Thước đo sự giàu có – Câu chuyện nhân văn sâu sắc
“Thước đo sự giàu có” là một câu chuyện ngắn chứa đựng bài học sâu sắc về cuộc sống. Thước đo sự giàu có của một người không phải là của cải vật chất hay những gì mà người đó đang sở hữu.
Câu chuyện “Thước đo sự giàu có”
Có hai người đàn ông đều đang gặp phải căn bệnh hiểm nghèo và cùng nằm trong một phòng bệnh. Một người được phép ngồi dậy trên giường của mình một giờ mỗi ngày vào buổi chiều để làm khô bớt chất lỏng có trong phổi. Chiếc giường của anh ta được đặt ngay cạnh chiếc cửa sổ duy nhất trong phòng. Người đàn ông còn lại thì phải nằm trên giường bệnh sốt cả ngày.
Hai người đàn ông thường dành hàng giờ để nói chuyện với nhau. Họ nói chuyện về những người vợ, về gia đình của họ, về lần tham gia nghĩa vụ quân sự, về những nơi họ đã từng đến và về thước đo sự giàu có trong đời.
Mỗi buổi chiều, khi người đàn ông nằm bên cửa sổ có thể ngồi dậy, anh ta thường mô tả khung cảnh bên ngoài một cách chi tiết, tỉ mỉ, đầy sống động cho người bạn cùng phòng. Lời kể là tất cả những gì anh có thể thấy bên ngoài cửa sổ.
Người đàn ông trên chiếc giường còn lại, mỗi khoảnh khắc như vậy lại như đang được sống dậy. Bởi thế giới của anh ta được mở rộng ra và sinh động hơn bởi những hoạt động và màu sắc của thế giới bên ngoài.
Người đàn ông bên cửa sổ nói rằng, cửa sổ đó có thể nhìn thấy một công viên với một hồ nước đẹp đẽ. Trên hồ, vịt và thiên nga đang chơi đùa, còn bọn trẻ thì thu nhau chơi mô hình của chúng. Những cặp đôi trẻ thì bước đi tay trong tay giữa con đường hoa với đầy đủ màu sắc và hướng tầm mắt tới thành phố có thể được nhìn thấy ở phía xa.
Khi người đàn ông ngồi bên cửa sổ cất giọng mô tả, thì người đàn ông kia lại nhắm mắt lại và tưởng tượng bức tranh phía bên ngoài.
Một buổi chiều ấm áp nọ, người đàn ông bên cửa sổ kể cho anh bạn cùng phòng về cuộc diễu hành đi ngang qua. Mặc dù không thể nghe thấy ban nhạc, nhưng với cái nhìn trong tâm trí, người đàn ông bên cửa sổ vẫn mô tả cho người bạn bằng những lời nói chi tiết.
Cứ như thế nhiều ngày, nhiều tuần, rồi nhiều tháng trôi qua. Một buổi sáng, khi người y ta mang nước đến căn phòng, cô ấy phát hiện ra cơ thể không sức sống của người đàn ông bên cửa sổ. Anh đã ra đi một cách yên bình trong giấc ngủ của mình.
Sau khi chỉ còn lại một mình trong căn phòng, người đàn ông còn lại hỏi, liệu anh ta có thể chuyển đến chiếc giường bên cửa sổ hay không. Và tất nhiên nguyện vọng của anh được chấp nhận. Thế nhưng, chiếc cửa sổ không hề có tầm nhìn hướng ra công viên mà đối diện là một chiếc tường trống mốc meo. Người đàn ông vô cùng bất ngờ, anh nói với cô y tá: “Tại sao anh ấy lại có thể kể cho tôi những điều tuyệt vời như vậy bên ngoài cửa sổ này?’
“Có lẽ, anh ấy chỉ muốn cổ vũ tinh thần cho anh”, cô y tá trả lời.
Người đàn ông bên ngoài cửa sổ đã quên đi bệnh tật của bản thân để mang đến niềm vui cho người bạn cùng phòng. Anh đã kể cho bạn mình nghe về một thế giới tươi đẹp mà chính ông cũng không nhìn thấy được.
Trên thế giới này, không có gì tuyệt vời hơn là mang hạnh phúc đến cho người khác mà không màng đến những vấn đề của bản thân mình. Bởi vì hạnh phúc là thứ duy nhất được nhân đôi khi được chia sẻ. Vậy mới nói, thước đo sự giàu có của một người không phải là của cải vật chất hay những gì mà người đó đang sở hữu. Nếu bạn muốn biết mình giàu có cỡ nào, hãy đếm những thứ bạn đang có mà không thể mua được bằng tiền.
Xem thêm: Chiếc dép bị rơi – Câu chuyện nhân văn sâu sắc từ nhà lãnh đạo vĩ đại Mahatma Gandhi
5 chủ đề bạn cần biết mỗi tuần
Mỗi thứ Tư, bạn sẽ nhận được email tổng hợp những chủ đề nổi bật tuần qua một cách súc tích, dễ hiểu, và hoàn toàn miễn phí!
Bình luận