Chấp nhận làm “hậu phương” – Câu chuyện đáng suy ngẫm

Khi đã đạt được vị trí tốt trong công việc vợ tôi vẫn không chấp nhận lùi về sau làm “hậu phương”, chăm con để chồng phát triển sự nghiệp.

Diệu Nguyễn Theo dõi
Sống Đẹp
Nguồn: Internet

Tôi 35 tuổi, hiện đang làm kỹ sư IT cho một công ty uy tín. Vợ nhỏ hơn tôi 5 tuổi, đang làm giám đốc kinh doanh của một công ty lớn. Dù tuổi còn trẻ nhưng vợ tôi đã đặt được vị trí công việc nhiều người mơ ước. Ngoài nỗ lực của bản thân cũng phải kể đến sự hi sinh của tôi.

Lúc vợ mang thai 6 tháng, vợ tôi được cấp trên quan tâm cân nhắc lên vị trí cao hơn, điều này khiến cô ấy rất lo lắng, để vừa chu toàn được chuyện gia đình, con cái mà vẫn phát triển được sự nghiệp là điều rất khó. Biết nỗi trăn trở của vợ tôi đã chủ động đề nghị mình sẽ lùi về sau để vợ an tâm phát triển.

Thế là tôi xin nghỉ việc ở một công ty rất tốt, tìm những công việc làm thêm nhẹ nhàng, bán thời gian để vừa có thể quán xuyến nhà cửa, vừa lo cơm nước cho vợ bầu những tháng cuối thai kỳ. Vợ tôi làm việc cho tới tận ngày sinh. Sau sinh 3 tháng cô ấy đã đi làm lại. Từ đó con gái nhỏ đều do một tay tôi chăm sóc, lo bỉm sữa. Thậm chí có những lúc con gái bị ốm phải nhập viện tôi cũng thay vợ chăm con để vợ yên tâm đi làm.

chap-nhan-lam-hau-phuong-cau-chuyen-dang-suy-ngam (1)

Không ràng buộc chuyện con cái, vợ tôi dồn hết tâm trí cho công việc, nỗ lực vươn lên vị trí giám đốc. Ngày cô ấy thăng chức chúng tôi tổ chức một bữa tiệc ăn mừng và chính lúc ấy tôi biết mình đã sai khi còn lùi về sau làm “hậu phương”.

Trong bữa tiệc vợ tôi ăn mặc lộng lẫy, đon đả mời bạn bè, người thân dùng tiệc. Trong khi đó tôi lại luộm thuộm ngồi một chỗ, tay ôm con nhỏ, tay cầm bình sữa dỗ con.

Khi con gái được 3 tuoir, tôi lo cho con đi học mầm non. Trộm vía con bé rất ngoan, thích đi học nên tôi an tâm tìm việc làm toàn thời gian và đặt ra mục tiêu phát triển sự nghiệp, tăng thu nhập cho mình.

Dù đi làm trở lại nhưng tôi vẫn phải quán xuyến việc nhà, đưa đón con đi học. Vợ tôi thì luôn lấy lý do bận rộn, tiếp khách để về nhà trễ. Có lần tôi bận việc nên dặn vợ đón con giúp một bữa, thế mà tới 6 giờ chiều đó cô giáo gọi điện hỏi tôi sao chưa tới rước con để các cô còn ra về. Tôi nghe điện thoại xong vừa ngạc nhiên vừa tức giận. Tôi gọi điện cho vợ nhưng cô ấy không nghe máy thế là tôi phải bỏ dở công việc, chạy xe đến trường đón con. Hôm đó đến tận 11 giờ khuya vợ tôi mới về nhà trong trạng thái nồng nặc mùi rượu. Sáng hôm sau tôi đề nghị vợ ngồi lại nói chuyện rõ ràng, nhưng cô ấy gắt lên bảo: “Em đang vội công việc, tối về mình nói sau”, xong thì đứng dậy bỏ đi làm.

Tôi đến công ty, ngồi thừ người suy nghĩ. Cuối cùng, tôi quyết định gửi cho vợ một tin nhắn dài, đại khái tôi muốn cô ấy san sẻ việc nhà, cùng nhau nuôi dạy con cái và tôi cũng muốn có thêm thời gian để phát triển công việc. Tin nhắn gửi đi, vợ tôi đã đọc nhưng không phản hồi. Hôm đó, vợ tôi về nhà sớm hơn mọi ngày. Cô ấy vào bếp nấu ăn và đón con ở trường. Tôi trở về nhà, thấy cơm nước xong xuôi, con cái đã đâu ra đó nên mừng thầm trong bụng, trộm nghĩ chắc vợ thấu hiểu được nỗi lòng của chồng nên quyết tâm thay đổi.

Sau khi cho con ngủ, vợ nói tôi ngồi xuống sofa để nói chuyện. Cô ấy nói với tôi rằng: “Em có thể làm giúp anh việc nhà, lo cho con gái nhưng cũng vì thế mà em đã đánh mất cơ hội gặp gỡ khách hàng. Anh có biết từ người khách này em sẽ kiếm được rất nhiều tiền không? Và khoản tiền ấy chắc chắn nhiều hơn những đồng lương kỹ sư IT của anh. Tại sao anh không hiểu và không chịu an phận làm “hậu phương” để em an tâm làm việc, tăng thu nhập cho gia đình?”.

Mỗi lời nói ra được vợ nhấn nhá nhịp nhàng như đang thuyết phục đối tác ký hợp đồng. Vậy mà, tôi nghe lòng mình chua xót, cay đắng vô cùng. Tôi thương cho mình 1 thì thương con 10. Con bé rồi sẽ ra sao khi thiếu sự quan tâm, hơi ấm của mẹ? Tôi nên làm gì để vợ thay đổi suy nghĩ?

Xem thêm: Lại chuyện mừng thọ - Câu chuyện đáng suy ngẫm

Bình luận
Mới nhất
Vui lòng để bình luận.

Đọc thêm

Bà không sống được mấy hơi nữa. Bà sẽ tặng mỗi cháu một món quà. Bà chờ lâu quá không có đứa nào cưới. Bà cho mỗi đứa một ít quà để phòng tới lúc bà không còn biết gì nữa.

Món quà đặc biệt của bà – Câu chuyện nhân văn xúc động
0 Bình luận

Trong đêm giao thừa, nhờ sự chung tay của cộng đồng mạng, người phụ nữ nghèo mất 1.5 triệu đồng khi đi chợ Tết đã được lì xì lại hơn 100 triệu.

Ấm lòng câu chuyện ngày Tết: Người phụ nữ nghèo đánh rơi 1.5 triệu đồng, được “lì xì” lại 100 triệu
0 Bình luận

Hỏi về chuyện bỏ phong bì, mẹ chồng bảo “thân thì 500.000, 300.000 còn quen xa xa thì 200.000, 100.000”. Tôi nghe mà choáng váng, 30 đám mừng thọ nhân lên thì tốn gần cả chục triệu rồi sao?

Kiệt sức khi phải theo chồng chúc 30 đám mừng thọ trong làng - Câu chuyện đáng suy ngẫm
0 Bình luận

Tin liên quan

Tránh họa đắc phúc là điều ai cũng muốn nhưng sống ở đời "sông có khúc người có lúc", làm thế nào để đón lành tránh dữ?

Cổ nhân nói: Người tích thiện thì dư phúc lành, người tích bất thiện ắt thừa tai ương
0 Bình luận

Chính trực chính là cái gốc làm người. Bởi người chính trực thường sẽ chân thành, có đạo đức cao cả, tiết tháo nghĩa hiệp và khiêm nhường, hòa ái...

Cổ nhân dạy: Cái gốc làm người chính là người chính trực
0 Bình luận

Không bao giờ nổi giận với người khác, và cũng không nổi giận với chính mình, mới được gọi là chân nhân!

Trí tuệ cổ nhân: Tức giận là bản năng, kiềm chế cơn giận là bản lĩnh
0 Bình luận

PC Right 1 GIF

Bài mới

Gửi cháu cho bà – Câu chuyện nhân văn đáng ngẫm

Hai đứa con tôi đều là người tốt, chúng không có ác ý khi gửi cháu cho bà trông. Nhưng tôi biết rằng nhiều ông bà cũng đang trải qua cảnh giống như tôi: Vừa nghỉ hưu là lập tức gánh thêm một công việc toàn thời gian đó là “bảo mẫu cao tuổi”.

Thanh Tú
Thanh Tú 17 giờ trước
Khối C00 và nỗi ngỡ ngàng của một thế hệ đang ngồi trên ghế nhà trường – Câu chuyện đáng suy ngẫm

Tớ yêu khối C00 không phải vì nó "dễ", mà vì nó khiến tớ rung động. Vì nó khơi dậy trong tớ một tình yêu với quê hương, với con người, với tiếng nói và ký ức.

Thanh Tú
Thanh Tú 2 ngày trước
Bữa cơm với mẹ - Câu chuyện nhân văn đáng ngẫm

Câu chuyện từ bữa cơm chung với mẹ đã dạy tôi rất nhiều điều. Con người không phải hoàn toàn không nên nổi giận, nếu không sẽ thành nhu nhược. Nhưng biết cách bình tĩnh, hít thở sâu để cho góc nhìn rộng ra, để sự bao dung giúp cuộc đời của họ và cả trái tim của mình nhẹ nhàng hơn.

Hải An
Hải An 3 ngày trước
Cổ nhân dặn “Gia hòa vạn sự thành” có nghĩa là gì?

"Gia hòa vạn sự thành" không chỉ là một lời khuyên, mà còn là chân lý vượt thời gian về tầm quan trọng của sự hòa thuận trong gia đình đối với thành công và hạnh phúc của mỗi con người.

Hải An
Hải An 4 ngày trước
Trả lương cho vợ - Câu chuyện nhân văn đáng ngẫm

Dù không đi làm ngoài xã hội, người vợ vẫn đảm đương khối lượng công việc lớn, từ chăm sóc con cái, lo toan nhà cửa đến hỗ trợ tinh thần cho chồng. Việc trả lương cho vợ ở nhà chăm con là một cách thể hiện sự trân trọng và công nhận công sức mà người vợ bỏ ra trong vai trò nội trợ và nuôi dạy con cái.

Hải An
Hải An 5 ngày trước
Người xưa dặn “Gia phong tốt vượng ba đời” nghĩa là gì?

Trong cõi nhân sinh, có những giá trị không hào nhoáng nhưng bền bỉ như mạch nước ngầm, nuôi lớn cả một dòng tộc qua năm tháng. Một trong những giá trị ấy, cổ nhân gọi là “gia phong” tức là nề nếp, quy tắc sống, cách con người trong một mái nhà đối đãi với nhau và với thế gian. Vì thế mới có câu “gia phong tốt vượng ba đời”.

Hải An
Hải An 6 ngày trước
Quả mận dập của mẹ - Câu chuyện nhân văn cảm động

Hơn 10 năm rồi tôi không còn được ăn thứ quà vặt nào ngon như quả mận dập của mẹ. Ngay cả khi ăn quả mận to đẹp, đắt tiền, hương vị cũng chẳng được trọn vẹn như xưa.

Hải An
Hải An 7 ngày trước
Tuyệt kỹ dưỡng sinh của cổ nhân: Ghi nhớ 10 ĂN và 1 UỐNG, sống thọ thêm 10 năm!

Việc sống khỏe và tăng thêm cả thập kỷ tuổi thọ không phải điều xa vời, nếu bạn biết áp dụng bí quyết ăn uống dưỡng sinh của vị họa sĩ gạo cội Trung Hoa.

Hải An
Hải An 31/05
Căn nhà cũ – Câu chuyện nhân văn cảm động

Ngày con trai đưa thợ về đập bỏ căn nhà cũ, mẹ già ngồi thẫn thờ, rơi lệ nơi góc sân. Mẹ rơi nước mắt không chỉ vì tiếc căn nhà cũ mà còn vì xúc động, cảm thấy an lòng khi con trai đã trưởng thành, đủ sức chở che, gánh vác gia đình.

Hải An
Hải An 30/05
Tranh chấp với mẹ kế - Câu chuyện nhân văn đáng ngẫm

Mẹ kế ép ba tôi phải viết di chúc theo ý bà ta, để bà ta ở lại căn nhà đến cuối đời. Nhưng những gì bà ta muốn là điều mà anh em tôi không thể chấp nhận được.

Hải An
Hải An 29/05
Bài học vô giá từ người mẹ bán cá – Câu chuyện nhân văn đáng ngẫm

Mẹ tôi là một người phụ nữ mù chữ, bán cá ở chợ, tính bà cộc cằn, thô lỗ, đôi khi còn nói tục. Dù không dạy tôi chữ nghĩa, nhưng bà lại truyền dạy cho tôi những bài học vô giá.

Hải An
Hải An 28/05
Người xưa dặn: “Giường tựa hai tường không ốm đau cũng hoạn nạn”, vì sao?

Theo lời người xưa dặn, việc bố trí phòng ngủ, đặc biệt là giường ngủ nên được cân nhắc kỹ càng, nhất là vị trí đầu giường để tránh ảnh hưởng tới sức khỏe và vận khí gia đình.

Ly hôn vì mẹ chồng – Câu chuyện đáng suy ngẫm

Đáng lẽ vợ chồng tôi cũng chẳng đi đến việc ly hôn, nhưng vì mẹ chồng mà mối quan hệ của hai bên gia đình trở nên căng thẳng gấp bội.

Hải An
Hải An 26/05
Người xưa dạy “Mộ không đầu con cháu nghèo, cáo canh mộ ba đời sang”, vì sao?

Trong phong thủy mộ phần có ảnh hưởng rất lớn đến sự phát triển của hậu thế nên người xưa mới căn dặn con cháu đời sau chú ý đến mồ mả ông bà, tổ tiên.

Mua nhà tặng bố mẹ vợ - Câu chuyện nhân văn đáng ngẫm

Tôi quyết định mua tặng bố mẹ vợ một căn chung cư ngay cạnh nhà mình. Khi biết chuyện, tôi bị cả nhà mắng là “đội vợ lên đầu”. Nhưng họ quên mất rằng, không có bố mẹ vợ thì tôi làm gì có ngày hôm nay.

Vì người già không còn mẹ - Câu chuyện nhân văn đáng ngẫm

Người ta hay nói, “già như trẻ con”. Nhưng khác biệt ở chỗ, trẻ con được sinh ra trong một vòng tay, còn người già dần rời đi khỏi cuộc đời này trong một khoảng lặng.

PC Right 1 GIF
Đề xuất