Người có phúc thì không cần toan tính, người vô phúc tính toán cũng bằng không

Xưa kia có vị tú tài tên là Trần Hữu Vọng, nhà ở núi Lĩnh Nam, gia cảnh sung túc đủ đầy, chỉ tiếc rằng con đường quan vận lại gặp cảnh gian truân liên tiếp 5 lần thi cử đều không đỗ.

Loan Nguyễn Theo dõi
Sống Đẹp
Nguồn: Internet

Nghe nói dưới thị trấn có người tên Lý Bán Tiên bói mệnh như Thần. Vì vậy, Trần Hữu Vọng tìm đến gặp, xin bói một quẻ xem vận mệnh tiền đồ của bản thân ra sao.

Đến thị trấn, Trần Hữu Vọng thấy quầy xem bói của Lý Bán Tiên vắng bóng người. Lúc này, Lý Bán Tiên đang xem quẻ cho một người ăn mày. Trần Hữu Vọng thấy người ăn mày đưa cho Lý Bán Tiên một đồng xu để xem quẻ cho mình, xem nguyên cớ vì đâu cuộc đời lại trăm nghìn cơ cực như vậy.

Lý Bán Tiên nhận tiền của người ăn mày sau đó xem qua chỉ tay và ngũ quan của người ăn mày, tiếp đó lại bảo người ăn mày đọc tên họ và ngày tháng năm sinh bát tự. Người ăn mày nói tên là Dương Cơ Đường, sinh tháng 2 năm Mậu Tuất.

Sau khi bấm ngón tay tính số một hồi, Lý Bán Tiên nói: "Số mệnh của ngươi cũng không đến nỗi tệ, sau này ắt sẽ gặp quý nhân giúp đỡ, khi đó không những vận mệnh thay đổi mà còn lấy được vợ, sinh hai người con trai và sống đến năm 70 tuổi không bệnh mà chết". Nghe Lý Bán Tiên phán như vậy, người ăn mày vô cùng vui mừng, miệng không ngớt lời cảm ơn.

Khi người ăn mày đã rời đi, Trần Hữu Vọng đến trước quầy của Lý Bán Tiên nói: "Tại hạ quan vận bất hạnh, xin tiên sinh bói cho một quẻ xem gian vận và tiền đồ thế nào?".

Lý Bán Tiên yêu cầu Trần Hữu Vọng cho biết họ tên và giờ sinh tháng đẻ. Sau khi có được giờ sinh tháng đẻ, Lý Bán Tiên tính toán hồi lâu, vẻ mặt không ngừng biểu lộ sự kinh ngạc khó hiểu, thần sắc thay đổi.

Trần Hữu Vọng thấy vậy mới hỏi: "Tiên sinh không cần lo ngại, có điều gì xin cứ nói thẳng đừng ngại".

Lý Bán Tiên nói: "Thứ lỗi cho tôi nói thẳng, số mệnh của anh đại hỉ, đại sầu, vui cũng nhiều mà buồn cũng chẳng ít. Số anh sẽ đỗ Trạng nguyên, làm quan lớn nhưng mà cuối cùng lại phải chịu cảnh nghèo đói cơ cực, chết nơi đầu đường…".

Thấy thần sắc của Trần Hữu Vọng thay đổi, Lý Bán Tiên liền an ủi: "Việc vận mệnh ở đời, tin thì có, không tin thì không, mọi việc đều do con người. Nếu như có thể hành thiện tức đức cũng có thể cải được mệnh trời". Trần Hữu Vọng đưa cho Lý Bán Tiên một đồng xu rồi buồn bã rời đi.

van-menh-cua-mot-nguoi-khong-phai-toan-tinh-la-co-duoc-1

Một năm sau đó, Trần Hữu Vọng vào kinh ứng thí. Trên đường đi, Trần Hữu Vọng gặp một người ăn xin bệnh tật đang nằm bên đường. Động lòng thương xót, Trần Hữu Vọng cõng người ăn xin tìm một quán trọ rồi gọi tiểu nhị sắp xếp phòng ở và gọi thầy thuốc đến khám chữa.

Vài ngày sau, người ăn xin dần dần hồi phục, Trần Hữu Vọng hỏi người ăn xin quê quán nơi nào, hà cớ làm sao lại ốm đau bệnh tật bên đường như thế?.

Người ăn xin đáp: "Tại hạ tên Dương Cơ Đường, cũng từng học sách thánh hiền mấy năm nhưng sau đó gia đình gặp phải án oan của quan phủ nên tán gia bại nghiệp. Cha mẹ cũng vì thế đau buồn mà chết, bản thân phải lưu lạc bên ngoài xin ăn qua ngày".

Nghe tên Dương Cơ Đường, Trần Hữu Vọng không khỏi giật mình sửng sốt, nhớ lại chuyện xem bói năm xưa. Nhìn kỹ lại, quả đúng là người ăn mày đó.

Trong lòng Trần Hữu Vọng nghĩ: "Hắn bị ngất bên đường, mình vô tình nhìn thấy nên cứu được, lẽ nào mình chính là quý nhân trong đời của hắn? Xem ra đây cũng là duyên phận. Làm người thì cần phải hành thiện tích đức, huống chi mình là người đọc sách thánh hiền, nay gặp người hoạn nạn lẽ nào lại không giúp hắn?".

Trần Hữu Vọng đi mua quần áo mới cho Dương Cơ Đường rồi rủ Dương Cơ Đường cùng mình vào kinh ứng thí, trên đường đi cũng coi như có người bầu bạn.

Sau khi Dương Cơ Đường thay đổi y phục sạch sẽ, hai người nhìn rất có nét giống nhau cứ như hai huynh đệ một nhà cùng nhau khởi hành. Đến kinh thành, hai người cùng tham gia thi cử.

Vừa thi xong, Trần Hữu Vọng lại đổ bệnh, mặc dù Dương Cơ Đường tận tâm chăm sóc nhưng bệnh mãi vẫn không có tiến triển.

Đến ngày có kết quả kỳ thi, vì thân thể suy yếu nên Trần Hữu Vọng không đi xem được mà nhờ Dương Cơ Đường đi xem. Dương Cơ Đường đi xem, thấy Trần Hữu Vọng đỗ trúng Trạng nguyên, trong lòng mừng thay cho ân nhân. Nhưng đến lúc tìm đến tên mình thì mãi chẳng thấy đâu.

Dương Cơ Đường trong lòng buồn bã trở về quán trọ. Dương Cơ Đường định thông báo tin mừng cho ân nhân nhưng thấy Trần Hữu Vọng đang hôn mê bất tỉnh, thần sắc chẳng còn, có lẽ cũng chẳng sống được mấy hồi nên nảy sinh ác niệm: "E rằng số hắn không hưởng được cái phúc trạng nguyên này rồi, chi bằng mình giả mạo hắn đi hưởng cái phúc phận này. Dù sao thì mình và hắn tướng mạo cũng khá tương đồng. Nếu hắn may mắn thoát c.hết, lúc đó có chết mình cũng không thừa nhận, hắn cũng chẳng làm gì được".

Nghĩ là làm, Dương Cơ Đường liền lấy trộm tư trang của Trần Hữu Vọng, bao gồm cả giấy tờ chứng khảo đi ứng quan. Quan chủ khảo kiểm chứng giấy tờ chứng minh thân phận của Hữu Vọng không thấy có gì bất thường nên tiếp tục tham gia thi điện. Lần này cũng coi như Dương Cơ Đường có chút tài học qua được quan khảo nên được bổ nhiệm làm quan cao.

van-menh-cua-mot-nguoi-khong-phai-toan-tinh-la-co-duoc-2

Trần Hữu Vọng đợi 7 ngày ở quán trọ mà không thấy tin tức của Dương Cơ Đường, nhờ người hỏi thăm thì được tiểu nhị nhà trọ nói: "Người huynh đệ của anh đã được phong làm quan rồi".

Nghe vậy, Trần Hữu Vọng thấy vui trong lòng, thật là mừng cho bạn. Trần Hữu Vọng cố gắng nhấc tấm thân yếu ớt đi thăm bạn, nhưng lại bị bạn từ chối không gặp.

Thấy làm quá lạ, Trần Hữu Vọng đi xem bảng thi, thấy tên mình đứng đầu bảng thi. Lúc này, Trần Hữu Vọng tỉnh ngộ, mới biết Dương Cơ Đường mạo danh tên mình đi ứng quan.

Trần Hữu Vọng đi cáo trạng, nhưng tất cả giấy tờ chứng minh thân phận đều không còn nên cũng chẳng thể làm gì được, lại bị quan phủ đánh đuổi ra ngoài. Gọi trời, trời không thấu, gọi đất, đất không thưa, Trần Hữu Vọng đành đi khắp nơi kêu oan.

Một đêm, Trần Hữu Vọng lại gặp phải một đám lưu manh đánh đập rồi ném xuống sông. Đến khi tỉnh dậy, thấy mình đang nằm trên một chiếc thuyền lớn. Hoá ra số mạng lớn, vô tình được Trương viên ngoại cứu sống.

Trương viên ngoại đem Trần Hữu Vọng về nhà chăm sóc, thấy Hữu Vọng là người hiểu sách thánh hiền nên giữ lại dạy học trong nhà. Thấy Trần Hữu Vọng dạy học chăm chỉ, người lại hiền lương nên đem gả con gái cho Trần Hữu Vọng. Kể từ đó, Trần Hữu Vọng đổi tên thành Dương Cơ Đường lấy vợ sinh con, sau khi lấy vợ thì sinh được 2 người con trai, cuộc sống cứ cứ thế hạnh phúc qua ngày.

Sau này, có dịp tình cờ gặp lại Lý Bán Tiên, Trần Hữu Vọng nhớ lại chuyện xưa nên oán trách. Lý Bán Tiên nghe Trần Hữu Vọng kể lại đầu đuôi sự việc xong liền cười lớn nói: "Lão phu sao có thể bói sai cho cậu được? Cậu là người thiện lương ắt có thiện báo, ông trời đã tìm cho cậu một người thế thân chịu tội". Nghe vậy Trần Hữu Vọng mới chợt hiểu ra huyền cơ.

Về Dương Cơ Đường, sau khi làm quan chẳng được bao lâu thì tham ô hối lộ nên bị miễn chức bãi quan. Tất cả gia sản đều bị tịch thu, người nhà bị bắt làm nô bộc, bản thân thì lại phải sống kiếp ăn xin. Cuối cùng, Dương Cơ Đường mắc bệnh mà chết bên đường, ngay cả xác cũng không người chôn cất.

Câu chuyện trên quả là đúng với câu nói: Người có phúc thì không cần tính toán, người vô phúc tính toán cũng bằng không.

Dương Cơ Đường mạo danh Trần Hữu Vọng mà hưởng phúc trạng nguyên được lúc đầu nhưng sau cùng lại phải gánh họa cuối đời của Trần Hữu Vọng. Còn Trần Hữu Vọng thì thiện lương vô tình lại được hưởng phúc. Cuối cùng sống đến năm 70 tuổi không bệnh mà đi, quả là thiện hữu thiện báo, ác giả ác báo.

Xem thêm: Người có phúc báo thì phú quý tự tìm đến, làm gì cũng kiếm được tiền

Bình luận
Mới nhất
Vui lòng để bình luận.

Đọc thêm

Có nhiều người khi cuộc sống trở nên tốt hơn chút đã vội quên đi quá khứ, sống xa hoa phung phí, từ đó đánh mất phúc báo; cũng có người dù cuộc sống đầy đủ, nhưng luôn giữ tròn lễ nghĩa, tiết kiệm cả đời, làm cho ai cũng phải kính trọng, yêu mến.

Khi giàu sang phải nhớ lúc cơ hàn, không nên kiêu ngạo phóng túng
0 Bình luận

Vương Dương Minh là một nhà hiền triết vĩ đại của lịch sử Trung Quốc. Trong cuộc đời mình, ông đã để lại những bài học đạo lý sâu sắc mà người đời sau đáng phải học hỏi.

Lòng người ngay thẳng thì thế gian cũng ngay thẳng
0 Bình luận

Một trong những điểm chung mà bất kỳ người thành đạt nào cũng có, đó là việc họ coi thời gian như một tài nguyên quý giá. Khi bạn lỡ cuộc hẹn với những đối tác biết coi trọng thời gian, cũng đồng nghĩa với việc bạn đã đánh mất đi tài sản của họ và của chính mình.

Thấm thía lời dạy người xưa: Nhân phẩm quyết định tài vận của con người
0 Bình luận

PC Right 1 GIF

Bài mới

Con gà mái – Câu chuyện nhân văn đáng ngẫm

Câu chuyện về con gà mái đã dạy chúng ta một điều rằng, những giọt nước mắt rơi trong đám tang không phải là nước mắt đau thương, mà là nước mắt của sự hối tiếc và ăn năn

Hải An
Hải An 20 giờ trước
Lấy chồng muộn – Câu chuyện nhân văn đáng ngẫm

Mặc cho mọi người ngọt nhạt rằng chị lớn tuổi rồi lấy chồng cũng chẳng ích gì, nếu muốn thì kiếm đứa con là đủ, nhưng chị vẫn quyết tâm lấy chồng vì muốn tìm nơi nương tựa cuối đời.

Hải An
Hải An 2 ngày trước
Phép màu có giá bao nhiêu? – Câu chuyện nhân văn cảm động

Thì ra, phép màu kỳ diệu ấy có giá một đô la mười một xu, cộng với niềm tin chân thành của một đứa trẻ và lòng tốt của người bác sĩ tử tế.

Đăng Dương
Đăng Dương 3 ngày trước
Món quà bất ngờ của mẹ tôi - Câu chuyện nhân văn đáng ngẫm

Ở cái tuổi xưa nay hiếm, mẹ tôi an nhàn hoàn toàn, cả thể chất lẫn tinh thần. Mẹ lạc quan, yêu đời và luôn là người truyền năng lượng tích cực cho con cháu.

Thanh Tú
Thanh Tú 4 ngày trước
Người xưa dặn: Bếp không có 3 thứ này gia đình giàu có, hút tài hút lộc

Trong phong thủy, bếp được xem là nơi “tụ tài, hút lộc”. Để vun đắp cho sự thịnh vượng của gia đình, gia chủ cần đặc biệt lưu ý tránh 3 điều tốt kỵ mà người xưa dặn dò.

Hải An
Hải An 6 ngày trước
Trông mong gì ở con trai – Câu chuyện nhân văn đáng ngẫm

Cha mẹ nuôi con không kể ngày kể tháng, vậy mà tôi chỉ mới vừa bị bệnh con trai liền đùn đẩy trách nhiệm cho em gái… tôi nghe mà chua xót vô cùng.

Thanh Tú
Thanh Tú 7 ngày trước
Người giúp việc – Câu chuyện nhân văn đáng ngẫm

Người ta gọi chị là “chị Oanh giúp việc”, nhưng cái tên giản dị ấy chưa bao giờ nói hết được về con người chị.

Thanh Tú
Thanh Tú 11/05
Chữ hiếu ngày nay – Câu chuyện nhân văn đáng ngẫm

Tiền cho vay được có thể sẽ giúp ai đó khấm khá lên, nhưng cũng có thể gây nên một thảm cảnh gia đình, nhất là trong thời buổi “chữ hiếu ngày nay” đang lắm điều cần bàn.

Hải An
Hải An 09/05
Lời khuyên của con rể - Câu chuyện nhân văn đáng ngẫm

Lời nói của con rể khiến tôi không hài lòng, hay nói đúng hơn là thất vọng. Tôi không thể bán nhà cửa để vào viện dưỡng lão ở được...

Người xưa dặn: Có 7 kiểu đàn bà phá nát phúc đức nhà chồng, dù đẹp như tiên cũng tránh lấy 

Theo quan niệm của người xưa thì những kiểu phụ nữ này sẽ tạo nghiệp, ảnh hưởng tới phúc đức gia đạo nhà chồng nên tránh.

Con riêng của chồng – Câu chuyện nhân văn cảm động

Tôi từng khuyên bạn thân bỏ chồng khi cô ấy phát hiện chồng có con riêng bên ngoài, nhưng đến khi chính mình rơi vào hoàn cảnh ấy tôi lại lưỡng lự không quyết định được.

Hải An
Hải An 06/05
Người xưa cảnh báo: Mang 3 thứ này vào nhà tài lộc tiêu tan

Có những vật tưởng như vô tri nhưng nếu mang vào nhà sẽ khiến tài lộc tiêu tan, gia đạo lục đục. Dưới đây là 3 thứ tuyệt đối tránh mang vào nhà.

Bố tôi và những chiếc răng – Câu chuyện nhân văn đáng ngẫm

Nhìn nụ cười của bố tôi hạnh phúc vô ngần. Đôi khi báo hiếu không cần đến những điều to tát. Chỉ cần cha mình nhai ngon một bữa cơm, cười rạng rỡ không ngại ngùng, là đủ thấy lòng ấm.

Hải An
Hải An 05/05
15 chữ khiến phụ huynh phải suy ngẫm: 'Chọn ngành cho con nhưng mình chưa từng hỏi con muốn gì'

15 chữ ngắn gọn nhưng tựa như một lời thức tỉnh để hàng triệu bậc phụ huynh cần ngẫm lại xem mình đã thật sự hiểu con chưa?

Vì sao người xưa nói 'móng nhà vững chắc, 3 đời thịnh vượng'?

Ở đời, chúng ta sử dụng rất nhiều thứ - có thứ hỏng thì có thể thay được nhưng có những thứ nếu chọn sai thì rất khó sữa chữa, nhất là nhà cửa.

Khi nào có thời gian – Câu chuyện nhân văn đáng ngẫm

Chỉ đến khi ngồi suốt đêm bên giường bệnh tôi mới nhận ra cái gọi là “khi nào có thời gian” chính là lời hứa suông lớn nhất đời người.

Hải An
Hải An 04/05
PC Right 1 GIF
Đề xuất