Vợ đâu phải giúp việc – Câu chuyện nhân văn đáng ngẫm

 “Vợ với con, đú đa đú đởn, suốt ngày ra công viên nhảy với nhót”, vừa bước vào nhà Sinh đã thấy chồng ngồi ngay trước cửa “tặng” cho cô một tràng ca thán. Nghĩ đến cô lại ấm ức, cô là vợ chứ đâu phải giúp việc.

Diệu Nguyễn Theo dõi
Sống Đẹp
Nguồn: Internet

Mọi lần Sinh thường chọn cách im lặng bỏ qua, để yên cửa yên nhà. Nhưng lần này, Sinh thấy chồng càng lúc càng quá đáng, cố tình không hiểu cho vợ. Chồng Sinh đã đi suốt ngày thì chớ, mọi việc trong nhà cũng đều một tay Sinh lo liệu, thế mà anh vẫn không bằng lòng, còn muốn Sinh phải cúc cung phục vụ nhiều hơn, chắc tới lúc kiệt sức anh mới vừa lòng.

Sinh ấm ức, tranh luận lại với chồng: “Anh hay nhỉ, em đi tập thể dục thì có gì là sai? Em đã biết ý, đi từ lúc trời còn chưa sáng hẳn, cả nhà vẫn đang ngủ. Em có làm gì ảnh hưởng tới gia đình đâu nhỉ?”.

Chồng cô vặc lại: “Sao lại không ảnh hưởng? Em đi nhiều thì nó phân tâm chứ sao. Rồi nhỡ sáng ra nhà có việc này việc kia lại không có em. Như hôm nay, sáng anh cần đi làm sớm mà sờ tới cái áo sơ mi vẫn nhăn nhắm treo trong tủ, ức chế kinh khủng”.

Lúc này, Sinh cảm thấy chồng quá mức vô lý, cô liền lớn giọng nói lại: “Áo anh em đã giặt sạch sẽ, cất gấp gọn gàng. Làm sao em biết được là sáng nay anh cần cái áo đó để làm. Mà không có em để sai thì anh tự túc đi là áo cũng có sao đâu, em có phải giúp việc đâu”.

Đang lúc vợ chồng cãi nhau, mẹ chồng Sinh từ cổng bước vào, chưa biết đầu đuôi thế nào đã bênh vực con trai: “Bố nó nói đúng đấy. Con thích tập tành thì cũng vừa vừa phải phải thôi, một tuần 2-3 buổi được rồi, còn dành thời gian ở nhà xem bố con nó cần việc gì thì giúp chứ!”.

Sinh nghe xong ấm ức đến bật khóc. Cô không thể hiểu nổi, trong nhà này cô được mọi người nhìn nhận với vai trò gì. Về lý cô là vợ là mẹ trong gia đình, nhưng thực tế cô chẳng khác nào người giúp việc không công. Mà người giúp việc, họ đi làm thuê còn có thời gian nghỉ ngơi, được nhận lương hàng tháng. Còn cô quanh năm suốt tháng đầu tắt mặt tối với những việc không tên, chỉ cần rảnh tay làm gì cho bản thân một chút là hết thảy từ già đến trẻ ai cũng đều khó chịu.

vo-dau-phai-giup-viec-cau-chuyen-nhan-van-dang-ngam

Sinh lấy chồng đến nay đã được 10 năm, nhà của hai vợ chồng cạnh nhà bố mẹ chồng và anh chị chồng. Nên dù mang tiếng ở riêng, nhưng chỉ cần cả hai cự cãi là cả nhà chồng đều biết rồi can thiệp. Chồng sinh buôn bán tự do bên ngoài, hàng tháng cũng kiếm được chút tiền nhưng không đủ cho cả gia đình chi tiêu. Nên Sinh đã nhận sửa thêm quần áo cũ để cùng chồng cáng  đáng tài chính. Nhờ sợ khéo tay, cần cù nên lượng khách rất đông. Mỗi ngày cứ lo xong việc nhà là Sinh lại ngồi vào bàn may, dù mệt cũng chẳng dám than vãn vì nghĩ mình làm để nuôi gia đình chứ có đi đâu mà thiệt. Mang tiếng ở nhà nhưng Sinh còn vất vả hơn chồng đi làm bên ngoài.

Từng đó năm, chồng Sinh chưa từng sờ tới cái chổi quét nhà vì vừa về tới nơi là anh than mệt mỏi, phải nghỉ ngơi. Con cái ăn uống, đưa đón đi học mỗi ngày cũng là một tay Sinh chăm lo. Nhờ có Sinh, nhà cửa lúc nào cũng gọn gàng, ngăn nắp. Cả nhà chồng cứ thế mặc nhiên coi những việc Sinh làm là đương nhiên, vì dù sao Sinh cũng ở nhà, còn chồng Sinh mới là người đi làm.

Mấy tháng trước, lúc đi chợ Sinh gặp lại người bạn cũ, hiện đang là huấn luyện viên thể dục. Người bạn rất ngạc nhiên vì dáng vẻ của Sinh bây giờ khác quá, cả người phờ phạc, hai mắt thâm quầng. Ngày trước Sinh nổi tiếng là xinh xắn ở lớp, thậm chí mọi người con hay trêu cô là hoa khôi trường.                 

“Cậu nghe tớ, phải lo cho bản thân mình nữa. Cậu khỏe mạnh thì chồng con mới khỏe mạnh được. Tớ có một lớp tập thể dục gần đây. Hay cậu sang đó tập thể dục đi, đều đặn một thời gian là thấy thần sắc, cơ thể khác ngay thôi”, cô bạn hào hứng nói.

Ban đầu Sinh cũng chỉ ậm ừ cho qua, nhưng người bạn kia năm lần bảy lượt hết lòng khuyên nhủ thì Sinh mới đồng ý. Và rồi chỉ sau mấy buổi tập, Sinh thấy cơ thể mình khác hẳn, năng lượng hơn, đầu óc cũng thoáng đã hơn. Nhưng cũng vì thế mà chồng Sinh cho rằng Sinh “đú đởn”, việc nhà không lo, suốt ngày “nhạt nhẽo” rách việc. Chồng Sinh cũng tỏ ra khó chịu khi thấy Sinh mua về những bộ quần áo tập thể dục đẹp mắt, cứ sáng ra là phóng xe máy ra đường.

Hôm rồi, Sinh còn nghe chị dâu nhỏ to với mẹ chồng rằng: “Hay là cô Sinh có gì bên ngoài, chứ không mắc gì te tởn vậy?”.

Sinh im lặng về nhà, nằm vắt tay lên trán, càng nghĩ càng ức. Chả nhẽ cô không có quyền sống cho bản thân, không được quyền có những niềm vui riêng. Chả nhẽ cuộc sống của cô chỉ được phép quay quanh gia đình, chồng con thì mới là vợ hiền, vợ đảm. Và Sinh còn nghĩ, thực ra, tình cảnh này cũng một phần có cả lỗi ở cô nữa.

Lâu nay, Sinh luôn tận tâm hy sinh cho gia đình, chấp nhận cả những ứng xử không công bằng của mọi người đối với cô. Rồi ngay cả khi không nhận được sự chia sẻ từ chồng, cô cũng không bày tỏ, giải thích cho anh hiểu và cam chịu để anh tỏ thái độ không tôn trọng mình. Cô cứ nghĩ, mình là vợ, là mẹ thì cứ nhẫn nhịn một tí cho gia đình yên ấm.

Nhưng giờ Sinh sẽ không như vậy nữa, cô sẽ thay đổi. Gia đình này không chỉ là của riêng Sinh và không cũng không phải chỉ do mình cô chăm chút, lo lắng. Cuối tháng này, lớp tập thể dục của Sinh có kế hoạch đi dã ngoại 1 ngày, tiện thể quay clip về các bài tập của chị em để lưu lại. Sinh đã định từ chối, vì cô sợ gia đình không thể vắng cô một ngày, hơn nữa Sinh cũng không muốn nghe những lời trách móc từ chồng với mẹ chồng. Song giờ Sinh đã thay đổi.

Sáng hôm sau, sau khi thống nhất với các chị em ở lớp tập, Sinh liền nhắn tin cho chồng thông báo luôn: “Em sắp đi dã ngoại với các chị em chỗ tập. Anh ở nhà lo cho các con nhé”. Sinh biết chồng sẽ không thể chấp nhận ngay việc này, nhưng, anh cần phải quen thôi, bởi vợ đâu có phải là người giúp việc của gia đình.

Xem thêm: Chỗ dựa cuối đời – Câu chuyện đáng suy ngẫm

Đọc thêm

Biết tin con dâu mang bầu, bà tuyên bố thẳng thừng: “Sau này mẹ sẽ phụ tiền thuê người trông cháu chứ mẹ không trông đâu. Mẹ còn nhiều việc phải làm lắm, không thể suốt ngày quanh quẩn bỉm sữa được”.

Khi bà nội tuyên bố không chăm cháu – Câu chuyện nhân văn đáng ngẫm
0 Bình luận

So ngoại hình, bố tôi dư tiêu chuẩn phi công, còn mẹ đúng chuẩn ba mét bẻ đôi không thừa chẳng thiếu. Nhưng dù là thế mẹ vẫn là “nóc nhà” đầy quyền uy của bố con tôi.

Con gái giống bố – Câu chuyện nhân văn đáng ngẫm
0 Bình luận

Bà và cô con gái khuyết tật sống ở một căn hộ hơn 10m2 ở khu tập thể cũ. Dù có chật chội, bí bách nhưng với bà đó là cả gia tài, là chỗ dựa cuối đời của mẹ con bà.

Chỗ dựa cuối đời – Câu chuyện đáng suy ngẫm
0 Bình luận

Tin liên quan

“Lương ngôn nhất cú tam đông noãn, thương nhân nhất ngữ lục nguyệt hàn” - nghĩa là, một câu nói tử tế có thể làm ấm lòng người 3 đông, một câu nói tổn thương có thể khiến người ta sống giữa tháng 6 mà cảm lạnh. 

Cổ nhân nói: Lời nói chính là phong thủy cuộc đời
0 Bình luận

Trong Đạo đức kinh, Lão Tử giảng rằng, những người biết đủ mới là người giàu nhất. 

Cổ nhân dặn: Biết thỏa mãn là người giàu, hậu đạo là người tốt, bình phàm là cao nhân
0 Bình luận

“Ngẩng đầu ba thước có Thần linh" là câu nói ai cũng biết nhưng phía sau vẫn còn một vế nữa, ẩn chứa ý nghĩa thâm sâu.

Cổ nhân nói: “Ngẩng đầu ba thước có Thần linh; không sợ người biết, sợ mình biết”
0 Bình luận


Bài mới

Trái đắng tuổi xế chiều – Câu chuyện nhân văn đáng ngẫm

Ở tuổi xế chiều, tôi sống trong sự lạnh nhạt và oán hận của con gái vì tôi từng ép con bé phải học hành chăm chỉ, giỏi giang trong khi đó lại thoải mái nuông chiều con trai út.

Diệu Nguyễn
Diệu Nguyễn 15 giờ trước
Người xưa dặn: Nửa đêm nghe 4 tiếng kêu, người lao đao, tiền của hao hụt

Từ những quan sát ở đời sống mà người xưa đúc kết ra nhiều kinh nghiệm quý, trong đó có câu: Nửa đêm nghe 4 tiếng kêu, người lao đao, tiền của hao hụt.

Đỗ Thu Nga
Đỗ Thu Nga 19 giờ trước
Vì sao người xưa nói 'không hứa khi vui, không nói khi giận, không than khi buồn'?

Người xưa cho rằng, muốn sống hạnh phúc thì nên biết 3 không: không hứa khi vui, không nói khi giận và không than khi buồn.

Đỗ Thu Nga
Đỗ Thu Nga 2 ngày trước
Thức ăn thừa – Câu chuyện nhân văn cảm động

Tôi sẽ không ngại khi nhận “thức ăn thừa” của hai bác dù đã biết sự thật. Bởi đó là sự tử tế, tình yêu thương mà hàng xóm đã dành cho chàng trai trẻ xa quê như tôi.

Diệu Nguyễn
Diệu Nguyễn 3 ngày trước
Vì sao 'đàn ông sợ sinh năm Dậu, phụ nữ sợ sinh năm Mùi'?

Người xưa có lời răn dạy: 'Đàn ông sợ sinh năm Dậu, phụ nữ sợ sinh năm Mùi'. Vì sao lại thế?

Đỗ Thu Nga
Đỗ Thu Nga 3 ngày trước
Cha dượng của tôi – Câu chuyện nhân văn cảm động

Chưa kịp hưởng hạnh phúc bên vợ và con gái đầu lòng, ba tôi được lệnh chuyển sinh hoạt nằm vùng ở nội đô Sài Gòn dưới vỏ bọc một thương gia. Từ đó ba má tôi người Nam kẻ Bắc, những lời nhắn nhủ cũng thưa dần…

Diệu Nguyễn
Diệu Nguyễn 4 ngày trước
Người xưa nói: Gương mặt có 3 nét cao là phúc tướng giàu có

Theo người xưa, ai sở hữu gương mặt có đủ 3 nét này sẽ là phúc tướng, cuộc đời giàu sang, phú quý. 

Đỗ Thu Nga
Đỗ Thu Nga 4 ngày trước
Mùi hương tử tế - Câu chuyện nhân văn đáng ngẫm

Thỉnh thoảng có người lại hỏi: “Ở đây thơm thế, là mùi gì vậy nhỉ?”. Tú lại mỉm cười bảo: “Là mùi hương của một người từng dạy tôi sống tử tế”.

Diệu Nguyễn
Diệu Nguyễn 5 ngày trước
Vì sao người xưa không thắp hương quả mít dù chúng rất ngon ngọt vàng đẹp?

Quả mít chín vàng thơm ngon là thực phẩm được ưa chuộng ở Việt Nam, nhưng người xưa lại kiêng kỵ không thắp hương bằng mít. Vì sao vậy?

Đỗ Thu Nga
Đỗ Thu Nga 5 ngày trước
Ngọn đèn trên sông – Câu chuyện nhân văn đáng ngẫm

Giữa ánh sáng leo lét của ngọn đèn dầu, ông ngỡ như thấy bóng bà Sáu ngồi bên bếp, mỉm cười bảo: “Ông ơi, khuya rồi, đi ngủ sớm ông ơi…”

Diệu Nguyễn
Diệu Nguyễn 6 ngày trước
Vì sao người xưa nói 'người hai má không thịt, tuyệt đối đừng qua lại'?

Người xưa khuyên nên tránh xa những người hai má không thịt bởi đó là tướng không tốt, cố kết giao chỉ thiệt thân.

Đỗ Thu Nga
Đỗ Thu Nga 6 ngày trước
Người xưa dặn: 4 thứ tuyệt đối không tích trữ trong nhà, càng giữ càng nghèo

Người xưa tin rằng, con cháu không nên tích trữ rác hay đồ ăn thừa trong nhà. Càng tích trữ nhiều thì càng không thể thay đổi cuộc sống được. 

Đỗ Thu Nga
Đỗ Thu Nga 7 ngày trước
Cổ nhân nói: Nghèo không động tam nghệ, giàu không gần tam nhân

Cổ nhân cho rằng nếu thế hệ sau hiểu đúng và vận dụng khéo léo lời dặn "nghèo không động tam nghệ, giàu không gần tam nhân" thì cuộc đời sẽ bình yên. 

Tri kỷ trong đời – Câu chuyện nhân văn đáng ngẫm

Thật may vì ngoài gia đình mình còn những đứa bạn tri kỷ, lúc thành công thì chúng nó cùng chung vui, lúc khó khăn thì bọn nó động viên, giúp đỡ.

Người xưa dặn: Đời người có 2 bữa không ăn, 3 nơi nên tránh

2 bữa không ăn là những bữa nào; 3 nơi nên tránh là những nơi nào? Hãy cùng giải mã ở bài viết dưới đây. 

Đi máy bay – Câu chuyện nhân văn đáng ngẫm

Qua câu chuyện trên máy bay chúng ta đều phải công nhận rằng, người thực sự có học là người biết giúp đỡ người khác chứ không tỏ ra khinh mạn họ để khẳng định đẳng cấp của mình.

Đề xuất