Tặng nhà cho em họ - Câu chuyện nhân văn cảm động
Khi dọn về nhà mới, mẹ nói với chị em tôi rằng bà sẽ lập di chúc tặng căn nhà này cho me họ tôi. Dù hơi bất ngờ nhưng chị em đôi đều đồng ý với quyết định của mẹ.

16 năm trước, cha tôi đang làm việc tại công trường thì bất ngờ ngất xỉu. Sau khi khám các bác sĩ chẩn đoán ông bị ung thư. Để cứu cha, mẹ phải chạy vạy khắp nơi để vay tiền nhưng mãi vẫn không đủ. Cuối cùng mẹ đành ngậm ngùi bán đi căn nhà đang ở.
Gom góp được hơn 400 triệu, mẹ lo liệu cho cha làm hóa trị. Nhưng ông trời không thương xót gia đình tôi, tế bào ung thư của cha bất ngờ di căn. Sau 3 tháng điều trị, cha tôi qua đời vì bệnh tình trở nặng.
Sau khi bán nhà, mẹ dẫn 3 mẹ con tôi về nội ở. Nhưng bà nội liên tục gây khó dễ, đuổi 3 mẹ con tôi ra khỏi nhà. Ban đầu, mẹ tôi dự định thuê nhà trên thị trấn, nhưng số tiền ít ỏi còn lại sau đám tang cha không đủ để trang trải cuộc sống của 3 mẹ con. Hơn nữa, mẹ tôi đã lớn tuổi, lại không học hành đến nơi đến chốn nên không xin được việc làm. Biết được hoàn cảnh gia đình tôi, cậu tôi sống ở huyện đã đến đón 3 mẹ con tôi về nhà. Cậu cho mẹ con chúng tôi mượn căn nhà cũ để ở, tiền nước, tiền điện không lấy của chúng tôi một đồng.
Mẹ tôi muốn đưa chút tiền cho cậu nhưng bị cậu dứt khoát từ chối: "Chúng ta là người một nhà, không cần phải khách sáo như vậy!".
Mẹ tôi luôn muốn báo đáp ân tình của cậu nên thỉnh thoảng mẹ sẽ bảo chị em tôi mang trứng gà, rau củ, trái cây cho cậu. Vào những dịp lễ Tết mẹ cũng sẽ dọn dẹp nhà cửa tươm tất, nấu nhiều món ngon để đón cậu mợ về.

Sau này ông bà ngoại lần lượt lâm bệnh nằm liệt giường, cậu mợ bận rộn với công việc nên mẹ tôi đứng ra chăm sóc ông bà đến khi họ qua đời. Trong suốt thời gian đó, cậu mợ không phải nhọc lòng lo lắng gì, bởi mọi việc nặng nhọc đều do một tay mẹ tôi làm hết. Đặc biệt vất vả là những năm cuối đời bà ngoại bị lẫn, liệt nửa người, vệ sinh cá nhân không tự chủ được. Mẹ tôi vì chăm sóc bà bạc trắng cả đầu.
6 năm trước, hai chị em tôi lần lượt kết hôn, ổn định cuộc sống trên thành phố, chúng tôi muốn đón mẹ lên ở cùng để tiện chăm sóc nhưng mẹ từ chối. Mẹ bảo muốn ở lại thay cậu tôi trông nom căn nhà cũ và mảnh đất ấy.
Năm ngoái, có dự án đường được thực hiện, ngôi nhà và một phần đất của cậu tôi nằm trong diện giải tỏa. Vì cậu đã chuyển hộ khẩu lên thành phố nên tiền đền bù được chuyển cho mẹ tôi. Tổng số tiền bồi thường là 2,6 tỷ.
Nhận được số tiền bồi thường, mẹ liền gọi điện bảo cậu ra ngân hàng làm thủ tục nhận tiền, nhưng cậu tôi nhất quyết từ chối, cậu nói căn nhà này từ lâu đã là nhà của mẹ tôi. Hơn nữa, cậu còn nói rằng mẹ tôi đã hết lòng chăm sóc ông bà ngoại đến lúc nhắm mắt xuôi tay, vậy nên việc nhận số tiền này càng hợp tình hợp lý.
Mẹ tôi vẫn kiên quyết muốn chia cho cậu một phần. Cuối cùng, để mẹ an lòng, cậu đề nghị mẹ tôi dùng 2 tỷ mua một căn nhà khác, 600 triệu còn lại thì cậu sẽ cầm 100 triệu, còn lại 500 triệu để mẹ tôi gửi ngân hàng lấy tiền lãi chi tiêu hàng tháng.
Tuy nhiên, 100 triệu đó, sau này cậu lại mua đủ ti vi, tủ lạnh, máy giặt, điều hòa đến bàn ghế giường tủ cho mẹ tôi ở nhà mới, bảo là quà tân gia, thế là coi như cậu không lấy một đồng nào.
Cách đây 4 tháng, mẹ tôi đã mua được một ngôi nhà nhỏ trong ngõ trên huyện, cũng gần nhà cậu mợ. Mẹ tôi nói với 2 chị em tôi rằng căn nhà này mặc dù đứng tên mẹ, nhưng sau này mẹ sẽ lập di chúc để lại cho em họ - con trai lớn của cậu và dặn 2 chị em tôi không được tranh giành với em ấy. Tôi và em gái đều đồng ý với quyết định tặng nhà cho con cậu này của mẹ. Bởi vì nếu năm xưa không có cậu cưu mang, đối xử tốt với 3 mẹ con thì chúng tôi đã chẳng có cuộc sống như bây giờ.
Đọc thêm
“Chúng ta còn ở gần ba mẹ được bao lâu nữa?”, một người thầy hỏi các học trò của mình. Câu trả lời của thầy ngay sau đấy đã khiến bọn trẻ không ngừng rơi nước mắt.
Chị dâu nhờ tôi trông hộ con, đến khi thấy 1 nốt muỗi đốt trên chân bé thì tức giận bảo tôi là đứa “nhân cách có vấn đề”. Đang yên lành tự nhiên đi làm phúc để rồi phải tội!
Anh chưa từng nghĩ rằng lần ghé thăm ân nhân giúp người bố đã khuất lại giúp anh tìm được gia đình mới, nơi anh có mẹ, có cha, có trọn vẹn tình yêu thương chưa một lần biết đến.
Tin liên quan
Nếu xuất hiện những dấu hiệu này, chứng tỏ vận xui sắp đến gần, để ý xem xung quang bạn có ai không nhé!
Cổ nhân thường nói, tính khí và vận may giống như chiếc bập bênh, một đầu nổi lên, một đầu rơi xuống. Muốn giữ phước lành trước hết phải cân bằng tính khí, kiềm chế cơn nóng giận.
Cổ nhân đúc kết, nuôi con trai thì dưỡng ba khí, nuôi con gái dưỡng ba dung. Vậy, "ba khí" và "ba dung" mà cổ nhân nhắc đến là gì?
Bài mới

Lão Tử nói: “Thượng thiện nhược thủy. Thủy thiện lợi vạn vật nhi bất tranh”. Người có lòng thiện cao nhất thì như nước. Nước khéo làm lợi cho muôn loài mà không tranh giành với ai. Một lời dạy giản dị, nhưng ẩn chứa minh triết sâu sắc về cách sống hài hòa với vạn vật, thuận theo tự nhiên, và giữ mình khiêm nhường mà vẫn vững mạnh.

Cổ nhân xưa có câu: “Kẻ trí chọn bạn như chọn cây để trú, người dại chọn bạn như nhặt củi giữa rừng thấy gì cũng ôm vào, rồi có ngày bị đâm ngược trở lại”. Vậy nên, người khôn ngoan không chỉ học cách tiến tới, mà còn biết khi nào nên rút lui. Dưới đây là ba kiểu người mà bậc trí giả xưa nay luôn tìm cách tránh xa, trong khi kẻ dại lại dễ bị cuốn vào, chuốc lấy khổ đau.

Người xưa nói: “Không mắc kẹt trong sự oán giận là đã đạt được một nửa hạnh phúc” không phải một lời sáo rỗng khuyên người ta “buông bỏ cho nhẹ lòng”, mà là một minh triết sâu sắc về bản chất của hạnh phúc: Hạnh phúc không chỉ đến từ những gì ta có, mà còn đến từ những gì ta không để tâm mình bị trói buộc.

Cổ nhân răn dạy: “Người nuôi dưỡng cây, cây giúp người thịnh vượng” không chỉ là lời nhắc về mối quan hệ giữa con người và thiên nhiên, mà còn là chân lý về sự bền vững, sự trao đi và nhận lại trong cuộc đời.