Chú tôi – Câu chuyện nhân văn đáng ngẫm

Chú tôi bảo: "Chú chỉ lấy người biết yêu thương và trân trọng những người thân yêu của chú", câu nói khiến tôi thấy tự hào và tôn trọng chú nhiều hơn!

Diệu Nguyễn Theo dõi
Sống Đẹp
Nguồn: Internet

Ngày xưa ông bà nội tôi nghèo lắm, chỉ sinh được 2 người con trai là ba tôi tên Tuấn và chú Tú. Ông nội bảo đặt tên như vậy là mong hai đứa con trai được tuấn tú, khôi ngô và giỏi giang.

Lúc ba tôi 15 tuổi, chú Tú 12 thì bà nội qua đời vì bạo bệnh. Một mình ông ở vậy, làm thuê cuốc mướn nuôi hai con khôn lớn. Nhiều người thương mai mối cho ông người này người nọ. Nhưng ông nội không chịu, sợ người ta không thương con mình.

Ba tôi học hết cấp 3 thì quyết định không thi đại học mà đi học nghề sửa xe máy để phụ ông nội nuôi chú Tú học lên, bởi chú học rất giỏi, lại thông minh, nhanh nhẹn. Đúng như kỳ vọng của ba với ông nội, chú Tú đã đậu đại học ngành xây dựng.

“Nghề đó sau này có tiềm năng lớn lắm đấy”, ông nội vui vẻ nói.

chu-toi-cau-chuyen-nhan-van-dang-ngam (1)

Ông nội thương ba tôi vất vả nên mọi chuyện nhỏ to trong nhà ông đều cáng đáng, đỡ đần cho ba, để ba yên tâm lo cho tiệm sửa xe. Ba làm có tâm nên tiệm mỗi ngày một đông khách, kinh tế gia đình cũng dần ổn định.

Lúc chú Tú ra trường, có công việc ổn định ở thành phố thì ba và mẹ cưới nhau. Được 1 năm sau, thằng cháu đích tôn là tôi ra đời. Ông nội với chú Tú mừng lắm. 4 năm sau đó, mẹ tôi tiếp tục sinh thêm một em gái nữa, thế là nhà đủ nếp đủ tẻ. Ông nội thương em gái hơn cả tôi, ông có hai đứa con trai nên mê cháu gái lắm.

Rồi cũng đến lượt chú Tú có người yêu, cô ấy là người thành phố nên biết chải chuốt, ăn mặc đúng mốt, xinh đẹp lắm. Còn mẹ tôi là người phụ nữ chân quê, mộc mạc. Ông nội hay cười hiền bảo: “Hai đứa này khác nhau một trời một vực”.

Một hôm, chú Tú đưa cô ấy về ra mắt ông nội và ba mẹ tôi, ai cũng vui mừng. Nhưng chiều ấy, ở sau vườn, ông nội lại nghe cô ấy nói với chú Tú: “Nhà gì mà chẳng có nổi cái giường ra hồn, chăn mềm thì như đống giẻ lau, anh lái xe về thành phố đi, em không ngủ nổi”. Rồi chú Tú nói gì đó với cô ấy, giọng nhỏ và có chút nghèn nghẹn. Ông nội với tôi cố lắm mới nghe được câu: “Em cũng là dân quê đấy thôi, sao lại miệt thị, chê người nhà quê bẩn thỉu. Anh nghĩ mình nên chia tay nhau thôi...”.

Ông nội nghe xong đập tay mạnh vào gốc xoài: “Giỏi, thế mới là con tao chứ lị”. Tôi giật cả mình...

Rồi cô ấy vào nhà, xách túi rời nhà tôi một cách lặng lẽ vì chú Tú thẳng thừng tuyên bố: “Em tự đi đi, không tiễn!”.

Mẹ tôi thấy vậy thì lấy xe máy chạy theo nhưng cô ấy không chịu ngồi lên cho mẹ chở. Thế là mẹ phải dắt bộ theo vì sợ cô ấy không quen đường.

Lúc mẹ về, ông nội và mọi người hỏi han thì mẹ bảo: “Cô ấy chỉ làm nũng em thôi! Nếu em còn yêu thì bỏ qua cho cô ấy một lần”.

Nhưng chú tôi lạnh mặt bảo: “Không chị ạ! Em không bao giờ tha thứ cho kiểu người như vậy. Con làm vậy đúng không ba, anh hai?”.

Ba và ông nội tôi ngồi bên gật đầu lia lại. Nhìn nụ cười tươi rói, mãn nguyện của ông nội, mẹ tôi cũng chỉ biết cười theo.

Một thời gian sau đó, chú tôi cũng tìm được cho mình một nửa thích hợp. Cô ấy biết đồng cam cộng khổ cùng chú, biết tôn trọng ông nội với ba mẹ tôi, biết lễ nghĩa phép tắc, lại dịu dàng, xinh đẹp vô cùng.

Sau này, khi tôi đã lớn hơn, hiểu chuyện hơn, ngẫm nghĩ lại tôi thấy rất khâm phục cách sống ngay thẳng của chú. Khi hai chú cháu tâm sự với nhau, chú Tú nói: “Chú chỉ lấy người biết yêu thương và trân trọng những người thân yêu của chú. Sau này cháu lấy vợ cũng nhớ nên lấy người như vậy nhé!”. Tôi gật đầu mỉm cười...

Xem thêm: Tàu lá chuối tuổi thơ – Câu chuyện nhân văn cảm động

Bình luận
Mới nhất
Vui lòng để bình luận.

Đọc thêm

Nếu biết cách nối tiếp những chuỗi ngày hạnh phúc, tuổi già sẽ không còn đáng sợ nữa, người già cũng sẽ giảm bớt khả năng phải gắn với giường bệnh.

Sống tiếp tuổi già – Câu chuyện nhân văn đáng ngẫm
0 Bình luận

Nhìn túi hàng được gói bằng lá chuối tôi cảm tưởng như có chuyến tàu nào đó từ hơn 30 năm trước đưa chúng về đây – những miếng lá chuối ấu thơ, thân thuộc.

Tàu lá chuối tuổi thơ – Câu chuyện nhân văn cảm động
0 Bình luận

Với chị em tôi, những năm tháng tuổi thơ được ông chăm sóc, dạy dỗ sẽ mãi là khoảng thời gian thật đặc biệt, là những phần ký ức đẹp đẽ nhất trong lòng tôi.

Ông ngoại như mẹ hiền – Câu chuyện nhân văn cảm động
0 Bình luận

Tin liên quan

Cổ nhân nói, người quyền lực nhất thường là người trầm lặng. Vì thế, trong đám đông, người "im lặng" nhất chắc chắn là người lợi hại nhất.

Cổ nhân đúc kết: Trong đám đông, người 'im lặng' nhất là người lợi hại nhất
0 Bình luận

Khổng Tử từng nói: “Đức người quân tử như gió, đức tiểu nhân như cỏ. Gió thổi thì cỏ rạp”. Đây quả là một cách so sánh rất sinh động.

Cổ nhân nói: 'Đại trí nhược ngu' là một loại cảnh giới cao thượng
0 Bình luận

Lão Tử từng giảng "càng làm vì người khác nhiều thì càng sở hữu nhiều". Câu nói ấy dường như vẫn còn giá trị đến tận hôm nay.

Cổ nhân dạy: Càng làm vì người khác nhiều thì càng sở hữu nhiều
0 Bình luận

PC Right 1 GIF

Bài mới

Tuyệt kỹ dưỡng sinh của cổ nhân: Ghi nhớ 10 ĂN và 1 UỐNG, sống thọ thêm 10 năm!

Việc sống khỏe và tăng thêm cả thập kỷ tuổi thọ không phải điều xa vời, nếu bạn biết áp dụng bí quyết ăn uống dưỡng sinh của vị họa sĩ gạo cội Trung Hoa.

Hải An
Hải An 9 giờ trước
Căn nhà cũ – Câu chuyện nhân văn cảm động

Ngày con trai đưa thợ về đập bỏ căn nhà cũ, mẹ già ngồi thẫn thờ, rơi lệ nơi góc sân. Mẹ rơi nước mắt không chỉ vì tiếc căn nhà cũ mà còn vì xúc động, cảm thấy an lòng khi con trai đã trưởng thành, đủ sức chở che, gánh vác gia đình.

Hải An
Hải An 2 ngày trước
Tranh chấp với mẹ kế - Câu chuyện nhân văn đáng ngẫm

Mẹ kế ép ba tôi phải viết di chúc theo ý bà ta, để bà ta ở lại căn nhà đến cuối đời. Nhưng những gì bà ta muốn là điều mà anh em tôi không thể chấp nhận được.

Hải An
Hải An 3 ngày trước
Bài học vô giá từ người mẹ bán cá – Câu chuyện nhân văn đáng ngẫm

Mẹ tôi là một người phụ nữ mù chữ, bán cá ở chợ, tính bà cộc cằn, thô lỗ, đôi khi còn nói tục. Dù không dạy tôi chữ nghĩa, nhưng bà lại truyền dạy cho tôi những bài học vô giá.

Hải An
Hải An 4 ngày trước
Người xưa dặn: “Giường tựa hai tường không ốm đau cũng hoạn nạn”, vì sao?

Theo lời người xưa dặn, việc bố trí phòng ngủ, đặc biệt là giường ngủ nên được cân nhắc kỹ càng, nhất là vị trí đầu giường để tránh ảnh hưởng tới sức khỏe và vận khí gia đình.

Đăng Dương
Đăng Dương 5 ngày trước
Ly hôn vì mẹ chồng – Câu chuyện đáng suy ngẫm

Đáng lẽ vợ chồng tôi cũng chẳng đi đến việc ly hôn, nhưng vì mẹ chồng mà mối quan hệ của hai bên gia đình trở nên căng thẳng gấp bội.

Hải An
Hải An 6 ngày trước
Người xưa dạy “Mộ không đầu con cháu nghèo, cáo canh mộ ba đời sang”, vì sao?

Trong phong thủy mộ phần có ảnh hưởng rất lớn đến sự phát triển của hậu thế nên người xưa mới căn dặn con cháu đời sau chú ý đến mồ mả ông bà, tổ tiên.

Đăng Dương
Đăng Dương 7 ngày trước
Mua nhà tặng bố mẹ vợ - Câu chuyện nhân văn đáng ngẫm

Tôi quyết định mua tặng bố mẹ vợ một căn chung cư ngay cạnh nhà mình. Khi biết chuyện, tôi bị cả nhà mắng là “đội vợ lên đầu”. Nhưng họ quên mất rằng, không có bố mẹ vợ thì tôi làm gì có ngày hôm nay.

Vì người già không còn mẹ - Câu chuyện nhân văn đáng ngẫm

Người ta hay nói, “già như trẻ con”. Nhưng khác biệt ở chỗ, trẻ con được sinh ra trong một vòng tay, còn người già dần rời đi khỏi cuộc đời này trong một khoảng lặng.

Bài học làm người - Câu chuyện nhân văn đáng ngẫm

Chúng ta cứ ngỡ mình to lớn có giá trị, nhưng đôi khi chúng ta phải cúi xuống để học những người bình thường mà ta đánh giá thấp này những bài học làm người.

Hải An
Hải An 22/05
Thăm nhà bạn – Câu chuyện nhân văn đáng ngẫm

Thăm nhà bạn ở tuổi ở cái tuổi lục thập hoa giáp thế này mới thấy thấm thía cái bình yên, hạnh phúc thực sự ở đời. Tưởng là dễ những khó vô cùng...

Hải An
Hải An 21/05
3 món đồ nên cân nhắc kỹ trước khi đặt trong nhà để tránh ảnh hưởng tới vận khí

Phong thủy không cấm nhưng trước khi đặt 3 món đồ này trong nhà bạn nên nghĩ kỹ để tránh ảnh hưởng không tốt đến sức khỏe, tinh thần, thậm chí phá vỡ sự hài hòa của không gian sống.

Hải An
Hải An 20/05
Cuộc đoàn tụ đẫm nước mắt của người mẹ sau 32 năm bán hết tài sản để tìm con mất tích

Chứng kiến cuộc đoàn tụ của mẹ con bà Lý Tĩnh Chi ai cũng xúc động rơi nước mắt. Sau 32 năm ròng rã tìm con mất tích, cuối cùng người mẹ ấy cũng nhận lại được quả ngọt.

Hải An
Hải An 19/05
Con gà mái – Câu chuyện nhân văn đáng ngẫm

Câu chuyện về con gà mái đã dạy chúng ta một điều rằng, những giọt nước mắt rơi trong đám tang không phải là nước mắt đau thương, mà là nước mắt của sự hối tiếc và ăn năn

Hải An
Hải An 18/05
Lấy chồng muộn – Câu chuyện nhân văn đáng ngẫm

Mặc cho mọi người ngọt nhạt rằng chị lớn tuổi rồi lấy chồng cũng chẳng ích gì, nếu muốn thì kiếm đứa con là đủ, nhưng chị vẫn quyết tâm lấy chồng vì muốn tìm nơi nương tựa cuối đời.

Hải An
Hải An 17/05
Phép màu có giá bao nhiêu? – Câu chuyện nhân văn cảm động

Thì ra, phép màu kỳ diệu ấy có giá một đô la mười một xu, cộng với niềm tin chân thành của một đứa trẻ và lòng tốt của người bác sĩ tử tế.

PC Right 1 GIF
Đề xuất