Người thiện lương sống nơi nào cũng trở thành phúc địa – Câu chuyện nhân văn

Người thiện lương sống nơi nào cũng trở thành phúc địa, đây là câu chuyện có thật về Nelson Rolihlahla Mandela tổng thống da đen đầu tiên của Nam Phi khiến nhiều người thán phục.

Diệu Nguyễn Theo dõi
Sống Đẹp
Nguồn: Internet

Câu chuyện “Người thiện lương sống nơi nào cũng trở thành phúc địa”

Năm 1964, một tù nhân mới đến nhà tù Đảo Robben. Giống như những tù nhân khác, anh ta bị cởi quần áo ngay sau khi bước vào cửa phòng. Sau đó, anh ta được thay bộ đồng phục tù nhân có ghi số 466.

Anh ta là một tù nhân chính trị, vì vậy anh ta bị đẩy vào một phòng giam duy nhất chưa đầy 4.5m vuông. Kể từ đó, anh ta sống một cuộc đời đúng nghĩa “tối tăm không nhìn thấy ánh sáng”.

Trong phòng giam, với ánh đèn mờ ảo treo lơ lửng trên đầu anh bị giam 23 giờ mỗi ngày, chỉ nửa giờ sáng sớm và nửa giờ chiều tối là anh được ra khỏi căn phòng. Anh hầu như chưa bao giờ nhìn thấy được mặt trời ở nhà tù Đảo Robben, thậm chí anh còn không có cơ hội cảm nhận được cơn gió biển thổi bên ngoài cửa sổ. Điều duy nhất anh có thể nhận ra chính là những tù tù nhân và tiếng rên rỉ của họ.

Nhà tù đảo Robben là một địa ngục, đó là nơi mà cai ngục thường vung roi quất vào các tù nhân bị kết án. Thậm chí, cai ngục còn dội nước ớt lên phần thịt hở của tù nhân một cách tàn nhẫn. Hầu hết mọi người đều phải sống dưới đòn roi và ớt của bọn lính canh. May mắn thay, anh là tội phạm trọng điểm được quản giáo đặc biệt, nếu không anh chắc cũng không thể thoát khỏi nanh vuốt của cai ngục.

Anh không nhớ nổi đã bao nhiêu ngày anh phải chứng kiến cảnh hai cai ngục lôi một tù nhân ra khỏi phòng tra tấn như lôi một cái xác. Mỗi lần như vậy, lòng anh đầy phẫn nộ, anh muốn thay đổi hiện trạng của nhà tù nhưng lực bất tòng tâm. Anh hiện cũng đang là tội phạm khó tự bảo vệ mình huống gì là cứu vớt người khác.

Sau nhiều phần bàn bạc, anh và những người bị kết án được bố trí lao động khổ sai trong mỏ đá của nhà tù đảo Robben. Họ liều lĩnh di chuyển đá dưới sự giám sát của lính canh cầm súng mỗi ngày. Nếu hành động chậm chạp họ sẽ bị đánh đập vô cùng dã man và tàn nhẫn. Ngoài ra, những tù nhân bị kết án chỉ được phép sinh hoạt ở trong mỏ đá này, một khi bước ra khỏi rìa mỏ đá họ sẽ bị bắn không thương tiếc.

Phải sống trong môi trường hầm mỏ lâu ngày, đá vôi lại có tính phản xạ mạnh dưới ánh nắng mặt trời nên hàng ngày anh chỉ nhìn thấy ánh sáng trắng chói lóa, vì thế thị lực của anh dần dần suy giảm. Mặc dù mắt ngày càng mờ, nhưng đôi mắt ánh vẫn tràn đầy ý chí, nghị lực và tấm lòng chính nghĩa.

Có lần, anh tranh thủ cơ hội đã mạnh dạn đưa ra ý tưởng của mình với quản giáo: “Xin các ngài hãy mở một khu vườn trong sân nhà tù”, thế nhưng ngay khi rời tòa án ý tưởng này của anh đã bị ban quản lý nhà tù bác bỏ một cách tàn nhẫn. Nhưng anh vẫn không nản lòng, anh nói ra ý tưởng của mình bất kỳ khi nào anh có cơ hội. Và sau vô số phần phủ quyết, kéo dài khoảng 5 năm như vậy điều ước của anh cũng đã trở thành hiện thực.

Ban quản lý nhà tù đã mở cho anh một khu vườn ở một dải đất hẹp dưới chân tường nhà tù và cung cấp cho anh cà chua, ớt và các loại hạt giống rau khác. Đây là điều chưa từng xảy ra trong nhà tù Robben. Kể từ đó, sân của nhà tù có thêm một khoảng xanh tươi mát, tràn đầy hy vọng.

Nguoi-thien-luong-song-noi-nao-cung-tro-thanh-phuc-dia-3

Ngày nào anh cũng từ mỏ đá về là chạy đến để chăm sóc khu vườn của mình, trong tù nhiều người nói anh là “người thực vật”, nhưng bản thân anh lại coi khu vườn đó là khu vườn tâm linh của mình. Mỗi ngày, đá đâm vào mắt anh làm anh đau đớn, nhưng khi quay lai vườn rau nhìn xung quanh mùa xanh hòa với những màu sắc khác của thực vật khiến nỗi đau của mắt vơi đi, nỗi mệt nhọc nơi mỏ đá cũng được xóa nhòa.

Tuy nhiên, do thời tiết xấu nên vụ thu hoạch đầu tiên trong vườn không được tốt lắm. Anh chỉ thu hoạch được một rổ cà chua, nhưng chúng cũng không được đẹp cho lắm. Dù không nỡ ăn nhưng anh vẫn đem phân phát cho bạn tù và lính canh.

Điều đáng ngạc nhiên là từ khi có khu vườn rau, không khí trong tù cũng được cải thiện rất nhiều. Mỗi khi ra tù để lao động khổ sai, những phạm nhân khác sẽ giúp anh chăm sóc vườn rau, linh canh thấy vậy cũng nhắm mắt cho qua.

Điều đáng kinh ngạc chính là thái độ của cai ngục dường như đã tử tế hơn trước rất nhiều. Bởi vì anh luôn gửi cho họ những quả cà chua mới hái. Những bàn tay cầm roi vọt của quản ngục không còn ngạo nghễ như trước nữa.

Một cai ngục da đen nói rằng, bất cứ khi nào tôi giơ roi một cách liều lĩnh tôi bỗng nhớ ra rằng đây là một nhóm người đã cho tôi cà chua, trong mắt tôi họ không còn là những phạm nhân bị kết án. Họ đã nhắc đã nhở tôi về “gia đình”.

Mối quan hệ giữa những tù nhân bị kết án và các cai ngục ở nhà tù Đảo Robben dần trở nên hòa hợp và nhà tù cũng đã không còn là “địa ngục trần gian” tàn nhẫn khét tiếng nữa.

Tù nhân mang số 466 này đã có cả một vườn rau trong nhà tù Đảo Robben trong 18 năm trước khi bị chuyển đến nhà tù khác.

Người đàn ông mang số 466 ấy không ai khác chính là Tổng thống Nam Phi da màu Nelson Rolihlahla Mandela đầu tiên trên thế giới. Trước khi trở thành tổng thống, Mandela chính là nhà hoạt động chống chủ nghĩa Apartheid – Chủ nghĩa phân biệt chủng tộc.

Lời bình câu chuyện “Người thiện lương sống nơi nào cũng trở thành phúc địa”

Nelson Rolihlahla Mandela là tổng thống da đen đầu tiên của Nam Phi sau hơn 3 thế kỷ cầm quyền của người da trắng, là người anh hùng trong cuộc đấu tranh chống chủ nghĩa phân biệt chủng tộc mà còn là biểu tượng quốc tế cho tinh thần tự do, đoàn kết dân tộc và lòng vị tha.

Nguoi-thien-luong-song-noi-nao-cung-tro-thanh-phuc-dia-2

Tổng thống Nam Phi Nelson Rolihlahla Mandela đã dùng một vài quả cà chua để làm cho cả nhà tù trở nên hài hòa. Thứ ông trồng không phải là một vườn rau đơn thuần, thứ ông trồng chính là lòng người nơi ngục tù vốn được mệnh danh là “địa ngục trần gian”.

Người thiện lương sống nơi nào cũng trở thành phúc địa, quả thật không bao giờ sai.

Đó cũng chính là lý do mà Nelson Rolihlahla Mandela trở thành tượng đài về tự do và bình đẳng. Ông đã từng nói: “Tôi đã chiến đấu chống lại sự thống trị của người da trắng, và tôi cũng chiến đấu chống lại sự thống trị của người da đen. Tôi trân trọng lý tưởng về một xã hội dân chủ và tự do, trong đó mọi người sống với nhau hòa thuận và bình đẳng. Đó là lý tưởng mà tôi luôn hy vọng để sống vì nó và đạt được nó. Nhưng nếu cần, tôi cũng sẵn sàng chết vì lý tưởng đó”.

Câu nói của  nhà chính trị vĩ đại Nelson Mandela đã trở thành biểu tượng của tự do và bình đẳng. Ông vĩ đại không chỉ bởi quá trình đấu tranh, những năm tháng bất khuất trong chốn lao tù, hành trình xóa bỏ chế độ Apartheid hay nỗ lực hòa giải dân tộc. Ông còn bất tử bởi đã xây dựng những nền móng vững chắc cho nền dân chủ ở Nam Phi.

Xem thêm: Bài học từ người lái xe của tỷ phú - Câu chuyện ngắn đáng suy ngẫm

Bình luận
Mới nhất
Vui lòng để bình luận.

Đọc thêm

Vinh quang không phải là tất cả - Đây là câu chuyện về Adelinde, một vận động viên môn cưỡi ngựa nghệ thuật nổi tiếng và chú ngựa Parzival của mình khiến nhiều người xúc động.

Vinh quang không phải là tất cả - Câu chuyện nhân văn đầy xúc động
0 Bình luận

“Vỏ lon bia” là câu chuyện cho chúng ta thấy rằng, kỳ thực ở đời việc nhìn thấy cái sai của người khác và buông lời phán xét rất dễ dàng.

Vỏ lon bia – Câu chuyện nhân văn đọc mà thấm thía
0 Bình luận

Bài học từ người lái xe của tỷ phú là câu chuyện rất ngắn nhưng khiến nhiều người phải suy ngẫm và học hỏi.

Bài học từ người lái xe của tỷ phú – Câu chuyện ngắn đáng suy ngẫm
0 Bình luận

Tin liên quan

Chín bỏ làm mười – là câu chuyện ngắn nhưng lại mang ý nghĩa nhân văn sâu sắc, thể hiện tấm lòng của người làm cha mẹ trên thế gian đều mong muốn con mình có được hạnh phúc lâu dài.

Chín bỏ làm mười – Câu chuyện khôn khéo về tấm lòng người làm cha mẹ
0 Bình luận

Người cha dấu yêu là câu chuyện có thật, để lại trong tim mỗi người sự nghẹn ngào đến đắng lòng không thể kìm nén được

Người cha dấu yêu – Câu chuyện nhân văn với muôn ngàn xúc cảm
0 Bình luận

Người cha đưa cơm hộp là câu chuyện về một người cha mặc dù nghèo vật chất, thế nhưng tình thương của ông không kém so với bất kỳ người làm bố nào trên đời.

“Người cha đưa cơm hộp” – Câu chuyện nhân văn về tình thương của cha
0 Bình luận

PC Right 1 GIF

Bài mới

3 món đồ nên cân nhắc kỹ trước khi đặt trong nhà để tránh ảnh hưởng tới vận khí

Phong thủy không cấm nhưng trước khi đặt 3 món đồ này trong nhà bạn nên nghĩ kỹ để tránh ảnh hưởng không tốt đến sức khỏe, tinh thần, thậm chí phá vỡ sự hài hòa của không gian sống.

Hải An
Hải An 11 giờ trước
Cuộc đoàn tụ đẫm nước mắt của người mẹ sau 32 năm bán hết tài sản để tìm con mất tích

Chứng kiến cuộc đoàn tụ của mẹ con bà Lý Tĩnh Chi ai cũng xúc động rơi nước mắt. Sau 32 năm ròng rã tìm con mất tích, cuối cùng người mẹ ấy cũng nhận lại được quả ngọt.

Hải An
Hải An 2 ngày trước
Con gà mái – Câu chuyện nhân văn đáng ngẫm

Câu chuyện về con gà mái đã dạy chúng ta một điều rằng, những giọt nước mắt rơi trong đám tang không phải là nước mắt đau thương, mà là nước mắt của sự hối tiếc và ăn năn

Hải An
Hải An 3 ngày trước
Lấy chồng muộn – Câu chuyện nhân văn đáng ngẫm

Mặc cho mọi người ngọt nhạt rằng chị lớn tuổi rồi lấy chồng cũng chẳng ích gì, nếu muốn thì kiếm đứa con là đủ, nhưng chị vẫn quyết tâm lấy chồng vì muốn tìm nơi nương tựa cuối đời.

Hải An
Hải An 4 ngày trước
Phép màu có giá bao nhiêu? – Câu chuyện nhân văn cảm động

Thì ra, phép màu kỳ diệu ấy có giá một đô la mười một xu, cộng với niềm tin chân thành của một đứa trẻ và lòng tốt của người bác sĩ tử tế.

Đăng Dương
Đăng Dương 5 ngày trước
Món quà bất ngờ của mẹ tôi - Câu chuyện nhân văn đáng ngẫm

Ở cái tuổi xưa nay hiếm, mẹ tôi an nhàn hoàn toàn, cả thể chất lẫn tinh thần. Mẹ lạc quan, yêu đời và luôn là người truyền năng lượng tích cực cho con cháu.

Thanh Tú
Thanh Tú 6 ngày trước
Người xưa dặn: Bếp không có 3 thứ này gia đình giàu có, hút tài hút lộc

Trong phong thủy, bếp được xem là nơi “tụ tài, hút lộc”. Để vun đắp cho sự thịnh vượng của gia đình, gia chủ cần đặc biệt lưu ý tránh 3 điều tốt kỵ mà người xưa dặn dò.

Hải An
Hải An 13/05
Trông mong gì ở con trai – Câu chuyện nhân văn đáng ngẫm

Cha mẹ nuôi con không kể ngày kể tháng, vậy mà tôi chỉ mới vừa bị bệnh con trai liền đùn đẩy trách nhiệm cho em gái… tôi nghe mà chua xót vô cùng.

Thanh Tú
Thanh Tú 12/05
Người giúp việc – Câu chuyện nhân văn đáng ngẫm

Người ta gọi chị là “chị Oanh giúp việc”, nhưng cái tên giản dị ấy chưa bao giờ nói hết được về con người chị.

Thanh Tú
Thanh Tú 11/05
Chữ hiếu ngày nay – Câu chuyện nhân văn đáng ngẫm

Tiền cho vay được có thể sẽ giúp ai đó khấm khá lên, nhưng cũng có thể gây nên một thảm cảnh gia đình, nhất là trong thời buổi “chữ hiếu ngày nay” đang lắm điều cần bàn.

Hải An
Hải An 09/05
Lời khuyên của con rể - Câu chuyện nhân văn đáng ngẫm

Lời nói của con rể khiến tôi không hài lòng, hay nói đúng hơn là thất vọng. Tôi không thể bán nhà cửa để vào viện dưỡng lão ở được...

Người xưa dặn: Có 7 kiểu đàn bà phá nát phúc đức nhà chồng, dù đẹp như tiên cũng tránh lấy 

Theo quan niệm của người xưa thì những kiểu phụ nữ này sẽ tạo nghiệp, ảnh hưởng tới phúc đức gia đạo nhà chồng nên tránh.

Con riêng của chồng – Câu chuyện nhân văn cảm động

Tôi từng khuyên bạn thân bỏ chồng khi cô ấy phát hiện chồng có con riêng bên ngoài, nhưng đến khi chính mình rơi vào hoàn cảnh ấy tôi lại lưỡng lự không quyết định được.

Hải An
Hải An 06/05
Người xưa cảnh báo: Mang 3 thứ này vào nhà tài lộc tiêu tan

Có những vật tưởng như vô tri nhưng nếu mang vào nhà sẽ khiến tài lộc tiêu tan, gia đạo lục đục. Dưới đây là 3 thứ tuyệt đối tránh mang vào nhà.

Bố tôi và những chiếc răng – Câu chuyện nhân văn đáng ngẫm

Nhìn nụ cười của bố tôi hạnh phúc vô ngần. Đôi khi báo hiếu không cần đến những điều to tát. Chỉ cần cha mình nhai ngon một bữa cơm, cười rạng rỡ không ngại ngùng, là đủ thấy lòng ấm.

Hải An
Hải An 05/05
15 chữ khiến phụ huynh phải suy ngẫm: 'Chọn ngành cho con nhưng mình chưa từng hỏi con muốn gì'

15 chữ ngắn gọn nhưng tựa như một lời thức tỉnh để hàng triệu bậc phụ huynh cần ngẫm lại xem mình đã thật sự hiểu con chưa?

PC Right 1 GIF
Đề xuất