Nghỉ hưu đi du lịch là sai sao? – Câu chuyện đáng suy ngẫm
Tôi từng nghĩ về hưu sẽ là khoảng thời gian để tôi sống chậm, để bù đắp cho những tháng ngày thanh xuân đã hi sinh vì công việc. Nhưng hóa ra, về hưu lại là lúc tôi phải nghe lời con cái giảng dạy đạo lý làm cha, là lúc tôi bị ép giam trong 4 bức tường nhà để làm “ông nội tốt”, “người cha biết nghĩ”, “người già không ích kỷ”.
Tôi năm nay 62 tuổi, mới vừa nghỉ hưu được 6 tháng. Tôi không tự nhận mình là người cha tuyệt vời nhưng ít ra tôi chưa từng làm điều gì khiến gia đình này phải xấu hổ. Mấy chục năm lăn lộn, hết công tác miền Trung rồi lại ra biên giới phía Bắc, đi sớm về muộn cũng chỉ với mục tiêu duy nhất là cho vợ con cuộc sống đủ đầy.
Nhưng nỗi khổ là khi tôi vừa rời khỏi cái ghế trưởng phòng chưa được bao lâu, còn chưa kịp tận hưởng sự nhàn rỗi hiếm hoi thì lại vướng vào rắc rối với con cái.
Tôi có 3 đứa con, 2 trai 1 gái. Hai cô con gái đều đã có gia đình riêng, thằng út tên Quân cũng đã lấy vợ, có 2 con trai, hiện tôi đang sống cùng gia đình con trai trong căn nhà tôi đứng tên. Cách đây 5 năm, tôi đã muốn bán căn nhà này đi để mua một căn chung cư nhỏ cho tiện sinh hoạt tuổi già, tiền dư ra sẽ cho Quân một ít để lấy vốn làm ăn nhưng vợ chồng nó cứ nài nỉ bảo: “Bố ở nhà này với chúng con, để chúng con lo cho bố”. Tôi nghe vậy thì mềm lòng, nhưng ai dè…
Khi tôi còn làm việc, tôi đi suốt cả ngày nên gần như không va chạm gì với các con nên thấy cuộc sống cũng khá bình yên, suôn sẻ. Nhưng từ khi về hưu, muốn được tận hưởng thời gian rảnh rỗi nên tôi đi đánh cầu lông buổi sáng, chiều thì đi đánh cờ với bạn, dăm ba tuần lại rủ bạn bè đi du lịch Đà Nẵng, Đà Lạt, Phú Quốc,… thế rồi những lời xì xào bắt đầu xuất hiện.
Tuần trước, sau chuyến đi Phú Quốc về, tôi còn chưa kịp dỡ hành lý thì thằng Quân đã nói thẳng: “Bố à, con nghĩ bố nên xem lại cách sống của mình sau khi nghỉ hưu. Bố đi suốt thế này vừa tốn kém lại chẳng giúp được gì cho chúng con. Các cháu đang nghỉ hè, bố tranh thủ thời gian rảnh thì trông giúp để vợ chồng con có thời gian lo làm ăn, thế mà bố cứ mải miết đi chơi. Với lại bố có lương hưu thì cũng nên sẻ chia với tụi con để lo ăn uống, chi tiêu trong nhà chứ!”.

Tôi sửng người, hỏi lại: “Tiền lương hưu là tiền của bố, bố tiêu cho bản thân thì có việc gì? Hồi các con học hành, dựng vợ gả chồng bố đã lo từng đồng rồi. Giờ già rồi, bố muốn đi chơi vài chuyến cho dễ thở mà cũng bị phán xét à?”.
“Nhưng ngày trước bố đi làm suốt có mấy khi ở nhà lo cho mẹ, lo cho tụi con? Mẹ bệnh, con phải nghỉ làm đưa đi viện. Giờ mẹ qua đời rồi rồi con không nhắc đến. Nhưng bố về hưu thì cũng phải nghĩ tới gia đình, con cháu một chút chứ!”, con trai nói trong giọng bực tức.
Tôi nghe xong tức quá nên to tiếng: “Nói như con thì bố là loại cha tồi à? Nhà con đang ở cho ai xây? Xe con đang đi ai cho con tiền? Bố đi chơi là vì muốn sống cho bản thân một chút sau mấy chục năm miệt mài làm việc. Chẳng lẽ bố phải cả đời sống vì người khác hay sao?”.
“Bố đã nói thế thì con chịu thua, bố thích làm gì thì cứ làm”. Nó nói gằn từng tiếng rồi đứng dậy bỏ vào phòng, đóng sầm cửa lại.
Tối hôm đó, bữa cơm gia đình trở nên nặng nề. Con dâu chỉ im lặng gắp thức ăn cho 2 cháu, mặt không biểu lộ gì. Thằng Quân thì không nói thêm câu nào, còn tôi cũng chỉ ăn qua loa vài miếng rồi đứng dậy. Tôi nghe tiếng cháu nội hỏi: “Sao hôm nay ông nội không kể chuyện vui ở đảo nữa?”. Tôi nuốt nghẹn không trả lời được.
Mấy hôm sau, tôi nhận được tin nhắn từ con gái thứ: “Bố à, thằng Quân nói bố tiêu hoang quá, không có trách nhiệm với gia đình. Bố thử nghĩ lại xem mình đi du lịch, đi chơi suốt thế có đúng không? Hay dùng tiền lương hưu giúp 2 vợ chồng nó nuôi cháu học thêm...”.
Tôi bực tới mức phải khóa máy một buổi chiều. Đối với chúng nó tôi như thể cái cây ATM, không được có niềm vui riêng, không được phép sống cho mình.
Tôi từng nghĩ nghỉ hưu sẽ là khoảng thời gian để tôi sống chậm, để bù đắp cho những tháng ngày thanh xuân đã hi sinh vì công việc. Nhưng hóa ra, về hưu lại là lúc tôi phải nghe lời con cái giảng dạy đạo lý làm cha, là lúc tôi bị ép giam trong 4 bức tường nhà để làm “ông nội tốt”, “người cha biết nghĩ”, “người già không ích kỷ”.
Đêm nay, tôi trằn trọc mãi không ngủ được. Tôi mở lại chiếc vali du lịch vẫn còn mùi nắng biển, nhìn cái mũ rộng vành bạn tặng khi đi Phú Quốc rồi tự hỏi nếu mai tôi đặt chuyến đi Hội An, liệu các con có từ mặt người bố này luôn không? Tôi già rồi, nhưng vẫn chưa sẵn sàng sống cuộc đời do người khác vạch ra. Vậy tôi nên nhường nhịn thêm, sống yên ổn theo ý các con hay bước ra khỏi ngôi nhà này để được sống đúng nghĩa là chính mình?
Xem thêm: Lời xin lỗi muộn màng từ mẹ chồng cũ – Câu chuyện đáng suy ngẫm
Tin liên quan
“Bố mẹ không hoàn hảo nhưng nuôi con lớn lên với dáng vẻ rất hạnh phúc”, dòng chú thích được đăng kèm bức ảnh kỷ yếu khiến nhiều người xúc động.
Cha tôi, một người đàn ông già cỗi, cứng đầu, cô độc, sống lẫn lộn giữa yêu thương và sợ hãi trong chiếc hộp kín của thời gian và ký ức. Nhìn cha trôi dần vào cõi mù sương, lòng tôi đau như cắn phải hạt sạn trong bát cơm nguội.
Những ngày qua, câu chuyện cụ ông 75 tuổi ở Trùng Khánh (Trung Quốc) treo thưởng 5.000 NDT (khoảng 18 triệu đồng) để tìm bố mẹ đẻ cho con gái nuôi đã khiến cộng đồng mạng vô cùng xúc động.
Bài mới

Có người sống cả đời vất vả, về già vẫn long đong. Nhưng cũng có người, tuổi trẻ nhiều gian truân, đến hậu vận lại được an nhàn, sung túc, đi đâu cũng gặp điều may mắn. Cổ nhân từng nói: “Phúc do tâm sinh, họa phúc tại nhân”, tức là vận mệnh mỗi người không hoàn toàn do số trời, mà phần lớn đến từ chính tính cách và hành vi của họ. Dưới đây là 4 đặc điểm của những người thường được quý nhân nâng đỡ, càng lớn tuổi càng hưởng phúc.

Từ ngàn xưa, ông cha ta đã có câu "Nhìn mặt mà bắt hình dong", ngụ ý rằng dung mạo của con người phần nào phản ánh tính cách, tâm tư và phẩm chất bên trong. Dù không hoàn toàn tuyệt đối, nhưng nhân tướng học cổ phương Đông vẫn tin rằng gương mặt là tấm gương soi tâm hồn và từ đó, có thể phần nào dự đoán được một người có đáng tin, có nên kết giao hay không. Cũng vì thế mà cổ nhân dặn, khi chọn bạn mà chơi thì nên cẩn trọng với người có 3 tướng mặt này kẻo rước họa vào thân.