Hối hận vì không về quê ăn tết với bố mẹ - Câu chuyện nhân văn xúc động

“Tết này bận việc không về quê ăn tết với bố mẹ phải không con? Không về được thì thôi, bố mẹ ở quê vẫn khỏe, lúc nào rảnh con lại đưa vợ con về chơi...”.

Diệu Nguyễn Theo dõi
Sống Đẹp
Nguồn: Internet

15 năm sống ở Sài Gòn, tôi vẫn tha thiết nhớ con sông quê, nhớ vườn trái cây sum sê trên mảnh đất Hậu Giang. Thời sinh viên, mỗi lần tết đến tôi lại rộn ràng gói ghém hành trang, mua bánh mứt, bắt xe khách... để về quê với bố mẹ. Con trai xa nhà hơn 10 năm, nhưng hễ về tết là mẹ lại ôm tôi suýt xoa nức nở.

Hơn 3 năm trước, tôi cưới vợ. Vợ tôi là một cô gái có học thức, hòa nhã, con nhà khá giả. Công việc của tôi ở thành phố phát triển rất tốt, khả năng thăng tiến cao nên từ lâu tôi đã xác định gắn bó lâu dài với mảnh đất này.

Lúc tôi thưa chuyện ở rể bố mẹ tôi buồn lắm nhưng cũng đành chịu. Để ông bà yên lòng tôi hứa sẽ cố gắng làm việc, sớm mua được nhà riêng để đón ông bà lên sống cùng. Sau bao năm, lời hứa ấy vẫn dở dang, thậm chí đến việc về quê ăn tết với bố mẹ tôi cũng không làm được.

Nhà tôi ở vùng sâu vùng xa, để vào được đến nơi phải đi bằng xuồng máy. Lúc mới yêu nhau, khi được dẫn về quê vợ tôi tỏ vẻ rất thích thú, còn nói muốn sống ở đây. Vậy mà sau năm đầu tiên về nhà chồng ăn tết, cô ấy liền mặt mày nhăn nhó, càm ràm than khổ đủ điều. Cô ấy không chịu vào bếp, chê bếp củi khói cay mắt. Mẹ tôi chiều con dâu nên cũng thuận theo, không để cô ấy đụng tay vào bất kỳ việc gì. Suốt kỳ nghỉ tết cô ấy chỉ nằm chơi, cắn hạt dưa. Tôi góp ý thì vợ liền gắt gỏng bảo từ năm sau không về quê ăn tết nữa. Tôi tức lắm nhưng cố nhịn vì không muốn bố mẹ phiền lòng.

Tết năm sau, vợ tôi lấy lý do mang thai, không tiện đi xa nên không về quê chồng ăn tết. Tôi không nghĩ vợ giận chuyện năm trước mà tin là cô ấy lo cho con. Đến khi vợ tôi sinh, mẹ tôi lặn lội từ Hậu Giang lên thành phố chăm cháu. Bà đi ra đi vào đều bị nhà vợ soi mói, con dâu thì chê bà bẩn không cho bà bế cháu. Đến lúc này mẹ tôi dần nhận ra những khó khăn mà con trai phải đối mặt khi sống cảnh ở rể.

hoi-han-vi-khong-ve-que-an-tet-voi-bo-me-cau-chuyen-nhan-van-xuc-dong

Rồi cứ vậy, những năm tiếp theo vợ tôi tìm đủ mọi lý do để không phải về quê chồng ăn tết. Nhịn vợ, thương con, tôi gọi điện báo với bố mẹ: “Tết này vợ chồng con lại không về được”. Qua điện thoại tôi nghe giọng mẹ buồn lắm nhưng vẫn cố dặn kêu tôi giữ gìn sức khỏe để lo cho vợ con.

Năm nay, tôi quyết tâm phải về quê ăn tết với bố mẹ. Thế nhưng vừa đến ngày 25 vợ tôi đã than mệt trong người. Tôi bảo cô ấy đi khám lấy thuốc uống nhưng cô ấy không chịu. Tôi đoán cô ấy giả vờ để tránh về quê chồng nên bảo cô ấy không cần về nữa, để tôi một mình về là được rồi. Vừa nghe thấy vợ liền giận dỗi, trách tôi bỏ mặc vợ con lúc ốm đau. Tôi vừa định vạch trần chiêu giả ốm của vợ thì bố mẹ vợ từ trên lầu bước xuống. Bố vợ nhìn tôi, chậm rãi nói: “Con cứ về với bố mẹ bên ấy ăn tết, con gái bố thì để bố chăm”.

Tôi như chết đứng, chẳng nói thêm được câu nào nữa, cố nén nước mắt vào trong dìu vợ về phòng, rồi lục đục xuống bếp nấu cháo cho cô ấy ăn. Trong lúc chờ vợ ăn, tôi gọi điện thoại về cho mẹ. Mẹ bắt máy, nhưng tôi nghẹn đắng, không biết phải nói gì. Xúc động, tôi bỏ tay cầm điện thoại xuống dưới thì vô tình ấn nhầm nút mở loa ngoài. Mẹ như hiểu khoảng lặng khó nói của con trai, giọng an ủi bảo: “Tết này bận việc không về được phải không con? Không về được thì thôi, bố mẹ ở quê vẫn khỏe, lúc nào rảnh con lại đưa vợ con về chơi...”.

Tôi chưa kịp trả lời thì nghe giọng bố ở đầu bên kia vang lên: “Sao bà không nói bà bệnh nằm liệt giường mấy hôm nay. Bà bệnh mà còn ráng sên mứt gừng, mứt dừa cho vợ chồng nói về ăn... tui đã nói rồi, bà cứ cãi, tụi nó không về đâu mà trông với ngóng”.

Bố tưởng tôi đã cúp máy nên thoải mái nói chuyện cùng mẹ. Tôi nghe từng lời ông nói mà đau đến thắt lòng, nước mắt giàn dụa trên mặt. Trong lúc tôi thất thần thì vợ bỗng dựa gần, lí nhí nói: “Em thấy đỡ ốm hơn rồi. Giờ vợ chồng mình đi siêu thị để em mua ít đồ về quê ăn tết với bố mẹ”.

Tôi nghe vậy thì quay lại ôm chầm lấy vợ. Trong lúc tôi đang định cảm ơn thì vợ lí nhí nói: “Em xin lỗi anh, em đã quá ích kỷ, chỉ biết nghĩ cho mỗi bản thân mình”.

Khi đang viết những dòng tâm sự này tôi đang ở quê cùng vợ ngồi canh nồi bánh tét bố mẹ nấu. Ở ngoài cổng mẹ tôi đang bồng cháu nội khoe với các bà hàng xóm, bà khen vợ tôi khéo chăm con, thằng bé kháu khỉnh đáng yêu vô cùng. Mắt tôi cay xè không phải tại khói bếp mà bởi hạnh phúc đang trào dâng....

Xem thêm: Ngán ngẩm trước chị dâu – Câu chuyện đáng suy ngẫm

Bình luận
Mới nhất
Vui lòng để bình luận.

Đọc thêm

Ban đầu tôi chỉ nghĩ vợ đang đùa, bởi ai lại đưa ra lý do rét mướt để không về quê chồng ăn tết. Nhưng sau một lúc, nhìn vẻ mặt nghiêm túc của vợ tôi nhận ra đó không phải là câu nói đùa.

Vợ tôi không chịu về quê chồng ăn tết – Câu chuyện đáng ngẫm
0 Bình luận

Chắc vì tôi sống quá xởi lởi nên nhà chồng xem tôi như "máy rút tiền tự động", đến khi tôi không đưa nữa thì bảo tôi ki bo, tính toán với nhà chồng.

“Máy rút tiền tự động” của nhà chồng – Câu chuyện đáng suy ngẫm
0 Bình luận

Cầm tiền thưởng tết chưa nóng tay chị dâu hay tin liền chạy sang nhà hỏi vay, tôi từ chối thì chị rút nhẫn cưới ra đòi bán.

Ngán ngẩm trước chị dâu – Câu chuyện đáng suy ngẫm
0 Bình luận

Tin liên quan

Tránh họa đắc phúc là điều ai cũng muốn nhưng sống ở đời "sông có khúc người có lúc", làm thế nào để đón lành tránh dữ?

Cổ nhân nói: Người tích thiện thì dư phúc lành, người tích bất thiện ắt thừa tai ương
0 Bình luận

Chính trực chính là cái gốc làm người. Bởi người chính trực thường sẽ chân thành, có đạo đức cao cả, tiết tháo nghĩa hiệp và khiêm nhường, hòa ái...

Cổ nhân dạy: Cái gốc làm người chính là người chính trực
0 Bình luận

Không bao giờ nổi giận với người khác, và cũng không nổi giận với chính mình, mới được gọi là chân nhân!

Trí tuệ cổ nhân: Tức giận là bản năng, kiềm chế cơn giận là bản lĩnh
0 Bình luận

PC Right 1 GIF

Bài mới

Vào viện dưỡng lão – Câu chuyện nhân văn đáng ngẫm

Sau khi được xuất viện tôi và vợ suy tính suốt một thời gian dài rồi quyết định sẽ dọn đến sống tại một viện dưỡng lão trong thành phố để không phải làm phiền đến các con, lại nhận được sự chăm sóc tốt nhất.

Thanh Tú
Thanh Tú 4 giờ trước
Người xưa răn dạy: “Không mắc kẹt trong sự oán giận là đã đạt được một nửa hạnh phúc”, càng ngẫm càng thấm!

Người xưa nói: “Không mắc kẹt trong sự oán giận là đã đạt được một nửa hạnh phúc” không phải một lời sáo rỗng khuyên người ta “buông bỏ cho nhẹ lòng”, mà là một minh triết sâu sắc về bản chất của hạnh phúc: Hạnh phúc không chỉ đến từ những gì ta có, mà còn đến từ những gì ta không để tâm mình bị trói buộc.

Hải An
Hải An 24 giờ trước
Chị dâu tôi – Câu chuyện nhân văn đáng ngẫm

Có lẽ ông trời cho 2 con người kém may mắn được gặp nhau và mang đến tiếng cười, sự ấm áp cho nhau, hay nói đúng hơn, chị dâu chính là “Thiên sứ” thắp sáng cho cuộc đời tăm tối của anh trai.

Hải An
Hải An 3 ngày trước
Cổ nhân dạy rằng: 'Người nuôi dưỡng cây, cây giúp người thịnh vượng', ý nghĩa của câu nói này là gì?

Cổ nhân răn dạy: “Người nuôi dưỡng cây, cây giúp người thịnh vượng” không chỉ là lời nhắc về mối quan hệ giữa con người và thiên nhiên, mà còn là chân lý về sự bền vững, sự trao đi và nhận lại trong cuộc đời.

Hải An
Hải An 4 ngày trước
Mẹ ruột mẹ kế dọn về sống chung - Câu chuyện nhân văn đáng ngẫm

Tôi từng nghĩ mẹ ruột và mẹ kế là kẻ thù không đội trời chung, nào ngờ giờ lại họ lại đòi dọn về sống chung với nhau. Người ta mẹ chồng nàng dâu còn chưa chắc ở chung được với nhau huống hồ gì là mẹ chồng, mẹ kế. Tôi càng nghĩ càng thấy đau đầu.

Hải An
Hải An 5 ngày trước
Cổ nhân nói: “Vô dụng chỉ là hữu dụng đặt sai chỗ”, càng ngẫm càng thấy thấm!

Mượn chuyện cây cối, cổ nhân truyền dạy cho hậu thế đạo lý ngàn đời về “hữu dụng” và “vô dụng”, đó là vật vô dụng nếu được đặt đúng chỗ thì cũng thành có ích.

Đăng Dương
Đăng Dương 6 ngày trước
Gửi con về quê – Câu chuyện đáng suy ngẫm

Mới gửi con về quê cho mẹ chồng trông được mấy ngày con dâu đã mặt hầm hầm bế thẳng cháu nội lên thành phố vì cho rằng bà không thương cháu khi chăm cháu theo kiểu "nhà quê".

Hải An
Hải An 7 ngày trước
Người xưa dặn “Vay gạo không vay củi, mượn áo không mượn giày”, càng ngẫm càng thấm!

Người xưa dặn “Vay gạo không vay củi, mượn áo không mượn giày”, nghe qua tưởng đơn giản, nhưng nếu hiểu trọn ý, ta sẽ thấy đây là lời dặn dò thấm đẫm sự từng trải và tinh tế của cha ông về đạo lý sống, phép cư xử và cách giữ gìn tình người trong đời sống thường ngày.

Hải An
Hải An 28/06
Tình yêu đích thực – Câu chuyện nhân văn đáng ngẫm

Mãi sau này cô mới hiểu, tình yêu không phải chỉ là những gì nói ra ngoài miệng, mà chính sự hy sinh thầm lặng mới là tình yêu đích thực trong đời!

Hải An
Hải An 27/06
Cổ nhân nói “đầu người giàu không có tóc, chân người nghèo không có lông”, nghĩa là gì?

Cổ nhân nói “đầu người giàu không có tóc, chân người nghèo không có lông” nghe qua thì có vẻ dí dỏm, nhưng đằng sau là sự chiêm nghiệm sâu sắc về đời sống của hai tầng lớp trong xã hội: người giàu và người nghèo.

Hải An
Hải An 26/06
Bát bún ân tình – Câu chuyện nhân văn đáng ngẫm

Nhìn ông cụ nằm co quắp trên chiếc giường gỗ, tay chân teo tóp. Tôi nghẹn lại, bát bún ân tình năm nào vẫn còn nóng trong ký ức, còn ông thì đang ngày một héo mòn theo những cơn đau.

Hải An
Hải An 25/06
Cổ nhân răn dạy: “Người dại ngoan cố, kẻ trí biết buông”, càng ngẫm càng thấm

Cổ nhân thường răn dạy con cháu: “Người dại ngoan cố, kẻ trí biết buông. Sống trên đời, ám ảnh là liều thuốc độc tai hại nhất.” Một câu nói ngắn, nhưng đủ để trở thành chiếc gương soi chiếu cả một đời người từ cách đối diện với thất bại, khổ đau, đến cách vượt qua những u uẩn trong tâm trí.

Hải An
Hải An 24/06
Nghỉ hưu đi du lịch là sai sao? – Câu chuyện đáng suy ngẫm

Tôi từng nghĩ về hưu sẽ là khoảng thời gian để tôi sống chậm, để bù đắp cho những tháng ngày thanh xuân đã hi sinh vì công việc. Nhưng hóa ra, về hưu lại là lúc tôi phải nghe lời con cái giảng dạy đạo lý làm cha, là lúc tôi bị ép giam trong 4 bức tường nhà để làm “ông nội tốt”, “người cha biết nghĩ”, “người già không ích kỷ”.

Hải An
Hải An 23/06
 Lời xin lỗi muộn màng từ mẹ chồng cũ – Câu chuyện đáng suy ngẫm

Hai năm sau ly hôn tôi chưa từng nghĩ mình sẽ gặp lại mẹ chồng cũ, lại càng không nghĩ tới bà sẽ chủ động đến nhà bố mẹ đẻ tôi để nói lời xin lỗi.

Hải An
Hải An 22/06
Người xưa răn dạy: Cái ngốc lớn nhất của con người là thích “ngồi lên đầu” người khác!

Người xưa răn dạy “Cái ngốc lớn nhất của con người là thích ‘ngồi lên đầu’ người khác” Đây không chỉ là một lời cảnh tỉnh, mà còn là chiếc gương phản chiếu sự ngộ nhận đầy sai lầm của nhiều người trong cách họ thể hiện bản thân giữa xã hội.

Hải An
Hải An 21/06
Cha tôi già rồi – Câu chuyện nhân văn đáng ngẫm

Cha tôi, một người đàn ông già cỗi, cứng đầu, cô độc, sống lẫn lộn giữa yêu thương và sợ hãi trong chiếc hộp kín của thời gian và ký ức. Nhìn cha trôi dần vào cõi mù sương, lòng tôi đau như cắn phải hạt sạn trong bát cơm nguội.

Hải An
Hải An 20/06
PC Right 1 GIF
Đề xuất