“Định giá vương quốc bằng chén gạo” – Câu chuyện nhớ đời của vị vua tham lam

“Định giá vương quốc bằng chén gạo” là bài học nhớ đời dành cho nhà vua tham tham, ngu ngốc và cũng là bài học lớn dành cho tất cả chúng ta.

Diệu Nguyễn
11:00 11/04/2022 Diệu Nguyễn
Sống Đẹp
Nguồn: Internet

Câu chuyện “Định giá vương quốc bằng chén gạo”

Ngày xửa ngày xưa, có một vị Vua cai trị vùng Benares, miền bắc của Ấn Độ. Ngài có một vị Tể tướng rất tài năng với bản tính vô cùng trung thực. Công việc hàng ngày của vị Tể tướng này là định giá hợp lý cho bất cứ món đồ gì mà nhà Vua muốn mua hoặc bán.

Do bản tính thật thà mà vị Tể tướng thường đưa ra những đánh giá rất chính xác về hàng hóa. Điều này khiến nhà Vua không vừa lòng, bởi theo định giá Tể tướng nhà Vua phải trả tiền nhiều hơn khi mua những món hàng cũng như không thu được lợi nhuận khi bán những món đồ của mình.

Vì thế, nhà Vua quyết định sẽ thay vị trí của Tể tướng bằng một người khác.

Dinh-gia-vuong-quoc-bang-chen-gao-cau-chuyen-nho-doi-1

Một ngày nọ, nhà Vua nhìn thấy một chàng trai trẻ, gương mặt sáng sủa, nhanh nhẹ, ông liền nghĩ: “Anh bạn này sẽ là lựa chọn tốt cho vị trí định giá mà ta đang cần”. Thế nên nhà Vua đã quyết định bãi chức quan Tể tướng để chàng trai trẻ lên thay thế.

Để làm vui lòng Nhà Vua, vị quan Tể tướng trẻ đã nghĩ rằng: "Ta phải làm cho Nhà Vua hài lòng bằng cách thay đổi giá trị hàng hóa. Nhà Vua sẽ mua được những món đồ với giá rất thấp và bán lại với giá rất cao”>

Thế là chàng trai này đã làm cho giá cả của các hàng hóa không còn đúng với giá trị thực tế của nó, điều này đã giúp vị Vua tham lam thu được rất nhiều tiền, khiến ông ta cảm thấy rất hạnh phúc.

Ngược lại với nhà Vua, những thương nhân và người dân trong vương quốc cảm thấy rất bức xúc vì những món hàng không được định giá đúng với giá trị, công sức mà họ bỏ ra. Nhưng e ngại trước nhà Vua nên không ai dám lên tiếng.

Đến một ngày nọ, một người buôn ngựa đến vùng Benares với 500 con ngựa để bán. Ông có rất nhiều loại ngựa phong phú với nhiều chủng loại khác nhau. Thấy vậy, nhà Vua đã mời người thương gia đến cung điện của mình và bảo quan Tể tướng mới định giá cho tất cả 500 con ngựa.

Vì muốn làm hài lòng nhà vua nên chàng trai trẻ đã nói: “Toàn bộ đàn ngựa này sẽ đáng giá một chén gạo”. Thế là nhà Vua đã ra lệnh trả một chén gạo cho người bán ngựa. Sau đó, đem 500 con ngựa này đến chuồng ngựa hoàng gia.

Người thương gia vô cùng buồn bã và bức xúc, nhưng ông không thể làm gì vào lúc này vì người định giá của Nhà Vua đã ra quyết định như vậy.

Dinh-gia-vuong-quoc-bang-chen-gao-cau-chuyen-nho-doi-2

Sau đó, ông nghe mọi người kể về người định giá trước đây, người nổi tiếng là rất công bằng và trung thực. Suy nghĩ một lúc, vị thương gia nhanh chóng liền tìm gặp và kể với ông về những gì đã xảy ra. Vị thương gia mong muốn nghe ý kiến ​​của người làm giá trung thực, để có được một mức giá phù hợp cho đàn ngựa của mình.

Người định giá trước đây nghe kể xong, trầm ngâm một lúc rồi nói: “Nếu ông làm theo cách như tôi nói, nhà Vua sẽ bị thuyết phục về giá trị thực sự của những con ngựa”.

Vị thương gia nghe vậy liền gật đầu, nói mình sẽ làm theo. Vì thế, người định giá nói: “Ông hãy quay trở lại gặp kẻ định giá kia. Đưa cho hắn ta một món quà có giá trị và yêu cầu hắn nói về giá trị của một cốc gạo, trước sự hiện diện của Nhà Vua và những quần thần. Nếu hắn đồng ý, hãy đến và nói với ta. Ta sẽ cùng đi với ông đến gặp Nhà Vua."

Theo lời khuyên này, thương gia đã đến gặp kẻ định giá và tặng hắn ta một món quà rất giá trị. Món quà đã khiến hắn vô cùng hạnh phúc. Sau đó, thương gia nói với hắn: "Tôi rất hài lòng với định giá trước của anh về đàn ngựa của tôi. Anh có thể thuyết phục Nhà Vua về giá trị của một chén gạo rất lớn không, thậm chí còn lớn hơn 500 con ngựa của tôi?"

Tên Tể tướng ngu ngốc tự tin nói:"Tại sao không? Tôi sẽ giải thích giá trị của một chén gạo, ngay cả khi có mặt Nhà Vua và các quan thần trong triều. "

Sau khi trao đổi xong, vị thương gia liền chạy về báo lại cho vị quan trung thực đã nọ và họ đã cùng nhau đi gặp nhà Vua.

Dinh-gia-vuong-quoc-bang-chen-gao-cau-chuyen-nho-doi-3

Trước nhà Vua và các bá quan trong cung điện, người bán ngựa đã nói rằng: “Thưa nhà Vua kính mến! Tôi biết rằng ở đất nước này của Ngài, cả đàn 500 con ngựa của tôi chỉ đáng giá một chén gạo.Trước khi tôi rời khỏi vương quốc này, tôi muốn biết giá trị thực sự của một chén gạo ở quốc gia Ngài là bao nhiêu?"

Nhận được câu hỏi của thương nhân, nhà Vua liền quay sang vị Tể tướng trẻ và hỏi: "Hãy nói cho hắn biết giá trị của một chén gạo là bao nhiêu?"

Tên Tể tướng tỏ ra bối rối, vì trước đây để làm hài lòng nhà Vua hắn đã định giá đàn ngựa bằng một chén gạo, còn bây giờ sau khi nhận hối lộ từ người bán ngựa hắn cũng muốn làm hài lòng ông ta.

Đắn đo một hồi, không biết tính sao nên hắn nói bừa: "Kính thưa Đức Vua, một chén gạo có giá trị bằng Vương quốc Benares, bao gồm cả cung điện của Đức Vua, cũng như tất cả các vùng ngoại ô của thành phố. Nói cách khác, chén gạo xứng đáng với cả Vương quốc Benares!"

Khi nghe điều này, tất cả các quan đại thần trong cung điện đều cười ầm lên trước câu trả lời ngu ngốc của viên Tể tướng. Họ nói: “Trước đây, chúng tôi chỉ nghe rằng Vương quốc vô giá, đến giờ chúng tôi mới biết định giá vương quốc bằng chén gạo! Điều này thật nực cười. Đức Vua, ngài đã tìm được tên định giá ngu ngốc này ở đâu ra vậy?”

Nghe tiếng cười của những đại thần trong triều, nhà Vua vô cùng mất mặt và xấu hổ, trong cơn tức giận ngài đã đuổi tên định giá ngu ngốc kia và trả lại chức tước cho người định giá trung thực trước đây.

Vị quan định giá sau khi nhận chức trở lại cũng không quên đưa ra một mức giá hợp lý mới cho đàn ngựa của vị thương gia. Còn Nhà Vua đã nhận được một bài học về sự trung thực và lòng tham lam từ lần định giá vương quốc bằng chén gạo này!

Xem thêm: 3 khoản đầu tư càng chi mạnh tiền càng mau đổi đời

songdep.com.vn

5 chủ đề bạn cần biết mỗi tuần

Mỗi thứ Tư, bạn sẽ nhận được email tổng hợp những chủ đề nổi bật tuần qua một cách súc tích, dễ hiểu, và hoàn toàn miễn phí!

Bài Mới

Bình luận