Cổ nhân dạy: Sống ở đời nhất định "không chân chừ, không nói lời thừa thãi, không ra vẻ"

Lời của bạn nên giống như những ngôi sao trên bầu trời chứ đừng như pháo nổ đêm giao thừa. Ai lại muốn nghe tiếng pháo nổi suốt đêm?

Đỗ Thu Nga Theo dõi
Sống Đẹp
Nguồn: Internet

Không chần chừ

Là người, ắt có tính lười.

Ai chẳng có lúc mệt mỏi, muốn dừng lại để lười biếng, để nghỉ ngơi một lát.

Nhưng làm việc, sợ nhất lại chính là hai chữ "chần chừ".

Chuyện hôm nay chớ để ngày mai.

Ngày mai lặp lại ngày mai, phải có biết bao nhiều cái ngày mai bạn mới làm xong việc?

Người không trân trọng ngày hôm nay, làm sao có thể nắm bắt được ngày mai?

Gặp chuyện, chỉ biết lưỡng lự, do dự, cứ do dự mãi thế là già, lưỡng lự mãi thế là chẳng còn sức mà làm.

Ngày qua ngày, năm qua năm, lãng phí thời gian của mình trong sự tự ti, chuyện nhỏ kéo thành chuyện lớn, chuyện tốt kéo thành chuyện xấu, chuyện dễ kéo thành chuyện khó, cuối cùng kết cục chẳng ra đâu vào với đâu.

song-o-doi-khong-chan-chu-khong-noi-loi-thua-thai-khong-ra-ve

Một nhà thơ từng viết một bài thơ như này để cảnh tình người đời:

"Thịnh niên bất trùng lai, nhất nhật nan tái thần.

Kịp thời đương cần miễn, tuế nguyệt bất đãi nhân."

Ý muốn nói, năm tháng thuận lợi sẽ không lặp lại, một ngày cũng sẽ không sáng lại lần hai, hãy chăm chỉ, cần cù, năm tháng không đợi người.

Làm người, nhất định phải trân trọng thời gian đi chăm chỉ, siêng năng; làm việc, phải có sự trải nghiệm, xông pha.

Có năng thì không có việc gì khó; nhưng lưỡng lự thì việc dễ cũng thành khó.

Đừng viện lý do cho mình nữa, nghĩ kĩ rồi thì hãy ngay lập tức bắt tay vào hành động.

Bắt đầu được bước đầu tiên rồi, quá trình sau đó có lẽ sẽ không còn khó như bạn tưởng tượng.

Không nói lời thừa thãi

Trong cuốn "Kinh Dịch" có nói: "Cát nhân chi từ quả, táo nhân chi từ đa."

Ý muốn nói, những người kiệm lời thường hành sự ổn định, bình tĩnh, dễ gặp may mắn; những người lắm lời thường nóng vội, hấp tấp, dễ gặp rắc rối và tai họa.

Vì vậy, quản cho tốt cái miệng của mình, cũng chính là hình thức bảo vệ bản thân tốt nhất.

Cuốn "Đệ tử quy" có viết: "Thuyết thoại đa, bất như thiểu; duy kì thị, vật nịnh xảo", ý muốn nói, lời không quý ở nhiều, mà quý ở tinh tế.

Nói chuyện phải có gì nói nấy, không lanh miệng, ba hoa chích chòe.

song-o-doi-khong-chan-chu-khong-noi-loi-thua-thai-khong-ra-ve-7

Trong một cuốn sách mang tên "Trầm mặc", tác giả có viết: "Lời nói của bạn nên giống như những ngôi sao trên bầu trời đêm, chứ đừng như pháo nổ đêm giao thừa. Ai lại muốn nghe tiếng pháo nổ suốt đêm?"

Mặc Tử có một học trò tên là Tử Cầm, Tử Cầm từng hỏi thầy của mình rằng: "Thưa thầy, nhiều lời và ít lời, cái nào tốt hơn?"

Mặc Tử đáp:

"Ếch và ruồi nhặng kêu không kể ngày đêm, kêu tới khô cả họng nhưng vẫn không ai muốn nghe thấy âm thanh của chúng; còn gà trống lại chỉ gáy lúc bình mình, nhưng người người nghe tiếng gáy của chúng để thức dậy. Như vậy thì nói nhiều có ích lợi gì? Quan trọng là nói chuyện phải chọn đúng thời điểm mà nói."

Khi đang tức giận, để sau rồi nói.

Khi chưa nắm chắc chắn, hiểu rõ sự tình rồi hãy nói.

Có việc gấp, cứ bình tĩnh đã rồi nói.

Khi không cần thiết, đừng nói.

Chuyện không nên nói đừng nói linh tinh, không thể nói thì đừng nói bừa, không biết nói thì đừng bịa chuyện.

"Ngôn chi hữu vật", nói năng phải có chừng mực, có vậy mới phát huy được sức hấp dẫn của ngôn từ.

Không ra vẻ

Làm người, phải có chừng mực.

Cái gọi là có chừng mực, chính là biết nắm bắt tiêu chuẩn trong làm người.

Chừng mực là một thước đo, vừa dùng để đo lường chính mình, vừa là để đo lường người khác.

Trong tâm có "thước", hành sự có "độ".

Không quá hiền lành, cũng đừng quá đanh đá, không tự ti cũng chẳng cao ngạo.

Trong cương có nhu, ngoài tròn trong vuông.

song-o-doi-khong-chan-chu-khong-noi-loi-thua-thai-khong-ra-ve-3

Trong tiến lui có, khi lui phải biết tiến.

Khi cần thể hiện ra hãy thể hiện, khi cần cất giữ hay cất giữ.

Ở vị trí nào, làm việc đó; bưng bát cơm nào, ăn miếng cơm như vậy.

Làm việc thì chừa cho người khác đường lui, cũng là chừa cho bản thân đường lui.

Làm người không hổ thẹn với trời đất, không hổ thẹn với chính mình.

Bình tĩnh điềm đạm, thản nhiên trước những thăng trầm của cuộc sống.

Cái chừng mực "vừa tới" này, chính là mục tiêu mà chúng ta cần theo đuổi suốt đời.

Xem thêm: Cổ nhân nói: Nếu cứ giữ 4 kiểu tư duy "gây nghèo" này thì mãi mãi là người thụt lùi

Bình luận
Mới nhất
Vui lòng để bình luận.

Đọc thêm

Câu nói này không chỉ phản ánh quan niệm về tiền bạc và quan hệ gia đình mà còn là thước đo nhân cách con người.

Cổ nhân nói: 'Người thân không chia sẻ của cải, nếu chia sẻ của cải thì không có liên hệ với nhau'
0 Bình luận

Trong nhân tướng học, nhìn vầng trán có thể đoán được phần nào tính cách cũng như vận mệnh con người.

Cổ nhân nói: Người có trán hình này, không sớm thì muộn cũng giàu 'nứt đố đổ vách'
0 Bình luận

PC Right 1 GIF

Bài mới

Cổ nhân răn dạy: “Người dại ngoan cố, kẻ trí biết buông”, càng ngẫm càng thấm

Cổ nhân thường răn dạy con cháu: “Người dại ngoan cố, kẻ trí biết buông. Sống trên đời, ám ảnh là liều thuốc độc tai hại nhất.” Một câu nói ngắn, nhưng đủ để trở thành chiếc gương soi chiếu cả một đời người từ cách đối diện với thất bại, khổ đau, đến cách vượt qua những u uẩn trong tâm trí.

Hải An
Hải An 4 giờ trước
Nghỉ hưu đi du lịch là sai sao? – Câu chuyện đáng suy ngẫm

Tôi từng nghĩ về hưu sẽ là khoảng thời gian để tôi sống chậm, để bù đắp cho những tháng ngày thanh xuân đã hi sinh vì công việc. Nhưng hóa ra, về hưu lại là lúc tôi phải nghe lời con cái giảng dạy đạo lý làm cha, là lúc tôi bị ép giam trong 4 bức tường nhà để làm “ông nội tốt”, “người cha biết nghĩ”, “người già không ích kỷ”.

Hải An
Hải An 2 ngày trước
 Lời xin lỗi muộn màng từ mẹ chồng cũ – Câu chuyện đáng suy ngẫm

Hai năm sau ly hôn tôi chưa từng nghĩ mình sẽ gặp lại mẹ chồng cũ, lại càng không nghĩ tới bà sẽ chủ động đến nhà bố mẹ đẻ tôi để nói lời xin lỗi.

Hải An
Hải An 2 ngày trước
Người xưa răn dạy: Cái ngốc lớn nhất của con người là thích “ngồi lên đầu” người khác!

Người xưa răn dạy “Cái ngốc lớn nhất của con người là thích ‘ngồi lên đầu’ người khác” Đây không chỉ là một lời cảnh tỉnh, mà còn là chiếc gương phản chiếu sự ngộ nhận đầy sai lầm của nhiều người trong cách họ thể hiện bản thân giữa xã hội.

Hải An
Hải An 4 ngày trước
Cha tôi già rồi – Câu chuyện nhân văn đáng ngẫm

Cha tôi, một người đàn ông già cỗi, cứng đầu, cô độc, sống lẫn lộn giữa yêu thương và sợ hãi trong chiếc hộp kín của thời gian và ký ức. Nhìn cha trôi dần vào cõi mù sương, lòng tôi đau như cắn phải hạt sạn trong bát cơm nguội.

Hải An
Hải An 4 ngày trước
Người mẹ một mắt – Câu chuyện nhân văn đáng ngẫm

Suốt thời thơ ấu và cả khi lớn lên tôi chưa bao giờ thôi ghét mẹ. Lý do chính có lẽ vì bà chỉ có một con mắt. Bà là đầu đề khiến bạn bè trong lớp không ngừng chế giễu, trêu chọc tôi.

Hải An
Hải An 6 ngày trước
Người xưa nói “Dù đói đến mấy đừng ăn đồ cúng ở mộ”, vế sau lại càng thêm thấm thía

Người xưa có câu “Dù đói đến mấy đừng ăn đồ cúng ở mộ, dù mệt đến đâu cũng đừng ngồi lên trên đùi người khác”, đây không chỉ là lời dạy mang tính tâm linh mà còn là bài học về đạo đức, cách hành xử trong đời sống thường nhật.

Đăng Dương
Đăng Dương 6 ngày trước
Vợ đẹp vợ xấu – Câu chuyện nhân văn đáng ngẫm

Nhiều người hỏi tôi:"Với điều kiện của anh có thể dư sức kiếm được cho mình một người vợ đẹp, sao anh lại chọn cô ấy?”. Nhưng với tôi cô ấy là người vợ đẹp nhất trên thế gian!

Thanh Tú
Thanh Tú 7 ngày trước
Người có 4 đặc điểm này về già “vận đỏ như son” đi đâu cũng gặp quý nhân tương trợ, đó là gì?

Có người sống cả đời vất vả, về già vẫn long đong. Nhưng cũng có người, tuổi trẻ nhiều gian truân, đến hậu vận lại được an nhàn, sung túc, đi đâu cũng gặp điều may mắn. Cổ nhân từng nói: “Phúc do tâm sinh, họa phúc tại nhân”, tức là vận mệnh mỗi người không hoàn toàn do số trời, mà phần lớn đến từ chính tính cách và hành vi của họ. Dưới đây là 4 đặc điểm của những người thường được quý nhân nâng đỡ, càng lớn tuổi càng hưởng phúc.

Thanh Tú
Thanh Tú 16/06
Chiến thắng chính mình – Câu chuyện nhân văn đáng ngẫm

Nếu không có sự nhầm lẫn của anh, tôi sẽ không biết việc chiến đấu với lòng tham của bản thân lại khó khăn đến thế. Tôi đã mất hàng giờ để suy nghĩ, để đấu tranh tư tưởng và may mắn là cuối cùng tôi đã làm đúng, đã chiến thắng được lòng tham của chính mình.

Hải An
Hải An 15/06
Người xưa dặn “Nghèo không tiếc 3 tiền, giàu không vào 3 cửa', càng ngẫm nghĩ càng thấm thía!

Câu nói “Nghèo không tiếc 3 tiền, giàu không vào 3 cửa” là một lời răn dạy sâu sắc của người xưa, phản ánh kinh nghiệm sống, triết lý nhân sinh và đạo lý ứng xử trong xã hội.

Hải An
Hải An 14/06
“Hợp đồng giúp việc” với mẹ chồng – Câu chuyện nhân văn đáng ngẫm

Cứ nghĩ mẹ chồng ki bo khi bắt các con phải ký hợp đồng giúp việc với mức lương 6 triệu/tháng. Nào ngờ đến ngày cuối cùng bà lại cho các con một món quà lớn đến bất ngờ.

Hải An
Hải An 13/06
Cổ nhân dặn “Đêm không chải tóc, sáng không kể giấc mơ”, là vì sao?

Cổ nhân dặn “Đêm không chải tóc, sáng không kể giấc mơ”, nghe qua có vẻ chỉ là những lời khuyên liên quan đến thói quen sinh hoạt thường ngày. Nhưng nếu chiêm nghiệm kỹ hơn, ta sẽ nhận ra đây là một triết lý nhân sinh sâu sắc, phản ánh lối sống đầy chừng mực, tinh tế và cẩn trọng của người xưa.

Hải An
Hải An 12/06
Lặng người trước câu nói của con – Câu chuyện đáng suy ngẫm

Câu nói của con như một nhát dao cứa vào lòng tôi. Vợ chồng tôi mải mê kiếm tiền, nghĩ rằng chỉ cần cho con đủ đầy vật chất là được, nhưng điều con cần chỉ là thời gian bên bố mẹ mà thôi...

Hải An
Hải An 11/06
Cổ nhân dạy: “40 không lấy vợ, 50 không may quần áo”, càng nghĩ càng thấm thía!

Cổ nhân dạy “40 không lấy vợ, 50 không may quần áo.” Thoạt nghe, câu nói này nghe có vẻ kỳ lạ và khó hiểu đối với người hiện đại, nhưng nếu tìm hiểu sâu sẽ thấy đây là một lời nhắc nhở mang tính triết lý, phản ánh quan niệm sống, đạo đức và nhân sinh quan của người xưa.

Hải An
Hải An 10/06
Cháu yêu cháu ghét – Câu chuyện nhân văn đáng ngẫm

Cháu gái sốt cao nhập viện nhưng tất cả những gì mẹ chồng tôi lo chỉ là “cẩn thận không lại lây cho thằng em”. Tôi không thể nào chấp nhận được cái kiểu cháu yêu cháu ghét của mẹ chồng…

Hải An
Hải An 09/06
PC Right 1 GIF
Đề xuất