Món quà vô giá – Câu chuyện nhân văn cảm động

Nhìn bố chơi đùa với cháu trai vui vẻ ngoài sân tôi biết rằng đây chính là món quà vô giá nhất mà tôi đã dành tặng cho ông.

Diệu Nguyễn Theo dõi
Sống Đẹp
Nguồn: Internet

Trong hôn trường huyên náo, tôi thấy bố ngồi lặng lẽ một góc, lén lau những giọt nước mắt đang tràn ra. Khoảnh khắc bố quay lưng đi, tôi lần đầu nhận ra: “Bố thực sự rất yêu mình!”.

Bố tôi là con cả trong một gia đình thuần nông, lớn lên từ những bữa cơm độn khoai sắn. Bố có một vết bớt đen dài trên má, điều đó khiến bố tự ti nên lúc nào cũng cúi gằm mặt xuống. Mẹ tôi bảo bố là “con ghẻ” trong nhà. Bởi năm xưa khi ra ở riêng, tài sản của bố vỏn vẹn chỉ có căn nhà 3 gian, 1 chiếc đồng hồ và 1 tạ lúa. Trong khi đó, hai người em trai của bố được ông bà nội cho hẳn căn nhà 2 tầng và 1 đàn lợn.

Vậy mà bố chẳng mảy may tị nạnh. Bố bảo hai chú được bố “cắp nách” rong ruổi khắp làng từ những năm bố chỉ mới 4-5 tuổi. Lớn lên cùng nhau, thân thiết đến thế sao phải ganh ghét, tranh giành làm gì cho mất đoàn kết.

Thế nhưng với con cái bố lại nghiêm khắc đến đáng sợ. Ký ức của tôi về bố luôn gắn với những trận đòn đỏ đít khi trốn học đi chơi, trốn ngủ trưa đi tát vét, bắt cá đồng, đi ăn trộm ngô,… Ăn cơm rơi vãi, bị phạt. Tắm xong không giặt quần áo, bị phạt. Đi học điểm kém, bị phạt. Mãi xem tivi không học bài, bị phạt. Với tôi thuở ấy, những ngày bố đi chợ thâu đêm là những ngày tự do và sung sướng nhất.

Bố từng khiến tôi áp lực đến nghẹt thở. Anh chị tôi học kém, học hết lớp 12 là ra đời bươn chải. Bao nhiêu kỳ vọng cứ thế bố đổ dồn lên đứa con gái út là tôi. Năm lớp 9 bố cho tôi một cái tát “cháy má” vì không phân biệt được trục tung, trục hoành. Năm lớp 10 bố ném hết sách vở của tôi xuống bếp vì tôi cúp tiết đi chơi. Tôi từng nghĩ cuộc đời mình bất hạnh vì bị bố kiểm soát, gò ép đủ đường.

mon-qua-vo-gia-cau-chuyen-nhan-van-cam-dong (1)

Rồi một đêm nọ, trong cơn say rượu, bố loạng choạng bước vào phòng tôi giọng trầm buồn nói: “Con không đỗ đại học, chắc bố cúi gằm mặt cả đời”. Đêm đó, tôi khóc ướt gối. 16 năm cuộc đời, đó là lần hiếm hoi tôi nhìn thẳng vào vết bớt đen trên gương mặt bố. Vết đen theo năm tháng lại càng đen hơn, nhăn lại, khiến khuôn mặt bố trở nên đáng sợ… nhưng cũng đáng thương vô cùng. Kể từ đó, tôi học bằng cả tính mạng, không dám sao nhãng một giây nào. Cuối cùng tôi cũng đỗ vào ngành báo chí theo nguyện vọng.

Ngày chở tôi xuống Hà Nội nhập học, bố hào hứng nói chuyện rôm rả suốt quãng đường. Khi ra về, bố nhìn vào chiếc hòm sắt bảo: “Cái hòm nặng quá, vài bữa nữa ổn định chỗ ở thì con bỏ đi, khỏi vác đi vác lại chi cho nặng”. Tấm lưng gầy gò của bố khiến lòng tôi nặng trĩu. Suốt 4 năm đại học, dù khó khăn đến đâu bố cũng không chậm tiền học phí, tiền sinh hoạt của tôi một tháng nào. Bố bảo mẹ: “Khoản đó là cố định, chỉ được thừa, chứ không được thiếu”.

Tôi ra trường, đi làm, có công ăn việc làm ổn định. Năm 27 tuổi, tôi quyết cưới một chàng trai mà bố không thích mấy, đơn giản vì ông không muốn con gái lấy chồng xa. Nhưng có lẽ, chẳng ai hiểu tôi bằng bố. Biết tôi thuộc tuýp người “đã thích là sẽ làm” có nói cũng chẳng cản được, bố chỉ bảo: “Người là do con chọn, sướng khổ con tự chịu”.

Ngày đưa tôi về nhà chồng, bố chẳng nói chẳng cười. Ai cũng bảo, bố ghét rể mới nên mới bày ra bộ mặt nghiêm trang như vậy. Nhưng tôi biết bố chỉ vì không nỡ xa con gái mà thôi. Cô con gái út bố đặt bao kỳ vọng, cho bố được “nở mày nở mặt” theo cách bố mong, cuối cùng cũng rời xa bố xây dựng tổ ấm nhỏ của riêng mình.

Tôi giờ đã làm mẹ, đã hiểu thế nào là “sinh con ra mới hiểu lòng cha mẹ”. Bố bước sang tuổi 62, lưng còng hơn, tóc bạc hơn, da cũng nhăn nheo hơn. Thế nhưng, tôi đã thấy bố cười nhiều hơn trước. Từ xưa đến nay bố luôn bị gọi là “ông kẹ”, thường được hàng xóm lôi ra để dọa con, dọa cháu nhưng lạ một điều, cậu con trai út của tôi yêu ông ngoại vô cùng.

Mỗi lần về quê nhìn hai ông cháu chơi đùa vui vẻ với nhau, tôi lại tự tin rằng, có lẽ, khoảnh khắc chính là món quà vô giá tôi dành tặng cho bố.

Xem thêm: Lần cuối được gặp ba – Câu chuyện nhân văn cảm động

Bình luận
Mới nhất
Vui lòng để bình luận.

Đọc thêm

Ai cũng nghĩ tôi lấy chồng giàu sung sướng lắm nhưng đó chỉ là thứ bên ngoài, họ đâu thấu hiểu được nỗi niềm bên trong. 

Lấy chồng giàu – Câu chuyện đáng suy ngẫm
0 Bình luận

Bố tôi cứ nhận lương hưu về là lại đi chia tiền khắp xóm. Điều này khiến anh em tôi không mấy hài lòng, cho tới khi nghe được lời giải thích của bố chúng tôi mới biết mình đã sống quá ích kỷ.

Chia tiền khắp xóm – Câu chuyện nhân văn đáng ngẫm
0 Bình luận

Sao bao chuyện xảy ra, đến tận bây giờ con mãi vẫn không hiểu nổi, tại sao cùng là phụ nữ mà mẹ lại không thương con gái?

Sao mẹ không thương con gái? – Câu chuyện đáng suy ngẫm
0 Bình luận

Tin liên quan

Chúng ta có thể nhìn thấu một người khi họ tức giận, mất đi ý chí. Lúc này, họ sẽ bộc lộ rõ nội tâm của bản thân.

Cổ nhân nói: Muốn thấu bản chất người quân tử hay kẻ tiểu nhân, hãy quan sát 1 điểm này
0 Bình luận

Cổ nhân xưa tin rằng, cuộc sống quá no đủ sẽ khiến các thành viên trong gia đình nhụt chí, lười phấn đấu.

Cổ nhân dặn: Trong nhà có 3 thứ này, trẻ thì bất hạnh, già thì thê lương
0 Bình luận

Cổ nhân khuyên hậu nhân nên lưu ý khi gặp những người quá khiêm tốn như dưới đây.

Cổ nhân nói: Người khiêm tốn trong 3 phương diện này thường không hề đơn giản
0 Bình luận

PC Right 1 GIF

Bài mới

Con gà mái – Câu chuyện nhân văn đáng ngẫm

Câu chuyện về con gà mái đã dạy chúng ta một điều rằng, những giọt nước mắt rơi trong đám tang không phải là nước mắt đau thương, mà là nước mắt của sự hối tiếc và ăn năn

Hải An
Hải An 22 giờ trước
Lấy chồng muộn – Câu chuyện nhân văn đáng ngẫm

Mặc cho mọi người ngọt nhạt rằng chị lớn tuổi rồi lấy chồng cũng chẳng ích gì, nếu muốn thì kiếm đứa con là đủ, nhưng chị vẫn quyết tâm lấy chồng vì muốn tìm nơi nương tựa cuối đời.

Hải An
Hải An 2 ngày trước
Phép màu có giá bao nhiêu? – Câu chuyện nhân văn cảm động

Thì ra, phép màu kỳ diệu ấy có giá một đô la mười một xu, cộng với niềm tin chân thành của một đứa trẻ và lòng tốt của người bác sĩ tử tế.

Đăng Dương
Đăng Dương 3 ngày trước
Món quà bất ngờ của mẹ tôi - Câu chuyện nhân văn đáng ngẫm

Ở cái tuổi xưa nay hiếm, mẹ tôi an nhàn hoàn toàn, cả thể chất lẫn tinh thần. Mẹ lạc quan, yêu đời và luôn là người truyền năng lượng tích cực cho con cháu.

Thanh Tú
Thanh Tú 4 ngày trước
Người xưa dặn: Bếp không có 3 thứ này gia đình giàu có, hút tài hút lộc

Trong phong thủy, bếp được xem là nơi “tụ tài, hút lộc”. Để vun đắp cho sự thịnh vượng của gia đình, gia chủ cần đặc biệt lưu ý tránh 3 điều tốt kỵ mà người xưa dặn dò.

Hải An
Hải An 6 ngày trước
Trông mong gì ở con trai – Câu chuyện nhân văn đáng ngẫm

Cha mẹ nuôi con không kể ngày kể tháng, vậy mà tôi chỉ mới vừa bị bệnh con trai liền đùn đẩy trách nhiệm cho em gái… tôi nghe mà chua xót vô cùng.

Thanh Tú
Thanh Tú 7 ngày trước
Người giúp việc – Câu chuyện nhân văn đáng ngẫm

Người ta gọi chị là “chị Oanh giúp việc”, nhưng cái tên giản dị ấy chưa bao giờ nói hết được về con người chị.

Thanh Tú
Thanh Tú 11/05
Chữ hiếu ngày nay – Câu chuyện nhân văn đáng ngẫm

Tiền cho vay được có thể sẽ giúp ai đó khấm khá lên, nhưng cũng có thể gây nên một thảm cảnh gia đình, nhất là trong thời buổi “chữ hiếu ngày nay” đang lắm điều cần bàn.

Hải An
Hải An 09/05
Lời khuyên của con rể - Câu chuyện nhân văn đáng ngẫm

Lời nói của con rể khiến tôi không hài lòng, hay nói đúng hơn là thất vọng. Tôi không thể bán nhà cửa để vào viện dưỡng lão ở được...

Người xưa dặn: Có 7 kiểu đàn bà phá nát phúc đức nhà chồng, dù đẹp như tiên cũng tránh lấy 

Theo quan niệm của người xưa thì những kiểu phụ nữ này sẽ tạo nghiệp, ảnh hưởng tới phúc đức gia đạo nhà chồng nên tránh.

Con riêng của chồng – Câu chuyện nhân văn cảm động

Tôi từng khuyên bạn thân bỏ chồng khi cô ấy phát hiện chồng có con riêng bên ngoài, nhưng đến khi chính mình rơi vào hoàn cảnh ấy tôi lại lưỡng lự không quyết định được.

Hải An
Hải An 06/05
Người xưa cảnh báo: Mang 3 thứ này vào nhà tài lộc tiêu tan

Có những vật tưởng như vô tri nhưng nếu mang vào nhà sẽ khiến tài lộc tiêu tan, gia đạo lục đục. Dưới đây là 3 thứ tuyệt đối tránh mang vào nhà.

Bố tôi và những chiếc răng – Câu chuyện nhân văn đáng ngẫm

Nhìn nụ cười của bố tôi hạnh phúc vô ngần. Đôi khi báo hiếu không cần đến những điều to tát. Chỉ cần cha mình nhai ngon một bữa cơm, cười rạng rỡ không ngại ngùng, là đủ thấy lòng ấm.

Hải An
Hải An 05/05
15 chữ khiến phụ huynh phải suy ngẫm: 'Chọn ngành cho con nhưng mình chưa từng hỏi con muốn gì'

15 chữ ngắn gọn nhưng tựa như một lời thức tỉnh để hàng triệu bậc phụ huynh cần ngẫm lại xem mình đã thật sự hiểu con chưa?

Vì sao người xưa nói 'móng nhà vững chắc, 3 đời thịnh vượng'?

Ở đời, chúng ta sử dụng rất nhiều thứ - có thứ hỏng thì có thể thay được nhưng có những thứ nếu chọn sai thì rất khó sữa chữa, nhất là nhà cửa.

Khi nào có thời gian – Câu chuyện nhân văn đáng ngẫm

Chỉ đến khi ngồi suốt đêm bên giường bệnh tôi mới nhận ra cái gọi là “khi nào có thời gian” chính là lời hứa suông lớn nhất đời người.

Hải An
Hải An 04/05
PC Right 1 GIF
Đề xuất