Chuyện bánh đúc có xương giữa đời thực: Chồng qua đời, mẹ kế một mình nuôi 4 đứa con thành tài

Sau khi cha tôi qua đời, mẹ kế đã hy sinh hạnh phúc riêng tư, một mình vất vả nuôi dưỡng 4 chị em chúng tôi ăn học thành tài.

Loan Nguyễn Theo dõi
Sống Đẹp
Nguồn: Internet

Sau khi sinh em trai út của chúng tôi thì mẹ ruột tôi qua đời. Lúc đó, chị Như, chị hai tôi, mới lên mười. Tôi là đứa con gái thứ hai, lên tám, suốt ngày đau ốm. Tiếp đó, thằng Thành, năm tuổi, suốt ngày ngơ ngác tìm mẹ.

Hai năm sau, cha tôi tái hôn với người phụ nữ trẻ đẹp, con nhà gia thế. Chúng tôi gọi người này là "má". Hằng ngày, cha đi làm nên mọi việc chăm nom con cái đều do má đảm nhận. Mỗi ngày, má không lúc nào ngừng nghỉ chỉ để chị em tôi được sạch sẽ, no đủ với những bữa cơm nóng hổi, nhà cửa gọn gàng.

Chỉ 3 năm sau khi chung sống với má, cha tôi đau ốm nặng rồi qua đời. Lúc sắp ra đi, cha không còn nói được chỉ nhìn má tôi rồi khóc.

Cha vừa nhắm mắt xuôi tay được mươi ngày đã có người đến đòi siết nhà, siết đồ. Má lúc đó trẻ đẹp quá, lại không phải má ruột của chúng tôi. Gia đình nhà má khăng khăng bắt má về gả chồng. Nhưng cuối cùng, má quyết định bán nhà, trả hết nợ rồi lặng lẽ dắt chúng tôi rời đi.

chuyen-nguoi-me-ke-hy-sinh-hanh-phuc-ca-nhan-de-nuoi-con-chong-1

Đó là vào năm 1978, sau khi rời làng, chúng tôi ở nhờ nhà người chị họ xa của má. Chúng tôi gọi người này là dì tư Tím. Dì Tư góa bụa, sống trong căn nhà không khác cái chòi canh dưa là mấy. Dì làm nghề ướp cá, bán cá, sống qua ngày. Dì tư đã nhờ một người quen để xin cho má một chân tạp vụ trong Bệnh viện Đa khoa.

Má thường bắt đầu ngày mới từ hơn 3 giờ sáng để vào bệnh viện nấu nước cho những bệnh nhân dậy sớm rửa mặt, pha sữa, pha trà,  kiếm thêm chút tiền mua sách vở cho chị em tôi đi học.

Rồi 6 giờ, má quay về nhà lo cho chúng tôi ăn sáng và đến trường. 7 giờ má trở lại bệnh viện lau cầu thang, lau sàn, cọ rửa nhà vệ sinh, thay trải giường cho người bệnh, gom rác đem đi đốt… Sau 5 giờ chiều, má còn nhận giặt thuê quần áo cho những bệnh nhân khá giả. Đến 8 giờ tối má mới về đến nhà.

Hôm nào trời mưa gió thì má về sớm hơn, không quên mua cho chị em tôi mỗi đứa một trái bắp nướng hay một túi đậu nành rang thơm giòn. Mấy chị em nằm bên má, nghe má kể chuyện đời xưa. Má còn dạy chúng tôi những bài hò, bài vè rất vui nhộn.

chuyen-nguoi-me-ke-hy-sinh-hanh-phuc-ca-nhan-de-nuoi-con-chong-2

Cứ đến ngày giỗ mẹ tôi, má làm một mâm cơm tươm tất, thắp mấy nén nhang thơm, gọi hết bốn chị em tôi lại bên bàn thờ mà nói: "Đây là mẹ ruột của các con, người đã sinh ra và nuôi nấng các con. Tuy mẹ các con mất rồi nhưng ở trên trời mẹ các con vẫn luôn phù hộ cho các con mạnh khỏe". 

Vào ngày giỗ ba, má cũng làm như vậy. Vì thế, từ đó đến bây giờ, tôi vẫn tin ba mẹ tôi ở trên trời nhìn thấy chúng tôi.

Có lần, chân má bị bỏng nước sôi, do bệnh nhân chạy vấp vào má. Chỗ bỏng cứ sưng lên, đau nhức, má nhiều đêm mất ngủ. Chị hai khóc, năn nỉ má cho đi đổ nước thay má mà má không cho đi. Rồi má nén đau, cố lê chân đi làm trở lại. Vết bỏng ở chân má sau này thành sẹo, một sẹo lồi nhăn nhúm chạy từ cổ chân đến hết mu bàn chân trái, khiến dáng đi cũng khập khiễng.

Sau khi mua được căn nhà ở gần chợ, dì tư Tím bán rẻ căn nhà lá cho má con tôi. Năm đó, chị hai tôi thi đậu vào Trường cao đẳng Sư phạm Cần Thơ. Nghĩ thương má vất vả nên chị định bỏ học đi làm thuê nhưng má cương quyết không đồng ý. Thắp nén nhang trên bàn thờ ba, má khấn nhưng chủ yếu cho chị hai nghe: "Con gái lớn của mình định bỏ học. Khi về nơi chín suối, em biết nhìn anh sao đây…".

Chị hai nghe má nói vậy thì khóc, xin lỗi má rồi chấp nhận đi học. Hai năm sau, tôi đỗ đại học. Má sắp vali quần áo cho tôi rồi đưa đi. Trong vali, ngoài quần áo, má còn bỏ vào kim chỉ, dầu gió, tem thư, bông băng, thuốc đỏ, thuốc cảm.

Chị em tôi lần lượt ra trường, đi tìm việc thì cũng là lúc thằng Thành vào Đại học Luật Sài Gòn, rồi sau nữa là thằng Tài vào Đại học Y Cần Thơ.

Nhiều năm trôi qua, không thể đo đếm được sự cực nhọc, vất vả của má. Lưng má còng đi, tóc đã lốm đốm bạc, da tay chai sần.

Má lần lượt dựng vợ gả chồng cho ba đứa con lớn. Thằng Tài vẫn ở với má và chưa có gia đình riêng. Giờ nó là bác sĩ ngoại khoa của bệnh viện mà xưa má làm hộ lý. Nó kể rằng, mỗi lần trực đêm mà nghe tiếng rao "nước sôi đây" là giật mình tưởng tiếng má, đau thắt lồng ngực.

chuyen-nguoi-me-ke-hy-sinh-hanh-phuc-ca-nhan-de-nuoi-con-chong-3

Mỗi khi có dịp rảnh rỗi, chị em tôi dẫn lũ con về với má cho má vui. Đám trẻ quấn quít không rời nửa bước, đứa nhổ tóc sâu, đứa bóp tay, đứa bóp chân cho bà.

Có lần, bé Du con tôi xoa vào vết sẹo trên chân má mà nói: "Bà ngoại ơi, con bị bỏng tay có một chút đã đau ghê. Ngoại bỏng nhiều vậy chắc là đau lắm". Má tôi cười: "Lâu quá, ngoại quên mất rồi". 

Một chiều mưa tôi về thăm má. Nằm nghe má tâm sự chuyện chồng con mà tôi xúc động rơi nước mắt. Tôi có chồng có con, vợ chồng tôi luôn quấn quít đầm ấm. Còn má, má chỉ được hạnh phúc làm vợ trong ba năm lẻ. Để rồi, những năm tháng dài sau đó, chắc cũng có lúc má khát khao một hạnh phúc riêng tư, cũng có lúc má cô đơn, mệt mỏi mà không có ai chia sẻ. Má đã hy sinh hạnh phúc riêng tư của mình để nuôi dưỡng 4 đứa chúng tôi thành tài. Đây quả là sự lựa chọn nghiệt ngã của má, nhưng đã giúp chúng tôi có người mẹ thứ hai trong suốt cuộc đời.

Má thường kể cho các con tôi những câu chuyện cổ tích. Khi con tôi lớn lên, tôi sẽ kể cho các con nghe về "Bà Tiên" của chị em tôi. Một bà Tiên tóc bạc, dáng đi khập khiễng vì một vết sẹo dài. Câu chuyện cổ tích mà má viết cho chúng tôi đánh đổi bằng cả sự nhọc nhằn, sự đau đớn, những giọt mồ hôi, nước mắt và bằng cả cuộc đời má.

Xem thêm: Chỉ khi lớn lên ta mới hiểu bố mẹ đã vất vả thế nào vì con

Bình luận
Mới nhất
Vui lòng để bình luận.

Đọc thêm

Kết giao với người không đáng tin cậy là sự lãng phí lớn nhất đời người. Dưới đây là cách giúp bạn nhận biết người đáng tin cậy trong cuộc sống.

3 câu chuyện giúp bạn nhận biết người đáng tin cậy khi kết giao
0 Bình luận

Cậu bé ăn xin cho người phụ nữ đáng thương toàn bộ số tiền mình kiếm được trong ngày hôm đó. Thật bất ngờ, sự lương thiện đã giúp cậu bé thay đổi số phận.

Sự lương thiện giúp thay đổi số phận của cậu bé ăn xin: Bài học đắt giá về sự cho đi
0 Bình luận

Chàng trai đứng cạnh chứng kiến toàn bộ hành động của ông lão. Trong lòng anh hết sức kính nể ông và cảm thấy xấu hổ về chính mình.

Chuyện chiếc ly vỡ: Bài học từ cụ già khiến chàng trai khắc cốt ghi tâm suốt đời
0 Bình luận

PC Right 1 GIF

Bài mới

Người xưa dặn “Gia phong tốt vượng ba đời” nghĩa là gì?

Trong cõi nhân sinh, có những giá trị không hào nhoáng nhưng bền bỉ như mạch nước ngầm, nuôi lớn cả một dòng tộc qua năm tháng. Một trong những giá trị ấy, cổ nhân gọi là “gia phong” tức là nề nếp, quy tắc sống, cách con người trong một mái nhà đối đãi với nhau và với thế gian. Vì thế mới có câu “gia phong tốt vượng ba đời”.

Hải An
Hải An 11 giờ trước
Quả mận dập của mẹ - Câu chuyện nhân văn cảm động

Hơn 10 năm rồi tôi không còn được ăn thứ quà vặt nào ngon như quả mận dập của mẹ. Ngay cả khi ăn quả mận to đẹp, đắt tiền, hương vị cũng chẳng được trọn vẹn như xưa.

Hải An
Hải An 2 ngày trước
Tuyệt kỹ dưỡng sinh của cổ nhân: Ghi nhớ 10 ĂN và 1 UỐNG, sống thọ thêm 10 năm!

Việc sống khỏe và tăng thêm cả thập kỷ tuổi thọ không phải điều xa vời, nếu bạn biết áp dụng bí quyết ăn uống dưỡng sinh của vị họa sĩ gạo cội Trung Hoa.

Hải An
Hải An 3 ngày trước
Căn nhà cũ – Câu chuyện nhân văn cảm động

Ngày con trai đưa thợ về đập bỏ căn nhà cũ, mẹ già ngồi thẫn thờ, rơi lệ nơi góc sân. Mẹ rơi nước mắt không chỉ vì tiếc căn nhà cũ mà còn vì xúc động, cảm thấy an lòng khi con trai đã trưởng thành, đủ sức chở che, gánh vác gia đình.

Hải An
Hải An 4 ngày trước
Tranh chấp với mẹ kế - Câu chuyện nhân văn đáng ngẫm

Mẹ kế ép ba tôi phải viết di chúc theo ý bà ta, để bà ta ở lại căn nhà đến cuối đời. Nhưng những gì bà ta muốn là điều mà anh em tôi không thể chấp nhận được.

Hải An
Hải An 5 ngày trước
Bài học vô giá từ người mẹ bán cá – Câu chuyện nhân văn đáng ngẫm

Mẹ tôi là một người phụ nữ mù chữ, bán cá ở chợ, tính bà cộc cằn, thô lỗ, đôi khi còn nói tục. Dù không dạy tôi chữ nghĩa, nhưng bà lại truyền dạy cho tôi những bài học vô giá.

Hải An
Hải An 6 ngày trước
Người xưa dặn: “Giường tựa hai tường không ốm đau cũng hoạn nạn”, vì sao?

Theo lời người xưa dặn, việc bố trí phòng ngủ, đặc biệt là giường ngủ nên được cân nhắc kỹ càng, nhất là vị trí đầu giường để tránh ảnh hưởng tới sức khỏe và vận khí gia đình.

Đăng Dương
Đăng Dương 7 ngày trước
Ly hôn vì mẹ chồng – Câu chuyện đáng suy ngẫm

Đáng lẽ vợ chồng tôi cũng chẳng đi đến việc ly hôn, nhưng vì mẹ chồng mà mối quan hệ của hai bên gia đình trở nên căng thẳng gấp bội.

Hải An
Hải An 26/05
Người xưa dạy “Mộ không đầu con cháu nghèo, cáo canh mộ ba đời sang”, vì sao?

Trong phong thủy mộ phần có ảnh hưởng rất lớn đến sự phát triển của hậu thế nên người xưa mới căn dặn con cháu đời sau chú ý đến mồ mả ông bà, tổ tiên.

Mua nhà tặng bố mẹ vợ - Câu chuyện nhân văn đáng ngẫm

Tôi quyết định mua tặng bố mẹ vợ một căn chung cư ngay cạnh nhà mình. Khi biết chuyện, tôi bị cả nhà mắng là “đội vợ lên đầu”. Nhưng họ quên mất rằng, không có bố mẹ vợ thì tôi làm gì có ngày hôm nay.

Vì người già không còn mẹ - Câu chuyện nhân văn đáng ngẫm

Người ta hay nói, “già như trẻ con”. Nhưng khác biệt ở chỗ, trẻ con được sinh ra trong một vòng tay, còn người già dần rời đi khỏi cuộc đời này trong một khoảng lặng.

Bài học làm người - Câu chuyện nhân văn đáng ngẫm

Chúng ta cứ ngỡ mình to lớn có giá trị, nhưng đôi khi chúng ta phải cúi xuống để học những người bình thường mà ta đánh giá thấp này những bài học làm người.

Hải An
Hải An 22/05
Thăm nhà bạn – Câu chuyện nhân văn đáng ngẫm

Thăm nhà bạn ở tuổi ở cái tuổi lục thập hoa giáp thế này mới thấy thấm thía cái bình yên, hạnh phúc thực sự ở đời. Tưởng là dễ những khó vô cùng...

Hải An
Hải An 21/05
3 món đồ nên cân nhắc kỹ trước khi đặt trong nhà để tránh ảnh hưởng tới vận khí

Phong thủy không cấm nhưng trước khi đặt 3 món đồ này trong nhà bạn nên nghĩ kỹ để tránh ảnh hưởng không tốt đến sức khỏe, tinh thần, thậm chí phá vỡ sự hài hòa của không gian sống.

Hải An
Hải An 20/05
Cuộc đoàn tụ đẫm nước mắt của người mẹ sau 32 năm bán hết tài sản để tìm con mất tích

Chứng kiến cuộc đoàn tụ của mẹ con bà Lý Tĩnh Chi ai cũng xúc động rơi nước mắt. Sau 32 năm ròng rã tìm con mất tích, cuối cùng người mẹ ấy cũng nhận lại được quả ngọt.

Hải An
Hải An 19/05
Con gà mái – Câu chuyện nhân văn đáng ngẫm

Câu chuyện về con gà mái đã dạy chúng ta một điều rằng, những giọt nước mắt rơi trong đám tang không phải là nước mắt đau thương, mà là nước mắt của sự hối tiếc và ăn năn

Hải An
Hải An 18/05
PC Right 1 GIF
Đề xuất