“Định giá vương quốc bằng chén gạo” – Câu chuyện nhớ đời của vị vua tham lam

“Định giá vương quốc bằng chén gạo” là bài học nhớ đời dành cho nhà vua tham tham, ngu ngốc và cũng là bài học lớn dành cho tất cả chúng ta.

Diệu Nguyễn Theo dõi
Sống Đẹp
Nguồn: Internet

Câu chuyện “Định giá vương quốc bằng chén gạo”

Ngày xửa ngày xưa, có một vị Vua cai trị vùng Benares, miền bắc của Ấn Độ. Ngài có một vị Tể tướng rất tài năng với bản tính vô cùng trung thực. Công việc hàng ngày của vị Tể tướng này là định giá hợp lý cho bất cứ món đồ gì mà nhà Vua muốn mua hoặc bán.

Do bản tính thật thà mà vị Tể tướng thường đưa ra những đánh giá rất chính xác về hàng hóa. Điều này khiến nhà Vua không vừa lòng, bởi theo định giá Tể tướng nhà Vua phải trả tiền nhiều hơn khi mua những món hàng cũng như không thu được lợi nhuận khi bán những món đồ của mình.

Vì thế, nhà Vua quyết định sẽ thay vị trí của Tể tướng bằng một người khác.

Dinh-gia-vuong-quoc-bang-chen-gao-cau-chuyen-nho-doi-1

Một ngày nọ, nhà Vua nhìn thấy một chàng trai trẻ, gương mặt sáng sủa, nhanh nhẹ, ông liền nghĩ: “Anh bạn này sẽ là lựa chọn tốt cho vị trí định giá mà ta đang cần”. Thế nên nhà Vua đã quyết định bãi chức quan Tể tướng để chàng trai trẻ lên thay thế.

Để làm vui lòng Nhà Vua, vị quan Tể tướng trẻ đã nghĩ rằng: "Ta phải làm cho Nhà Vua hài lòng bằng cách thay đổi giá trị hàng hóa. Nhà Vua sẽ mua được những món đồ với giá rất thấp và bán lại với giá rất cao”>

Thế là chàng trai này đã làm cho giá cả của các hàng hóa không còn đúng với giá trị thực tế của nó, điều này đã giúp vị Vua tham lam thu được rất nhiều tiền, khiến ông ta cảm thấy rất hạnh phúc.

Ngược lại với nhà Vua, những thương nhân và người dân trong vương quốc cảm thấy rất bức xúc vì những món hàng không được định giá đúng với giá trị, công sức mà họ bỏ ra. Nhưng e ngại trước nhà Vua nên không ai dám lên tiếng.

Đến một ngày nọ, một người buôn ngựa đến vùng Benares với 500 con ngựa để bán. Ông có rất nhiều loại ngựa phong phú với nhiều chủng loại khác nhau. Thấy vậy, nhà Vua đã mời người thương gia đến cung điện của mình và bảo quan Tể tướng mới định giá cho tất cả 500 con ngựa.

Vì muốn làm hài lòng nhà vua nên chàng trai trẻ đã nói: “Toàn bộ đàn ngựa này sẽ đáng giá một chén gạo”. Thế là nhà Vua đã ra lệnh trả một chén gạo cho người bán ngựa. Sau đó, đem 500 con ngựa này đến chuồng ngựa hoàng gia.

Người thương gia vô cùng buồn bã và bức xúc, nhưng ông không thể làm gì vào lúc này vì người định giá của Nhà Vua đã ra quyết định như vậy.

Dinh-gia-vuong-quoc-bang-chen-gao-cau-chuyen-nho-doi-2

Sau đó, ông nghe mọi người kể về người định giá trước đây, người nổi tiếng là rất công bằng và trung thực. Suy nghĩ một lúc, vị thương gia nhanh chóng liền tìm gặp và kể với ông về những gì đã xảy ra. Vị thương gia mong muốn nghe ý kiến ​​của người làm giá trung thực, để có được một mức giá phù hợp cho đàn ngựa của mình.

Người định giá trước đây nghe kể xong, trầm ngâm một lúc rồi nói: “Nếu ông làm theo cách như tôi nói, nhà Vua sẽ bị thuyết phục về giá trị thực sự của những con ngựa”.

Vị thương gia nghe vậy liền gật đầu, nói mình sẽ làm theo. Vì thế, người định giá nói: “Ông hãy quay trở lại gặp kẻ định giá kia. Đưa cho hắn ta một món quà có giá trị và yêu cầu hắn nói về giá trị của một cốc gạo, trước sự hiện diện của Nhà Vua và những quần thần. Nếu hắn đồng ý, hãy đến và nói với ta. Ta sẽ cùng đi với ông đến gặp Nhà Vua."

Theo lời khuyên này, thương gia đã đến gặp kẻ định giá và tặng hắn ta một món quà rất giá trị. Món quà đã khiến hắn vô cùng hạnh phúc. Sau đó, thương gia nói với hắn: "Tôi rất hài lòng với định giá trước của anh về đàn ngựa của tôi. Anh có thể thuyết phục Nhà Vua về giá trị của một chén gạo rất lớn không, thậm chí còn lớn hơn 500 con ngựa của tôi?"

Tên Tể tướng ngu ngốc tự tin nói:"Tại sao không? Tôi sẽ giải thích giá trị của một chén gạo, ngay cả khi có mặt Nhà Vua và các quan thần trong triều. "

Sau khi trao đổi xong, vị thương gia liền chạy về báo lại cho vị quan trung thực đã nọ và họ đã cùng nhau đi gặp nhà Vua.

Dinh-gia-vuong-quoc-bang-chen-gao-cau-chuyen-nho-doi-3

Trước nhà Vua và các bá quan trong cung điện, người bán ngựa đã nói rằng: “Thưa nhà Vua kính mến! Tôi biết rằng ở đất nước này của Ngài, cả đàn 500 con ngựa của tôi chỉ đáng giá một chén gạo.Trước khi tôi rời khỏi vương quốc này, tôi muốn biết giá trị thực sự của một chén gạo ở quốc gia Ngài là bao nhiêu?"

Nhận được câu hỏi của thương nhân, nhà Vua liền quay sang vị Tể tướng trẻ và hỏi: "Hãy nói cho hắn biết giá trị của một chén gạo là bao nhiêu?"

Tên Tể tướng tỏ ra bối rối, vì trước đây để làm hài lòng nhà Vua hắn đã định giá đàn ngựa bằng một chén gạo, còn bây giờ sau khi nhận hối lộ từ người bán ngựa hắn cũng muốn làm hài lòng ông ta.

Đắn đo một hồi, không biết tính sao nên hắn nói bừa: "Kính thưa Đức Vua, một chén gạo có giá trị bằng Vương quốc Benares, bao gồm cả cung điện của Đức Vua, cũng như tất cả các vùng ngoại ô của thành phố. Nói cách khác, chén gạo xứng đáng với cả Vương quốc Benares!"

Khi nghe điều này, tất cả các quan đại thần trong cung điện đều cười ầm lên trước câu trả lời ngu ngốc của viên Tể tướng. Họ nói: “Trước đây, chúng tôi chỉ nghe rằng Vương quốc vô giá, đến giờ chúng tôi mới biết định giá vương quốc bằng chén gạo! Điều này thật nực cười. Đức Vua, ngài đã tìm được tên định giá ngu ngốc này ở đâu ra vậy?”

Nghe tiếng cười của những đại thần trong triều, nhà Vua vô cùng mất mặt và xấu hổ, trong cơn tức giận ngài đã đuổi tên định giá ngu ngốc kia và trả lại chức tước cho người định giá trung thực trước đây.

Vị quan định giá sau khi nhận chức trở lại cũng không quên đưa ra một mức giá hợp lý mới cho đàn ngựa của vị thương gia. Còn Nhà Vua đã nhận được một bài học về sự trung thực và lòng tham lam từ lần định giá vương quốc bằng chén gạo này!

Xem thêm: 3 khoản đầu tư càng chi mạnh tiền càng mau đổi đời

Bình luận
Mới nhất
Vui lòng để bình luận.

Đọc thêm

Đức Phật dạy, phiền muộn và nỗi buồn của con người bắt nguồn từ những khó khăn của cuộc sống và tồn tại dưới nhiều dạng khác nhau. Chỉ cần buông bỏ được phiền muộn, đời ắt an nhiên tự tại.

Vị cao tăng giúp đồ đệ buông bỏ phiền não bằng câu chuyện 'một nắm muối'
0 Bình luận

“Cái bát vỡ của người ăn xin” là câu chuyện về một chàng trai lên túi tìm cao nhân đắc đạo nhưng cuối cùng lại ngỡ ngàng thức tỉnh vì câu nói của một người ăn xin.

Cái bát vỡ của người ăn xin - Câu chuyện giúp bạn từ bỏ sự cố chấp của bản thân
0 Bình luận

Chị Trương Thị Vân Anh đã kiên trì suốt 1 thập kỷ dạy con trai tự kỷ cách đi chợ, mua đồ... để trở thành một "nhân sự cứng" trong bếp ăn online. Câu chuyện của mẹ con chị từng gây xúc động và truyền cảm hứng mạnh mẽ cho cộng đồng.

'Ước mơ cho Quang' - câu chuyện truyền cảm hứng về hành trình 10 năm 'thiết kế tương lai độc lập' cho con trai tự kỷ của bà mẹ HN
0 Bình luận

Tin liên quan

“Em bé vùng cao” là câu chuyện xúc động về một cậu bé vùng cao hiếu thảo khiến nhiều người phải nhìn lại chính mình.

Em bé vùng cao – Câu chuyện nhân văn về chữ “Hiếu” khiến nhiều người xót xa
0 Bình luận

“Làm người cần có lòng biết ơn” là một câu chuyện ngắn để bạn hiểu rằng trong cuộc sống có những thứ cho đi mà không cần đền đáp.

Làm người cần có lòng biết ơn – Câu chuyện nhân văn
0 Bình luận

Câu chuyện nhân quả trong cuộc đời Đức Phật nhắc nhở chúng ta rằng, khi người khác có lỗi với chúng ta, chúng ta ngàn vạn lần đừng đi trả thù đối phương.

Bài học sâu sắc từ câu chuyện nhân quả trong cuộc đời Đức Phật
0 Bình luận

PC Right 1 GIF

Bài mới

Gửi cháu cho bà – Câu chuyện nhân văn đáng ngẫm

Hai đứa con tôi đều là người tốt, chúng không có ác ý khi gửi cháu cho bà trông. Nhưng tôi biết rằng nhiều ông bà cũng đang trải qua cảnh giống như tôi: Vừa nghỉ hưu là lập tức gánh thêm một công việc toàn thời gian đó là “bảo mẫu cao tuổi”.

Thanh Tú
Thanh Tú 22 giờ trước
Khối C00 và nỗi ngỡ ngàng của một thế hệ đang ngồi trên ghế nhà trường – Câu chuyện đáng suy ngẫm

Tớ yêu khối C00 không phải vì nó "dễ", mà vì nó khiến tớ rung động. Vì nó khơi dậy trong tớ một tình yêu với quê hương, với con người, với tiếng nói và ký ức.

Thanh Tú
Thanh Tú 2 ngày trước
Bữa cơm với mẹ - Câu chuyện nhân văn đáng ngẫm

Câu chuyện từ bữa cơm chung với mẹ đã dạy tôi rất nhiều điều. Con người không phải hoàn toàn không nên nổi giận, nếu không sẽ thành nhu nhược. Nhưng biết cách bình tĩnh, hít thở sâu để cho góc nhìn rộng ra, để sự bao dung giúp cuộc đời của họ và cả trái tim của mình nhẹ nhàng hơn.

Hải An
Hải An 3 ngày trước
Cổ nhân dặn “Gia hòa vạn sự thành” có nghĩa là gì?

"Gia hòa vạn sự thành" không chỉ là một lời khuyên, mà còn là chân lý vượt thời gian về tầm quan trọng của sự hòa thuận trong gia đình đối với thành công và hạnh phúc của mỗi con người.

Hải An
Hải An 4 ngày trước
Trả lương cho vợ - Câu chuyện nhân văn đáng ngẫm

Dù không đi làm ngoài xã hội, người vợ vẫn đảm đương khối lượng công việc lớn, từ chăm sóc con cái, lo toan nhà cửa đến hỗ trợ tinh thần cho chồng. Việc trả lương cho vợ ở nhà chăm con là một cách thể hiện sự trân trọng và công nhận công sức mà người vợ bỏ ra trong vai trò nội trợ và nuôi dạy con cái.

Hải An
Hải An 5 ngày trước
Người xưa dặn “Gia phong tốt vượng ba đời” nghĩa là gì?

Trong cõi nhân sinh, có những giá trị không hào nhoáng nhưng bền bỉ như mạch nước ngầm, nuôi lớn cả một dòng tộc qua năm tháng. Một trong những giá trị ấy, cổ nhân gọi là “gia phong” tức là nề nếp, quy tắc sống, cách con người trong một mái nhà đối đãi với nhau và với thế gian. Vì thế mới có câu “gia phong tốt vượng ba đời”.

Hải An
Hải An 6 ngày trước
Quả mận dập của mẹ - Câu chuyện nhân văn cảm động

Hơn 10 năm rồi tôi không còn được ăn thứ quà vặt nào ngon như quả mận dập của mẹ. Ngay cả khi ăn quả mận to đẹp, đắt tiền, hương vị cũng chẳng được trọn vẹn như xưa.

Hải An
Hải An 7 ngày trước
Tuyệt kỹ dưỡng sinh của cổ nhân: Ghi nhớ 10 ĂN và 1 UỐNG, sống thọ thêm 10 năm!

Việc sống khỏe và tăng thêm cả thập kỷ tuổi thọ không phải điều xa vời, nếu bạn biết áp dụng bí quyết ăn uống dưỡng sinh của vị họa sĩ gạo cội Trung Hoa.

Hải An
Hải An 31/05
Căn nhà cũ – Câu chuyện nhân văn cảm động

Ngày con trai đưa thợ về đập bỏ căn nhà cũ, mẹ già ngồi thẫn thờ, rơi lệ nơi góc sân. Mẹ rơi nước mắt không chỉ vì tiếc căn nhà cũ mà còn vì xúc động, cảm thấy an lòng khi con trai đã trưởng thành, đủ sức chở che, gánh vác gia đình.

Hải An
Hải An 30/05
Tranh chấp với mẹ kế - Câu chuyện nhân văn đáng ngẫm

Mẹ kế ép ba tôi phải viết di chúc theo ý bà ta, để bà ta ở lại căn nhà đến cuối đời. Nhưng những gì bà ta muốn là điều mà anh em tôi không thể chấp nhận được.

Hải An
Hải An 29/05
Bài học vô giá từ người mẹ bán cá – Câu chuyện nhân văn đáng ngẫm

Mẹ tôi là một người phụ nữ mù chữ, bán cá ở chợ, tính bà cộc cằn, thô lỗ, đôi khi còn nói tục. Dù không dạy tôi chữ nghĩa, nhưng bà lại truyền dạy cho tôi những bài học vô giá.

Hải An
Hải An 28/05
Người xưa dặn: “Giường tựa hai tường không ốm đau cũng hoạn nạn”, vì sao?

Theo lời người xưa dặn, việc bố trí phòng ngủ, đặc biệt là giường ngủ nên được cân nhắc kỹ càng, nhất là vị trí đầu giường để tránh ảnh hưởng tới sức khỏe và vận khí gia đình.

Ly hôn vì mẹ chồng – Câu chuyện đáng suy ngẫm

Đáng lẽ vợ chồng tôi cũng chẳng đi đến việc ly hôn, nhưng vì mẹ chồng mà mối quan hệ của hai bên gia đình trở nên căng thẳng gấp bội.

Hải An
Hải An 26/05
Người xưa dạy “Mộ không đầu con cháu nghèo, cáo canh mộ ba đời sang”, vì sao?

Trong phong thủy mộ phần có ảnh hưởng rất lớn đến sự phát triển của hậu thế nên người xưa mới căn dặn con cháu đời sau chú ý đến mồ mả ông bà, tổ tiên.

Mua nhà tặng bố mẹ vợ - Câu chuyện nhân văn đáng ngẫm

Tôi quyết định mua tặng bố mẹ vợ một căn chung cư ngay cạnh nhà mình. Khi biết chuyện, tôi bị cả nhà mắng là “đội vợ lên đầu”. Nhưng họ quên mất rằng, không có bố mẹ vợ thì tôi làm gì có ngày hôm nay.

Vì người già không còn mẹ - Câu chuyện nhân văn đáng ngẫm

Người ta hay nói, “già như trẻ con”. Nhưng khác biệt ở chỗ, trẻ con được sinh ra trong một vòng tay, còn người già dần rời đi khỏi cuộc đời này trong một khoảng lặng.

PC Right 1 GIF
Đề xuất