Lại chuyện mừng thọ - Câu chuyện đáng suy ngẫm
Nhìn cảnh con cháu tổ chức mừng thọ, ăn uống linh đình ngoài sân còn mẹ già nằm một chỗ trong nhà, thần trí chẳng còn minh mẫn mà tôi thấy trong lòng tràn ngập nỗi xót xa.

Mẹ tôi năm nay tròn 80 tuổi.
Mẹ tôi năm nay tròn 80 tuổi. Mẹ có 4 người con, tôi là con gái út, trên tôi là 3 anh trai. Bố tôi mất cách đây gần 10 năm, hiện mẹ đang ở cùng gia đình anh cả. Mùng 4 Tết vừa rồi các anh tôi bàn nhau làm 30 mâm cỗ để mừng thọ cho mẹ. Ở làng tôi, 80 tuổi được xem là tuổi xưa nay hiếm nên lễ mừng thọ của các cụ được con cháu rất coi trọng, tổ chức linh đình.
Mẹ có 4 người con, tôi là con gái út, trên tôi là 3 anh trai. Bố tôi mất cách đây gần 10 năm, hiện mẹ đang ở cùng gia đình anh cả. Mùng 4 Tết vừa rồi các anh tôi bàn nhau làm 30 mâm cỗ để mừng thọ cho mẹ. Ở làng tôi, 80 tuổi được xem là tuổi xưa nay hiếm nên lễ mừng thọ của các cụ được con cháu rất coi trọng, tổ chức linh đình.

Nhưng đó là trường hợp các cụ còn minh mẫn, khỏe mạnh chứ với trường hợp tai biến nằm liệt giường, không biết gì như mẹ thì tôi thấy thật kệch cỡm.
Cách đây 1 năm, mẹ tôi bị tai biến, từ đó bà không thể xuống giường đi lại. Thời gian đầu mẹ còn tỉnh táo nhưng gần đây mẹ lúc nhớ lúc quên, ngay cả đi vệ sinh cũng không thể tự chủ.
Trước Tết 20 ngày anh em tôi ngồi lại bàn với nhau chuyện tổ chức lễ mừng thọ cho mẹ. Các anh tôi thống nhất ý kiến làm 30 mâm cỗ để mời anh em họ hàng và hàng xóm láng giềng. Tôi lại có ý kiến khác, tôi cho rằng trong lúc mẹ ốm đau nằm liệt giường như vậy việc tổ chức mừng thọ linh đình là không cần thiết. Thay vào đó chỉ nên làm 3-4 mâm cỗ để con cháu ruột thịt trong nhà đến chung vui cùng mẹ, rồi mua bánh kem, cùng mẹ thổi nến và chụp tấm ảnh gia đình để làm kỷ niệm. Như vậy vừa ấm cúng lại vừa ý nghĩa.
Nghe ý kiến của tôi các anh ra sức phản đối. Các anh bảo mẹ được 80 tuổi mà các con không làm cái lễ mừng thọ ra hồn sẽ bị cả làng cười vào mặt cho. Các anh sợ mang tiếng keo kiệt, nghèo hèn rồi sợ mẹ tủi thân. Thậm chí các anh còn đem so với nhà khác khi cha mẹ mới tròn 70 tuổi họ đã làm 40-50 mâm cỗ mừng thọ. Tôi nói hết nước hết vẫn chẳng thể ngăn được các anh.
Thế là mùng 4 Tết, trong khi mẹ tôi nằm liệt giường không biết gì, bên ngoài sân con cháu lại tổ chức tiệc tùng linh đình. Mọi người đến mừng thọ cũng ghé vào phòng gửi phong bì rồi hỏi thăm nhưng mẹ chỉ ú ớ, chẳng nhận rõ mặt người nào. Mẹ cũng chẳng thể ngồi ghế chụp ảnh kỷ niệm cùng mọi người như các đám mừng thọ khác. Nhìn cảnh trong nhà ngoài sân đối lập mà tôi thấy xót xa trong lòng. Tôi bỗng thấy buổi lễ mừng thọ như một điềm báo chẳng lành cho người mẹ già ốm yếu của mình.
Mùng 4 Tết, mọi người vừa trải qua mấy ngày Tết no nê nên cũng chẳng ai hứng thú với cỗ bàn. Đồ ăn thừa thãi đến phân nửa. Cuối buổi lễ, con cháu lại phải bảo nhau phương án chia chác và trữ đồ ăn thừa. Tôi thấy thật lãng phí và vô nghĩa.
Chưa kể, tôi còn nghe làng xóm bàn ra tán vào bảo: “Mẹ nằm liệt giường mà còn mừng thọ rầm rộ. Đây là con cháu tổ chức cho mình, vui cho mình, chứ cụ có biết gì đâu”... Tôi không biết, nếu nghe được những lời này liệu các anh mình có suy nghĩ lại hay không.
Tối mùng 5 Tết, cụ bà hàng xóm sang nhà tôi uống nước. Lúc nói chuyện cụ có tâm sự rằng, hôm mừng thọ tuổi 90, các con không tổ chức linh đình, chỉ làm đúng 3 mâm cỗ cho con cháu trong nhà rồi mua cho cụ một chiếc bánh sinh nhật để cụ thổi nến.Nhìn thấy cảnh con cháu sum vầy, đứa nào đứa nấy chúc cụ sống lâu, sống khỏe cụ vui đến nỗi đêm đó không ngủ được. Cái ngày cụ mừng thọ tuổi 85, con cháu tổ chức 40 mâm cỗ, cụ cũng không cảm thấy vui như thế.
Tôi chợt nghĩ, quả thực đôi khi con cái chỉ làm cho thỏa lòng mình chứ chẳng hề nghĩ đến cảm xúc thật của đấng sinh thành.
Xem thêm: Kiệt sức khi phải theo chồng chúc 30 đám mừng thọ trong làng - Câu chuyện đáng suy ngẫm
Đọc thêm
Hỏi về chuyện bỏ phong bì, mẹ chồng bảo “thân thì 500.000, 300.000 còn quen xa xa thì 200.000, 100.000”. Tôi nghe mà choáng váng, 30 đám mừng thọ nhân lên thì tốn gần cả chục triệu rồi sao?
Trong đêm giao thừa, nhờ sự chung tay của cộng đồng mạng, người phụ nữ nghèo mất 1.5 triệu đồng khi đi chợ Tết đã được lì xì lại hơn 100 triệu.
Có lẽ trong tâm thức mỗi người đều có những điều vĩnh cửu nào đó cho riêng mình, với tôi, đó là những mùa xuân còn được ở bên cạnh cha mẹ.
Tin liên quan
Tránh họa đắc phúc là điều ai cũng muốn nhưng sống ở đời "sông có khúc người có lúc", làm thế nào để đón lành tránh dữ?
Chính trực chính là cái gốc làm người. Bởi người chính trực thường sẽ chân thành, có đạo đức cao cả, tiết tháo nghĩa hiệp và khiêm nhường, hòa ái...
Không bao giờ nổi giận với người khác, và cũng không nổi giận với chính mình, mới được gọi là chân nhân!
Bài mới

Trong Đạo Đức Kinh, Lão Tử đã để lại một câu nói tưởng như nhẹ nhàng, nhưng chứa đựng cả một thế giới quan sâu xa và một cái nhìn thấu suốt về nhân tình thế thái: “Đạo của Trời lấy chỗ dư bù chỗ thiếu, đạo của Người lấy chỗ thiếu bù chỗ dư.” Càng đọc, càng ngẫm, càng thấy rõ nỗi buồn của người xưa khi chứng kiến sự chênh lệch giữa quy luật hài hòa của tự nhiên và cách hành xử đầy thiên lệch của con ngư

Lão Tử nói: “Thượng thiện nhược thủy. Thủy thiện lợi vạn vật nhi bất tranh”. Người có lòng thiện cao nhất thì như nước. Nước khéo làm lợi cho muôn loài mà không tranh giành với ai. Một lời dạy giản dị, nhưng ẩn chứa minh triết sâu sắc về cách sống hài hòa với vạn vật, thuận theo tự nhiên, và giữ mình khiêm nhường mà vẫn vững mạnh.