Gieo gì gặt nấy – Câu chuyện nhân văn đáng ngẫm

Nỗi hận cha và tổn thương trong lòng các cháu quá lớn, đến mức không thể quên được. Cũng như việc “gieo gì gặt nấy” như một tất yếu không thể tránh khỏi của kiếp làm người!

Diệu Nguyễn Theo dõi

Cưới được chị tôi, anh rể rất mãn nguyện bởi chị không chỉ xinh đẹp mà còn nổi tiếng nết na, thùy mị, được rất nhiều chàng trai ngấp nghé. Chị vừa đến tuổi cập kê, chưa kịp yêu ai đã bị anh rể “xí phần”. Anh là con nhà giàu, được cưng chiều từ nhỏ nên quen thói muốn gì được nấy. Chàng trai nào mon men tới gần nhà chị là anh kiếm chuyện, cà khịa đòi đánh người ta. Bị anh canh chừng riết cuối cùng chị cũng nhắm mắt “ưng đại” cho rồi. Mà anh đối với chị tôi cũng ga lăng, khéo nịnh lắm nên chị không thể sắt đá làm ngơ.

Làm dâu nhà giàu chẳng hề sung sướng gì. Mấy anh chị em nhà chồng ở riêng, ai nấy đều có phần đầy đủ. Còn anh chị ngoài mấy mẫu ruộng còn thêm cả cái nhà thờ rộng lớn, lau chùi quét dọn đã muốn hết ngày. Mẹ chồng chị lớn tuổi, trái tính trái nết, đau bệnh suốt ngày, một tay chị phải kề cạnh chăm sóc. Làm dâu mới được vài năm chị đã tàn phai nhan sắc.

Chẳng cần đợi đến lúc vợ “xuống cấp”, ngay lúc chị có bầu con bé lớn là anh rể đã ngang nhiên ra ngoài “ăn vụng”, thậm chí còn chẳng nghĩ đến việc “chùi mép”. Cũng đau đớn, hờn ghen, tủi cực,… như bao người khác, nhưng với người đàn bà xuất thân không tương xứng, làm dâu nhà giàu như chị tôi thì tiếng nói lại càng trở nên nhỏ bé, lầm lũi và càng không thể mở miệng phản ứng lại thói hư tật xấu của chồng.

gieo-gi-gat-nay-cau-chuyen-nhan-van-dang-ngam-1033

Đến lúc cha mẹ chồng chị mất cũng là lúc ruộng vườn bị bán sạch. Phần vì lo cho cha mẹ bệnh, phần anh đem cho gái ăn hết. Trắng tay, anh về hành chị đủ đường, mở miệng ra là chửi chị ăn hại, không biết đẻ con trai cho nhà chồng. Những lúc anh nhậu xỉn, ba mẹ con chị phải kiếm đường trốn để tránh những trận đòn tàn bạo. Hai đứa con gái thương mẹ bao nhiêu càng hận cha bấy nhiêu, tụi nó đồng lòng xúi chị: “Mẹ ly hôn đi cho đỡ khổ”. Nhưng chị cứ lần lữa lo nghĩ đủ kiểu cho con…

Năm con bé lớn học lớp 11, con nhỏ học lớp 6 chị phát hiện mình bị ung thư tử cung. Trong lúc nhà không có tiền chẳng hiểu sao ông trời lại cho anh rể tôi trúng vé số độc đắc, cứ như thử thách lòng người. Tưởng anh sẽ cho vợ tiền trị bệnh, nào ngờ anh tuyên bố là nhà này đã xuống cấp, rồi ôm tiền đi theo gái. Anh hùng hồn bảo: “Tao còn phải đi xây tổ ấm mới để kiếm con trai”.

Mấy anh chị em tôi thương chị, xúm vào gom tiền lo cho chị trị bệnh. Ai cũng sợ chị suy sụp, nhưng chị bảo phải ráng sống để lo cho con. Chị mạnh mẽ vượt qua bạo bệnh. Nhìn chị thay da đổi thịt từng ngày, mái tóc từng rụng hết do hóa chất nay cũng đã mọc dần ai cũng mừng vì nghĩ căn bệnh đã được đẩy lùi. Nào ngờ được 4 năm, bệnh của chị lại tái phát, cuối cùng chị ra đi khi lòng vẫn đau đáu nỗi lo về các con.

Người đàn ông kia thì biệt tích, chẳng thấy tăm hơi đâu. Hai đứa nhỏ về ở với vợ chồng tôi, anh chị em trong nhà đồng lòng thực hiện tâm nguyện của chị, nuôi nấng các cháu nên người.

Chắc trời cao có mắt, gã đàn ông bội bạc kia lại trở về nhà sau khi bị gái dụ hết tiền bạc. Lúc trước hai con anh con thỉnh thoảng qua nhà thắp hương cho ông bà nội, nhưng từ khi cha trở về chúng chẳng ghé qua đó thêm lần nào nữa. Một mình sống thui thủi, thiếu thốn, khổ sở trong căn nhà xập xệ, chẳng ai biết anh ta nghĩ gì.

Sau này, mấy lần nghe cha bệnh nặng, tụi nhỏ chỉ nhờ người gửi về cho một ít tiền, tuyệt nhiên không ghé đến hay thăm hỏi lời nào. Anh em tôi nhiều lần khuyên nhủ, bảo dù ông ấy đã sai, nhưng vẫn là cha, thì tụi nhỏ khóc, bảo làm sao chúng con có thể quên nỗi đau đớn, cơ cực, buồn tủi mà mẹ chúng đã trải qua.

Chúng còn nói: “Cha tạo ra tụi con dễ ẹt chứ cực khổ gì!”.

Anh chị em tôi cũng oán ghét gã anh rể này. Nhưng chúng tôi vẫn muốn các cháu mình quên nỗi đau mà tha thứ cho kẻ làm cha, để lòng chúng được nhẹ nhàng, thanh thản mà vui sống. Nhưng chúng tôi không thể làm gì hơn, tất cả bi kịch ấy là do gã anh rể tạo ra nên chẳng thể trách được ai. Nỗi hận cha và tổn thương trong lòng các cháu quá lớn, đến mức không thể quên được. Cũng như việc “gieo gì gặt nấy” như một tất yếu không thể tránh khỏi của kiếp làm người!

Xem thêm: Vợ cũ của chồng - Câu chuyện nhân văn đáng ngẫm

Bình luận
Mới nhất
Vui lòng để bình luận.

Tin liên quan

Nghe câu nói của chồng mà tôi uất ức vô cùng. Tôi không ngại làm việc vất vả, nhưng lại buồn và thất vọng vô cùng vì thái độ của chồng.

Uất nghẹn vì câu nói của chồng – Câu chuyện đáng suy ngẫm
0 Bình luận

Đi làm về khuya, vô tình nghe những lời mẹ chồng nói mà mắt tôi cày xè, tôi thấy có lỗi quá vì bấy lâu nay cứ ỷ y vào tình thương của mẹ mà làm những điều không phải...

Cay mắt vì câu nói của mẹ chồng – Câu chuyện nhân văn cảm động
0 Bình luận

Chị coi con trai là chỗ dựa tinh thần của mình lúc về già. Thế nhưng, sự thật phũ phàng khiến chị nhận ra rằng, hạnh phúc không phải lúc nào cũng đến từ những điều mình mong đợi.

Cậu con trai ích kỷ - Câu chuyện đáng suy ngẫm
0 Bình luận

PC Right 1 GIF

Bài mới

Người xưa căn dặn: Muốn biết một người có phúc hay không, chỉ cần nhìn “miệng” là biết.

Người xưa nói "Muốn biết một người có phúc hay không, chỉ cần nhìn “miệng” là biết". Nghe tưởng đơn giản, nhưng càng ngẫm càng thấy thâm sâu.

Thanh Tú
Thanh Tú 2 ngày trước
Yên ổn tuổi già – Câu chuyện đáng suy ngẫm

Nhìn cảnh con dâu xa lánh mẹ chồng, con trai cũng theo vợ không bênh vực mẹ một lời tôi chán nản xót thương cho tuổi già của chính mình… cả một đời vì con kết quả lại nhận về quả đắng.

Hải An
Hải An 4 ngày trước
Người xưa nói: “Có tiền buôn Đông, không tiền buôn Thái”, có nghĩa là gì?

Người xưa nói “Có tiền buôn Đông, không tiền buôn Thái.” Thoạt nghe tưởng là chuyện mua bán vùng miền, nhưng càng ngẫm, càng thấy câu này là lời dạy khôn ngoan về tư duy thích nghi, biết mình biết người và nghệ thuật xoay chuyển nghịch cảnh bằng sự linh hoạt và nhạy bén.

Hải An
Hải An 5 ngày trước
Bản di chúc 'tình người' - Câu chuyện nhân văn cảm động

Trước khi mất, vị doanh nhân đã để lại một bản di chúc thấm đẫm tình người: "Tiền của tôi hầu hết đến từ sự tranh giành, tâm kế trên thương trường. Chính họ đã khiến tôi hiểu được nguồn vốn lớn nhất của đời người chính là phẩm hạnh..."

Đăng Dương
Đăng Dương 5 ngày trước
Lão Tử nói: “Đạo của Trời lấy chỗ dư bù chỗ thiếu, đạo của Người lấy chỗ thiếu bù chỗ dư”, càng ngẫm càng thấm!

Trong Đạo Đức Kinh, Lão Tử đã để lại một câu nói tưởng như nhẹ nhàng, nhưng chứa đựng cả một thế giới quan sâu xa và một cái nhìn thấu suốt về nhân tình thế thái: “Đạo của Trời lấy chỗ dư bù chỗ thiếu, đạo của Người lấy chỗ thiếu bù chỗ dư.” Càng đọc, càng ngẫm, càng thấy rõ nỗi buồn của người xưa khi chứng kiến sự chênh lệch giữa quy luật hài hòa của tự nhiên và cách hành xử đầy thiên lệch của con ngư

Thanh Tú
Thanh Tú 7 ngày trước
Giá trị của người phụ nữ trong gia đình – Câu chuyện nhân văn đáng ngẫm

Người phụ nữ càng có giá trị, càng không so đo với người trong cùng một mái nhà. Bởi họ hiểu rằng, gia đình chính là để yêu thương, không phải để hơn thua.

Hải An
Hải An 13/07
Lão tử nói: “Thượng thiện nhược thủy. Thủy thiện lợi vạn vật nhi bất tranh”, càng ngẫm càng thấm!

Lão Tử nói: “Thượng thiện nhược thủy. Thủy thiện lợi vạn vật nhi bất tranh”. Người có lòng thiện cao nhất thì như nước. Nước khéo làm lợi cho muôn loài mà không tranh giành với ai. Một lời dạy giản dị, nhưng ẩn chứa minh triết sâu sắc về cách sống hài hòa với vạn vật, thuận theo tự nhiên, và giữ mình khiêm nhường mà vẫn vững mạnh.

Thanh Tú
Thanh Tú 12/07
Cổ nhân nói “Ngôn nhi đương tri dã, mặc nhi đương diệc tri dã”, càng ngẫm nghĩ, càng thấm thía!

Trong kho tàng triết lý phương Đông, có những câu nói tưởng như ngắn gọn, nhẹ nhàng, nhưng ẩn chứa chiều sâu thâm trầm về nhân sinh. Một trong số đó là câu: “Ngôn nhi đương tri dã, mặc nhi đương diệc tri dã”. Tạm dịch là “Nói đúng lúc là trí, im lặng đúng lúc cũng là trí”.

Hải An
Hải An 11/07
Khóc tấm tức vì thương người nợ tiền – Câu chuyện nhân văn cảm động

Đã bao giờ được trả nợ mà bạn khóc tấm tức vì thương người nợ tiền mình chưa? Mình thì rồi, đó là câu chuyện xảy ra cách đây 2 năm... mỗi lần nhớ lại mình lại càng thấy thương.

Hải An
Hải An 10/07
Cổ nhân răn dạy “Người đi lưu danh, nhạn bay để tiếng”, càng ngẫm càng thấm!

Cổ nhân răn dạy “Người đi lưu danh, nhạn bay để tiếng” không chỉ là một lời nhắc nhở nhẹ nhàng, mà còn là một lời cảnh tỉnh sâu sắc về dấu ấn mà mỗi con người để lại trong cuộc đời.

Hải An
Hải An 09/07
Bài học cổ nhân: 3 kiểu người kẻ trí thường tránh xa, người dại lại muốn làm thân

Cổ nhân xưa có câu: “Kẻ trí chọn bạn như chọn cây để trú, người dại chọn bạn như nhặt củi giữa rừng  thấy gì cũng ôm vào, rồi có ngày bị đâm ngược trở lại”. Vậy nên, người khôn ngoan không chỉ học cách tiến tới, mà còn biết khi nào nên rút lui. Dưới đây là ba kiểu người mà bậc trí giả xưa nay luôn tìm cách tránh xa, trong khi kẻ dại lại dễ bị cuốn vào, chuốc lấy khổ đau.

Hải An
Hải An 06/07
Vào viện dưỡng lão – Câu chuyện nhân văn đáng ngẫm

Sau khi được xuất viện tôi và vợ suy tính suốt một thời gian dài rồi quyết định sẽ dọn đến sống tại một viện dưỡng lão trong thành phố để không phải làm phiền đến các con, lại nhận được sự chăm sóc tốt nhất.

Thanh Tú
Thanh Tú 05/07
Người xưa răn dạy: “Không mắc kẹt trong sự oán giận là đã đạt được một nửa hạnh phúc”, càng ngẫm càng thấm!

Người xưa nói: “Không mắc kẹt trong sự oán giận là đã đạt được một nửa hạnh phúc” không phải một lời sáo rỗng khuyên người ta “buông bỏ cho nhẹ lòng”, mà là một minh triết sâu sắc về bản chất của hạnh phúc: Hạnh phúc không chỉ đến từ những gì ta có, mà còn đến từ những gì ta không để tâm mình bị trói buộc.

Hải An
Hải An 04/07
Chị dâu tôi – Câu chuyện nhân văn đáng ngẫm

Có lẽ ông trời cho 2 con người kém may mắn được gặp nhau và mang đến tiếng cười, sự ấm áp cho nhau, hay nói đúng hơn, chị dâu chính là “Thiên sứ” thắp sáng cho cuộc đời tăm tối của anh trai.

Hải An
Hải An 03/07
Cổ nhân dạy rằng: 'Người nuôi dưỡng cây, cây giúp người thịnh vượng', ý nghĩa của câu nói này là gì?

Cổ nhân răn dạy: “Người nuôi dưỡng cây, cây giúp người thịnh vượng” không chỉ là lời nhắc về mối quan hệ giữa con người và thiên nhiên, mà còn là chân lý về sự bền vững, sự trao đi và nhận lại trong cuộc đời.

Hải An
Hải An 02/07
Mẹ ruột mẹ kế dọn về sống chung - Câu chuyện nhân văn đáng ngẫm

Tôi từng nghĩ mẹ ruột và mẹ kế là kẻ thù không đội trời chung, nào ngờ giờ lại họ lại đòi dọn về sống chung với nhau. Người ta mẹ chồng nàng dâu còn chưa chắc ở chung được với nhau huống hồ gì là mẹ chồng, mẹ kế. Tôi càng nghĩ càng thấy đau đầu.

Hải An
Hải An 01/07
PC Right 1 GIF
Đề xuất