Ngọn đèn trên sông – Câu chuyện nhân văn đáng ngẫm

Giữa ánh sáng leo lét của ngọn đèn dầu, ông ngỡ như thấy bóng bà Sáu ngồi bên bếp, mỉm cười bảo: “Ông ơi, khuya rồi, đi ngủ sớm ông ơi…”

Diệu Nguyễn Theo dõi

Gió chiều thổi hây hây qua hàng bần ven rạch. Con sông trước nhà ông Sáu lặng như mặt gương, lâu lâu có chiếc xuồng máy chạy ngang, nước dội vào mé bờ kêu lốp bốp. Mấy cái gốc bần trơ rễ bám lấy miếng đất cuối cùng sống lay lắt qua ngày.

Ông Sáu năm nay đã ngoài 70 tuổi, sống một mình trong căn chòi cũ kỳ. Từ ngày vợ mất, con cái lên Sài Gòn lập nghiệp hết, mình ông ở lại giữ đất giữ vườn. Ông giữ miếng đất nhỏ xíu ôm trọn một người cùng ông đi qua nhiều năm tháng, cũng như giữ những  kỷ niệm chẳng ai thèm giữ nữa…

Cái chòi nhỏ chỉ có một bóng đèn dầu le lói treo trên cây sào, đó là thứ ông bật mỗi khi đêm xuống. Hỏi ông sao không gắn điện, ông chỉ cười bảo: “Đèn điện sáng mà lạnh lắm con ơi. Còn đèn dầu nó ấm như hơi bả…”.

Bả chính là bà Sáu, người mất cách đây hơn 10 năm vì trúng gió. Hồi đó ông định bán đất, dắt díu con cháu lên thành phố, nhưng đi được vài hôm ông lại một mình trốn về quê nói “ở trên đó ngộp thở lắm”. Ông Sáu nói vậy thôi chứ từ sâu thẳm lý do chính vẫn là vì ông nhớ bà Sáu.

ngon-den-tren-song-cau-chuyen-nhan-van-dang-ngam-0944

Mỗi tối ông hay ngồi trước hiên nhìn ngọn đèn lung linh soi bóng mình xuống mặt nước rồi lôi cây đàn cò ra, kéo mấy câu vọng cổ mà ngày xưa bà Sáu mê. Có hôm đang kéo, ông bỗng ngừng lại vuốt mắt: “Bả nói chừng nào tui đàn trật một nhịp là bả biết tui nhớ bả…”.

Một hôm nọ có cô gái trẻ ghé ngang. Cô nói mình là  sinh viên trường báo xuống đây tìm nhân vật để viết bài về “những người giữ quê”. Cô hỏi: “Ông ở mình vậy có buồn không?”.

Ông Sáu cười, tay vẫn gác trên đầu dây đàn: “Ở mình thì buồn chớ, mà buồn hoài cũng quen”.

Cô hỏi tiếp: “Thế ông có ước gì không?”.

Ông Sáu nhìn ra dòng sông, chớp mắt chậm rãi: “Có chứ, tui ước bả còn sống. Chiều chiều bả hay nhóm bếp, còn tui ngồi đờn hát vọng cổ. Ngọn đèn nó hắt bóng hai đứa lên vách chòi… giờ thì chỉ còn một”.

Cô gái trẻ im lặng. Gió chiều lùa nhẹ qua mái lá, những sợi tóc lơ thơ che vài giọt nước mắt khẽ rơi. Ông Sáu kể thêm chuyện hồi còn thanh niên chèo xuồng đi hỏi vợ, rồi chuyện đi lính, chuyện chạy lụt,… toàn những chuyện chẳng ai hỏi tới nữa.

Trước khi về, cô sinh viên đưa máy lên chụp cho ông một tấm hình. Ông Sáu quay mặt: “Thôi con, để ngọn đèn thôi, chứ tui già xấu quắc chụp làm gì”.

Cô gái trẻ cười: “Nhưng con muốn người ta thấy có một người vẫn thắp đèn mỗi đêm để nhớ một người không còn nữa”.

Vài tháng sau, ông Sáu nhận được một phong thư. Trong đó có bài báo in hình ngọn đèn dầu chập chờn bên con sông nhỏ với tựa đề: “Có những ngọn đèn, không bao giờ tắt”. Ông ngồi đọc hết bài, rồi lặng lẽ thắp đèn lên sớm hơn mọi ngày.

Đêm đó, ông lại đàn. Nhưng lạ lắm – tiếng đàn tròn và trong như hồi xưa. Giữa ánh sáng leo lét, ông ngỡ như thấy bóng bà Sáu ngồi bên bếp, mỉm cười.

“Ông ơi, khuya rồi, đi ngủ sớm ông ơi…”

Xem thêm: Mẹ nghèo khóc nghẹn vì "hết cửa" vay tiền làm phẫu thuật cứu con ung thu máu

Bình luận
Mới nhất
Vui lòng để bình luận.

Tin liên quan

Thật may vì ngoài gia đình mình còn những đứa bạn tri kỷ, lúc thành công thì chúng nó cùng chung vui, lúc khó khăn thì bọn nó động viên, giúp đỡ.

Tri kỷ trong đời – Câu chuyện nhân văn đáng ngẫm
0 Bình luận

Qua câu chuyện trên máy bay chúng ta đều phải công nhận rằng, người thực sự có học là người biết giúp đỡ người khác chứ không tỏ ra khinh mạn họ để khẳng định đẳng cấp của mình.

Đi máy bay – Câu chuyện nhân văn đáng ngẫm
0 Bình luận

Những ai thuộc mệnh này trồng đinh lăng sẽ thêm phần sung túc giàu có, tiền vào như nước.

Người xưa nói: Cây đinh lăng trấn giữ của cải, người tuổi này trồng càng thêm giàu có
0 Bình luận

PC Right 1 GIF

Bài mới

Lão tử nói: “Thượng thiện nhược thủy. Thủy thiện lợi vạn vật nhi bất tranh”, càng ngẫm càng thấm!

Lão Tử nói: “Thượng thiện nhược thủy. Thủy thiện lợi vạn vật nhi bất tranh”. Người có lòng thiện cao nhất thì như nước. Nước khéo làm lợi cho muôn loài mà không tranh giành với ai. Một lời dạy giản dị, nhưng ẩn chứa minh triết sâu sắc về cách sống hài hòa với vạn vật, thuận theo tự nhiên, và giữ mình khiêm nhường mà vẫn vững mạnh.

Thanh Tú
Thanh Tú 8 giờ trước
Cổ nhân nói “Ngôn nhi đương tri dã, mặc nhi đương diệc tri dã”, càng ngẫm nghĩ, càng thấm thía!

Trong kho tàng triết lý phương Đông, có những câu nói tưởng như ngắn gọn, nhẹ nhàng, nhưng ẩn chứa chiều sâu thâm trầm về nhân sinh. Một trong số đó là câu: “Ngôn nhi đương tri dã, mặc nhi đương diệc tri dã”. Tạm dịch là “Nói đúng lúc là trí, im lặng đúng lúc cũng là trí”.

Hải An
Hải An 2 ngày trước
Khóc tấm tức vì thương người nợ tiền – Câu chuyện nhân văn cảm động

Đã bao giờ được trả nợ mà bạn khóc tấm tức vì thương người nợ tiền mình chưa? Mình thì rồi, đó là câu chuyện xảy ra cách đây 2 năm... mỗi lần nhớ lại mình lại càng thấy thương.

Hải An
Hải An 3 ngày trước
Cổ nhân răn dạy “Người đi lưu danh, nhạn bay để tiếng”, càng ngẫm càng thấm!

Cổ nhân răn dạy “Người đi lưu danh, nhạn bay để tiếng” không chỉ là một lời nhắc nhở nhẹ nhàng, mà còn là một lời cảnh tỉnh sâu sắc về dấu ấn mà mỗi con người để lại trong cuộc đời.

Hải An
Hải An 4 ngày trước
Bài học cổ nhân: 3 kiểu người kẻ trí thường tránh xa, người dại lại muốn làm thân

Cổ nhân xưa có câu: “Kẻ trí chọn bạn như chọn cây để trú, người dại chọn bạn như nhặt củi giữa rừng  thấy gì cũng ôm vào, rồi có ngày bị đâm ngược trở lại”. Vậy nên, người khôn ngoan không chỉ học cách tiến tới, mà còn biết khi nào nên rút lui. Dưới đây là ba kiểu người mà bậc trí giả xưa nay luôn tìm cách tránh xa, trong khi kẻ dại lại dễ bị cuốn vào, chuốc lấy khổ đau.

Hải An
Hải An 7 ngày trước
Vào viện dưỡng lão – Câu chuyện nhân văn đáng ngẫm

Sau khi được xuất viện tôi và vợ suy tính suốt một thời gian dài rồi quyết định sẽ dọn đến sống tại một viện dưỡng lão trong thành phố để không phải làm phiền đến các con, lại nhận được sự chăm sóc tốt nhất.

Thanh Tú
Thanh Tú 05/07
Người xưa răn dạy: “Không mắc kẹt trong sự oán giận là đã đạt được một nửa hạnh phúc”, càng ngẫm càng thấm!

Người xưa nói: “Không mắc kẹt trong sự oán giận là đã đạt được một nửa hạnh phúc” không phải một lời sáo rỗng khuyên người ta “buông bỏ cho nhẹ lòng”, mà là một minh triết sâu sắc về bản chất của hạnh phúc: Hạnh phúc không chỉ đến từ những gì ta có, mà còn đến từ những gì ta không để tâm mình bị trói buộc.

Hải An
Hải An 04/07
Chị dâu tôi – Câu chuyện nhân văn đáng ngẫm

Có lẽ ông trời cho 2 con người kém may mắn được gặp nhau và mang đến tiếng cười, sự ấm áp cho nhau, hay nói đúng hơn, chị dâu chính là “Thiên sứ” thắp sáng cho cuộc đời tăm tối của anh trai.

Hải An
Hải An 03/07
Cổ nhân dạy rằng: 'Người nuôi dưỡng cây, cây giúp người thịnh vượng', ý nghĩa của câu nói này là gì?

Cổ nhân răn dạy: “Người nuôi dưỡng cây, cây giúp người thịnh vượng” không chỉ là lời nhắc về mối quan hệ giữa con người và thiên nhiên, mà còn là chân lý về sự bền vững, sự trao đi và nhận lại trong cuộc đời.

Hải An
Hải An 02/07
Mẹ ruột mẹ kế dọn về sống chung - Câu chuyện nhân văn đáng ngẫm

Tôi từng nghĩ mẹ ruột và mẹ kế là kẻ thù không đội trời chung, nào ngờ giờ lại họ lại đòi dọn về sống chung với nhau. Người ta mẹ chồng nàng dâu còn chưa chắc ở chung được với nhau huống hồ gì là mẹ chồng, mẹ kế. Tôi càng nghĩ càng thấy đau đầu.

Hải An
Hải An 01/07
Cổ nhân nói: “Vô dụng chỉ là hữu dụng đặt sai chỗ”, càng ngẫm càng thấy thấm!

Mượn chuyện cây cối, cổ nhân truyền dạy cho hậu thế đạo lý ngàn đời về “hữu dụng” và “vô dụng”, đó là vật vô dụng nếu được đặt đúng chỗ thì cũng thành có ích.

Gửi con về quê – Câu chuyện đáng suy ngẫm

Mới gửi con về quê cho mẹ chồng trông được mấy ngày con dâu đã mặt hầm hầm bế thẳng cháu nội lên thành phố vì cho rằng bà không thương cháu khi chăm cháu theo kiểu "nhà quê".

Hải An
Hải An 29/06
Người xưa dặn “Vay gạo không vay củi, mượn áo không mượn giày”, càng ngẫm càng thấm!

Người xưa dặn “Vay gạo không vay củi, mượn áo không mượn giày”, nghe qua tưởng đơn giản, nhưng nếu hiểu trọn ý, ta sẽ thấy đây là lời dặn dò thấm đẫm sự từng trải và tinh tế của cha ông về đạo lý sống, phép cư xử và cách giữ gìn tình người trong đời sống thường ngày.

Hải An
Hải An 28/06
Tình yêu đích thực – Câu chuyện nhân văn đáng ngẫm

Mãi sau này cô mới hiểu, tình yêu không phải chỉ là những gì nói ra ngoài miệng, mà chính sự hy sinh thầm lặng mới là tình yêu đích thực trong đời!

Hải An
Hải An 27/06
Cổ nhân nói “đầu người giàu không có tóc, chân người nghèo không có lông”, nghĩa là gì?

Cổ nhân nói “đầu người giàu không có tóc, chân người nghèo không có lông” nghe qua thì có vẻ dí dỏm, nhưng đằng sau là sự chiêm nghiệm sâu sắc về đời sống của hai tầng lớp trong xã hội: người giàu và người nghèo.

Hải An
Hải An 26/06
Bát bún ân tình – Câu chuyện nhân văn đáng ngẫm

Nhìn ông cụ nằm co quắp trên chiếc giường gỗ, tay chân teo tóp. Tôi nghẹn lại, bát bún ân tình năm nào vẫn còn nóng trong ký ức, còn ông thì đang ngày một héo mòn theo những cơn đau.

Hải An
Hải An 25/06
PC Right 1 GIF
Đề xuất