Chuyện vội mỗi ngày - Câu chuyện đáng suy ngẫm

Sáng mồng 10. Ngày vía Thần Tài, trong khi nhà nhà - người người nô nức đi sắm vàng, mua cá lóc, mua heo quay. Thì tôi cũng nô nức đi nhưng mà là đi làm.

Đỗ Thu Nga Theo dõi
Sống Đẹp
Nguồn: Internet

Công việc đầu năm tưởng chỉ tương đối, nhưng thật ra đã ắp lẳm. Người ngu không đáng trách nhưng để người khác biết mình ngu mới đáng nói. Ngược lại người thạo việc cái gì cũng xử lý tốt, nhiều lúc sẽ hóa người ngu. Bởi lẻ xung quanh ai cũng ỉ lại, trông chờ vào bạn thành ra trăm dâu đổ đầu tằm. Rời khỏi nhà trong những suy nghĩ tréo ngoe như thế. Tôi tự tạo cho mình một thứ ảo vọng : cứ làm hết khả năng, còn lại trời xanh sẽ có sự an bài.

Hướng về Phú Hữu, tấp vào một quán nhỏ ven đường. Quán bán bánh cuốn - bánh ướt buổi sáng bình dân cho mọi người. Mấy cái bàn inox kê trật tự. Ống đũa sạch, hủ ớt bằm, mấy cây tăm. Vậy là thành hình tiệm bánh cuốn. Vài thực khách là người lao động tay chân đang ngồi dùng bữa.Tiến vào bên trong, tôi vô tình lướt ngang một cậu bé bán vé số. Chị chủ hiền hiền :

- Cậu ! Cậu ăn bánh cuốn hay bánh ướt?

- Dạ. Chị cho em 2 dĩa bánh cuốn!

Chị chủ (ngạc nhiên):

- Cậu đi một mình hay còn chờ bạn ?!

- Dạ. Em đi mình ên.

chuyen-voi-moi-ngay-cau-chuyen-dang-suy-ngam

Tôi ngoắc ngoắc cậu bé bán vé số khi nãy. Nó mừng rỡ chạy lại. Thấy rõ cọc vé số dày cộm trên tay nó đang run lên bần bật. Không phải nó mừng vì được khách mua, mà là vì cậu bé đang đói. Tôi nói:

- Mỗi số em rút cho anh 5 tờ.

- Dạ. Em làm liền !

Tôi thấy cuống họng nó cứ nhấp nhô vì nuốt nước bọt. Chắc là đói lắm. Chị chủ bưng ra hai dĩa bánh cuốn rồi đặt cẩn thận lên bàn. Thật nhanh và thật lẹ, chị đánh mắt thoáng qua cậu bé tội nghiệp. Cậu bé lễ phép dùng hai tay đưa vé số cho tôi.

- Dạ. Của chú hết ba trăm ạ !

Tôi đặt tờ 500 vào tay nó và nói :

- Em giữ luôn khỏi thối. Anh lỡ kêu dư một dĩa. Em ngồi xuống ăn với anh ... !

Thằng bé tay mân mê tà áo :

- Dạ ... dạ ... áo quần con bẩn quá, con mắc cỡ lắm chú ơi !!!

Mắt tôi long lên. Cái long lanh không vì tức giận mà là vì xúc động "anh cũng như em. Cũng phải lăn vào đời để kiếm sống. Ta chỉ khác nhau là ở vị trí được xã hội đặt để". Bé nhìn tôi, cười một cái thật rạng ngời và chúng tôi cùng thưởng thức bữa sáng đó. Nó cố gắng ăn thật nhanh, nhưng chỉ ăn phần bánh còn miếng chả - nem - bánh tôm thì chừa lại.

- Sao cưng không ăn ? (Tôi gượng hỏi)

- Dạ. Con chỉ thích ăn bánh, mấy cái kia ... con ngán ạ.

Cha nội bàn bên cạnh đang nhai rạo rạo, nghe thấy thì dừng lại rồi lên tiếng :

- Mẹeeeeeeeeee .... vé số mà còn làm sang !!!

Tự dưng tôi nóng máu quá, quay sang tính "quạt" lại ổng. Nhưng cậu bé ngăn tôi lại. Cậu đứng dậy lịch sự cuối đầu chào và bưng dĩa mang ra cho chị chủ bỏ lại vào bịch mang về. Được một lúc. Tôi đứng dậy ra chỗ chị chủ để tính tiền. Cha nội vô duyên khi nãy cũng đi theo sau. Bất giác chị chủ nói :

- Thằng bé nãy chú mua vé số cho. Rồi kêu một dĩa cho nó ăn. Chú biết sao nó không ăn hết không ?

- Dạ không. Sao vậy Chị ?

- Chị biết nhà nó. Nó ở cùng với ngoại với mẹ dưới gầm cầu. Mẹ nó thì bị "man man" lúc tỉnh cũng lãnh vé số đi bán dạo ... lâu lâu ... lại bị ai làm cho "một bụng" hỏi gì cũng ú ớ. Vậy mà ngoại nó nuôi hết không phá lần nào ! Nó không ăn hết là vì muốn mang về cho mẹ nó cho em nó ăn đó cậu ....

- .........

 Tôi biết rằng trong khoảnh khắc đó không chỉ tôi có cảm xúc, mà cha nội vô duyên kia cũng cảm thấy áy náy. Nhanh mồm nhanh miệng mà dẫn đến ngu si ngốc nghếch trong lời nói. Làm tổn thương cho thằng nhỏ. Chị chủ tiếp:

- À ! Nãy nó nhờ tôi gửi lại cậu 200, nó nhờ tôi gửi lời cảm ơn đến cậu. Cậu vừa mua vé số, vừa cho nó đồ ăn vậy là được rồi ạ.

- ......

- Nè cậu ... hai trăm ngàn của cậu nè !

Cha nội vô duyên khi nãy nghe xong cũng phải ngồi phịch xuống ghế. Cảm xúc nó cứ dâng lên nghèn nghẹn nơi cuống họng. Nghĩ mình đã khổ, ai dè nhìn xuống còn có người còn đoạn trường "đắng cay" hơn mình rất nhiều. Bước vội ra ngoài - mắt tôi không ngừng dáo dác ngó quanh. Em ơi ! Em đi đâu rồi ...... ??

(Bùi Quang Minh)

Xem thêm: Sự lợi hại của thất bại - Câu chuyện nhân văn sâu sắc

Bình luận
Mới nhất
Vui lòng để bình luận.

Đọc thêm

Cây đa, bến nước, sân đình... Cổng làng và mái chùa cổ kính rêu phong Mùa sen bát ngát hương Và đêm tất niên ngập mùi hoa huệ trắng,...

Sinh ra từ làng - Câu chuyện nhân văn sâu sắc
0 Bình luận

Chuyện về sau này thì tôi chưa biết, nhưng nhìn con trai chị lúc này, linh tính của tôi rằng có điều không hay rồi sẽ diễn ra. Chỉ mong rằng tôi lầm! Mong lắm vậy…

Một người mẹ hạnh phúc - Câu chuyện nhân văn sâu sắc
0 Bình luận

Tôi có ông bạn, tuy học cùng lớp, nhưng không thân lắm, bởi vì những suy nghĩ và việc làm mỗi người mỗi khác. Hết giờ làm việc ở cơ quan là anh biến vào những cuộc mưu sinh.

Có mấy miếng đất - Câu chuyện nhân văn sâu sắc
0 Bình luận

PC Right 1 GIF

Bài mới

Người xưa nói: “Mưu sự không có chủ kiến ắt lâm vào cảnh khốn đốn, làm việc không có chuẩn bị tất xôi hỏng bỏng không”

Người xưa có câu: “Mưu sự không có chủ kiến ắt lâm vào cảnh khốn đốn, làm việc không có chuẩn bị tất xôi hỏng bỏng không”. Chỉ một lời răn nhưng là tinh hoa đúc kết từ bao đời, nhấn mạnh hai yếu tố cốt lõi của mọi thành công là chủ kiến và sự chuẩn bị.

Hải An
Hải An 5 ngày trước
“Xử đẹp” con riêng của chồng – Câu chuyện nhân văn đáng ngẫm

Ông nắm tay bà, những giọt nước mắt lăn dài trên gương mặt. Ông cám ơn bà nhiều lắm! Cảm ơn cách “xử đẹp” của bà suốt hơn 20 năm qua để gia đình được vẹn tròn, êm ấm.

Hải An
Hải An 6 ngày trước
Cổ nhân răn dạy: “Không thể nói chuyện biển cả với con ếch ngồi đáy giếng, chẳng thể bàn về băng tuyết với lũ côn trùng mùa hè”, càng ngẫm càng thấm!

Cổ nhân nói: “Không thể nói chuyện biển cả với con ếch ngồi đáy giếng, chẳng thể bàn về băng tuyết với lũ côn trùng mùa hè”. Chỉ một câu nói đơn giản nhưng ẩn sâu là lời cảnh tỉnh sâu sắc về nhận thức, tầm nhìn và giới hạn tư duy của con người.

Thanh Tú
Thanh Tú 7 ngày trước
Cụ Cự “góa con” – Câu chuyện nhân văn xúc động

Nhìn 5 người con của cụ Cự ai cũng giỏi giang, thành đạt, mọi người trong làng ai nấy đều ngưỡng mộ, nghĩ rằng kiểu gì tuổi già của cụ cũng được hưởng phúc.

Hải An
Hải An 24/07
Triết gia Trang Tử nói: “Bi ai lớn nhất của đời người là chết về tâm tưởng, còn cái chết về thể xác chỉ xếp sau”, càng ngẫm càng thấm!

Triết gia Trang Tử nói: “Bi ai lớn nhất của đời người là chết về tâm tưởng, còn cái chết về thể xác chỉ xếp sau". Đó không chỉ là một nhận định triết lý, mà còn là một hồi chuông tỉnh thức giữa cuộc sống hiện đại đang ngày một rối ren, hối hả và rệu rã từ bên trong.

'Con lớn mà không trông em cho bố mẹ' - Câu chuyện đáng suy ngẫm

"Con lớn mà không trông em cho bố mẹ", lời mẹ trách sau khi em tôi ra đi mãi mãi ở tuổi 11. Lời nói ấy như nhát dao xoáy vào tim, theo tôi suốt cả cuộc đời...

Hải An
Hải An 22/07
Người xưa căn dặn: Muốn biết một người có phúc hay không, chỉ cần nhìn “miệng” là biết.

Người xưa nói "Muốn biết một người có phúc hay không, chỉ cần nhìn “miệng” là biết". Nghe tưởng đơn giản, nhưng càng ngẫm càng thấy thâm sâu.

Thanh Tú
Thanh Tú 18/07
Yên ổn tuổi già – Câu chuyện đáng suy ngẫm

Nhìn cảnh con dâu xa lánh mẹ chồng, con trai cũng theo vợ không bênh vực mẹ một lời tôi chán nản xót thương cho tuổi già của chính mình… cả một đời vì con kết quả lại nhận về quả đắng.

Hải An
Hải An 17/07
Người xưa nói: “Có tiền buôn Đông, không tiền buôn Thái”, có nghĩa là gì?

Người xưa nói “Có tiền buôn Đông, không tiền buôn Thái.” Thoạt nghe tưởng là chuyện mua bán vùng miền, nhưng càng ngẫm, càng thấy câu này là lời dạy khôn ngoan về tư duy thích nghi, biết mình biết người và nghệ thuật xoay chuyển nghịch cảnh bằng sự linh hoạt và nhạy bén.

Hải An
Hải An 16/07
Bản di chúc 'tình người' - Câu chuyện nhân văn cảm động

Trước khi mất, vị doanh nhân đã để lại một bản di chúc thấm đẫm tình người: "Tiền của tôi hầu hết đến từ sự tranh giành, tâm kế trên thương trường. Chính họ đã khiến tôi hiểu được nguồn vốn lớn nhất của đời người chính là phẩm hạnh..."

Lão Tử nói: “Đạo của Trời lấy chỗ dư bù chỗ thiếu, đạo của Người lấy chỗ thiếu bù chỗ dư”, càng ngẫm càng thấm!

Trong Đạo Đức Kinh, Lão Tử đã để lại một câu nói tưởng như nhẹ nhàng, nhưng chứa đựng cả một thế giới quan sâu xa và một cái nhìn thấu suốt về nhân tình thế thái: “Đạo của Trời lấy chỗ dư bù chỗ thiếu, đạo của Người lấy chỗ thiếu bù chỗ dư.” Càng đọc, càng ngẫm, càng thấy rõ nỗi buồn của người xưa khi chứng kiến sự chênh lệch giữa quy luật hài hòa của tự nhiên và cách hành xử đầy thiên lệch của con ngư

Thanh Tú
Thanh Tú 14/07
Giá trị của người phụ nữ trong gia đình – Câu chuyện nhân văn đáng ngẫm

Người phụ nữ càng có giá trị, càng không so đo với người trong cùng một mái nhà. Bởi họ hiểu rằng, gia đình chính là để yêu thương, không phải để hơn thua.

Hải An
Hải An 13/07
Lão tử nói: “Thượng thiện nhược thủy. Thủy thiện lợi vạn vật nhi bất tranh”, càng ngẫm càng thấm!

Lão Tử nói: “Thượng thiện nhược thủy. Thủy thiện lợi vạn vật nhi bất tranh”. Người có lòng thiện cao nhất thì như nước. Nước khéo làm lợi cho muôn loài mà không tranh giành với ai. Một lời dạy giản dị, nhưng ẩn chứa minh triết sâu sắc về cách sống hài hòa với vạn vật, thuận theo tự nhiên, và giữ mình khiêm nhường mà vẫn vững mạnh.

Thanh Tú
Thanh Tú 12/07
Cổ nhân nói “Ngôn nhi đương tri dã, mặc nhi đương diệc tri dã”, càng ngẫm nghĩ, càng thấm thía!

Trong kho tàng triết lý phương Đông, có những câu nói tưởng như ngắn gọn, nhẹ nhàng, nhưng ẩn chứa chiều sâu thâm trầm về nhân sinh. Một trong số đó là câu: “Ngôn nhi đương tri dã, mặc nhi đương diệc tri dã”. Tạm dịch là “Nói đúng lúc là trí, im lặng đúng lúc cũng là trí”.

Hải An
Hải An 11/07
Khóc tấm tức vì thương người nợ tiền – Câu chuyện nhân văn cảm động

Đã bao giờ được trả nợ mà bạn khóc tấm tức vì thương người nợ tiền mình chưa? Mình thì rồi, đó là câu chuyện xảy ra cách đây 2 năm... mỗi lần nhớ lại mình lại càng thấy thương.

Hải An
Hải An 10/07
Cổ nhân răn dạy “Người đi lưu danh, nhạn bay để tiếng”, càng ngẫm càng thấm!

Cổ nhân răn dạy “Người đi lưu danh, nhạn bay để tiếng” không chỉ là một lời nhắc nhở nhẹ nhàng, mà còn là một lời cảnh tỉnh sâu sắc về dấu ấn mà mỗi con người để lại trong cuộc đời.

Hải An
Hải An 09/07
PC Right 1 GIF
Đề xuất