Trái đắng tuổi xế chiều – Câu chuyện nhân văn đáng ngẫm

Ở tuổi xế chiều, tôi sống trong sự lạnh nhạt và oán hận của con gái vì tôi từng ép con bé phải học hành chăm chỉ, giỏi giang trong khi đó lại thoải mái nuông chiều con trai út.

Diệu Nguyễn Theo dõi

Tôi năm nay đã ngoài 60 tuổi, là giáo viên nghỉ hưu. Vợ chồng tôi sinh được 2 người con, 1 trai 1 gái. Chồng tôi mất cách đây 3 năm, hiện tôi đang sống cùng con gái. Những năm nay tôi luôn sống trong sự dày vò, ân hận không chỉ bởi sự ra đi của chồng mà còn bởi sự lạnh nhạt, xa cách của con gái.

Tất cả cũng là do lỗi lầm mà tôi gây ra. Từ nhỏ, con gái đã là đứa hiểu chuyện, ngoan ngoãn. Tôi dành hết tâm huyết để rèn dũa cháu, nhờ đó mà cháu học hành giỏi giang, lúc nào cũng trong top đầu của lớp, được tuyên dương trước trường vì thành tích học tập xuất sắc.

Trong khi đó, con trai út của tôi sinh non, sức khỏe không tốt, nhận thức cũng không được như chị nên việc học chỉ dừng ở mức khá. Cũng vì thế mà tôi không yêu cầu cao ở cháu, không đặt áp lực lên việc học giống như với con gái.

Sau khi học hết cấp 2, con gái tôi trúng tuyển vào trường chuyên của tỉnh với số điểm tuyệt đối. Học hết cấp 3, cháu giành được học bổng sang Anh. Học xong cháu lại tiếp tục học lên thạc sĩ, tương lai của cháu cực kỳ rộng mở với nhiều cơ hội làm việc hấp dẫn ở nước ngoài. Nhưng cháu lại từ bỏ hết những cơ hội đó, chọn quay về Việt Nam làm việc, sinh sống và dự định kết hôn với người bạn hồi cấp 2.

Lúc tôi biết chuyện đã phản đối kịch liệt vì chàng trai đó chỉ học đại học trong nước, làm kỹ sư phần mềm cho một công ty nhỏ với mức lương tàm tạm. Đã vậy gia đình cậu ấy lại phức tạp, bố mẹ ly hôn. Hiện cậu ấy đang sống cùng với mẹ, mà người mẹ lại khá khắc nghiệt, độc đoán. Tôi sợ con gái làm dâu gia đình như vậy sẽ chịu khổ nhiều nên tìm mọi cách ngăn cản, thậm chí là lấy cái chết ra để ép buộc con chia tay.

trai-dang-tuoi-xe-chieu-cau-chuyen-nhan-van-dang-ngam-0948

Thương mẹ, cháu ngậm ngùi chia tay với người mình thương. Cũng từ đó cháu sống thu mình, lầm lũi như một cái bóng. Công việc thăng tiến, cháu trở thành người phụ nữ giàu có, thành đạt nhưng chưa lại không có ý định quen biết hay tìm hiểu một ai khác.

Con gái xây được biệt thự, có điều kiện đi du lịch khắp các nước trên thế giới và lấy đó làm niềm vui riêng của bản thân, tận hưởng cuộc sống tự do, tự tại. Vì giận mẹ nên cháu cũng ít khi trò chuyện, tâm sự với mẹ.

Về phần con trai út, cháu học hành ở mức bình thường, sau khi tốt nghiệp cấp 3 thì vào một trường cao đẳng. Sau tốt nghiệp tôi xin cho cháu vào cơ quan mình làm. Cuộc sống của cháu khá yên ổn, không có sóng gió gì, chỉ là lương thấp nên kinh tế không mấy dư dả.

Khi cháu lập gia đình, sinh liên tiếp 3 đứa con, vợ lại hay đau ốm nên tôi thường xuyên phải hỗ trợ hai vợ chồng về kinh tế. Tôi thấy con gái dư dả, giàu có hơn nên quyết định sang tên căn nhà đang ở cho vợ chồng con trai. Về phần mình, tôi có một sổ tiết kiệm 1 tỷ để dưỡng già. Thế nhưng, bão tố bất ngờ ập đến, con trai vỡ nợ vì tham gia cá độ bóng đá, đầu tư làm ăn thất bại. Vợ chồng nó đã bán căn nhà tôi cho để trả nợ. Tiền bán nhà không đủ, thương con tôi đành phải rút 1 tỷ tiết kiệm cho cháu trả nợ. Sau đó, cháu bỏ đi, con dâu chán nản, ôm con về quê ngoại. Tuổi xế chiều lại gặp cú sốc lớn nên sức khỏe của tôi xuống dốc không phanh. Trong lúc bơ vơ, không có chỗ ở, con gái tôi chủ động đón mẹ về chăm sóc.

Cháu dành cho tôi sự chăm sóc tốt nhất, thuê điều dưỡng đến nhà hỗ trợ thuốc men hàng ngày. Nhưng giữa hai mẹ con luôn có khoảng cách vô hình. Cháu chưa từng ngồi ăn bữa cơm nào với mẹ.

Một lần nọ, hai mẹ con cự cãi, mọi uất ức dồn nén, cháu đều  bộc lộ ra hết. Cháu nói, từ bé đến lớn tôi chỉ thiên vị con trai, trong khi cháu phải thức khuya ôn bài, học hết lò luyện này đến lò luyện khác thì mẹ lại để cho con trai được thoải mái vui chơi. Đôi khi cháu mệt mỏi nhưng sợ mẹ buồn lại phải cố gắng để học, để giữ hạng nhất. Cháu muốn học đàn, muốn đi chơi cùng bạn bè nhưng mẹ không đồng ý, cháu đành ngậm ngùi từ bỏ sở thích, đam mê của mình. Cuộc sống của cháu lúc nào cũng mệt mỏi, và chán nản. Nhờ có người bạn trai bên cạnh, cháu mới vượt qua được.

Em trai thì có cuộc sống nhẹ nhàng, làm mọi thứ em muốn, kết hôn với người em yêu. Khi xảy ra chuyện, lại có mẹ đứng ra gánh vác thay. Con gái chất vấn tôi, tại sao lại thiên vị em như vậy? Cả cuộc đời con hạnh phúc nhất, vui vẻ nhất là khoản thời gian yêu đương với người yêu cũ, mà đến điều nhỏ nhoi đó  tôi cũng phá nát. Cháu nói tôi là người mẹ tàn nhẫn, không thấu hiểu con. Cháu cho rằng việc tôi ép cháu học là vì niềm kiêu hãnh của bản thân tôi, để tôi được thỏa mãn sự hư vinh với mọi người.

Lời con gái nói như mũi dao sắc nhọn, đâm thẳng vào tim tôi. Tôi chưa bao giờ biết, con gái lại hận mình như vậy? Tôi làm như vậy là sai sao? Tôi muốn cháu sống theo ý mình mà chưa bao giờ hỏi nó muốn hay không?

Xem thêm: Vợ chồng hoa hậu H'Hen Niê trồng 700 cây xanh tại Vườn quốc gia Cúc Phương

Bình luận
Mới nhất
Vui lòng để bình luận.

Tin liên quan

Tôi sẽ không ngại khi nhận “thức ăn thừa” của hai bác dù đã biết sự thật. Bởi đó là sự tử tế, tình yêu thương mà hàng xóm đã dành cho chàng trai trẻ xa quê như tôi.

Thức ăn thừa – Câu chuyện nhân văn cảm động
0 Bình luận

Chưa kịp hưởng hạnh phúc bên vợ và con gái đầu lòng, ba tôi được lệnh chuyển sinh hoạt nằm vùng ở nội đô Sài Gòn dưới vỏ bọc một thương gia. Từ đó ba má tôi người Nam kẻ Bắc, những lời nhắn nhủ cũng thưa dần…

Cha dượng của tôi – Câu chuyện nhân văn cảm động
0 Bình luận

Thỉnh thoảng có người lại hỏi: “Ở đây thơm thế, là mùi gì vậy nhỉ?”. Tú lại mỉm cười bảo: “Là mùi hương của một người từng dạy tôi sống tử tế”.

Mùi hương tử tế - Câu chuyện nhân văn đáng ngẫm
0 Bình luận

PC Right 1 GIF

Bài mới

Bản di chúc 'tình người' - Câu chuyện nhân văn cảm động

Trước khi mất, vị doanh nhân đã để lại một bản di chúc thấm đẫm tình người: "Tiền của tôi hầu hết đến từ sự tranh giành, tâm kế trên thương trường. Chính họ đã khiến tôi hiểu được nguồn vốn lớn nhất của đời người chính là phẩm hạnh..."

Đăng Dương
Đăng Dương 8 giờ trước
Lão Tử nói: “Đạo của Trời lấy chỗ dư bù chỗ thiếu, đạo của Người lấy chỗ thiếu bù chỗ dư”, càng ngẫm càng thấm!

Trong Đạo Đức Kinh, Lão Tử đã để lại một câu nói tưởng như nhẹ nhàng, nhưng chứa đựng cả một thế giới quan sâu xa và một cái nhìn thấu suốt về nhân tình thế thái: “Đạo của Trời lấy chỗ dư bù chỗ thiếu, đạo của Người lấy chỗ thiếu bù chỗ dư.” Càng đọc, càng ngẫm, càng thấy rõ nỗi buồn của người xưa khi chứng kiến sự chênh lệch giữa quy luật hài hòa của tự nhiên và cách hành xử đầy thiên lệch của con ngư

Thanh Tú
Thanh Tú 2 ngày trước
Giá trị của người phụ nữ trong gia đình – Câu chuyện nhân văn đáng ngẫm

Người phụ nữ càng có giá trị, càng không so đo với người trong cùng một mái nhà. Bởi họ hiểu rằng, gia đình chính là để yêu thương, không phải để hơn thua.

Hải An
Hải An 3 ngày trước
Lão tử nói: “Thượng thiện nhược thủy. Thủy thiện lợi vạn vật nhi bất tranh”, càng ngẫm càng thấm!

Lão Tử nói: “Thượng thiện nhược thủy. Thủy thiện lợi vạn vật nhi bất tranh”. Người có lòng thiện cao nhất thì như nước. Nước khéo làm lợi cho muôn loài mà không tranh giành với ai. Một lời dạy giản dị, nhưng ẩn chứa minh triết sâu sắc về cách sống hài hòa với vạn vật, thuận theo tự nhiên, và giữ mình khiêm nhường mà vẫn vững mạnh.

Thanh Tú
Thanh Tú 4 ngày trước
Cổ nhân nói “Ngôn nhi đương tri dã, mặc nhi đương diệc tri dã”, càng ngẫm nghĩ, càng thấm thía!

Trong kho tàng triết lý phương Đông, có những câu nói tưởng như ngắn gọn, nhẹ nhàng, nhưng ẩn chứa chiều sâu thâm trầm về nhân sinh. Một trong số đó là câu: “Ngôn nhi đương tri dã, mặc nhi đương diệc tri dã”. Tạm dịch là “Nói đúng lúc là trí, im lặng đúng lúc cũng là trí”.

Hải An
Hải An 5 ngày trước
Khóc tấm tức vì thương người nợ tiền – Câu chuyện nhân văn cảm động

Đã bao giờ được trả nợ mà bạn khóc tấm tức vì thương người nợ tiền mình chưa? Mình thì rồi, đó là câu chuyện xảy ra cách đây 2 năm... mỗi lần nhớ lại mình lại càng thấy thương.

Hải An
Hải An 6 ngày trước
Cổ nhân răn dạy “Người đi lưu danh, nhạn bay để tiếng”, càng ngẫm càng thấm!

Cổ nhân răn dạy “Người đi lưu danh, nhạn bay để tiếng” không chỉ là một lời nhắc nhở nhẹ nhàng, mà còn là một lời cảnh tỉnh sâu sắc về dấu ấn mà mỗi con người để lại trong cuộc đời.

Hải An
Hải An 7 ngày trước
Bài học cổ nhân: 3 kiểu người kẻ trí thường tránh xa, người dại lại muốn làm thân

Cổ nhân xưa có câu: “Kẻ trí chọn bạn như chọn cây để trú, người dại chọn bạn như nhặt củi giữa rừng  thấy gì cũng ôm vào, rồi có ngày bị đâm ngược trở lại”. Vậy nên, người khôn ngoan không chỉ học cách tiến tới, mà còn biết khi nào nên rút lui. Dưới đây là ba kiểu người mà bậc trí giả xưa nay luôn tìm cách tránh xa, trong khi kẻ dại lại dễ bị cuốn vào, chuốc lấy khổ đau.

Hải An
Hải An 06/07
Vào viện dưỡng lão – Câu chuyện nhân văn đáng ngẫm

Sau khi được xuất viện tôi và vợ suy tính suốt một thời gian dài rồi quyết định sẽ dọn đến sống tại một viện dưỡng lão trong thành phố để không phải làm phiền đến các con, lại nhận được sự chăm sóc tốt nhất.

Thanh Tú
Thanh Tú 05/07
Người xưa răn dạy: “Không mắc kẹt trong sự oán giận là đã đạt được một nửa hạnh phúc”, càng ngẫm càng thấm!

Người xưa nói: “Không mắc kẹt trong sự oán giận là đã đạt được một nửa hạnh phúc” không phải một lời sáo rỗng khuyên người ta “buông bỏ cho nhẹ lòng”, mà là một minh triết sâu sắc về bản chất của hạnh phúc: Hạnh phúc không chỉ đến từ những gì ta có, mà còn đến từ những gì ta không để tâm mình bị trói buộc.

Hải An
Hải An 04/07
Chị dâu tôi – Câu chuyện nhân văn đáng ngẫm

Có lẽ ông trời cho 2 con người kém may mắn được gặp nhau và mang đến tiếng cười, sự ấm áp cho nhau, hay nói đúng hơn, chị dâu chính là “Thiên sứ” thắp sáng cho cuộc đời tăm tối của anh trai.

Hải An
Hải An 03/07
Cổ nhân dạy rằng: 'Người nuôi dưỡng cây, cây giúp người thịnh vượng', ý nghĩa của câu nói này là gì?

Cổ nhân răn dạy: “Người nuôi dưỡng cây, cây giúp người thịnh vượng” không chỉ là lời nhắc về mối quan hệ giữa con người và thiên nhiên, mà còn là chân lý về sự bền vững, sự trao đi và nhận lại trong cuộc đời.

Hải An
Hải An 02/07
Mẹ ruột mẹ kế dọn về sống chung - Câu chuyện nhân văn đáng ngẫm

Tôi từng nghĩ mẹ ruột và mẹ kế là kẻ thù không đội trời chung, nào ngờ giờ lại họ lại đòi dọn về sống chung với nhau. Người ta mẹ chồng nàng dâu còn chưa chắc ở chung được với nhau huống hồ gì là mẹ chồng, mẹ kế. Tôi càng nghĩ càng thấy đau đầu.

Hải An
Hải An 01/07
Cổ nhân nói: “Vô dụng chỉ là hữu dụng đặt sai chỗ”, càng ngẫm càng thấy thấm!

Mượn chuyện cây cối, cổ nhân truyền dạy cho hậu thế đạo lý ngàn đời về “hữu dụng” và “vô dụng”, đó là vật vô dụng nếu được đặt đúng chỗ thì cũng thành có ích.

Gửi con về quê – Câu chuyện đáng suy ngẫm

Mới gửi con về quê cho mẹ chồng trông được mấy ngày con dâu đã mặt hầm hầm bế thẳng cháu nội lên thành phố vì cho rằng bà không thương cháu khi chăm cháu theo kiểu "nhà quê".

Hải An
Hải An 29/06
Người xưa dặn “Vay gạo không vay củi, mượn áo không mượn giày”, càng ngẫm càng thấm!

Người xưa dặn “Vay gạo không vay củi, mượn áo không mượn giày”, nghe qua tưởng đơn giản, nhưng nếu hiểu trọn ý, ta sẽ thấy đây là lời dặn dò thấm đẫm sự từng trải và tinh tế của cha ông về đạo lý sống, phép cư xử và cách giữ gìn tình người trong đời sống thường ngày.

Hải An
Hải An 28/06
PC Right 1 GIF
Đề xuất