Con Lú ở chợ - Câu chuyện nhân văn cảm động

Ở chợ Xép, lú gì thì lú chứ cách bán hàng thì con Lú là khôn nhất đấy. Cái khôn tự nhiên của người thật thà và có trái tim thiện lành khiến ai cũng thương, cũng mến.

Diệu Nguyễn Theo dõi
Sống Đẹp
Nguồn: Internet

Nó bán rau ở chợ Xép cũng lâu rồi nhưng chả mấy ai biết tên thật của nó. Các bà bạn hàng thường hay gọi nó là “Béo”, tại người nó trên mức đậm đà, cân vội cũng được tầm bảy tám chục ký lô. Họ cứ thản nhiên réo gọi: “Béo ơi, ăn bánh mì không?”, “Béo ơi, vãn hàng rồi à? Bán đỡ tao mớ rau với”…

Còn mấy bà khách đi chợ qua thì hay gọi nó là “Con Lú”, tại nó không biết tính tiền, lại hay tự nhận là mình lú. Từ ngày bán buôn nó toàn nhờ khách tính tiền hộ. Nó cũng muốn tự tính lắm chứ, nhưng sang mớ rau thứ hai, ba, bốn,… là nó lại rối tinh, cộng nhẩm mãi mà không ra số tiền. Mỗi lần thế nó cười tươi, cất giọng thật thà: “Bà tính cho con với, con chả biết bao nhiêu nữa”. Rồi đến khi trả lại tiền, nó lại hỏi: “Thế giờ con phải trả lại bà bao nhiêu?”.

Có người thấy vậy thì hỏi: “Ngày bé mày không đi học à? Sao tính cộng trừ cũng không làm được?”.

Con Lú cười ngượng, rúc đầu vào vai nói: “Con có học hết cấp 1, xong gia đình đông anh em quá nên con bỏ học ở nhà làm ruộng giúp bố mẹ nuôi các em ăn học. Rồi từ ngày sinh 4 đứa con thì con lại càng lú, chẳng nhớ chữ gì nữa. Mới cả nhà quê chúng con chỉ cắm mặt xuống đất cả ngày, có phải tính toán chi đâu. Giờ cần tính gì cứ bảo mấy đứa nhỏ ở nhà nó làm cho nhanh, chứ con dốt tính toán lắm”.

Con Lú được cái khỏe và nết chăm làm. Cái xe thồ rau của nó to kềnh càng, nhìn từ đằng sau là chả thấy nó đâu nữa. Rau nó bán toàn là đồ nhà trồng được. Hôm nào nó cũng dậy từ 3-4 giờ sáng để ra ruộng hái cho tươi. Nó nói: “Con vất tí nhưng các cô được ăn ngon là con vui rồi”. Cũng vì thế mà hàng rau con Lú lúc nào cũng đông khách, người ta cứ xúm đen xúm đỏ vào mua, trong khi hàng rau bên cạnh thì thưa thớt khách vô cùng. Có cô ngồi hàng bên vừa đuổi ruồi vừa than: “Bao giờ nó hết hàng để mình còn bán nhỉ?”.

Chờ lâu nên mọi người đều biết ý tự nhặt những rau mình thích rồi đưa cho con Lú tính tiền. Nó cầm từng thứ, nói giá và các bà tính tổng số tiền cùng nó cho nhanh. Nếu số tiền hơi lẻ là nó trừ luôn chỗ lẻ không tính, coi như tặng khách. Nếu tiền chẵn thì thế nào nó cũng nhặt nhạnh thêm tí ớt, tí hành cho thêm vào túi.

Có khách thương nó gạt đi: “Thôi lời lãi bao nhiêu đâu mà thêm”.

Mỗi lần thế nó lại cười: “Rau nhà con trồng mà, các cô ăn ngon lần sau lại mua cho con đắt hàng, có tiền nuôi con là tốt rồi”.

Thế là cả người bán người mua ai cũng hoan hỷ cả.

Có lần khách dặn nó đào cho ít gừng sạch. Hôm sau gặp khách nó cười vỗ đầu bảo: “Con đào chiều qua rồi, nhưng bẩn quá nên con đem rửa sạch, phơi cho ráo kẻo cô không ăn ngay nó lại hỏng mất. Thế mà xong lại quên không mang. Thôi để mai nghe cô”. Rồi mai nó lại bảo: “Con nhớ rồi, để gom lại treo dưới gốc bưởi thế mà làm sao lúc đi chợ lại quên mất. Mai con nhất định sẽ mang cho cô nghe!”.

con-lu-o-cho-cau-chuyen-nhan-van-cam-dong

Lần đấy con Lú quên mấy ngày liền, gặp trời mưa nó sợ gừng hỏng nên không mang nữa, nó hứa sẽ đào mẻ mới cho khách. Nếu không phải vì sợ mua phải gừng tàu thì khách đã thôi luôn rồi. Thấy cô khách bực, nó dúi cho củ gừng nhỏ, nhẹ giọng xoa dịu: “Cô ăn tạm nghe, tuần sau con mang cho cô”. Cô khách trả tiền nó nhất định không lấy. Nó là thế, thứ gì trông hơi héo hoặc từ hôm trước mà khách hỏi mua là nó cho luôn. Lúc nào cũng câu cửa miệng: “Chẳng đáng gì, con tặng cô, cô ăn tạm nghe”.

Con Lú ngày càng đắt hàng, rau nhà trồng không đủ bán, thế là nó phải đi lấy thêm hàng chợ. Mà nó hay lắm, lúc nào cũng nói thật thứ nào nhà trồng được, thứ nào lấy ở chợ, thứ nào của ta, thứ nào của tàu. Khách và nó tin tưởng nhau tuyệt đối.

Bán càng nhiều, con Lú càng thạo tính tiền hơn, nhưng vẫn phải nhờ các bà tính hộ cho chắc. Đôi khi không có tiền lẻ, nó cho các bà nợ luôn. Ai nhớ thì trả, quên thì thôi vì đằng nào nó cũng chẳng nhớ được. Nó cười thật thà bảo: “Rau cháu trồng được, các bà quên thì thôi, tính toán làm gì chút rau”.

Thương con Lú lam lũ, các bà khách cũng hay mang cho đồ, khi thì túi bánh kẹo, khi thì túi cơm thừa, xương xẩu để nó về nuôi lợn. Rồi thi thoảng các bà gom túi nilon sạch lại cho nó dùng để nó đỡ tốn tiền mua túi. Ai cho gì nó cũng vui vẻ nhận, bận đến mấy cũng ngẩng đầu lên nói: “Con xin cô, con cảm ơn cô nhiều nghe!”.

Lúc hàng rau vắng khách là nó lại cầm chổi quét dọn xung quanh cho sạch sẽ. Người bán hàng hay cạnh tranh hau, nhưng với con Lú thì ai nó cũng quý hết. Thi thoảng gần hết hàng nó lại nhận bán hộ cho mấy chị xung quanh. Nó cứ chân thật như thế nên chẳng ai ghét được, cũng chẳng bao giờ lo ế hàng.

Có hôm, nó vừa tay năm tay mười bán hàng vừa than: “Con chóng mặt quá, sáng giờ chưa ăn gì, các cô mua tới tấp rồi cô nào cũng giục, con chả kịp ăn”.

Một bà khách nghe vậy chìa ngay cái bánh mới mua hối thúc: “Thôi mày ăn đi, chúng tao chờ được, kẻo hạ đường huyết không bán được hàng thì khổ. Vắng mày chúng tao lại nhớ”.

“Nhớ thật ấy chứ”, các bà xung quanh cũng hùa theo.

Đúng là nhất con Lú mà. Mà lú gì thì lú chứ cách bán hàng thì Lú khôn nhất đấy. Cái khôn tự nhiên của người thật thà và có trái tim thiện lành. 

Xem thêm: Ác giả ác báo – Câu chuyện đáng suy ngẫm

Bình luận
Mới nhất
Vui lòng để bình luận.

Đọc thêm

Một từ biết ơn làm sao đủ để nói về chị dâu tôi, người đã dành cả cuộc đời, hy sinh tuổi xuân của mình để chờ chồng, chăm sóc cha mẹ chồng và nuôi các em chồng khôn lớn trưởng thành.

Chị dâu tôi – Câu chuyện nhân văn xúc động
0 Bình luận

Nhân kiệt địa linh, phong thủy tốt nhất đời người chính là tâm của mỗi người. Phong thủy tốt hay xấu phụ thuộc vào tấm lòng và tâm đức của mỗi người.

Phong thủy tốt – Câu chuyện nhân văn đáng ngẫm
0 Bình luận

An quay người bỏ chạy khỏi hành lang bệnh viện, phía sau là tiếng mẹ gọi với theo: “Mẹ tự làm tự chịu. Mẹ sẽ tự trả nợ. Con đừng bỏ mẹ mà An ơi…An ơi!”.

Con đừng bỏ mẹ - Câu chuyện nhân văn đáng ngẫm
0 Bình luận

Tin liên quan

Trước khi lâm chung, vị thiền sư đã dạy cho các đệ tử của mình bài học cuối cùng, học về cách diệt cỏ cũng cũng chính là học về cách tu dưỡng nhân tâm của chính mình.

Bài học cuối cùng – Câu chuyện Phật giáo đáng suy ngẫm
0 Bình luận

Thay vì lấy sách vở ra ép bọn nhỏ chép bài, cô giáo trẻ đã dạy chúng bài học đầu tiên về nhận thức và cuộc đời. Dạy chúng rũ bỏ quá khứ, sống thật tốt cho hiện tại và tương lai.

Bài học đầu tiên – Câu chuyện đáng suy ngẫm
0 Bình luận

Theo các triệu phú tự thân này, đây là 5 bài học đắt giá về làm giàu mà họ ước gì bản thân đã biết sớm hơn.

Triệu phú tự thân chia sẻ 5 bài học đắt giá về làm giàu: Giá như biết trước tôi đã thành công sớm hơn!
0 Bình luận

PC Right 1 GIF

Bài mới

3 món đồ nên cân nhắc kỹ trước khi đặt trong nhà để tránh ảnh hưởng tới vận khí

Phong thủy không cấm nhưng trước khi đặt 3 món đồ này trong nhà bạn nên nghĩ kỹ để tránh ảnh hưởng không tốt đến sức khỏe, tinh thần, thậm chí phá vỡ sự hài hòa của không gian sống.

Hải An
Hải An 16 giờ trước
Cuộc đoàn tụ đẫm nước mắt của người mẹ sau 32 năm bán hết tài sản để tìm con mất tích

Chứng kiến cuộc đoàn tụ của mẹ con bà Lý Tĩnh Chi ai cũng xúc động rơi nước mắt. Sau 32 năm ròng rã tìm con mất tích, cuối cùng người mẹ ấy cũng nhận lại được quả ngọt.

Hải An
Hải An 2 ngày trước
Con gà mái – Câu chuyện nhân văn đáng ngẫm

Câu chuyện về con gà mái đã dạy chúng ta một điều rằng, những giọt nước mắt rơi trong đám tang không phải là nước mắt đau thương, mà là nước mắt của sự hối tiếc và ăn năn

Hải An
Hải An 3 ngày trước
Lấy chồng muộn – Câu chuyện nhân văn đáng ngẫm

Mặc cho mọi người ngọt nhạt rằng chị lớn tuổi rồi lấy chồng cũng chẳng ích gì, nếu muốn thì kiếm đứa con là đủ, nhưng chị vẫn quyết tâm lấy chồng vì muốn tìm nơi nương tựa cuối đời.

Hải An
Hải An 4 ngày trước
Phép màu có giá bao nhiêu? – Câu chuyện nhân văn cảm động

Thì ra, phép màu kỳ diệu ấy có giá một đô la mười một xu, cộng với niềm tin chân thành của một đứa trẻ và lòng tốt của người bác sĩ tử tế.

Đăng Dương
Đăng Dương 5 ngày trước
Món quà bất ngờ của mẹ tôi - Câu chuyện nhân văn đáng ngẫm

Ở cái tuổi xưa nay hiếm, mẹ tôi an nhàn hoàn toàn, cả thể chất lẫn tinh thần. Mẹ lạc quan, yêu đời và luôn là người truyền năng lượng tích cực cho con cháu.

Thanh Tú
Thanh Tú 6 ngày trước
Người xưa dặn: Bếp không có 3 thứ này gia đình giàu có, hút tài hút lộc

Trong phong thủy, bếp được xem là nơi “tụ tài, hút lộc”. Để vun đắp cho sự thịnh vượng của gia đình, gia chủ cần đặc biệt lưu ý tránh 3 điều tốt kỵ mà người xưa dặn dò.

Hải An
Hải An 13/05
Trông mong gì ở con trai – Câu chuyện nhân văn đáng ngẫm

Cha mẹ nuôi con không kể ngày kể tháng, vậy mà tôi chỉ mới vừa bị bệnh con trai liền đùn đẩy trách nhiệm cho em gái… tôi nghe mà chua xót vô cùng.

Thanh Tú
Thanh Tú 12/05
Người giúp việc – Câu chuyện nhân văn đáng ngẫm

Người ta gọi chị là “chị Oanh giúp việc”, nhưng cái tên giản dị ấy chưa bao giờ nói hết được về con người chị.

Thanh Tú
Thanh Tú 11/05
Chữ hiếu ngày nay – Câu chuyện nhân văn đáng ngẫm

Tiền cho vay được có thể sẽ giúp ai đó khấm khá lên, nhưng cũng có thể gây nên một thảm cảnh gia đình, nhất là trong thời buổi “chữ hiếu ngày nay” đang lắm điều cần bàn.

Hải An
Hải An 09/05
Lời khuyên của con rể - Câu chuyện nhân văn đáng ngẫm

Lời nói của con rể khiến tôi không hài lòng, hay nói đúng hơn là thất vọng. Tôi không thể bán nhà cửa để vào viện dưỡng lão ở được...

Người xưa dặn: Có 7 kiểu đàn bà phá nát phúc đức nhà chồng, dù đẹp như tiên cũng tránh lấy 

Theo quan niệm của người xưa thì những kiểu phụ nữ này sẽ tạo nghiệp, ảnh hưởng tới phúc đức gia đạo nhà chồng nên tránh.

Con riêng của chồng – Câu chuyện nhân văn cảm động

Tôi từng khuyên bạn thân bỏ chồng khi cô ấy phát hiện chồng có con riêng bên ngoài, nhưng đến khi chính mình rơi vào hoàn cảnh ấy tôi lại lưỡng lự không quyết định được.

Hải An
Hải An 06/05
Người xưa cảnh báo: Mang 3 thứ này vào nhà tài lộc tiêu tan

Có những vật tưởng như vô tri nhưng nếu mang vào nhà sẽ khiến tài lộc tiêu tan, gia đạo lục đục. Dưới đây là 3 thứ tuyệt đối tránh mang vào nhà.

Bố tôi và những chiếc răng – Câu chuyện nhân văn đáng ngẫm

Nhìn nụ cười của bố tôi hạnh phúc vô ngần. Đôi khi báo hiếu không cần đến những điều to tát. Chỉ cần cha mình nhai ngon một bữa cơm, cười rạng rỡ không ngại ngùng, là đủ thấy lòng ấm.

Hải An
Hải An 05/05
15 chữ khiến phụ huynh phải suy ngẫm: 'Chọn ngành cho con nhưng mình chưa từng hỏi con muốn gì'

15 chữ ngắn gọn nhưng tựa như một lời thức tỉnh để hàng triệu bậc phụ huynh cần ngẫm lại xem mình đã thật sự hiểu con chưa?

PC Right 1 GIF
Đề xuất