Tri kỷ trong đời – Câu chuyện nhân văn đáng ngẫm
Thật may vì ngoài gia đình mình còn những đứa bạn tri kỷ, lúc thành công thì chúng nó cùng chung vui, lúc khó khăn thì bọn nó động viên, giúp đỡ.
Vừa mới cùng vợ con chuyển về nhà trọ mới được 3 ngày thì đứa bạn thân gọi:
“Alo, tôi bọn tao qua nhà tân gia nhé!”
“Tân gia gì? Nhà trọ mà!”
“Nhà trọ mới, liên hoan mừng mọi thứ sắp tới sẽ mới hơn”
“Thôi, ngại lắm”
“Ngại gì mày, tí chúng nó gọi đấy! Thế nhé!”.
Vừa tắt máy xong thì một đứa khác lại gọi tới:
“Tối tân gia nhé, bọn tao sẽ chuẩn bị hết, mày tài trợ địa điểm thôi”
“Thật à?”
“Thật chứ đùa làm gì, 4 gia đình qua đó”
“Thôi được rồi... để tao bảo vợ”.
Thế là tối hôm đó 4 đứa bạn thân mình gồm 3 nam, 1 nữ kéo đến phòng trọ nhà mình mới thuê để liên hoan. Đó là căn chung cư hơn 70m2. Thật ra, trước mình cũng từng có nhà, có căn chung cư lớn hơn 100m2...

Chuyện bắt đầu từ cách đây 10 năm, tức là năm 2015. Khi ấy mình với vợ mới lấy nhau, hai đứa với số vốn khởi nghiệp là 300 triệu, đó là khoản tiền bố mẹ hai bên cho và tiền đám cưới. Chúng mình mở cửa hàng buôn bán hàng Trung, Thái từ facebook, cho đến các sàn. Đến năm 2019 thì mua được căn chung cư 100m2, nhà rộng nhưng cũ nên giá cả cũng hợp lý. Đồ đạc có sẵn chỉ cần chuyển sang là ở được luôn.
Nhưng kinh doanh buôn bán thì có phải lúc nào cũng thuận lợi được đâu. Những năm qua nào là dịch, rồi kinh tế suy thoái, chúng mình cũng đầu tư thêm chứng khoán, buôn bán trên sàn cũng ngày càng khó khăn, hàng tồn kho nhiều, rồi tiền kho bãi, nhân công, nhập hàng,... Rồi bố mình cũng ốm nặng một trận, nằm viện điều trị tốn cũng phải gần 1 tỷ. Quá nhiều thứ ập đến khiến hai vợ chồng mình không gồng gánh nổi nữa, phải bán nhà đi để trả nợ.
Sau khi giải quyết hết công việc, hai vợ chồng cầm về hơn 3 tỷ, định mua căn nhà khác nhỏ hơn. Nhưng giờ 3 tỷ cũng chẳng thể mua được chỗ nào hợp lý cả. Mà 3 tỷ ấy cũng có nguyên đâu, còn có tiền hàng sắp tới, tiền dự trữ nhỡ có việc gì. Nói chung cuộc sống có lúc này lúc kia, nhưng ngoài gia đình mình còn 4 đứa bạn tri kỷ, lúc thành công thì chúng nó cùng chung vui, lúc khó khăn thì bọn nó động viên, an ủi, ráng sức giúp đỡ. Trong cái khoản bán nhà đi để trả nợ ấy có đứa còn cho vợ chồng mình vay tiền 2 năm mà không lấy đồng lãi não.
Để động viên mình cố gắng vực dậy trong thời gian tới, cũng dịp mới chuyển nhà, chúng nó kéo hết sang nhà mình làm bữa liên hoan vui vẻ. Ăn uống xong cả bọn lại ngồi tâm sự. Giờ ai cũng lớn, không còn như hồi học sinh vô tư được bố mẹ lo cho tất cả, đứa nào cũng gánh trên vai cơm áo gạo tiền, mỗi đứa một gia đình, một công việc nhưng... Mình thật sự trân quý khi có những người tri kỷ tuyệt vời như vậy.
Tin liên quan
Chàng sinh viên ấy chẳng ngờ được cuốc xe cuối cùng nhận ngày hôm đó lại giúp cho một người già tìm thấy con gái sau 10 năm thất lạc…
Tôi cảm thấy rất áp lực khi sống dưới bóng một người phụ nữ khác mà đó không phải mẹ chồng, chị chồng mà lại chính là vợ cũ của chồng.
Hình ảnh cậu nam sinh mặc áo đồng phục, dáng gầy gò, xách trên tay chiếc bao tải cần mẫn nhặt vỏ chai, giấy vụn được lan truyền trên MXH khiến nhiều người vừa xót xa vừa cảm phục.
Bài mới

Trong Đạo Đức Kinh, Lão Tử đã để lại một câu nói tưởng như nhẹ nhàng, nhưng chứa đựng cả một thế giới quan sâu xa và một cái nhìn thấu suốt về nhân tình thế thái: “Đạo của Trời lấy chỗ dư bù chỗ thiếu, đạo của Người lấy chỗ thiếu bù chỗ dư.” Càng đọc, càng ngẫm, càng thấy rõ nỗi buồn của người xưa khi chứng kiến sự chênh lệch giữa quy luật hài hòa của tự nhiên và cách hành xử đầy thiên lệch của con ngư

Lão Tử nói: “Thượng thiện nhược thủy. Thủy thiện lợi vạn vật nhi bất tranh”. Người có lòng thiện cao nhất thì như nước. Nước khéo làm lợi cho muôn loài mà không tranh giành với ai. Một lời dạy giản dị, nhưng ẩn chứa minh triết sâu sắc về cách sống hài hòa với vạn vật, thuận theo tự nhiên, và giữ mình khiêm nhường mà vẫn vững mạnh.

Cổ nhân xưa có câu: “Kẻ trí chọn bạn như chọn cây để trú, người dại chọn bạn như nhặt củi giữa rừng thấy gì cũng ôm vào, rồi có ngày bị đâm ngược trở lại”. Vậy nên, người khôn ngoan không chỉ học cách tiến tới, mà còn biết khi nào nên rút lui. Dưới đây là ba kiểu người mà bậc trí giả xưa nay luôn tìm cách tránh xa, trong khi kẻ dại lại dễ bị cuốn vào, chuốc lấy khổ đau.

Người xưa nói: “Không mắc kẹt trong sự oán giận là đã đạt được một nửa hạnh phúc” không phải một lời sáo rỗng khuyên người ta “buông bỏ cho nhẹ lòng”, mà là một minh triết sâu sắc về bản chất của hạnh phúc: Hạnh phúc không chỉ đến từ những gì ta có, mà còn đến từ những gì ta không để tâm mình bị trói buộc.

Cổ nhân răn dạy: “Người nuôi dưỡng cây, cây giúp người thịnh vượng” không chỉ là lời nhắc về mối quan hệ giữa con người và thiên nhiên, mà còn là chân lý về sự bền vững, sự trao đi và nhận lại trong cuộc đời.