Thế võ duy nhất cần học – Câu chuyện nhân văn cảm động
Chỉ với một thế võ duy nhất, cậu bé khuyết tật có thể trở thành nhà vô địch. Chỉ cần tin vào chính mình, bạn có thể làm tất cả những điều mình muốn.

Một cậu bé 10 tuổi xin bố mẹ cho mình theo học môn võ Judo cho dù cách tay trái của cậu đã mất trong vụ tai nạn xe hơi cách đây 3 năm. Ban đầu bố mẹ không đồng ý, nhưng thấy cậu bé quá quyết tâm đến bố mẹ đành dẫn cậu tới học lớp Judo của một võ sư Nhật Bản.
Cậu nghĩ mình đã học rất chuyên cần và tiến bộ, nên vô cùng thắc mắc vì sao 3 tháng rồi mà thầy chỉ dạy cho mình mỗi một thế võ duy nhất.
Cuối cùng, không kiên nhẫn nổi nữa, cậu bé hỏi thầy: “Thưa thầy, sao thầy không dạy con những thế võ khác, chẳng lẽ con không thể học được ạ?”.
Người thầy mỉm cười trả lời: “Đây là thế võ duy nhất thầy dạy con và cũng là thế võ duy nhất mà con cần phải học”.
Tuy không hiểu hết lời thầy, nhưng vi tin tưởng thầy nên cậu bé tiếp tục luyện tập chăm chỉ.

3 tháng sau đó, khi cậu bé đã thành thục thế võ này, sư phụ dẫn cậu đến tham dự một cuộc thi Judo. Cậu bé vô cùng ngạc nhiên khi thấy mình có thể dễ dàng chiến thắng trong 2 trận đầu tiên. Đến trận đấu thứ 3, đối thủ khá mạnh nên cậu bé khá chật vật, nhưng sau một lúc đối phương dần đánh mất kiên nhẫn trong các đòn tấn công, lúc này cậu bé đã khéo léo sử dụng thế võ duy nhất được thầy dạy và dành chiến thắng.
Vẫn chưa hết ngạc nhiên về thành công của mình, nhưng cậu bé vẫn tự tin bước vào trận chung kết. Lần này, đối thủ của cậu là một võ sinh cao lớn và dày dặn kinh nghiệm. Vào trận đấu không lâu, cậu bé liên tiếp trúng đón và hoàn toàn bị đối phương áp đảo. Hết hiệp đầu tiên, sợ cậu bé bị thương nên trọng tài ra hiệu kết thúc sớm trận đấu. Nhưng lúc này, người thầy của cậu không đồng ý, ông ngăn trọng tài lại và nói: “Hãy cứ để cậu bé tiếp tục”.
Trận đấu thứ 2 bắt đầu, trong lúc giằng co đối phương phạm phải sai lầm nghiêm trọng vì coi thường đối thủ và mất cảnh giác. Ngay lập tức, cậu bé chớp lấy cơ hội dùng thế võ duy nhất của mình quật ngã đối phương và khóa chặt anh ta trên sàn.
Cậu bé đã đoạt chức vô địch lần đầu tiên trong đời.
Trên đường về, hai thầy trò nói chuyện với nhau về các thế đánh trong từng trận đấu. Lúc này, cậu bé lấy hết can đảm để hỏi thầy: “Thưa thầy, làm sao con có thể trở thành nhà vô địch với một thế võ duy nhất như vậy ạ?”.
Người thầy xoa đầu cậu bé, ôn tồn nói: “Con chiến thắng vì 2 lý do. Một là con gần như đã làm chủ được một trong những cú đánh hiểm và hiệu quả nhất của môn võ này. Hai là cách duy nhất mà đối thủ có thể phá được thế võ của con chính là họ phải giữ chặt tay trái của con. Nhưng con lại không có tay trái”.
Đôi khi, một điểm yếu của ai đó lại trở thành điểm mạnh vững chãi nhất của họ. Có ưu điểm là tốt, nhưng nếu có thể biến khuyết điểm thành lợi thế lại càng kỳ diệu hơn. Hãy tin vào chính mình, khi ấy bạn có thể làm tất cả mọi thứ!
Sưu tầm
Xem thêm: Hũ tổ yến – Câu chuyện nhân văn cảm động
Đọc thêm
Nhìn thấy đôi dép cũ ven đường, người sinh viên định đem ra làm trò mua vui. Nhưng nghe lời thầy, anh dừng lại và đổi sang trò khác…và nhận lại cái kết ngoài mong đợi.
Chỉ với một bài kiểm tra nhân phẩm đơn giản, công ty đã chọn ra được người tài. Suy cho cùng, nhân phẩm mới chính là học vị cao nhất. Người thực sự có tài và đức mới là người trí tuệ chân chính.
Lòng cô quặn thắt lại, nước mắt thi nhau đổ xuống đôi má gầy rộp. Cô cố lay má, giọng nức nở: “Má ơi thức dậy đi, con đi hũ tổ yến về cho má ăn để má khỏe lại nghe má!”.
Tin liên quan
Ngày trẻ, từng phải đi rửa bát thuê và dọn nhà vệ sinh kiếm sống, nhưng vị tỷ phú công nghệ này lại coi đó là bài học quý giá.
Tuy cố tỷ phú Charlie Munger đã qua đời, nhưng những bài học đầu tư đắt giá ông để lại vẫn có thể giúp chúng ta làm giàu.
Thấy nhiều bạn bè khoe nhà ở tuổi 25, nữ nhân viên văn phòng này quyết định cắn răng vay mượn mua nhà và hối hận sau đó.
Bài mới

Khổng Tử nói: “Biết thì nói là biết, không biết thì nói là không biết, đó mới là biết”. Nghe qua, tưởng chừng chỉ là một lời khuyên về cách trả lời khi có ai hỏi. Nhưng nếu suy ngẫm kỹ, đây là triết lý sống vô cùng thực tế và minh triết, dạy con người cách đối diện với tri thức, với bản thân và với cuộc đời.

Trong dân gian vẫn truyền tụng câu: “Tháng Bảy mưa ngâu, ai sầu nấy chịu – Mùng Một tháng Bảy, quỷ mở cổng trần”. Từ xưa, tháng 7 âm lịch luôn gắn liền với nỗi ám ảnh mơ hồ, được gọi là “Tháng Cô Hồn”. Câu nói ấy không chỉ phản ánh nỗi sợ hãi khó gọi thành tên mà còn thể hiện hệ thống niềm tin tâm linh đã ăn sâu trong văn hóa người Việt từ đời này sang đời khác.

Trong Đạo Đức Kinh, Lão Tử đã để lại một câu nói tưởng như nhẹ nhàng, nhưng chứa đựng cả một thế giới quan sâu xa và một cái nhìn thấu suốt về nhân tình thế thái: “Đạo của Trời lấy chỗ dư bù chỗ thiếu, đạo của Người lấy chỗ thiếu bù chỗ dư.” Càng đọc, càng ngẫm, càng thấy rõ nỗi buồn của người xưa khi chứng kiến sự chênh lệch giữa quy luật hài hòa của tự nhiên và cách hành xử đầy thiên lệch của con ngư