Vạch trần 2 kiểu bất hiếu mới, nhiều phụ huynh khó nhận ra
Làm cha mẹ, chẳng mong con thành ông nọ bà kia, chỉ mong con một đời bình an, sống hiếu thảo. Thế nhưng ngày nay, có nhiều kiểu bất hiếu mới mà cha mẹ chẳng thể nhận ra.

Hiện nay có những hình thức bất hiếu mới còn khó lường hơn chúng ta tưởng tượng. Bởi vì chúng ẩn giấu rất sâu, nhiều bậc phụ huynh khó có thể phân biệt được ngay, cho đến khi đã hy sinh rất nhiều, họ mới nhận ra điều đó.
Những hình thức bất hiếu mới này còn có thể tổn thương lòng cha mẹ hơn cả việc sống dựa dẫm, nhưng những đứa con trẻ lại không coi trọng và còn tỏ ra tự mãn. Hãy tìm hiểu xem bạn có gặp phải tình huống nào không.
Kiểu bất hiếu mới thứ nhất: Mang danh phụng dưỡng cha mẹ để bắt người già chăm cháu
Việc để cha mẹ về sống với mình dường như là một biểu hiện hiếu thảo của con cái. Tuy nhiên, nếu ép cha mẹ chăm sóc con cháu như bảo mẫu thì đó là điều không nên. Đã vất vả nuôi con cả đời rồi nhưng về già vẫn phải tiếp tục chăm sóc cháu chắt, điều này sao có thể gọi là hiếu thảo được?
Con cái nên tôn trọng sở thích của cha mẹ, để họ lựa chọn con đường mà mình muốn. Chăm sóc trẻ nhỏ đòi hỏi nhiều sức lực, thời gian, không dễ dàng với bất kỳ ai. Người trẻ chăm con vất vả một thì cha mẹ già vất vả mười. Trừ khi cha mẹ thực sự muốn, còn không đừng trói buộc cuộc sống của họ.
Lòng hiếu thảo chân chính không chỉ giới hạn ở hình thức mà còn là khiến cha mẹ cảm thấy cuộc sống của mình thật thú vị và ý nghĩa. Quan trọng hơn vật chất chính là cái tâm, sự thấu hiểu của con cái khi đối xử với cha mẹ, dù ở bất cứ hoàn cảnh nào.

Để ông bà chăm cháu cũng là chuyện cực chẳng đã. Điều rõ thấy nhất là chất lượng cuộc sống của ông bà cũng giảm sút khi phải chăm cháu. Chưa kể đến những bất đồng từ cách chăm cháu giữa các thế hệ cũng dẫn đến mâu thuẫn trong gia đình.
Đúng là không có ông bà hỗ trợ, phụ nữ ngại sinh con hơn. Nhưng không thể vì thế mà cứ trông chờ mãi vào sự hỗ trợ của ông bà trong việc sinh con và nuôi dạy con cái trong thời đại này, chưa kể trong tương lai khi xã hội càng ngày càng phát triển.
Đối với người trẻ, đó là sự "hỗ trợ" nhưng đối với bố mẹ chúng ta, đó là sự "hy sinh" toàn bộ thời gian, tâm sức trong những năm tháng rệu rã của cuộc đời. Vậy nên, trừ khi ông bà thực sự mong muốn, nếu không nhất định đừng vin vào cớ muốn ở cùng cha mẹ để "lợi dụng" sức lực và thời gian của họ.
Kiểu bất hiếu mới thứ hai: Sự oán trách vô tận đối với cha mẹ
Là cha mẹ, việc ban cho con cái sự sống và dốc toàn lực nuôi dưỡng chúng trưởng thành hạnh phúc là điều hiển nhiên. Tuy nhiên, điều kỳ lạ là, có một số đứa trẻ lại coi đó là điều tất yếu và khi cha mẹ không thể đáp ứng nhu cầu, chúng sẽ hết sức oán trách và chỉ trích.
Ví dụ như một luận điểm đang rất phổ biến trên mạng xã hội Trung Quốc hiện nay: "Bố mẹ không thể đáp ứng nổi yêu cầu này của con, vậy sao lại sinh con ra?". Câu nói này có sức tấn công mạnh mẽ, khiến nhiều bậc phụ huynh không biết làm sao đối phó, thậm chí rơi vào sự tự trách và đau khổ lớn.
Nhưng thực tế, câu nói này giống như một lá bùa hộ mệnh cho một số đứa trẻ, giúp chúng đổ lỗi cho cha mẹ mỗi khi cuộc sống không như ý muốn.
Như một video từng lan truyền: Có một cô gái đang học đại học muốn mua một chiếc điện thoại mới nhất, nhưng mẹ cô không đồng ý. Vì vậy, cô gái không chỉ đánh đập mẹ mà còn hét lên: "Nếu mẹ không thể cho con những gì con muốn, thì sao lại sinh con ra?".

Thực ra, không phải là người mẹ không muốn mua, mà vì gần đây đã mua cho con một món đồ đắt tiền nên từ chối yêu cầu lần này. Nhưng trong hoàn cảnh như vậy, người mẹ chỉ biết cắn răng chịu đựng.
Hiện nay, nhiều đứa trẻ cảm thấy rằng vì cha mẹ đã sinh ra mình, nên họ phải hết lòng đáp ứng tất cả yêu cầu. Thực tế, việc ban sự sống đã là ân huệ lớn, nếu cha mẹ đã thực hiện đầy đủ trách nhiệm và nghĩa vụ của mình mà con cái đòi hỏi không có giới hạn, coi mình như một "đứa trẻ khổng lồ" thì đó thực sự là sự bất hiếu.
Trong môi trường xã hội hiện nay, từ "cha mẹ" dường như đã được gán cho nhiều ý nghĩa khác nhau. Và đằng sau những ý nghĩa đó là sự hy sinh toàn bộ thời gian công sức của họ để gánh vác trách nhiệm cho con cái.
Tuy nhiên, bất kỳ điều gì quá mức đều không tốt, nếu đáp ứng mọi thứ cho con có thể sẽ bị phản tác dụng. Vì vậy, để tránh tình trạng con cái thực sự gặp phải những vấn đề "bất hiếu mới" như trên, khi làm cha mẹ, cần phải nhớ rằng việc hy sinh cho con cái cần phải có chừng mực. Không nên vì sự nuông chiều của mình mà làm cho con cái trở nên kiêu ngạo và ngỗ ngược.
Đôi khi biết khi nào nên tiến và khi nào nên lùi, không chỉ là bảo vệ chính mình mà còn là trách nhiệm đối với con cái.
Xem thêm: Bất hiếu với cha mẹ là tội lớn nhất đời: Câu chuyện sâu sắc đầy triết lý giáo dục
Đọc thêm
Bố mẹ nào cũng yêu thương con, muốn cho con những điều tốt đẹp nhất. Tuy nhiên, nhiều khi họ nuông chiều quá mức khiến con dưỡng thành tính bất hiếu, vô ơn.
Bất hiếu với cha mẹ là một tội lớn, bởi hiếu lễ là cái gốc làm người. Người bất hiếu với cha mẹ thì dù có thành công đến mấy cũng trở nên vô nghĩa.
Có hiếu là hạnh đức đầu trăm hạnh, bất hiếu là tội đứng đầu trăm tội. Mặc dù đạo lý ấy đã rõ rành rành những vẫn có rất nhiều người không nhận ra, vẫn tự đẩy mình vào vòng tội lỗi.
Bài mới

Trong Đạo Đức Kinh, Lão Tử đã để lại một câu nói tưởng như nhẹ nhàng, nhưng chứa đựng cả một thế giới quan sâu xa và một cái nhìn thấu suốt về nhân tình thế thái: “Đạo của Trời lấy chỗ dư bù chỗ thiếu, đạo của Người lấy chỗ thiếu bù chỗ dư.” Càng đọc, càng ngẫm, càng thấy rõ nỗi buồn của người xưa khi chứng kiến sự chênh lệch giữa quy luật hài hòa của tự nhiên và cách hành xử đầy thiên lệch của con ngư

Lão Tử nói: “Thượng thiện nhược thủy. Thủy thiện lợi vạn vật nhi bất tranh”. Người có lòng thiện cao nhất thì như nước. Nước khéo làm lợi cho muôn loài mà không tranh giành với ai. Một lời dạy giản dị, nhưng ẩn chứa minh triết sâu sắc về cách sống hài hòa với vạn vật, thuận theo tự nhiên, và giữ mình khiêm nhường mà vẫn vững mạnh.

Cổ nhân xưa có câu: “Kẻ trí chọn bạn như chọn cây để trú, người dại chọn bạn như nhặt củi giữa rừng thấy gì cũng ôm vào, rồi có ngày bị đâm ngược trở lại”. Vậy nên, người khôn ngoan không chỉ học cách tiến tới, mà còn biết khi nào nên rút lui. Dưới đây là ba kiểu người mà bậc trí giả xưa nay luôn tìm cách tránh xa, trong khi kẻ dại lại dễ bị cuốn vào, chuốc lấy khổ đau.

Người xưa nói: “Không mắc kẹt trong sự oán giận là đã đạt được một nửa hạnh phúc” không phải một lời sáo rỗng khuyên người ta “buông bỏ cho nhẹ lòng”, mà là một minh triết sâu sắc về bản chất của hạnh phúc: Hạnh phúc không chỉ đến từ những gì ta có, mà còn đến từ những gì ta không để tâm mình bị trói buộc.

Cổ nhân răn dạy: “Người nuôi dưỡng cây, cây giúp người thịnh vượng” không chỉ là lời nhắc về mối quan hệ giữa con người và thiên nhiên, mà còn là chân lý về sự bền vững, sự trao đi và nhận lại trong cuộc đời.