Chân lý đúc kết từ "Tam quốc diễn nghĩa": Phàm là người thông minh sẽ không bao giờ hỏi 3 điều này

Nguồn gốc - xuất thân, thành - bại, được - mất là 3 điều mà những người thông minh không bao giờ mở miệng ra hỏi.

Đỗ Thu Nga Theo dõi
Sống Đẹp
Nguồn: Internet

Tam quốc diễn nghĩa là tiểu thuyết lịch sử kinh điển. Tác phẩm này được xem là 1 trong tứ đại danh tác của văn học Trung Quốc. Tầm ảnh hưởng của nó đối với xã hội đã vượt xa giá trị văn học của nó. 

Tam quốc diễn nghĩa là món ăn tinh thần mang đến cho độc giả những suy nghĩ phong phú, đa chiều. Là một "món ăn tinh thần", cách hành xử của các vị tướng trong Tam quốc diễn nghĩa đem đến cho cuộc sống của chúng ta những giá trị đáng để tham khảo, học hỏi. 

Dù có xuất thân khác nhau, dù có lúc thành lúc bại, lúc mất mát đau thương nhưng các anh hùng chí sĩ trong Tam Quốc luôn dùng thái độ lạc quan để đối diện với khó khăn. Họ sử dụng những kinh nghiệm mà bản thân tích lũy được để nói với chúng ta rằng: Những người thông minh sẽ không bao giờ mở miệng ra hỏi 3 điều sau:

Không hỏi nguồn gốc - xuất thân

Nếu là fans của Tam Quốc thì có thể dễ dàng nhận thấy, Tào Tháo là người có năng lực mạnh nhất trong thế chân vạc 3 nước: Ngụy - Thục - Ngô. Song Tào Tháo lại xuất thân trong gia đình có ông nội là thái giám. Vì thế ông không được mọi người xem trọng.

Một trong "bảy người con của Kiến An) là Trần Lâm, trong bài hịch của mình đã mắng Tào Tháo: "Thứ hoạn quan, không có phẩm hạnh". Thời bấy giờ, xuất thân cao quý giống như một tấm thẻ thông hành trong xã hội, làm gì cũng dễ dàng.

Pham-la-nguoi-thong-minh-se-khong-hoi-3-dieu-nay-0

Nhưng Tào Tháo không tin điều này, ông đã dùng hành động của mình để thách thức mọi định kiến. Và cuối cùng, ông đánh bại Viên Thiệu, thống nhất miền Bắc. Ông còn dùng thực lực của bản thân để cho mọi người thấy thế nào là "xuất thân không tạo anh hùng". 

Dựa vào tài trí và bản lĩnh của mình, ông hiểu sâu sắc tài năng của 1 người khổng phải do xuất thân quyết định. Bởi vậy, khi ở vị trí cao, ông vẫn không ngừng chiêu mộ nhân tài. Tào Tháo chủ trương "chiêu mộ nhân tài không hạn chế theo một khuôn mẫu nào cả". Đối với ông, năng lực không quyết định bởi xuất thân của nọ. Tài năng và học thức mới là thước đo nhân cách.

Cũng nhờ cách chiêu mộ nhân tài không bàn xuất thân này mà Tào Tháo đã lật đổ quan niệm truyền thống, dựng nên cơ nghiệp hiển hách. 

Không hỏi thành - bại

Trong thời loạn lạc, nhiều người ngày đêm cố gắng xưng hùng, xưng bá, cố gắng tạo dựng sự nghiệp. Và trong số đó có người bán giày cỏ Lưu Bị. So với Tào Tháo, Tôn Quyền thì Lưu Bị không có bất kỳ chỗ dựa nào, ông là ví dụ rõ nét của câu "tay trắng lập nghiệp".

Ở tuổi 24, Lưu Bị lần đầu lập nghiệp. Ông cùng Quan Vũ, Trương Phi gom hết đồ đạc trong nhà tham gia khởi nghĩa Hoàng Cân, chiếm đóng được huyện lệnh An Hỉ. Nhưng không lâu sau đó, ông để lại thư rồi rời đi.

Ở tuổi 35, ông khởi nghiệp lần thứ 2. Đào Khiêm bệnh nặng, đem Từ Châu tặng không cho Lưu Bị. Không dễ dàng gì ông mới có được mảnh đất thuộc về riêng mình nhưng sau cùng vẫn bị Viên Thuật và Lã Bố cướp mất.

Ở tuổi 39, Lưu Bị khởi nghiệp lần 3. Vừa bắt đầu, ông bị Tào Tháo dẫn quân đánh tan cửa nát nhà.

Ở tuổi 40, ông khởi nghiệp lần 4. Lúc này, ông có hai bàn tay trắng, vì sinh tồn bất đắc dĩ phải dựa vào Lưu Biểu. Lưu Biểu ngoài mặt thì vui vẻ chào đón, bên trong lại đầy ý nghi hoặc.

Pham-la-nguoi-thong-minh-se-khong-hoi-3-dieu-nay-9

Nếu đổi là người khác, e rằng đã từ bỏ từ lâu, nhưng Lưu Bị thì khác. Từ điển của ông không có từ bỏ cuộc. Sau mỗi lần thất bại, ông sẽ kiểm điểm lại bản thân và tiếp tục hành trình khởi dựng sự nghiệp.

Ở tuổi 48, Lưu Bị khởi nghiệp lần thứ 8. Trong 8 năm qua, ông ngày ngày cần mẫn đào tạo binh lính, cuối cùng nhờ trận Xích Bích mà bắt đầu hiện thực hóa ước mơ của mình. 

Ông dốc toàn lực cả một đời mà vẫn không hoàn thành được ước mơ khôi phục đại nghiệp nhà Hán, nhưng cho dù có khó khăn và thất bại ra sao, ông cũng không để thành công hay thất bại nhất thời đó chi phối mình. Sự cố chấp, sự điềm nhiên ấy, đủ để vỗ về một đời bôn ba của Lưu Bị.

Có người nói: "Có thành công thì ắt có thất bại. Đừng quá cưỡng cầu mọi thứ đều tốt, phải thành công". Mỗi lần thất bại là một lần có thêm hánh nặng tâm lý. Thế nhưng, nếu ai biết nhìn nhận, biết biến nó thành động lực thì chắc chắn trong tương lai sẽ thành công.

Không hỏi được - mất

Lựa chọn khó khăn nhất của đời người, có lẽ là chọn giữa được và mất. Về điểm này, chúng ta có thể thấy khi nhìn vào Lỗ Túc. 

Lỗ Túc sinh ra trong gia đình khá giả, hay làm việc thiện giúp đời. Thường ngày, Lỗ Túc hay giao lưu, kết bạn với các danh sĩ, điều này khiến ông thu về cho mình 1 lượng fan lớn. Ngay một người kiêu ngạo như Chu Du cũng phải cảm phục tấm lòng hào sảng của Lỗ Túc.

Chu Du từng hỏi vay lương thực Lỗ Túc, lúc đó trong nhà ông còn hai bồ lúa, nhưng ông sẵn sàng đưa cho Chu Du một bồ. Vào thời loạn lạc đó, lương thực là thứ quan trọng hàng đầu. Lỗ Túc lại hào phóng cho đ như vậy, quả là người không coi trọng lợi ích cá nhân.

Pham-la-nguoi-thong-minh-se-khong-hoi-3-dieu-nay-6

Sau này, Chu Du tiến cử Lỗ Túc cho Tôn Quyền. Trong trận Xích Bích, các cố vấn dưới trướng Ngô Quyền đều chỉ quan tâm đến lợi ích của mình mà đồng loạt muốn đầu hàng trước Tào Tháo. Duy chỉ có Lỗ Túc là bác bỏ ý kiến ​​của mọi người. Ông nói với Tôn Quyền:

"Dân chúng có thể đầu hàng trước Tào Tháo, nhưng tướng quân không thể. Nếu tôi đầu hàng trước Tào, tôi vẫn có thể làm quan. Nhưng nếu chủ công đầu hàng trước Tào Tháo, liệu chủ công còn có thể trị vì một phương được nữa không?".

Lời của Lỗ Túc khiến Lưu Quyền vô cùng cảm động. Ông hạ quyết tâm "cùng Lưu chống lại Tào". Cuối cùng, ông đã giành chiến thắng trong trận Xích Bích. 

Có thể thấy, Lỗ Túc khi hành động, bất kể trên phương diện nào cũng chú trọng đại cục, không màng lợi ích cá nhân. Chính vì vậy mà người đời sau luôn ca tụng ông là "nhà thông thái thực thụ ở Giang Đông".

Tóm lại: Thị phi thành bại, ngoảnh lại cũng chỉ là hư không. Xuất thân, thành bại hay được mất, không phải là những thứ chúng ta nên xem nhẹ sao?

Chỉ khi không quá quan trọng xuất thân, bạn mới có thể kiên định với khát vọng ban đầu của mình. Chỉ khi bạn không quan trọng thành công hay thất bại, bạn mới có thể tự tin tiến về phía trước. Chỉ khi bạn xem nhẹ thành quả và mất mát, bạn mới không phải hối tiếc về những thứ bạn làm.

Đời người, chỉ có học cách nhìn thoáng mọi thứ, bạn mới có thể sống tự tại, an yên.

Xem thêm: Tuân Du - "bậc thầy mưu trí" thời Tam Quốc: Kiếm có thể buông, đầu có thể lìa nhưng mưu thì không 

Bình luận
Mới nhất
Vui lòng để bình luận.

Đọc thêm

Gia Cát Lượng, Ngụy Diên, Vương Lãng... đều là những nhân vật lớn thời Tam Quốc. Thế nhưng, sau cùng, họ đều rời xa cõi trần vì chữ "quá".

Gia Cát Lượng và 5 nhân vật lớn thời Tam Quốc chết vì chữ 'QUÁ'
0 Bình luận

“Tam quốc diễn nghĩa” – Tác phẩm bất hủ của La Quán Trung đã rất thành công khi khắc họa sinh động, chi tiết nhiều nhân vật lịch sử. Trong tác phẩm này, có rất nhiều câu nói thương tâm mà cho đến nay vấn khiến người đời thổn thức mãi không thôi.

Trong “Tam quốc diễn nghĩa” có 4 câu nói thương tâm khiến hậu thế xót xa thổn thức
0 Bình luận

Tào Tháo bị gọi là "gian hùng" vì sở thích kỳ dị chung giường với vợ kẻ thù. Còn Hòa Thân thời Thanh triều lại mê mẩn vợ cũ người khác, Hắn dám lén đưa cung nữ của Càng Long về phủ làm vợ bé, biến con nuôi thành tình nhân.

Thời Tam Quốc có Tào Tháo thích chung giường với vợ kẻ thù, thời nhà Thanh có Hòa Thân mê vợ cũ người khác
0 Bình luận

PC Right 1 GIF

Bài mới

Người xưa căn dặn: “Dù nghèo cũng chớ ăn lươn trông trăng”, vì sao?

Người xưa căn dặn: “Dù nghèo đến đâu cũng không nên ăn lươn trông trăng”, thoạt nghe ta dễ nghĩ đây chỉ là một kinh nghiệm ăn uống dân gian, nhưng kỳ thực, đó là lời nhắc nhở con cháu về cái gốc làm người, về phẩm giá và sự cẩn trọng trước những thứ dễ dàng mà nguy hiểm.

Hải An
Hải An 4 ngày trước
Người xưa nói: “Mưu sự không có chủ kiến ắt lâm vào cảnh khốn đốn, làm việc không có chuẩn bị tất xôi hỏng bỏng không”

Người xưa có câu: “Mưu sự không có chủ kiến ắt lâm vào cảnh khốn đốn, làm việc không có chuẩn bị tất xôi hỏng bỏng không”. Chỉ một lời răn nhưng là tinh hoa đúc kết từ bao đời, nhấn mạnh hai yếu tố cốt lõi của mọi thành công là chủ kiến và sự chuẩn bị.

Hải An
Hải An 27/07
“Xử đẹp” con riêng của chồng – Câu chuyện nhân văn đáng ngẫm

Ông nắm tay bà, những giọt nước mắt lăn dài trên gương mặt. Ông cám ơn bà nhiều lắm! Cảm ơn cách “xử đẹp” của bà suốt hơn 20 năm qua để gia đình được vẹn tròn, êm ấm.

Hải An
Hải An 26/07
Cổ nhân răn dạy: “Không thể nói chuyện biển cả với con ếch ngồi đáy giếng, chẳng thể bàn về băng tuyết với lũ côn trùng mùa hè”, càng ngẫm càng thấm!

Cổ nhân nói: “Không thể nói chuyện biển cả với con ếch ngồi đáy giếng, chẳng thể bàn về băng tuyết với lũ côn trùng mùa hè”. Chỉ một câu nói đơn giản nhưng ẩn sâu là lời cảnh tỉnh sâu sắc về nhận thức, tầm nhìn và giới hạn tư duy của con người.

Thanh Tú
Thanh Tú 25/07
Cụ Cự “góa con” – Câu chuyện nhân văn xúc động

Nhìn 5 người con của cụ Cự ai cũng giỏi giang, thành đạt, mọi người trong làng ai nấy đều ngưỡng mộ, nghĩ rằng kiểu gì tuổi già của cụ cũng được hưởng phúc.

Hải An
Hải An 24/07
Triết gia Trang Tử nói: “Bi ai lớn nhất của đời người là chết về tâm tưởng, còn cái chết về thể xác chỉ xếp sau”, càng ngẫm càng thấm!

Triết gia Trang Tử nói: “Bi ai lớn nhất của đời người là chết về tâm tưởng, còn cái chết về thể xác chỉ xếp sau". Đó không chỉ là một nhận định triết lý, mà còn là một hồi chuông tỉnh thức giữa cuộc sống hiện đại đang ngày một rối ren, hối hả và rệu rã từ bên trong.

'Con lớn mà không trông em cho bố mẹ' - Câu chuyện đáng suy ngẫm

"Con lớn mà không trông em cho bố mẹ", lời mẹ trách sau khi em tôi ra đi mãi mãi ở tuổi 11. Lời nói ấy như nhát dao xoáy vào tim, theo tôi suốt cả cuộc đời...

Hải An
Hải An 22/07
Người xưa căn dặn: Muốn biết một người có phúc hay không, chỉ cần nhìn “miệng” là biết.

Người xưa nói "Muốn biết một người có phúc hay không, chỉ cần nhìn “miệng” là biết". Nghe tưởng đơn giản, nhưng càng ngẫm càng thấy thâm sâu.

Thanh Tú
Thanh Tú 18/07
Yên ổn tuổi già – Câu chuyện đáng suy ngẫm

Nhìn cảnh con dâu xa lánh mẹ chồng, con trai cũng theo vợ không bênh vực mẹ một lời tôi chán nản xót thương cho tuổi già của chính mình… cả một đời vì con kết quả lại nhận về quả đắng.

Hải An
Hải An 17/07
Người xưa nói: “Có tiền buôn Đông, không tiền buôn Thái”, có nghĩa là gì?

Người xưa nói “Có tiền buôn Đông, không tiền buôn Thái.” Thoạt nghe tưởng là chuyện mua bán vùng miền, nhưng càng ngẫm, càng thấy câu này là lời dạy khôn ngoan về tư duy thích nghi, biết mình biết người và nghệ thuật xoay chuyển nghịch cảnh bằng sự linh hoạt và nhạy bén.

Hải An
Hải An 16/07
Bản di chúc 'tình người' - Câu chuyện nhân văn cảm động

Trước khi mất, vị doanh nhân đã để lại một bản di chúc thấm đẫm tình người: "Tiền của tôi hầu hết đến từ sự tranh giành, tâm kế trên thương trường. Chính họ đã khiến tôi hiểu được nguồn vốn lớn nhất của đời người chính là phẩm hạnh..."

Lão Tử nói: “Đạo của Trời lấy chỗ dư bù chỗ thiếu, đạo của Người lấy chỗ thiếu bù chỗ dư”, càng ngẫm càng thấm!

Trong Đạo Đức Kinh, Lão Tử đã để lại một câu nói tưởng như nhẹ nhàng, nhưng chứa đựng cả một thế giới quan sâu xa và một cái nhìn thấu suốt về nhân tình thế thái: “Đạo của Trời lấy chỗ dư bù chỗ thiếu, đạo của Người lấy chỗ thiếu bù chỗ dư.” Càng đọc, càng ngẫm, càng thấy rõ nỗi buồn của người xưa khi chứng kiến sự chênh lệch giữa quy luật hài hòa của tự nhiên và cách hành xử đầy thiên lệch của con ngư

Thanh Tú
Thanh Tú 14/07
Giá trị của người phụ nữ trong gia đình – Câu chuyện nhân văn đáng ngẫm

Người phụ nữ càng có giá trị, càng không so đo với người trong cùng một mái nhà. Bởi họ hiểu rằng, gia đình chính là để yêu thương, không phải để hơn thua.

Hải An
Hải An 13/07
Lão tử nói: “Thượng thiện nhược thủy. Thủy thiện lợi vạn vật nhi bất tranh”, càng ngẫm càng thấm!

Lão Tử nói: “Thượng thiện nhược thủy. Thủy thiện lợi vạn vật nhi bất tranh”. Người có lòng thiện cao nhất thì như nước. Nước khéo làm lợi cho muôn loài mà không tranh giành với ai. Một lời dạy giản dị, nhưng ẩn chứa minh triết sâu sắc về cách sống hài hòa với vạn vật, thuận theo tự nhiên, và giữ mình khiêm nhường mà vẫn vững mạnh.

Thanh Tú
Thanh Tú 12/07
Cổ nhân nói “Ngôn nhi đương tri dã, mặc nhi đương diệc tri dã”, càng ngẫm nghĩ, càng thấm thía!

Trong kho tàng triết lý phương Đông, có những câu nói tưởng như ngắn gọn, nhẹ nhàng, nhưng ẩn chứa chiều sâu thâm trầm về nhân sinh. Một trong số đó là câu: “Ngôn nhi đương tri dã, mặc nhi đương diệc tri dã”. Tạm dịch là “Nói đúng lúc là trí, im lặng đúng lúc cũng là trí”.

Hải An
Hải An 11/07
Khóc tấm tức vì thương người nợ tiền – Câu chuyện nhân văn cảm động

Đã bao giờ được trả nợ mà bạn khóc tấm tức vì thương người nợ tiền mình chưa? Mình thì rồi, đó là câu chuyện xảy ra cách đây 2 năm... mỗi lần nhớ lại mình lại càng thấy thương.

Hải An
Hải An 10/07
PC Right 1 GIF
Đề xuất