Sự hy sinh của ông tôi – Câu chuyện nhân văn đáng ngẫm

Cả đời ông tôi hết lòng nuôi dưỡng, chăm sóc con cháu, đến khi về già cũng chọn cách hy sinh để con cái không phải lo cho mình.

Diệu Nguyễn Theo dõi
Sống Đẹp
Nguồn: Internet

Khi tôi lên 1, bà nội tôi qua đời, khi ấy ông tôi 75 tuổi. Cả nhà tôi ai nấy đều lo cho ông vì nhiều lẽ. Một là ông bà tôi vốn quấn quýt nhau, nay thiếu bà ông sẽ buồn và cô đơn lắm. Hơn thế, ở quê ông chỉ còn lại một mình, ai sẽ hàng ngày chăm sóc, bầu bạn với ông?

Thế là bố mẹ tôi bàn với nhau đón ông nội lên thành phố. Hiềm nỗi nhà tôi khá nhỏ, 4 người trong gia đình ở còn thấy chật chội, giờ ông nội vốn quen không gian rộng rãi dưới quê nếu lên sống sẽ không tránh khỏi cảm giác bí bách, khó chịu. Cô tôi, em gái của bố, khi ấy vừa mới sinh con được 2 tháng, cũng đề nghị được đón ông lên phụng dưỡng nhưng ông từ chối cả hai. Với nhà tôi, ông nói là không muốn con cháu vì ông mà sống bất tiện. Còn với cô tôi, ông nói là để cô tôi tập trung chăm con nhỏ, giờ có ông lên lại vướng tay vướng chân.

Rốt cuộc ông nội vẫn ở quê một mình. Quê tôi cách thành phố không quá xa, nhưng cũng phải mất 2-3 tiếng đi ô tô nên không phải tuần nào con cháu cũng sắp xếp được thời gian về quê thăm ông được. Ông nội biết thế nên cũng không lấy làm buồn hay trách hờn gì, thậm chí ông còn dặn dò con cháu không cần về nhiều. “Tôi tự chăm lo cho mình được, anh chị không việc gì phải về nhiều, cứ tập trung làm việc, chăm con cho tốt là được”, ông nói với bố mẹ và cô tôi như thế.

Ông tôi là thế, lúc nào cũng chỉ nghĩ cho người khác và không muốn phiền hà đến ai, kể cả ruột thịt của mình. Nhớ có lần, đột nhiên bố tôi nhận được điện thoại của bệnh viện báo tin ông đang chuẩn bị phẫu thuật, cần có người nhà ký giấy. Cả nhà tôi ai nấy đều sợ đến rụng rời tay chân, tưởng ông bị tai nạn cần cấp cứu gấp Nào ngờ đến nơi thì thấy ông vẫn cười tươi, nói chuyện rôm rả, Thì ra trước đó ông bị đau chân, thấy không ổn nên ông tự bắt xe lên viện tỉnh khám. Đến nơi thì bác sĩ nói ông cần thay khớp gối thế là ông nhập viện làm phẫu thuật luôn.

Bác sĩ bảo ông có một mình không thể làm phẫu thuật được, cần có người nhà ký giấy, ông tôi nghe vậy mới đành phải cho số điện thoại để bệnh viện liên lạc với bố tôi. Bố tôi vào viện liền trách ông việc lớn như thế mà cứ âm thầm làm một mình, chẳng nói gì với ai. Ông nội nghe xong thì cười bảo: “Trời, có chuyện gì đâu. Bố thấy tự mình làm được nên không muốn phiền con cháu. Chỉ là thay khớp gối thôi mà. Bố báo tin các con lại lo, rồi lại phải nghỉ làm, nghỉ học, nên thôi để tự bố làm còn hơn. Với cả không phải không nói mà là bố định sau khi chữa xong thì sẽ báo các con sau”.

su-hy-sinh-cua-ong-toi-cau-chuyen-nhan-van-dang-ngam

Phẫu thuật xong, nằm viện vài hôm ông tôi lại đòi về quê, khẳng định tự mình chăm sóc bản thân được. Bố tôi biết tính ông nên chỉ biết lắc đầu ngán ngẩm, đồng ý để ông về quê, còn bố thì xin nghỉ làm vài hôm để về quê chăm ông đến khi ông khỏe hẳn.

Cách đây 2 tháng, trong một lần hiếm hoi ông tôi chủ động gọi điện khiến cả nhà ngạc nhiên vô cùng. Bố tôi nhấc máy trong lo lắng thì nghe ông bảo là ông tìm được một viện dưỡng lão khá phù hợp, hôm nào về bố cùng ông đi xem qua. Ông bảo là chủ động tìm trước để sau này ông yếu, không tự chăm sóc bản thân được thì vào viện dưỡng lão ở. Ông nói đã tích góp được một số tiền, đủ để ông sống trong viện đến lúc qua đời, không cần các con phải mệt nhọc góp tiền cho ông.

Trước sự kiên quyết và chủ động lo cho tuổi già của ông tôi, cả bố mẹ và cô tôi đều rất buồn và áy náy vì thấy như mình là những đứa con bất hiếu, không lo được cho người bố già. Nhưng ông nội tôi gạt đi, nói đây là lựa chọn của ông, là chính ông muốn thế. Ông không muốn trở thành gánh nặng của các con với cả ở viện dưỡng lão ông sẽ được người có chuyên môn chăm sóc, có bạn bè để bầu bạn nên tinh thần cũng vui vẻ, thoải mái hơn.

Cả đời ông tôi hết lòng nuôi dưỡng, chăm sóc con cháu, đến khi về già cũng chọn cách hy sinh để con cái không phải lo cho mình…

Xem thêm: Được voi đòi tiên - Câu chuyện nhân văn đáng ngẫm

Bình luận
Mới nhất
Vui lòng để bình luận.

Đọc thêm

Một từ biết ơn làm sao đủ để nói về chị dâu tôi, người đã dành cả cuộc đời, hy sinh tuổi xuân của mình để chờ chồng, chăm sóc cha mẹ chồng và nuôi các em chồng khôn lớn trưởng thành.

Chị dâu tôi – Câu chuyện nhân văn xúc động
0 Bình luận

Những gì Duyên và Hải nhận lại hôm nay là ác giả ác báo, đó là những gì họ phải trả cho hành động phản bội xấu xa ngày trước.

Ác giả ác báo – Câu chuyện đáng suy ngẫm
0 Bình luận

Bà Mi ngồi giữa mâm cơm đám giỗ đầy đủ con cái, dâu rể mà lòng thấy lạc lõng đến lạnh người. Ai cũng vui với hạnh phúc riêng của mình, chỉ có người mẹ già cô đơn, buồn bã.

Đám giỗ bố  - Câu chuyện nhân văn đáng ngẫm
0 Bình luận

Tin liên quan

Những người có lòng tham thì lúc nào cũng thích lợi dụng người khác. Đối với họ, tình bạn chẳng là gì cả. Vì thế cổ nhân mới dặn phải tránh bằng mọi giá.

Cổ nhân dặn: 4 loại người phải 'giữ cửa', mời vào nhà y rằng gặp họa
0 Bình luận

Sống ở đời nên nhớ, tâm hại người thì không nên có, nhưng tâm đề phòng người nhất định phải có.

Cổ nhân dạy: Chớ chiều lòng kẻ không biết điều, đừng rộng lượng với người vô ơn
0 Bình luận

Sống ở đời phải cố gắng biến mình thành người thông minh đại trí. Để làm được điều đó phải nhớ "2 không hỏi, 3 không tranh".

Cổ nhân dặn: Kẻ đại trí '2 không hỏi, 3 không tranh'
0 Bình luận

PC Right 1 GIF

Bài mới

Quả mận dập của mẹ - Câu chuyện nhân văn cảm động

Hơn 10 năm rồi tôi không còn được ăn thứ quà vặt nào ngon như quả mận dập của mẹ. Ngay cả khi ăn quả mận to đẹp, đắt tiền, hương vị cũng chẳng được trọn vẹn như xưa.

Hải An
Hải An 10 phút trước
Tuyệt kỹ dưỡng sinh của cổ nhân: Ghi nhớ 10 ĂN và 1 UỐNG, sống thọ thêm 10 năm!

Việc sống khỏe và tăng thêm cả thập kỷ tuổi thọ không phải điều xa vời, nếu bạn biết áp dụng bí quyết ăn uống dưỡng sinh của vị họa sĩ gạo cội Trung Hoa.

Hải An
Hải An 2 ngày trước
Căn nhà cũ – Câu chuyện nhân văn cảm động

Ngày con trai đưa thợ về đập bỏ căn nhà cũ, mẹ già ngồi thẫn thờ, rơi lệ nơi góc sân. Mẹ rơi nước mắt không chỉ vì tiếc căn nhà cũ mà còn vì xúc động, cảm thấy an lòng khi con trai đã trưởng thành, đủ sức chở che, gánh vác gia đình.

Hải An
Hải An 3 ngày trước
Tranh chấp với mẹ kế - Câu chuyện nhân văn đáng ngẫm

Mẹ kế ép ba tôi phải viết di chúc theo ý bà ta, để bà ta ở lại căn nhà đến cuối đời. Nhưng những gì bà ta muốn là điều mà anh em tôi không thể chấp nhận được.

Hải An
Hải An 4 ngày trước
Bài học vô giá từ người mẹ bán cá – Câu chuyện nhân văn đáng ngẫm

Mẹ tôi là một người phụ nữ mù chữ, bán cá ở chợ, tính bà cộc cằn, thô lỗ, đôi khi còn nói tục. Dù không dạy tôi chữ nghĩa, nhưng bà lại truyền dạy cho tôi những bài học vô giá.

Hải An
Hải An 5 ngày trước
Người xưa dặn: “Giường tựa hai tường không ốm đau cũng hoạn nạn”, vì sao?

Theo lời người xưa dặn, việc bố trí phòng ngủ, đặc biệt là giường ngủ nên được cân nhắc kỹ càng, nhất là vị trí đầu giường để tránh ảnh hưởng tới sức khỏe và vận khí gia đình.

Đăng Dương
Đăng Dương 6 ngày trước
Ly hôn vì mẹ chồng – Câu chuyện đáng suy ngẫm

Đáng lẽ vợ chồng tôi cũng chẳng đi đến việc ly hôn, nhưng vì mẹ chồng mà mối quan hệ của hai bên gia đình trở nên căng thẳng gấp bội.

Hải An
Hải An 7 ngày trước
Người xưa dạy “Mộ không đầu con cháu nghèo, cáo canh mộ ba đời sang”, vì sao?

Trong phong thủy mộ phần có ảnh hưởng rất lớn đến sự phát triển của hậu thế nên người xưa mới căn dặn con cháu đời sau chú ý đến mồ mả ông bà, tổ tiên.

Mua nhà tặng bố mẹ vợ - Câu chuyện nhân văn đáng ngẫm

Tôi quyết định mua tặng bố mẹ vợ một căn chung cư ngay cạnh nhà mình. Khi biết chuyện, tôi bị cả nhà mắng là “đội vợ lên đầu”. Nhưng họ quên mất rằng, không có bố mẹ vợ thì tôi làm gì có ngày hôm nay.

Vì người già không còn mẹ - Câu chuyện nhân văn đáng ngẫm

Người ta hay nói, “già như trẻ con”. Nhưng khác biệt ở chỗ, trẻ con được sinh ra trong một vòng tay, còn người già dần rời đi khỏi cuộc đời này trong một khoảng lặng.

Bài học làm người - Câu chuyện nhân văn đáng ngẫm

Chúng ta cứ ngỡ mình to lớn có giá trị, nhưng đôi khi chúng ta phải cúi xuống để học những người bình thường mà ta đánh giá thấp này những bài học làm người.

Hải An
Hải An 22/05
Thăm nhà bạn – Câu chuyện nhân văn đáng ngẫm

Thăm nhà bạn ở tuổi ở cái tuổi lục thập hoa giáp thế này mới thấy thấm thía cái bình yên, hạnh phúc thực sự ở đời. Tưởng là dễ những khó vô cùng...

Hải An
Hải An 21/05
3 món đồ nên cân nhắc kỹ trước khi đặt trong nhà để tránh ảnh hưởng tới vận khí

Phong thủy không cấm nhưng trước khi đặt 3 món đồ này trong nhà bạn nên nghĩ kỹ để tránh ảnh hưởng không tốt đến sức khỏe, tinh thần, thậm chí phá vỡ sự hài hòa của không gian sống.

Hải An
Hải An 20/05
Cuộc đoàn tụ đẫm nước mắt của người mẹ sau 32 năm bán hết tài sản để tìm con mất tích

Chứng kiến cuộc đoàn tụ của mẹ con bà Lý Tĩnh Chi ai cũng xúc động rơi nước mắt. Sau 32 năm ròng rã tìm con mất tích, cuối cùng người mẹ ấy cũng nhận lại được quả ngọt.

Hải An
Hải An 19/05
Con gà mái – Câu chuyện nhân văn đáng ngẫm

Câu chuyện về con gà mái đã dạy chúng ta một điều rằng, những giọt nước mắt rơi trong đám tang không phải là nước mắt đau thương, mà là nước mắt của sự hối tiếc và ăn năn

Hải An
Hải An 18/05
Lấy chồng muộn – Câu chuyện nhân văn đáng ngẫm

Mặc cho mọi người ngọt nhạt rằng chị lớn tuổi rồi lấy chồng cũng chẳng ích gì, nếu muốn thì kiếm đứa con là đủ, nhưng chị vẫn quyết tâm lấy chồng vì muốn tìm nơi nương tựa cuối đời.

Hải An
Hải An 17/05
PC Right 1 GIF
Đề xuất