Ngôi mộ vô danh – Câu chuyện nhân văn đáng ngẫm

Đằng sau ngôi mộ vô danh ở chùa là một câu chuyện đời buồn của người mẹ, cả đời tận tụy vì con đến khi mất lại chỉ lẻ loi một mình, với dòng chữ "không rõ nhân thân".

Diệu Nguyễn Theo dõi
Sống Đẹp
Nguồn: Internet

“Alo, anh Hai hả? Anh đang ở đâu vậy?”

“Anh đang ở cơ quan, có gì không Út?”

“Chiều về sớm anh tranh thủ qua nhà đón mẹ về nhé!”

“Ủa, còn 3 ngày nữa mới qua nhà anh mà? Sao đón sớm vậy?”

“Em biết nhưng mai vợ chồng em đi du lịch với cơ quan cả tuần mới về. Anh Hai đón mẹ về sớm giúp, tháng sau em bù lại”

“Được rồi, để anh gọi điện cho chị rồi tính sao”.

Nghe cuộc nói chuyện của con gái, bà Tư buông tiếng thở dài não ruột. Bà đứng lên, lững thững bước ra sân, cầm cái chổi lên quét mà lòng ngổn ngang bao nỗi muộn phiền.

Chồng mất sớm, để lại cho bà Tư 2 đứa con thơ dại. Lúc đó thằng Hai mới chập chững biết đi, con Út vẫn đang nằm nôi. Biết bao nhiêu khổ cực dồn hết lên đôi vai của bà. Bà tần tảo, đội nắng đội mưa nuôi hai con khôn lớn.

Thương con, dù nghèo bà chăng để hai con thiếu thốn cái gì. Lúc đi học, con Út se sua với bạn thỏ thẻ với bà: “Mẹ ơi, con muốn có áo mới”, thằng Hai thì cũng: “Mẹ ơi, con muốn mua xe đạp”. Mỗi lần thế, bà đều mỉm cười xoa đầu con bảo: “Để đó mẹ tính”.

Cứ thế, thằng Hai, con Út trưởng thành chỉ biết ăn và học trong vòng tay mẹ cho đến khi ra trường, đi làm rồi lập gia đình riêng. Cả hai đứa con đều thành danh trong xã hội… bà mừng nhưng vẫn nhớ lắm cái thời hai đứa còn nhỏ, tuy nghèo nhưng rộn rã tiếng cười.

Tiếng chuông gọi cửa làm bà Tư giật mình, bà vội ra mở cửa, con dâu ào ào đi vào, thằng Hai theo sau. Thấy bà, đứa con dâu hỏi to: “Cô Út có nhà không mẹ?”.

Bà vừa đóng cửa vừa trả lời: “Nó ở trên lầu đó. Cơm nước gì chưa mà bây qua đây?”.

Con dâu không trả lời, vội vàng đi vào nhà. Con Út nghe ồn ào dưới sân liền chạy xuống. Gặp mặt, chị dâu liền hỏi: “Cô Út làm chi mà tôi gọi cháy máy không được?”.

“Em xếp quần áo để mai đi du lịch”

“Cô đi rồi mẹ tính sao?

Cô Út hơi khó chịu bảo: “Thì em gọi cho anh Hai nhờ đón mẹ về bên đó vài hôm rồi mà”.

Cô con dâu vội nói: “Không được, mai cuối tuần vợ chồng tôi cũng có việc đi tỉnh phát quà từ thiện, 2 ngày nữa mới về. Cô Út tính sao thì tính”.

Con út nghe xong thì lớn tiếng: “Anh chị làm gì mà khó khăn vậy. Phát quà từ thiện thôi mà, có cần gấp như vậy không? Chị lúc nào cũng nghiêm trọng vấn đề lên. Chờ em về rồi hãy đi”.

Cô con dâu cũng chẳng vừa: “Vậy sao cô không ở nhà đi, để hôm nào đến phiên mẹ qua nhà tôi rồi hẳn đi”.

ngoi-mo-vo-danh-cau-chuye

Bà Tư nghe các con tranh cãi, vội quay mặt lau đi giọt nước mắt trên má. Chờ cho cục đắng nghẹn ở cổ trôi xuống thì quay lại, cười ha hả nói: “Chuyện nhỏ vầy mà tụi bây ầm ĩ chi vậy. Cứ để đó mẹ tự lo”.

Thằng Hai chen ngang: “Mẹ lo bằng cách nào?”

“Lâu quá mẹ không về quê, sẵn dịp tụi bây đều bận thì mẹ về quê chơi với dì Năm bây vài hôm”, bà Tư nói.

Nghe vậy mấy đứa con đều đồng ý. Thế rồi con Út lên tiếng: “Vậy mai anh Hai cho tài xế qua chở mẹ ra bến xe nhé!”.

Bà Tư lại bảo: “Thôi, cứ để mẹ tự lo. Mai mẹ nhờ chú Ba xe ôm đầu ngõ chở ra bến xe là được rồi”.

Đêm hôm đó bà Tư suy nghĩ nhiều lắm. Mấy năm nay cứ tháng này ở nhà con Út, tháng sau sang ở nhà thằng Hai. Bà Tư cảm thấy mình làm vướng bận cho con cái, rồi vì mình mà hai anh em suốt ngày cãi nhau về chuyện ăn ở của bà. Làm mẹ, bà không đành lòng nhìn cảnh như vậy

Một tuần sau đó.

“Alo cô Út hả? Cô đi du lịch về chưa”

“Còn 2 hôm nữa em mới về. Có gì không anh Hai?”

“Hôm nay anh tự dưng thấy nóng ruột quá nên gọi cho dì Năm hỏi thăm Mẹ, thì dì bảo mẹ không có về đấy”.

Thế rồi hai anh em cãi nhau ầm ĩ, người này đổ lỗi cho người kia. Cô Út đành phải bỏ cuộc du lịch bay về cùng anh Hai đi tìm mẹ trong vô vọng…

5 năm sau, tại một ngôi chùa ở ngoại ô thành phố, ở phía sau vườn chùa có một ngôi mộ lẻ loi. Trên tấm bia mộ có ghi:

Phần mộ bà Nguyễn Thị Tư

Pháp danh. . .

Mất ngày. . . Tháng. . . Năm

Không rõ nhân thân

Mọi người gần ấy kể lại rằng, cách đây 5 năm một bà cụ từ đâu đến xin ở trong ngôi chùa nhỏ này. Sớm tối bà tụng kinh gõ mõ, dọn dẹp trong ngoài ngôi chùa. Bà hiền lành, phúc hậu nên được mọi người yêu quý, họ hay đem đến cho cụ mớ rau củ và những cây nhà lá vườn. Cứ thế, bà cụ sống nhờ vào lòng yêu thương của dân làng. Mọi người ở đây ai cũng nhìn thấy được cụ bà có một nỗi niềm gì đó mà không tỏ cùng ai. Vì nét mặt cụ luôn toát lên một nỗi buồn cho đến tận lúc bà mãi mãi ra đi...

Xem thêm: Bất hiếu vì lương hưu – Câu chuyện nhân văn đáng ngẫm

Bình luận
Mới nhất
Vui lòng để bình luận.

Đọc thêm

Tôi không ngờ rằng việc tiết lộ lương hưu cho các con biết lại vô tình đẩy chúng vào tình thế bất hiếu. Đúng là về già mới thấu tấm lòng của các con đối với mẹ.

Bất hiếu vì lương hưu – Câu chuyện nhân văn đáng ngẫm
0 Bình luận

Trước mặt mọi người, em chồng nghẹn ngào nói: "Sao chị đối tốt với em thế? Em đã từng đối xử chẳng ra gì với chị, còn bán cả đất bố mẹ cho. Sao chị không trách mắng em, còn bao bọc mẹ con em?".

Cưu mang em chồng – Câu chuyện nhân văn đáng ngẫm
0 Bình luận

Trở về chốn bình yên lần này, theo chân tôi là 2 đứa con nhỏ và 1 trái tim đầy rẫy những tổn thương từ cuộc hôn nhân không hạnh phúc.

Chốn về bình yên – Câu chuyện nhân văn đáng ngẫm
0 Bình luận

Tin liên quan

Đời người ngắn ngủi, sống sao cho trọn vẹn, hạnh phúc viên mãn. Để có được đều đó, hãy "khắc cốt ghi tâm" 4 "không" dưới đây.

Cổ nhân dạy: Nhân sinh cần có 4 không để cuộc đời thuận lợi, viên mãn
0 Bình luận

Nếu người đàn ông có những nét tướng dưới đây, chứng tỏ họ là kiểu trăng hoa, nhiều chuyện, mệnh khổ. Chị em phụ nữ lấy phải trước sau cũng khổ.

Cổ nhân nói: Đây là tướng mặt của người đàn ông trăng hoa, nhiều chuyện, mệnh khổ
0 Bình luận

Cổ nhân nói, người quyền lực nhất thường là người trầm lặng. Vì thế, trong đám đông, người "im lặng" nhất chắc chắn là người lợi hại nhất.

Cổ nhân đúc kết: Trong đám đông, người 'im lặng' nhất là người lợi hại nhất
0 Bình luận

PC Right 1 GIF

Bài mới

Người xưa căn dặn: Muốn biết một người có phúc hay không, chỉ cần nhìn “miệng” là biết.

Người xưa nói "Muốn biết một người có phúc hay không, chỉ cần nhìn “miệng” là biết". Nghe tưởng đơn giản, nhưng càng ngẫm càng thấy thâm sâu.

Thanh Tú
Thanh Tú 2 ngày trước
Yên ổn tuổi già – Câu chuyện đáng suy ngẫm

Nhìn cảnh con dâu xa lánh mẹ chồng, con trai cũng theo vợ không bênh vực mẹ một lời tôi chán nản xót thương cho tuổi già của chính mình… cả một đời vì con kết quả lại nhận về quả đắng.

Hải An
Hải An 3 ngày trước
Người xưa nói: “Có tiền buôn Đông, không tiền buôn Thái”, có nghĩa là gì?

Người xưa nói “Có tiền buôn Đông, không tiền buôn Thái.” Thoạt nghe tưởng là chuyện mua bán vùng miền, nhưng càng ngẫm, càng thấy câu này là lời dạy khôn ngoan về tư duy thích nghi, biết mình biết người và nghệ thuật xoay chuyển nghịch cảnh bằng sự linh hoạt và nhạy bén.

Hải An
Hải An 4 ngày trước
Bản di chúc 'tình người' - Câu chuyện nhân văn cảm động

Trước khi mất, vị doanh nhân đã để lại một bản di chúc thấm đẫm tình người: "Tiền của tôi hầu hết đến từ sự tranh giành, tâm kế trên thương trường. Chính họ đã khiến tôi hiểu được nguồn vốn lớn nhất của đời người chính là phẩm hạnh..."

Đăng Dương
Đăng Dương 5 ngày trước
Lão Tử nói: “Đạo của Trời lấy chỗ dư bù chỗ thiếu, đạo của Người lấy chỗ thiếu bù chỗ dư”, càng ngẫm càng thấm!

Trong Đạo Đức Kinh, Lão Tử đã để lại một câu nói tưởng như nhẹ nhàng, nhưng chứa đựng cả một thế giới quan sâu xa và một cái nhìn thấu suốt về nhân tình thế thái: “Đạo của Trời lấy chỗ dư bù chỗ thiếu, đạo của Người lấy chỗ thiếu bù chỗ dư.” Càng đọc, càng ngẫm, càng thấy rõ nỗi buồn của người xưa khi chứng kiến sự chênh lệch giữa quy luật hài hòa của tự nhiên và cách hành xử đầy thiên lệch của con ngư

Thanh Tú
Thanh Tú 6 ngày trước
Giá trị của người phụ nữ trong gia đình – Câu chuyện nhân văn đáng ngẫm

Người phụ nữ càng có giá trị, càng không so đo với người trong cùng một mái nhà. Bởi họ hiểu rằng, gia đình chính là để yêu thương, không phải để hơn thua.

Hải An
Hải An 7 ngày trước
Lão tử nói: “Thượng thiện nhược thủy. Thủy thiện lợi vạn vật nhi bất tranh”, càng ngẫm càng thấm!

Lão Tử nói: “Thượng thiện nhược thủy. Thủy thiện lợi vạn vật nhi bất tranh”. Người có lòng thiện cao nhất thì như nước. Nước khéo làm lợi cho muôn loài mà không tranh giành với ai. Một lời dạy giản dị, nhưng ẩn chứa minh triết sâu sắc về cách sống hài hòa với vạn vật, thuận theo tự nhiên, và giữ mình khiêm nhường mà vẫn vững mạnh.

Thanh Tú
Thanh Tú 12/07
Cổ nhân nói “Ngôn nhi đương tri dã, mặc nhi đương diệc tri dã”, càng ngẫm nghĩ, càng thấm thía!

Trong kho tàng triết lý phương Đông, có những câu nói tưởng như ngắn gọn, nhẹ nhàng, nhưng ẩn chứa chiều sâu thâm trầm về nhân sinh. Một trong số đó là câu: “Ngôn nhi đương tri dã, mặc nhi đương diệc tri dã”. Tạm dịch là “Nói đúng lúc là trí, im lặng đúng lúc cũng là trí”.

Hải An
Hải An 11/07
Khóc tấm tức vì thương người nợ tiền – Câu chuyện nhân văn cảm động

Đã bao giờ được trả nợ mà bạn khóc tấm tức vì thương người nợ tiền mình chưa? Mình thì rồi, đó là câu chuyện xảy ra cách đây 2 năm... mỗi lần nhớ lại mình lại càng thấy thương.

Hải An
Hải An 10/07
Cổ nhân răn dạy “Người đi lưu danh, nhạn bay để tiếng”, càng ngẫm càng thấm!

Cổ nhân răn dạy “Người đi lưu danh, nhạn bay để tiếng” không chỉ là một lời nhắc nhở nhẹ nhàng, mà còn là một lời cảnh tỉnh sâu sắc về dấu ấn mà mỗi con người để lại trong cuộc đời.

Hải An
Hải An 09/07
Bài học cổ nhân: 3 kiểu người kẻ trí thường tránh xa, người dại lại muốn làm thân

Cổ nhân xưa có câu: “Kẻ trí chọn bạn như chọn cây để trú, người dại chọn bạn như nhặt củi giữa rừng  thấy gì cũng ôm vào, rồi có ngày bị đâm ngược trở lại”. Vậy nên, người khôn ngoan không chỉ học cách tiến tới, mà còn biết khi nào nên rút lui. Dưới đây là ba kiểu người mà bậc trí giả xưa nay luôn tìm cách tránh xa, trong khi kẻ dại lại dễ bị cuốn vào, chuốc lấy khổ đau.

Hải An
Hải An 06/07
Vào viện dưỡng lão – Câu chuyện nhân văn đáng ngẫm

Sau khi được xuất viện tôi và vợ suy tính suốt một thời gian dài rồi quyết định sẽ dọn đến sống tại một viện dưỡng lão trong thành phố để không phải làm phiền đến các con, lại nhận được sự chăm sóc tốt nhất.

Thanh Tú
Thanh Tú 05/07
Người xưa răn dạy: “Không mắc kẹt trong sự oán giận là đã đạt được một nửa hạnh phúc”, càng ngẫm càng thấm!

Người xưa nói: “Không mắc kẹt trong sự oán giận là đã đạt được một nửa hạnh phúc” không phải một lời sáo rỗng khuyên người ta “buông bỏ cho nhẹ lòng”, mà là một minh triết sâu sắc về bản chất của hạnh phúc: Hạnh phúc không chỉ đến từ những gì ta có, mà còn đến từ những gì ta không để tâm mình bị trói buộc.

Hải An
Hải An 04/07
Chị dâu tôi – Câu chuyện nhân văn đáng ngẫm

Có lẽ ông trời cho 2 con người kém may mắn được gặp nhau và mang đến tiếng cười, sự ấm áp cho nhau, hay nói đúng hơn, chị dâu chính là “Thiên sứ” thắp sáng cho cuộc đời tăm tối của anh trai.

Hải An
Hải An 03/07
Cổ nhân dạy rằng: 'Người nuôi dưỡng cây, cây giúp người thịnh vượng', ý nghĩa của câu nói này là gì?

Cổ nhân răn dạy: “Người nuôi dưỡng cây, cây giúp người thịnh vượng” không chỉ là lời nhắc về mối quan hệ giữa con người và thiên nhiên, mà còn là chân lý về sự bền vững, sự trao đi và nhận lại trong cuộc đời.

Hải An
Hải An 02/07
Mẹ ruột mẹ kế dọn về sống chung - Câu chuyện nhân văn đáng ngẫm

Tôi từng nghĩ mẹ ruột và mẹ kế là kẻ thù không đội trời chung, nào ngờ giờ lại họ lại đòi dọn về sống chung với nhau. Người ta mẹ chồng nàng dâu còn chưa chắc ở chung được với nhau huống hồ gì là mẹ chồng, mẹ kế. Tôi càng nghĩ càng thấy đau đầu.

Hải An
Hải An 01/07
PC Right 1 GIF
Đề xuất