Quyết định cuối cùng – Câu chuyện nhân văn đáng ngẫm

Mình ngước lên bầu trời nhìn những vì sao đang nhấp nháy, mỉm cười thật tươi. Mình đã có quyết định cuối cùng rồi, mình chọn ở lại cùng ông bà nội.

Diệu Nguyễn Theo dõi
Sống Đẹp
Nguồn: Internet

Hồi mình 6 tuổi, bố mẹ bỏ nhau vì bố ham mê cờ bạc, nợ nần chồng chất. Từ đó mình và đứa em mới sinh mỗi đứa một nơi. Mẹ đưa em trai đi, còn mình ở với bố và ông bà nội.

Mình vẫn nhớ như in năm mình vào lớp 1, mẹ thì bỏ đi, bố thì chẳng đoái hoài gì đến con cái, chỉ có ông bà nội thay bố mẹ dẫn mình đến trường làm thủ tục nhận lớp. Ông bà cẩn thận, chỉ dạy cho mình từng tí một để mình không bị tủi thân.

Có hôm tan học trời mưa to, mình đang đứng ngoài hiên lớp đợi bà nội đến đón thì đứa bạn đứng cạnh hỏi: “Bố mẹ cậu đâu, sao chưa đến đón cậu?”. Câu hỏi của bạn khiến mình tủi thân, ngồi xuống òa khóc thật to. Bà đến thấy mình khóc lề ôm mình vào lòng, xoa xoa đầu liên tục nói xin lỗi vì để mình đợi lâu. Một lúc sau bà lau nước mắt, nước mũi cho mình rồi lấy bộ áo mưa lành lặn cho mình mặc vào, còn bà chỉ đội chiếc nón lá cũ và khoác trên người mảnh vải được cắt ra từ chiếc túi nilon to.

Tuổi thơ mình thiếu vắng hình bóng của mẹ, thiếu vắng tình thương của cha nhưng lại có ông bà cạnh bên, luôn yêu thương, chiều chuộng.

Cứ vậy, 10 năm đằng đẵng cũng trôi qua. Hôm nay, mẹ về gặp mình, nói rằng mẹ sắp lấy chồng mới, muốn đưa cả mình và em vào Nam để sống. Mình nghe vậy hờn dỗi ra mặt, trách mẹ năm đó bỏ đi biệt tăm, giờ lại đột ngột quay về dẫn mình đi.

Thấy vậy, mẹ giải thích rằng năm đó mẹ bỏ về ngoại, cuộc sống khó khăn vô cùng. Mẹ mới sinh em bé, công việc lại không có, tiền cũng không nên không dám quay về thăm mình hay dẫn mình theo. Sau đó, mẹ gửi em lại cho ông bà ngoại chăm để ra nước ngoài xuất khẩu lao động suốt chừng ấy năm, cũng quen biết dượng ở bên đó. Mẹ bảo, nay mẹ về muốn mình đi cùng mẹ vào Nam là vì thương mình, lo cho tương lai của mình. Mấy năm nữa mình thi đại học rồi, nhà dượng lại ở thị trấn, gần thành phố, môi trường học tập tốt với sau này học đại học xong sẽ có cơ hội việc làm tốt hơn. Hơn nữa ông bà nội cũng lớn tuổi rồi, mẹ sợ ông bà không đủ sức để lo cho mình học đại học.

Quyet-dinh-cuoi-cung-cau-chuyen-nhan-van-dang-ngam (1)

Đêm đó, khi ông bà đã ngủ, mình lại rón rén ra hè ngồi. Mọi lần, mình đem ghế ra ngồi ngắm trời, ngắm đất, ngắm màn đêm tĩnh mịch rồi chắp tay ước với những vì sao hãy mang mẹ về, hãy mang cho mình một gia đình hạnh phúc trọn vẹn.

Hôm nay, ước mơ ấy sắp thành hiện thực rồi, nhưng mình lại đắn đo, lưỡng lự đến lạ. Thực sự, mình rất muốn đi cùng với mẹ, mình cũng muốn biết cảm giác có một gia đình trọn vẹn là như thế nào. Mình cũng muốn đi học ở môi trường tốt để sau này có một cuộc sống tốt hơn, không phải nghèo khó như bây giờ. Nếu mình ở với mẹ thì ông bà cũng không cần phải lam lũ, chật vật tích cóp từng đồng để cho cho việc học hành của mình.

Thế nhưng, mình đi rồi, ông bà nội sẽ ra sao đây, trong lòng ông bà chắc sẽ buồn lắm. Ông bà yêu thương, nuôi nấng, chăm sóc cho mình từng ấy năm, chẳng lẽ mình cứ vậy mà đi sao? Mấy năm nữa ông bà già yếu, ai sẽ chăm sóc ông bà đây?

Mình cứ ngồi đó thẫn thờ, tâm trí không ngừng suy nghĩ nên lựa chọn thế nào cho đúng. Những cơn gió hè nhẹ thoảng qua, chiếc áo bà phơi đầu hè nhẹ nhàng đung đưa. Nhìn chiếc áo, mình chợt nhận ra, chiếc nào này bà đã mặc rất nhiều năm rồi, bây giờ nó đã sờn chỉ, bạc màu cả rồi. Nhìn xuống, chiếc dép tổ ong của ông cũng đã rách tự bao giờ, những vết rách được bà buộc lại bằng sợi dây đỏ.

Còn mình, năm nào cũng được bà mua cho quần áo mới, sách vở cũng chẳng không thiếu quyển nào. Tới bữa cơm, lúc mình nào cũng được bà gắp cho miếng ngon, những đêm mình ốm sốt bà cũng thức trắng đêm túc trực. Mình nhận ra, cuộc sống của mình đã quá trọn vẹn rồi. Ông bà yêu thương mình đến vậy mà mình lại cứ khát khao những điều hão huyền. Chừng ấy năm qua, thiếu mẹ mình vẫn sống rất tốt vì luôn có ông bà thương yêu. Nhưng giờ thiếu ông bà, liệu mình có ổn không, thật lòng mình cũng không chắc nữa. Có thể ông bà sẽ không thể lo cho mình học hết đại học, nhưng đấy là chuyện của mấy năm nữa. Chuyện của tương lai, không ai nói trước được cả, không đi hướng này, thì ta đi hướng khác, nhưng công ơn nuôi dưỡng của ông bà thì không gì có thể thay thế được.

Mình ngước lên bầu trời nhìn những vì sao đang nhấp nháy, mỉm cười thật tươi. Mình đã có quyết định cuối cùng rồi, mình chọn ở lại cùng ông bà nội. Lúc mình nói về quyết định này với mẹ, mẹ tuy buồn nhưng vẫn tôn trọng quyết định của mình và hứa thỉnh thoảng sẽ dẫn em về thăm mình.

Nay là ngày mẹ về nhà chồng mới, mẹ cũng vất vả gần nửa đời rồi, mình mong mẹ cùng em trai sẽ có cuộc sống mới thật hạnh phúc và mong mẹ sẽ giữ lời hứa với mình.

Xem thêm: Lấy nhầm chồng – Câu chuyện đáng suy ngẫm

Bình luận
Mới nhất
Vui lòng để bình luận.

Đọc thêm

Bữa ăn miễn phí này tôi ăn nhưng trong lòng nặng nề quá đỗi, tôi nghĩ mình phải khuyên người phụ nữ tội nghiệp kia ly hôn ngay lập tức, phải sống vì chính mình. 

Bữa ăn miễn phí – Câu chuyện nhân văn đáng ngẫm
0 Bình luận

Năm đó khi yêu nhau, chúng tôi đã đặt ra ám hiệu riêng chính là gấp tờ 1 đô thành hình tam giác và gửi cho nhau qua bưu điện thay cho lời báo bình an.

Tình yêu 1 đô – Câu chuyện nhân văn cảm động
0 Bình luận

Việc thờ cúng gia tiên nhà chồng là trách nhiệm của con dâu như tôi vì con gái đã lấy chồng thì với nhà mẹ đẻ như bát nước đổ đi ư?

Thờ cúng gia tiên – Câu chuyện đáng suy ngẫm
0 Bình luận

Tin liên quan

Sống ở đời nên nhớ, tâm hại người thì không nên có, nhưng tâm đề phòng người nhất định phải có.

Cổ nhân dạy: Chớ chiều lòng kẻ không biết điều, đừng rộng lượng với người vô ơn
0 Bình luận

Sống ở đời phải cố gắng biến mình thành người thông minh đại trí. Để làm được điều đó phải nhớ "2 không hỏi, 3 không tranh".

Cổ nhân dặn: Kẻ đại trí '2 không hỏi, 3 không tranh'
0 Bình luận

Tranh cãi với người khác là điều không nên. Vì vậy, cổ nhân dạy bước vào tuổi trung niên, không nên tranh cãi với 3 loại người này.

Cổ nhân dạy: Bước vào tuổi trung niên chớ nên tranh giành với 3 loại người này
0 Bình luận

PC Right 1 GIF

Bài mới

Bản di chúc 'tình người' - Câu chuyện nhân văn cảm động

Trước khi mất, vị doanh nhân đã để lại một bản di chúc thấm đẫm tình người: "Tiền của tôi hầu hết đến từ sự tranh giành, tâm kế trên thương trường. Chính họ đã khiến tôi hiểu được nguồn vốn lớn nhất của đời người chính là phẩm hạnh..."

Đăng Dương
Đăng Dương 11 giờ trước
Lão Tử nói: “Đạo của Trời lấy chỗ dư bù chỗ thiếu, đạo của Người lấy chỗ thiếu bù chỗ dư”, càng ngẫm càng thấm!

Trong Đạo Đức Kinh, Lão Tử đã để lại một câu nói tưởng như nhẹ nhàng, nhưng chứa đựng cả một thế giới quan sâu xa và một cái nhìn thấu suốt về nhân tình thế thái: “Đạo của Trời lấy chỗ dư bù chỗ thiếu, đạo của Người lấy chỗ thiếu bù chỗ dư.” Càng đọc, càng ngẫm, càng thấy rõ nỗi buồn của người xưa khi chứng kiến sự chênh lệch giữa quy luật hài hòa của tự nhiên và cách hành xử đầy thiên lệch của con ngư

Thanh Tú
Thanh Tú 2 ngày trước
Giá trị của người phụ nữ trong gia đình – Câu chuyện nhân văn đáng ngẫm

Người phụ nữ càng có giá trị, càng không so đo với người trong cùng một mái nhà. Bởi họ hiểu rằng, gia đình chính là để yêu thương, không phải để hơn thua.

Hải An
Hải An 3 ngày trước
Lão tử nói: “Thượng thiện nhược thủy. Thủy thiện lợi vạn vật nhi bất tranh”, càng ngẫm càng thấm!

Lão Tử nói: “Thượng thiện nhược thủy. Thủy thiện lợi vạn vật nhi bất tranh”. Người có lòng thiện cao nhất thì như nước. Nước khéo làm lợi cho muôn loài mà không tranh giành với ai. Một lời dạy giản dị, nhưng ẩn chứa minh triết sâu sắc về cách sống hài hòa với vạn vật, thuận theo tự nhiên, và giữ mình khiêm nhường mà vẫn vững mạnh.

Thanh Tú
Thanh Tú 4 ngày trước
Cổ nhân nói “Ngôn nhi đương tri dã, mặc nhi đương diệc tri dã”, càng ngẫm nghĩ, càng thấm thía!

Trong kho tàng triết lý phương Đông, có những câu nói tưởng như ngắn gọn, nhẹ nhàng, nhưng ẩn chứa chiều sâu thâm trầm về nhân sinh. Một trong số đó là câu: “Ngôn nhi đương tri dã, mặc nhi đương diệc tri dã”. Tạm dịch là “Nói đúng lúc là trí, im lặng đúng lúc cũng là trí”.

Hải An
Hải An 5 ngày trước
Khóc tấm tức vì thương người nợ tiền – Câu chuyện nhân văn cảm động

Đã bao giờ được trả nợ mà bạn khóc tấm tức vì thương người nợ tiền mình chưa? Mình thì rồi, đó là câu chuyện xảy ra cách đây 2 năm... mỗi lần nhớ lại mình lại càng thấy thương.

Hải An
Hải An 6 ngày trước
Cổ nhân răn dạy “Người đi lưu danh, nhạn bay để tiếng”, càng ngẫm càng thấm!

Cổ nhân răn dạy “Người đi lưu danh, nhạn bay để tiếng” không chỉ là một lời nhắc nhở nhẹ nhàng, mà còn là một lời cảnh tỉnh sâu sắc về dấu ấn mà mỗi con người để lại trong cuộc đời.

Hải An
Hải An 7 ngày trước
Bài học cổ nhân: 3 kiểu người kẻ trí thường tránh xa, người dại lại muốn làm thân

Cổ nhân xưa có câu: “Kẻ trí chọn bạn như chọn cây để trú, người dại chọn bạn như nhặt củi giữa rừng  thấy gì cũng ôm vào, rồi có ngày bị đâm ngược trở lại”. Vậy nên, người khôn ngoan không chỉ học cách tiến tới, mà còn biết khi nào nên rút lui. Dưới đây là ba kiểu người mà bậc trí giả xưa nay luôn tìm cách tránh xa, trong khi kẻ dại lại dễ bị cuốn vào, chuốc lấy khổ đau.

Hải An
Hải An 06/07
Vào viện dưỡng lão – Câu chuyện nhân văn đáng ngẫm

Sau khi được xuất viện tôi và vợ suy tính suốt một thời gian dài rồi quyết định sẽ dọn đến sống tại một viện dưỡng lão trong thành phố để không phải làm phiền đến các con, lại nhận được sự chăm sóc tốt nhất.

Thanh Tú
Thanh Tú 05/07
Người xưa răn dạy: “Không mắc kẹt trong sự oán giận là đã đạt được một nửa hạnh phúc”, càng ngẫm càng thấm!

Người xưa nói: “Không mắc kẹt trong sự oán giận là đã đạt được một nửa hạnh phúc” không phải một lời sáo rỗng khuyên người ta “buông bỏ cho nhẹ lòng”, mà là một minh triết sâu sắc về bản chất của hạnh phúc: Hạnh phúc không chỉ đến từ những gì ta có, mà còn đến từ những gì ta không để tâm mình bị trói buộc.

Hải An
Hải An 04/07
Chị dâu tôi – Câu chuyện nhân văn đáng ngẫm

Có lẽ ông trời cho 2 con người kém may mắn được gặp nhau và mang đến tiếng cười, sự ấm áp cho nhau, hay nói đúng hơn, chị dâu chính là “Thiên sứ” thắp sáng cho cuộc đời tăm tối của anh trai.

Hải An
Hải An 03/07
Cổ nhân dạy rằng: 'Người nuôi dưỡng cây, cây giúp người thịnh vượng', ý nghĩa của câu nói này là gì?

Cổ nhân răn dạy: “Người nuôi dưỡng cây, cây giúp người thịnh vượng” không chỉ là lời nhắc về mối quan hệ giữa con người và thiên nhiên, mà còn là chân lý về sự bền vững, sự trao đi và nhận lại trong cuộc đời.

Hải An
Hải An 02/07
Mẹ ruột mẹ kế dọn về sống chung - Câu chuyện nhân văn đáng ngẫm

Tôi từng nghĩ mẹ ruột và mẹ kế là kẻ thù không đội trời chung, nào ngờ giờ lại họ lại đòi dọn về sống chung với nhau. Người ta mẹ chồng nàng dâu còn chưa chắc ở chung được với nhau huống hồ gì là mẹ chồng, mẹ kế. Tôi càng nghĩ càng thấy đau đầu.

Hải An
Hải An 01/07
Cổ nhân nói: “Vô dụng chỉ là hữu dụng đặt sai chỗ”, càng ngẫm càng thấy thấm!

Mượn chuyện cây cối, cổ nhân truyền dạy cho hậu thế đạo lý ngàn đời về “hữu dụng” và “vô dụng”, đó là vật vô dụng nếu được đặt đúng chỗ thì cũng thành có ích.

Gửi con về quê – Câu chuyện đáng suy ngẫm

Mới gửi con về quê cho mẹ chồng trông được mấy ngày con dâu đã mặt hầm hầm bế thẳng cháu nội lên thành phố vì cho rằng bà không thương cháu khi chăm cháu theo kiểu "nhà quê".

Hải An
Hải An 29/06
Người xưa dặn “Vay gạo không vay củi, mượn áo không mượn giày”, càng ngẫm càng thấm!

Người xưa dặn “Vay gạo không vay củi, mượn áo không mượn giày”, nghe qua tưởng đơn giản, nhưng nếu hiểu trọn ý, ta sẽ thấy đây là lời dặn dò thấm đẫm sự từng trải và tinh tế của cha ông về đạo lý sống, phép cư xử và cách giữ gìn tình người trong đời sống thường ngày.

Hải An
Hải An 28/06
PC Right 1 GIF
Đề xuất