Người được chọn – Câu chuyện đáng suy ngẫm
Chỉ qua một hành động mua cam đơn giản, ta có thể thấy khoảng cách giữa người được chọn và người không được chọn khác nhau thế nào.
Có một người nhân viên rất tham vọng, muốn chọn một công ty trả lương cao và có tên tuổi để làm việc. Sau vài vòng hồ sơ và phỏng vấn, anh được nhận vào vị trí nhân viên. Vào được rồi, anh ta liền nhắm tới vị trí giám sát với quyền lực cao hơn và hiển nhiên lương cũng cao hơn. Để thực hiện mục tiêu này, anh làm hết mọi việc được giao. Thậm chí, hằng ngày anh còn đi làm sớm, ở lại muộn để giám đốc có thể thấy được sự nỗ lực làm việc của mình.
Chờ đợi suốt 5 năm, vị trí giám sát cũng bị bỏ trống. Thế nhưng, điều đáng buồn là anh không phải là người được chọn lên thay thế mà là một nhân viên khác mới vào công ty được nửa năm. Anh rất tức giận, đến tìm giám đốc và yêu cầu được giải thích.
Giám đốc nghe vậy chỉ cười nói: “Trước khi trả lời câu hỏi của cậu, cậu có thể làm giúp tôi một việc được không”.
“Được ạ!”, anh nhân viên đáp.
“Cậu có thể đến cửa hàng mua giúp tôi vài quả cam được không? Vợ tôi đang cần!”, vị giám đốc nói.
Anh nhân viên đồng ý và đi ra ngoài. Khi anh quay về, giám đốc hỏi: “Anh mua loại cam nào đấy? Hết bao nhiêu tiền?”.
Anh nhân viên nghe vậy ngập ngừng nói: “Tôi cũng không chắc lắm. Ông đưa tôi 30 USD, đây là hóa đơn và tiền thừa”.
“Cảm ơn cậu. Giờ cậu ngồi đây và quan sát nhé!”, vị giám đốc cười bảo.
Sau đó, ông gọi người nhân viên mới được thăng chức vào, đề nghị anh làm việc tương tự. Anh nhân viên mới mỉm cười đồng ý và quay người đi tới cửa hàng.
Khi anh quay trở lại, giám đốc hỏi: “Anh mua cam gì thế?”.
“Ồ, cửa hàng có nhiều loại lắm ạ. Có cam Naven, cam đỏ, cam Valencia,… Tôi phân vân không biết mua loại nào. Nhưng tôi nhớ ông nói vợ ông cần mua, nên tôi đã gọi điện cho bà ấy. Vợ ông bảo sắp có tiệc, muốn làm nước cam. Thế là tôi hỏi chủ cửa hàng loại nào làm nước cam ngon nhất. Ông ấy bảo là cam Valencia, bởi nó ngọt, mọng nước. Nên tôi mua loại đó. Trên đường về công ty, tôi đã ghé qua nhà ông để đưa cam. Vợ ông đã rất vui ạ!”, người nhân viên mới từ tốn kể lại việc mua cam của mình.
Vị giám đốc gật đầu, hỏi tiếp: “Thế chúng có giá bao nhiêu?”.
Anh nhân viên đáp: “Khi đó, tôi không biết nên mua bao nhiêu là đủ, nên tôi lại gọi điện cho vợ ông hỏi xem bà ấy cần lượng nước cam cho bao nhiêu người. Bà ấy bảo là 20. Thế là tôi hỏi chủ cửa hàng làm nước cam cho 20 người thì cần bao nhiêu cam. Kết quả cần rất nhiều cam. Nghe vậy tôi hỏi tiếp là mua nhiều có được giảm giá không, ông chủ đồng ý giảm. Số cam này bình thường có giá 75 cent, nhưng tôi chỉ phải mua với giá 50 cent thôi. Đây là hóa đơn và tiền thừa ạ!”.
Vị giám đốc nghe xong thì mỉm cười nói: “Được rồi, cảm ơn cậu. Cậu có thể đi làm việc tiếp được rồi!”.
Rồi ông nhìn sang anh nhân viên kia, nói: “Giờ thì cậu đã biết vì sao cậu ấy được chọn rồi chứ!”. Cuối cùng anh nhân viên cũng hiểu, đứng dậy và bước ra khỏi phòng…
Sưu tầm
Xem thêm: Trái cam – Câu chuyện nhân văn cảm động
5 chủ đề bạn cần biết mỗi tuần
Mỗi thứ Tư, bạn sẽ nhận được email tổng hợp những chủ đề nổi bật tuần qua một cách súc tích, dễ hiểu, và hoàn toàn miễn phí!
Bình luận