Bát phở không thịt của bố và nỗi day dứt khắc sâu trong tâm trí người con trai

Thỉnh thoảng, Tâm quay lại quán phở ngày xưa, cố lục tìm lại cho mình kỷ niệm về người bố đẩy bát phở có thịt sang chỗ con trai rồi ăn bát không có thịt. Chàng trai gọi hai bát phở rồi lặng nhìn, thấy lòng thổn thức đến xót xa.

Loan Nguyễn Theo dõi
Sống Đẹp
Nguồn: Internet

Vào buổi sáng Chủ nhật, tôi dẫn đứa con gái 9 tuổi ra quán phở Xưa, thong thả tận hưởng bữa sáng cuối tuần. Con gái ăn phở bò, còn tôi ăn phở gà.

Có một người khách ăn mặc lịch sự bước vào quán, ngồi bàn bên cạnh hai mẹ con tôi. Cậu ta còn trẻ tuổi nhưng phong cách thì có gì đó già dặn của người từng trải sóng gió cuộc đời.

Cậu ta đi một mình nhưng gọi hai bát phở, một bát có thịt bò và một bát không thịt. Tôi thầm nghĩ chắc anh chàng gọi cho cô người yêu sắp đến, và có thể cô ta sợ béo nên không ăn thịt.

Một hồi lâu sau vẫn không thấy có ai đến cả. Chàng thanh niên vẫn ngồi như đang suy nghĩ điều gì đó, vẻ mặt rất buồn. Tôi đoán cậu ta buồn vì lỡ hẹn với người yêu.

Tôi hỏi:

- Em chờ bạn à? Sao không ăn đi, nguội hết phở rồi?

- Dạ không, em không chờ ai cả.

- Thế sao không ăn?

Thấy tôi cứ hỏi, chàng thanh niên đó nói, nếu chị không bận, chị đi uống cafe với em được không, em sẽ có thời gian để nói chị hiểu.

Trong đầu tôi nghĩ, có thể cậu thanh niên này gặp chuyện rắc rối cần sự tư vấn của mình nên tôi đã nhận lời.

Ngồi nhâm nhi cốc nâu đá, cậu đã kể lại cho tôi nghe về tuổi thơ khó nhọc của mình.

bat-pho-khong-thit-cua-bo-va-noi-day-dut-cua-con-trai-1

Khi được sinh ra, em bé tý tẹo vì vậy bố mẹ đặt cho cái tên là Tý. Rồi Tý kể lại kỷ niệm hồi học lớp ba. Từ nhà đến trường không xa nên hằng ngày bố Tý dắt Tý đi học. Trên đường đến trường phải qua cái chợ nhỏ đầu làng. Chợ chỉ có mấy hàng rau, hàng thịt, hàng cá, và hai quán phở…

Tý nói với tôi: "Mỗi lần bố dắt em đi qua hàng phở, mùi nước phở thơm phức cứ níu giữ bước chân em chậm lại. Em cứ hít hà cái mùi phở thơm thơm, ngầy ngậy đầy mê hoặc đó. Bụng em như có hàng nghìn con kiến cắn xé, cào cấu, rồi lại như có nước sôi bên trong. Thấy em bước chậm lại, bố kéo mạnh tay, lôi em đi trong sự tiếc nuối kèm lời nhắc 'Tý, nhanh lên kẻo muộn học'".

Nghe Tý kể, nhà Tý nghèo lắm. Khi em mới tròn 2 tuổi thì mẹ mất vì tai nạn giao thông. Một mình bố chăm sóc, nuôi nấng Tý. Bố không công ăn việc làm ổn định, ai thuê gì làm nấy, hôm có việc hôm thì không. Cuộc sống của hai bố con khá bấp bênh, bữa đói bữa no. Bố lo cho Tý đi học là cả sự cố gắng, nói gì đến chuyện có tiền ăn quà như các bạn.

Một hôm đi học về Tý kể: "Bố ơi, ở lớp con có bạn Hà My sáng nào mẹ bạn ấy cũng dắt đi ăn phở bố ạ".

- Thế à con...

- Nhưng bạn ấy nói là không thích, bạn ấy chỉ thích ăn linh tinh thôi. Mẹ bạn ấy bảo ăn linh tinh như cóc xanh, ô mai dễ đau bụng lắm.

- À mà mai con có muốn ăn phở không, bố sẽ đãi con phở bò nhé.

- Vâng ạ, vâng con thích lắm.

Vậy là sáng hôm sau, trên đường đến trường, đi qua chợ, hai bố con Tý rẽ vào quán phở. Bố gọi hai bát phở nhưng một bát không có thịt. Tý thấy cô bán hàng bê khay có hai bát phở ra. Cô nhẹ nhàng đặt xuống bàn. Bố đẩy bát phở có thịt bò sang chỗ cu Tý, còn bát không có thịt bố ăn.

- Sao bát của bố không có thịt hả bố?

- À, phở này gọi là "Phở không người lái đó con".

- Bố ơi. Tại sao phở không có thịt lại là "Phở không người lái hả bố"?

- Ừ, rồi khi lớn lên con sẽ hiểu, con trai ạ.

Tý vẫn không ngừng thắc mắc về cái tên gọi của bát phở theo lời bố. Bố trả lời: "Phở không người lái là chỉ dành cho những người như bố thôi con ạ".

bat-pho-khong-thit-cua-bo-va-noi-day-dut-cua-con-trai-2

Với suy nghĩ ngây ngô của đứa trẻ, Tý cho rằng bố nói đúng, vì ở mấy bàn bên người lớn họ vẫn ăn phở có thịt, tức phở có người lái đó thôi.

Kể từ lần ăn phở cùng bố đó đã khắc sâu trong tâm trí cậu bé là: Phở không người lái chỉ dành cho những người như bố.

Một cách đầy hồn nhiên, những lần sau đi ăn, Tý gọi hai bát, một bát có thịt cho mình và một bát không thịt cho bố.

Cứ như vậy, cho đến khi Tý đã lớn hơn, hiểu chuyện hơn, hiểu ra được vì sao bố lại gọi bát phở không có thịt, thì bố không còn bên Tý nữa rồi. Tý cảm thấy ân hận vì sự ngây thơ của mình.

Giờ đây, Tý đã là một kỹ sư, với cái tên gọi mới là Tâm. Chàng trai nghèo năm nào giờ đã thành đạt, có xe, có nhà, có tiền. Tâm có thể mua cho bố cả trăm, nghìn bát phở có thịt thì đau buồn thay, bố đã ra đi theo mẹ rồi.

Ký ức xưa cùng bố với bát phở không thịt cứ in sâu trong tâm trí chàng trai. Thỉnh thoảng, Tâm quay lại quán phở ngày xưa, cố lục tìm lại cho mình kỷ niệm về người bố đẩy bát phở có thịt sang chỗ con trai rồi ăn bát không có thịt. Chàng trai gọi hai bát phở rồi lặng nhìn, thấy lòng thổn thức đến xót xa.

Xem thêm: Cổ tích giữa đời thường: Cô bé hiếu thảo bán táo cứu mẹ gặp được "tiên ông"

Bình luận
Mới nhất
Vui lòng để bình luận.

Đọc thêm

Harry Browne - một nhà văn, đồng thời là doanh nhân người Mỹ đã viết bức thư cho con gái với nhiều bài học giá trị và ý nghĩa.

Bức thư doanh nhân Mỹ gửi con gái và thông điệp 'không ai nợ con điều gì cả'
0 Bình luận

Mẹ nướng bánh mì bị cháy và hành động của người cha giúp con trai có bài học khắc cốt ghi tâm suốt đời.

Chiếc bánh mì cháy và bài học cha dạy con trai đáng suy ngẫm
0 Bình luận

Cha xin lỗi vì ngày hôm qua, cha chỉ có thể ngồi đó mà nhìn con gái như ô sin trong nhà còn chồng con cứ như một ông hoàng.

Lời xin lỗi muộn màng của người cha vì đã 'dạy con gái làm ô sin cho chồng'
0 Bình luận

Trong con mắt của mẹ, việc nhà tôi chẳng làm được gì đến nơi đến chốn cả, chỉ nên ăn học. Nói theo cách mà mẹ vẫn thường mắng tôi là thằng ăn hại.

Lời mẹ trách 'thằng ăn hại' theo tôi đi suốt cuộc đời
0 Bình luận

PC Right 1 GIF

Bài mới

Người xưa dặn: Bếp không có 3 thứ này gia đình giàu có, hút tài hút lộc

Trong phong thủy, bếp được xem là nơi “tụ tài, hút lộc”. Để vun đắp cho sự thịnh vượng của gia đình, gia chủ cần đặc biệt lưu ý tránh 3 điều tốt kỵ mà người xưa dặn dò.

Hải An
Hải An 2 ngày trước
Trông mong gì ở con trai – Câu chuyện nhân văn đáng ngẫm

Cha mẹ nuôi con không kể ngày kể tháng, vậy mà tôi chỉ mới vừa bị bệnh con trai liền đùn đẩy trách nhiệm cho em gái… tôi nghe mà chua xót vô cùng.

Thanh Tú
Thanh Tú 3 ngày trước
Người giúp việc – Câu chuyện nhân văn đáng ngẫm

Người ta gọi chị là “chị Oanh giúp việc”, nhưng cái tên giản dị ấy chưa bao giờ nói hết được về con người chị.

Thanh Tú
Thanh Tú 4 ngày trước
Chữ hiếu ngày nay – Câu chuyện nhân văn đáng ngẫm

Tiền cho vay được có thể sẽ giúp ai đó khấm khá lên, nhưng cũng có thể gây nên một thảm cảnh gia đình, nhất là trong thời buổi “chữ hiếu ngày nay” đang lắm điều cần bàn.

Hải An
Hải An 6 ngày trước
Lời khuyên của con rể - Câu chuyện nhân văn đáng ngẫm

Lời nói của con rể khiến tôi không hài lòng, hay nói đúng hơn là thất vọng. Tôi không thể bán nhà cửa để vào viện dưỡng lão ở được...

Đăng Dương
Đăng Dương 7 ngày trước
Người xưa dặn: Có 7 kiểu đàn bà phá nát phúc đức nhà chồng, dù đẹp như tiên cũng tránh lấy 

Theo quan niệm của người xưa thì những kiểu phụ nữ này sẽ tạo nghiệp, ảnh hưởng tới phúc đức gia đạo nhà chồng nên tránh.

Con riêng của chồng – Câu chuyện nhân văn cảm động

Tôi từng khuyên bạn thân bỏ chồng khi cô ấy phát hiện chồng có con riêng bên ngoài, nhưng đến khi chính mình rơi vào hoàn cảnh ấy tôi lại lưỡng lự không quyết định được.

Hải An
Hải An 06/05
Người xưa cảnh báo: Mang 3 thứ này vào nhà tài lộc tiêu tan

Có những vật tưởng như vô tri nhưng nếu mang vào nhà sẽ khiến tài lộc tiêu tan, gia đạo lục đục. Dưới đây là 3 thứ tuyệt đối tránh mang vào nhà.

Bố tôi và những chiếc răng – Câu chuyện nhân văn đáng ngẫm

Nhìn nụ cười của bố tôi hạnh phúc vô ngần. Đôi khi báo hiếu không cần đến những điều to tát. Chỉ cần cha mình nhai ngon một bữa cơm, cười rạng rỡ không ngại ngùng, là đủ thấy lòng ấm.

Hải An
Hải An 05/05
15 chữ khiến phụ huynh phải suy ngẫm: 'Chọn ngành cho con nhưng mình chưa từng hỏi con muốn gì'

15 chữ ngắn gọn nhưng tựa như một lời thức tỉnh để hàng triệu bậc phụ huynh cần ngẫm lại xem mình đã thật sự hiểu con chưa?

Vì sao người xưa nói 'móng nhà vững chắc, 3 đời thịnh vượng'?

Ở đời, chúng ta sử dụng rất nhiều thứ - có thứ hỏng thì có thể thay được nhưng có những thứ nếu chọn sai thì rất khó sữa chữa, nhất là nhà cửa.

Khi nào có thời gian – Câu chuyện nhân văn đáng ngẫm

Chỉ đến khi ngồi suốt đêm bên giường bệnh tôi mới nhận ra cái gọi là “khi nào có thời gian” chính là lời hứa suông lớn nhất đời người.

Hải An
Hải An 04/05
Triết lý từ chuyện tình trong phim Thiện nữ u hồn: Thiện lương mà không có sức mạnh chỉ là thứ vô dụng!

Phải xem đi xem lại đến vài lần phim "Thiện nữ u hồn", tôi mới để ý đến câu nói: "Thiện lương mà không sức mạnh chỉ là thứ vô dụng".

Người xưa dặn: Đặt 1 trong 5 vật ở cửa ra vào, gia đình bình an, phú quý kéo đến

Người xưa rất coi trọng phong thủy nhà ở, vì thế đã khuyên hậu thế đặt 5 vật này ở cửa ra vào để đón bình an, phú quý. Đó là những thứ gì?

Con có về không? - Câu chuyện nhân văn đáng ngẫm

Nhà hàng xóm tưng bừng làm cỗ đón con trai, con gái về chơi dịp lễ. Mẹ sốt ruột cứ ra ngõ ngóng chờ, lòng cứ tự hỏi, không biết con có về không?

Thanh Tú
Thanh Tú 03/05
Cổ nhân dạy: 'Thánh nhân dạy vì bụng không vì mắt'

"Thánh nhân dạy vì bụng không vì mắt" - triết lý sâu xa của cổ nhân, ai hiểu được thì giàu sang phú quý kề cận. 

PC Right 1 GIF
Đề xuất