Bố tôi và những chiếc răng – Câu chuyện nhân văn đáng ngẫm

Nhìn nụ cười của bố tôi hạnh phúc vô ngần. Đôi khi báo hiếu không cần đến những điều to tát. Chỉ cần cha mình nhai ngon một bữa cơm, cười rạng rỡ không ngại ngùng, là đủ thấy lòng ấm.

Hải An
Hải An 05/05
Theo dõi

Bố tôi là người đàn ông cứng đầu nhất mà tôi từng biết. Ông có thể trèo lên mái nhà giữa trưa nắng chang chang của tháng 7 chỉ để sửa cái ăng -ten. Ông có thể đạp xe gần 10 cây số về quê giỗ họ, dù đầu gối đau quặn mỗi khi trở trời. Và đặc biệt, ông có thể sống hơn 10 năm với chiếc hàm mất gần phân nửa răng mà không có lấy một tiếng than phiền.

“Già rồi răng rụng thôi, có gì đâu mà sửa”, bố tôi vẫn hay nói vậy mỗi khi tôi nhắc đến viện trồng răng.

“Nhưng bố ăn khổ quá, miếng thịt nào cũng phải xé nhỏ”, tôi nói với giọng nài nỉ.

“Bố ăn khổ quen rồi”, bố cười, ánh mắt vẫn điềm nhiên như thể đó là chuyện nhỏ nhất đời người.

Tôi im lặng. Có những lúc người cha già của mình bỗng giống như một đứa trẻ, cứ ngại ngần, lần lữa. Nhưng rồi, một hôm tôi đặt tay lên vai bố, nói khẽ: “Bố làm răng vì con được không?”.

Bố nhìn tôi rồi gật đầu. Cái gật đầu rất chậm.

Ngày đến phòng khám, bố ngồi co ro trên ghé như lần tôi đưa ông đi khám mắt. Bác sĩ hỏi: “Bác có mong muốn gì khi làm răng không?”.

Bố tôi cười nửa đùa nửa thật bảo: “Tôi chỉ mong nhai được bát thịt đông, không sợ rơi răng ra ngoài”.

bo-toi-va-nhung-chiec-rang-cau-chuyen-nhan-van-dang-ngam-2-2125

Tôi cười theo, nhưng trong lòng nghèn nghẹn.

Rồi qua từng buổi hẹn, ông dần quen với việc khám chữa răng. Tôi nhận ra bố không còn né tránh mỗi khi bác sĩ cầm gương lên. Ông bắt đầu hỏi bác sĩ nhiều hơn, có lần còn bảo: “Làm răng này xong chắc tôi phải tìm lại món sườn nướng ngày xưa vợ nấu”.

Tôi cười, lòng nhẹ hẳn.

Đến ngày bộ răng hoàn thiện, bố tôi ăn một bữa cơm như thể đó là bữa cơm ngon nhất trần đời. Ông gắp miếng thịt kho, nhai từ tốn, chậm rãi rồi ngước lên nhìn tôi, ánh mắt vừa ngạc nhiên vừa xúc động: “Nhai tốt lại chắc chắn thế này... biết thế bố đã làm sớm hơn”.

Câu nói ấy của bố khiến tim tôi thắt lại. Bố không nói nhiều nhưng tôi hiểu, những năm qua ông đã lặng lẽ chịu đựng không phải vì không đau, không khó chịu... mà là vì người già thường quen hy sinh.

Hôm sau, bố bảo tôi chụp cho ông một tấm ảnh. Bố mặc sơ mi trắng, nở nụ cười rạng rỡ. Răng bố đều, đẹp. Ánh mắt còn sáng hơn cả nụ cười.

Ông vui vẻ gửi ảnh vào zalo nhóm họ hàng, tay còn còn ghi thêm dòng chữ: “Tôi có thể ăn như ngày trẻ rồi”.

Nhìn nụ cười của bố tôi hạnh phúc vô ngần. Đôi khi báo hiếu không cần đến những điều to tát. Chỉ cần cha mình nhai ngon một bữa cơm, cười rạng rỡ không ngại ngùng, là đủ thấy lòng ấm.

Nếu bố mẹ bạn cũng đang chần chừ vì lo lắng, hãy nắm tay họ. Đưa họ đến nơi cần đến như ngày họ từng dắt ta đi những bước đầu đời. Vì hạnh phúc, đôi khi đến muộn… nhưng nếu đủ yêu thương, vẫn luôn kịp.

Xem thêm: Khi nào có thời gian – Câu chuyện nhân văn đáng ngẫm

Bình luận
Mới nhất
Vui lòng để bình luận.

Tin liên quan

Chỉ đến khi ngồi suốt đêm bên giường bệnh tôi mới nhận ra cái gọi là “khi nào có thời gian” chính là lời hứa suông lớn nhất đời người.

Khi nào có thời gian – Câu chuyện nhân văn đáng ngẫm
0 Bình luận

Phải xem đi xem lại đến vài lần phim "Thiện nữ u hồn", tôi mới để ý đến câu nói: "Thiện lương mà không sức mạnh chỉ là thứ vô dụng".

Triết lý từ chuyện tình trong phim Thiện nữ u hồn: Thiện lương mà không có sức mạnh chỉ là thứ vô dụng!
0 Bình luận

Sau 57 năm thất lạc, hai cha con ông Chu Nghiêm (84 tuổi, trú P.Tương Mai, Q.Hoàng Mai, Hà Nội) đã được đoàn tụ vào đúng ngày 30/4.

Hai cha con đoàn tụ đúng ngày đất nước thống nhất sau 57 năm thất lạc
0 Bình luận

PC Right 1 GIF

Bài mới

Nghỉ hưu đi du lịch là sai sao? – Câu chuyện đáng suy ngẫm

Tôi từng nghĩ về hưu sẽ là khoảng thời gian để tôi sống chậm, để bù đắp cho những tháng ngày thanh xuân đã hi sinh vì công việc. Nhưng hóa ra, về hưu lại là lúc tôi phải nghe lời con cái giảng dạy đạo lý làm cha, là lúc tôi bị ép giam trong 4 bức tường nhà để làm “ông nội tốt”, “người cha biết nghĩ”, “người già không ích kỷ”.

Hải An
Hải An 15 giờ trước
 Lời xin lỗi muộn màng từ mẹ chồng cũ – Câu chuyện đáng suy ngẫm

Hai năm sau ly hôn tôi chưa từng nghĩ mình sẽ gặp lại mẹ chồng cũ, lại càng không nghĩ tới bà sẽ chủ động đến nhà bố mẹ đẻ tôi để nói lời xin lỗi.

Hải An
Hải An 2 ngày trước
Người xưa răn dạy: Cái ngốc lớn nhất của con người là thích “ngồi lên đầu” người khác!

Người xưa răn dạy “Cái ngốc lớn nhất của con người là thích ‘ngồi lên đầu’ người khác” Đây không chỉ là một lời cảnh tỉnh, mà còn là chiếc gương phản chiếu sự ngộ nhận đầy sai lầm của nhiều người trong cách họ thể hiện bản thân giữa xã hội.

Hải An
Hải An 3 ngày trước
Cha tôi già rồi – Câu chuyện nhân văn đáng ngẫm

Cha tôi, một người đàn ông già cỗi, cứng đầu, cô độc, sống lẫn lộn giữa yêu thương và sợ hãi trong chiếc hộp kín của thời gian và ký ức. Nhìn cha trôi dần vào cõi mù sương, lòng tôi đau như cắn phải hạt sạn trong bát cơm nguội.

Hải An
Hải An 4 ngày trước
Người mẹ một mắt – Câu chuyện nhân văn đáng ngẫm

Suốt thời thơ ấu và cả khi lớn lên tôi chưa bao giờ thôi ghét mẹ. Lý do chính có lẽ vì bà chỉ có một con mắt. Bà là đầu đề khiến bạn bè trong lớp không ngừng chế giễu, trêu chọc tôi.

Hải An
Hải An 5 ngày trước
Người xưa nói “Dù đói đến mấy đừng ăn đồ cúng ở mộ”, vế sau lại càng thêm thấm thía

Người xưa có câu “Dù đói đến mấy đừng ăn đồ cúng ở mộ, dù mệt đến đâu cũng đừng ngồi lên trên đùi người khác”, đây không chỉ là lời dạy mang tính tâm linh mà còn là bài học về đạo đức, cách hành xử trong đời sống thường nhật.

Đăng Dương
Đăng Dương 6 ngày trước
Vợ đẹp vợ xấu – Câu chuyện nhân văn đáng ngẫm

Nhiều người hỏi tôi:"Với điều kiện của anh có thể dư sức kiếm được cho mình một người vợ đẹp, sao anh lại chọn cô ấy?”. Nhưng với tôi cô ấy là người vợ đẹp nhất trên thế gian!

Thanh Tú
Thanh Tú 7 ngày trước
Người có 4 đặc điểm này về già “vận đỏ như son” đi đâu cũng gặp quý nhân tương trợ, đó là gì?

Có người sống cả đời vất vả, về già vẫn long đong. Nhưng cũng có người, tuổi trẻ nhiều gian truân, đến hậu vận lại được an nhàn, sung túc, đi đâu cũng gặp điều may mắn. Cổ nhân từng nói: “Phúc do tâm sinh, họa phúc tại nhân”, tức là vận mệnh mỗi người không hoàn toàn do số trời, mà phần lớn đến từ chính tính cách và hành vi của họ. Dưới đây là 4 đặc điểm của những người thường được quý nhân nâng đỡ, càng lớn tuổi càng hưởng phúc.

Thanh Tú
Thanh Tú 16/06
Chiến thắng chính mình – Câu chuyện nhân văn đáng ngẫm

Nếu không có sự nhầm lẫn của anh, tôi sẽ không biết việc chiến đấu với lòng tham của bản thân lại khó khăn đến thế. Tôi đã mất hàng giờ để suy nghĩ, để đấu tranh tư tưởng và may mắn là cuối cùng tôi đã làm đúng, đã chiến thắng được lòng tham của chính mình.

Hải An
Hải An 15/06
Người xưa dặn “Nghèo không tiếc 3 tiền, giàu không vào 3 cửa', càng ngẫm nghĩ càng thấm thía!

Câu nói “Nghèo không tiếc 3 tiền, giàu không vào 3 cửa” là một lời răn dạy sâu sắc của người xưa, phản ánh kinh nghiệm sống, triết lý nhân sinh và đạo lý ứng xử trong xã hội.

Hải An
Hải An 14/06
“Hợp đồng giúp việc” với mẹ chồng – Câu chuyện nhân văn đáng ngẫm

Cứ nghĩ mẹ chồng ki bo khi bắt các con phải ký hợp đồng giúp việc với mức lương 6 triệu/tháng. Nào ngờ đến ngày cuối cùng bà lại cho các con một món quà lớn đến bất ngờ.

Hải An
Hải An 13/06
Cổ nhân dặn “Đêm không chải tóc, sáng không kể giấc mơ”, là vì sao?

Cổ nhân dặn “Đêm không chải tóc, sáng không kể giấc mơ”, nghe qua có vẻ chỉ là những lời khuyên liên quan đến thói quen sinh hoạt thường ngày. Nhưng nếu chiêm nghiệm kỹ hơn, ta sẽ nhận ra đây là một triết lý nhân sinh sâu sắc, phản ánh lối sống đầy chừng mực, tinh tế và cẩn trọng của người xưa.

Hải An
Hải An 12/06
Lặng người trước câu nói của con – Câu chuyện đáng suy ngẫm

Câu nói của con như một nhát dao cứa vào lòng tôi. Vợ chồng tôi mải mê kiếm tiền, nghĩ rằng chỉ cần cho con đủ đầy vật chất là được, nhưng điều con cần chỉ là thời gian bên bố mẹ mà thôi...

Hải An
Hải An 11/06
Cổ nhân dạy: “40 không lấy vợ, 50 không may quần áo”, càng nghĩ càng thấm thía!

Cổ nhân dạy “40 không lấy vợ, 50 không may quần áo.” Thoạt nghe, câu nói này nghe có vẻ kỳ lạ và khó hiểu đối với người hiện đại, nhưng nếu tìm hiểu sâu sẽ thấy đây là một lời nhắc nhở mang tính triết lý, phản ánh quan niệm sống, đạo đức và nhân sinh quan của người xưa.

Hải An
Hải An 10/06
Cháu yêu cháu ghét – Câu chuyện nhân văn đáng ngẫm

Cháu gái sốt cao nhập viện nhưng tất cả những gì mẹ chồng tôi lo chỉ là “cẩn thận không lại lây cho thằng em”. Tôi không thể nào chấp nhận được cái kiểu cháu yêu cháu ghét của mẹ chồng…

Hải An
Hải An 09/06
Cổ nhân dặn: “Nhìn mặt mà bắt hình dong”, người có 3 tướng mặt này thì nên tránh xa, đừng dại kết bạn kẻo rước họa vào thân

Từ ngàn xưa, ông cha ta đã có câu "Nhìn mặt mà bắt hình dong", ngụ ý rằng dung mạo của con người phần nào phản ánh tính cách, tâm tư và phẩm chất bên trong. Dù không hoàn toàn tuyệt đối, nhưng nhân tướng học cổ phương Đông vẫn tin rằng gương mặt là tấm gương soi tâm hồn và từ đó, có thể phần nào dự đoán được một người có đáng tin, có nên kết giao hay không. Cũng vì thế mà cổ nhân dặn, khi chọn bạn mà chơi thì nên cẩn trọng với người có 3 tướng mặt này kẻo rước họa vào thân.

Hải An
Hải An 08/06
PC Right 1 GIF
Đề xuất