sinh, có những giá trị không hào nhoáng nhưng bền bỉ như mạch nước ngầm, nuôi lớn cả một dòng tộc qua năm tháng. Một trong những giá trị ấy, cổ nhân gọi là “gia phong” tức là nề nếp, quy tắc sống, cách con người trong một mái nhà đối đãi với nhau và với thế gian. Vì thế mới có câu “gia phong tốt vượng ba đời”.

Hải An
Hải An 6 ngày trước
Quả mận dập của mẹ - Câu chuyện nhân văn cảm động

Hơn 10 năm rồi tôi không còn được ăn thứ quà vặt nào ngon như quả mận dập của mẹ. Ngay cả khi ăn quả mận to đẹp, đắt tiền, hương vị cũng chẳng được trọn vẹn như xưa.

Hải An
Hải An 7 ngày trước
Tuyệt kỹ dưỡng sinh của cổ nhân: Ghi nhớ 10 ĂN và 1 UỐNG, sống thọ thêm 10 năm!

Việc sống khỏe và tăng thêm cả thập kỷ tuổi thọ không phải điều xa vời, nếu bạn biết áp dụng bí quyết ăn uống dưỡng sinh của vị họa sĩ gạo cội Trung Hoa.

Hải An
Hải An 31/05
Căn nhà cũ – Câu chuyện nhân văn cảm động

Ngày con trai đưa thợ về đập bỏ căn nhà cũ, mẹ già ngồi thẫn thờ, rơi lệ nơi góc sân. Mẹ rơi nước mắt không chỉ vì tiếc căn nhà cũ mà còn vì xúc động, cảm thấy an lòng khi con trai đã trưởng thành, đủ sức chở che, gánh vác gia đình.

Hải An
Hải An 30/05
Tranh chấp với mẹ kế - Câu chuyện nhân văn đáng ngẫm

Mẹ kế ép ba tôi phải viết di chúc theo ý bà ta, để bà ta ở lại căn nhà đến cuối đời. Nhưng những gì bà ta muốn là điều mà anh em tôi không thể chấp nhận được.

Hải An
Hải An 29/05
Bài học vô giá từ người mẹ bán cá – Câu chuyện nhân văn đáng ngẫm

Mẹ tôi là một người phụ nữ mù chữ, bán cá ở chợ, tính bà cộc cằn, thô lỗ, đôi khi còn nói tục. Dù không dạy tôi chữ nghĩa, nhưng bà lại truyền dạy cho tôi những bài học vô giá.

Hải An
Hải An 28/05
Người xưa dặn: “Giường tựa hai tường không ốm đau cũng hoạn nạn”, vì sao?

Theo lời người xưa dặn, việc bố trí phòng ngủ, đặc biệt là giường ngủ nên được cân nhắc kỹ càng, nhất là vị trí đầu giường để tránh ảnh hưởng tới sức khỏe và vận khí gia đình.

Ly hôn vì mẹ chồng – Câu chuyện đáng suy ngẫm

Đáng lẽ vợ chồng tôi cũng chẳng đi đến việc ly hôn, nhưng vì mẹ chồng mà mối quan hệ của hai bên gia đình trở nên căng thẳng gấp bội.

Hải An
Hải An 26/05
Người xưa dạy “Mộ không đầu con cháu nghèo, cáo canh mộ ba đời sang”, vì sao?

Trong phong thủy mộ phần có ảnh hưởng rất lớn đến sự phát triển của hậu thế nên người xưa mới căn dặn con cháu đời sau chú ý đến mồ mả ông bà, tổ tiên.

Mua nhà tặng bố mẹ vợ - Câu chuyện nhân văn đáng ngẫm

Tôi quyết định mua tặng bố mẹ vợ một căn chung cư ngay cạnh nhà mình. Khi biết chuyện, tôi bị cả nhà mắng là “đội vợ lên đầu”. Nhưng họ quên mất rằng, không có bố mẹ vợ thì tôi làm gì có ngày hôm nay.

Vì người già không còn mẹ - Câu chuyện nhân văn đáng ngẫm

Người ta hay nói, “già như trẻ con”. Nhưng khác biệt ở chỗ, trẻ con được sinh ra trong một vòng tay, còn người già dần rời đi khỏi cuộc đời này trong một khoảng lặng.

PC Right 1 GIF
Đề xuất