Chừng nào má còn thì tết không bao giờ mất – Câu chuyện nhân văn cảm động

Chừng nào má còn thì tết không bao giờ mất là câu chuyện khiến nhiều người đọc phải thổn thức khôn nguôn về hình ảnh tết xưa, tết của má và của chúng ta vô tình đánh mất...

Diệu Nguyễn Theo dõi
Sống Đẹp
Nguồn: Internet

Câu chuyện “Chừng nào má còn thì tết không bao giờ mất”

Gió chướng mang về cuộc tranh luận bỏ lửng từ năm trước. Chị gần như chạm tay vào chiến thắng khi mấy đứa nhỏ chọn đứng về phe mình, tụi nó không còn nghi ngờ chuyện tết giờ chán hết nói nổi. Những thứ chỉ tết mới có, khiến người ta dài cổ đợi, chảy nước miếng khi sự nhớ, giờ hoặc lúc nào cũng sẵn như dưa hấu, bánh mứt hoặc như pháo. Như một huyền thoại bỏ đi, từ hồi nào đã tan sạch cái màn sương thần bí mà tết khoác lên, khiến đêm giao thừa sâu thẳm, không giống với đem nào còn lại, trẻ con rón rén đến nín thở vào ngày đầu năm mới, chỉ xấp bao lì xì mà đếm không biết chán từ tảng sáng đến nửa đêm. Giờ tết chỉ là một tuần lễ nhịu lẫn vào chuỗi thời gian lún trong say xỉn, chúc tụng mà thôi. Cả nhu cầu sum họp gặp gỡ cũng không còn, bởi lên mạng xã hội là biết ai xước móng tay, ai đang ăn tối. Trò thiêng đã giải giải bày ra ra đó những thứ tầm thường, nguội và trơ.

Chung-nao-ma-con-thi-tet-khong-bao-gio-mat-cau-chuyen-nhan-van-1

“Mấy ngày tết ấy, đóng cửa kéo nhau đi nước ngoài du lịch thích hơn”, ai đó kết luận luôn, át luôn tiếng đằng hắng của người đàn ông đang mắc kẹt trong đơn độc. Cả khi hắng giọng mấy lần, thao thao như mọi khi vẫn chẳng xua được cảm giác yếu thế. Không hoàn toàn bởi anh chỉ có một mình, còn vì cái ý nghĩ rằng tết là lễ hội khó thể thiếu trong đời sống người Việt, giờ anh không chắc nữa. Sự tẻ nhạt của nó, anh cảm thấy được, khi ngồi trong cuộc họp lớp tết rồi cảm thấy những câu nói này, cách bọt kia chảy qua kẽ tay này sao mà giống như năm trước, năm trước nữa. Mâm cúng khói nhang ba mươi nào cũng như ba mươi nào. Liệu mình còn chịu được sự nhàm chán này bao lâu nữa? Anh tự hỏi!

Anh từng tin rằng người xứ mình cần khoảng thời gian đặc biệt ấy như một chặng dừng để nghỉ, để làm tươi mới mình, một nếp gấp xếp cất đi những vui buồn cũ, một cánh cổng cho người bên kia thế giới đi về. Rằng, giá trị tinh thần của Tết không phải thứ đong được và tiếng gọi của nó phải vang động lắm nên con người ta có ở tận cùng trái đất cũng đáp lời. Những lý lẽ đanh chắc anh từng dùng để đáp trả lại cái ý tưởng dẹp tết cho xong của vợ, ai ngờ có lúc thở nhẹ cũng lay. Tháng giêng năm rồi, anh vào viện bó bột cái chân trái đó là tai nạn sau cuộc chúc tết anh em cột chèo. Giờ chỗ thẹo đó nằm trên người anh, nhưng là bằng chứng thuyết phục nhất để chống lại anh.

Chung-nao-ma-con-thi-tet-khong-bao-gio-mat-cau-chuyen-nhan-van-2

Bất giác, anh đưa mắt tìm má, lúc này đang quét trứng mọt trên trang thờ. Từ lãng tai, bà đứng ngoài những cuộc tranh luận của đám con. Ngó mấy đứa cãi hăng bà đoán lại bàn chuyện làm giàu, mấy chuyện hồi bà còn nghe rõ cũng chẳng hiểu gì. Một đứa kêu má lại làm trọng tài cho tụi con, bà gật đầu “Ờ, năm nay cây xoài rụng bông qúa mạng, có khi tới tết không có trái nào bày lên dĩa cúng ba tụi bây”

Cuộc tranh luận năm ngoái cũng ngưng giữa chừng theo cách gần giống vậy, chưa ngã ngũ thì bị bà mẹ ngắt ngang hối thằng con chở đi lò ấp hốt hai chục vịt con. Bà lẩm bẩm “Giờ nuôi ăn tết là vừa”, trong lúc xỏ thêm cái áo dài tay.

Má chưa bao giờ thôi dành dụm cho cái tết của nhà mình, dù buổi này những thứ cần thiết đầu ê hề ngoài chợ, chỉ cần nửa ngày là sắm đủ. Nhưng kiểu má là tết này chưa dứt đã bứt rứt tết sau, khi bảo năm mới tới nhớ nhắc má vớt bánh sớm hơn một chút. Đứng trong Giêng bà đã nhón chân ngó hướng Chạp, lúc này hãy còn là chấm nhỏ mịt mùng. Rồi cái điểm ấy lớn dần, bà mẹ có làm gì thì cũng không quên thăm chừng, lắng nghe tiếng gọi của nó. Có buồng chuối, quày dừa bà luôn tính coi có kịp làm mứt tết không. Củi khô mùa nắng, ba dành riêng những gộc lớn nhất cho nồi bánh tét đêm giao thừa. Chắt mót từng ngày dồn hết vào đám giỗ chồng và mỗi lễ hội kia thôi, như thể chỉ những dịp đó má mới thật sự ăn và thở.

Chung-nao-ma-con-thi-tet-khong-bao-gio-mat-cau-chuyen-nhan-van-3

Nó có ý nghĩa gì với má mình, mấy đứa con cũng vài lần hỏi. Bà mẹ xua tay nói: “Ai biết, tự nhiên vậy, quởn đâu mà cứ nghĩ tào lao”. Như nước sông lúc chảy ngược khi xuôi, rắn mối có chân, ai thèm thắc mắc tại sao. Sinh ra đã thấy, nghĩ trước giờ vẫn vậy, chỉ tụi nhỏ đi học mới biết giải thích chúng theo khoa học. Hỏi có phải suốt thời trẻ sống trong chiến tranh, chỉ dịp tết đôi bên ngừng bom đạn được vài ba ngày, người ta tạm quên chuyện loạn lạc nên mới quý tết không, má ờ, nói cũng dám vậy lắm. Hỏi hay bởi đất này quanh năm không hội đền lễ chùa chi hết, nên bao vui dồn góp cho cái tết không, má nói nghĩ vậy cũng có lý. Nhận được câu trả lời, nhưng người ta vẫn mông lung. Chỉ biết tết được nuôi bằng thứ dưỡng chất mông lung đó. Chắc có lẽ chừng nào má còn thì tết không bao giờ mất.

Những đứa con không bao giờ biết má tưới tắm tết bằng gì mà bao nhiêu năm nó vẫn màu sắc ấy, hương vị ấy. Và bên phía đòi dẹp tết dù đã kéo vào đội mình những nhạc sĩ, giáo sư, chuyên gia biến cuộc tranh luận vượt xa cổng nhà, đã đưa ra những lý lẽ khó mà bắt bẻ, cũng không sao làm hao hụt thứ dưỡng chất không hình khối, không thể phân chất trong lòng những bà già. Là tình yêu, thói quen hay bản năng, chính họ cũng không rõ. Chỉ biết má của họ mùa nào cũng dành một công đất cấy nếp để dành tết quyết bánh phồng.

Tết tiếp tục hay dẹp bỏ, không bao giờ má nảy ra câu hỏi đó. Dù có nghe má cũng lơ đi như thể nó không dành cho bà. Mấy đứa con nghĩ chừng nào má còn thì tết không bao giờ mất. Giả sử, một ngày nào đó lệnh cấm tết được ban ra má vẫn giấu mấy trái xoài sứt sẹo trong thùng gạo chờ đến giao thừa thì bày lên bàn thờ gia tiên, thắp nén nhang rì rầm nói chuyện với hư vô và cong người che giấu đóm lửa nhỏ bé kia, sẵn sàng nuốt thứ khói bị người đời ruồng bỏ vào lòng mà không cảm thấy cay đắng chút nào.

Nguyễn Ngọc Tư

Xem thêm: 3 câu nói của Lão Tử đáng để suy ngẫm : bài học dành cho hậu thế

Bình luận
Mới nhất
Vui lòng để bình luận.

Đọc thêm

Cứ mỗi độ Tết đến xuân về, bên cạnh các nghi lễ, lễ hội truyền thống, người Việt còn không quên dành cho nhau những lời chúc ý nghĩa nhất. Và trong số đó, không thể không nhắc đến câu chúc nhiều tài lộc, sống lâu trong trăm tuổi... 

Vì sao Tết ai cũng chúc nhau Phúc - Lộc - Thọ?
0 Bình luận

Vụ tai nạn giao thông trong những ngày giáp Tết đã cướp đi mẹ hiền của 4 đứa trẻ thơ, cướp đi người vợ tần tảo của người đàn ông đang sống lay lắt vì bệnh tật. 

Mất mẹ ngày cận Tết, 4 đứa trẻ thơ đầu chít khăn tang ôm người bố bệnh tật khóc nghẹn
0 Bình luận

Thời điểm Tết Nguyên đán 2022 đang cận kề, mặt hàng pháo hoa được nhiều người săn đón. Dưới đây là địa chỉ bán pháo hoa nhà máy Z121 trên cả nước.

Danh sách các điểm bán pháo hoa nhà máy Z121 trên cả nước dịp Tết Nguyên đán 2022
0 Bình luận

Tin liên quan

Vào mỗi dịp cuối năm, các gia đình sẽ chọn một ngày tốt để lau dọn bàn thờ, tỉa chân nhang. Chính vì vậy, việc sử dụng loại nước nào để lau dọn bàn thờ cũng là một yếu tố rất quan trọng quyết định tới tài vận của gia chủ.

Tết lau bàn thờ dùng 3 loại nước sau, thu hút tài lộc, thay đổi vận khí
0 Bình luận

Nếu có nồi chiên không dầu, bạn có thể tự làm mứt xoài sấy dẻo tại nhà để ăn Tết, vừa thơm ngon, an toàn, lại có thể trổ tài nấu nướng cho cả gia đình đấy nhé.

Cách làm mứt xoài sấy dẻo bằng nồi chiên không dầu đơn giản Tết 2022
0 Bình luận

Hiện tại, mỗi tỉnh có quy định khác nhau đối với người dân về quê đón Tết Nhâm Dần 2022. Vậy cụ thể như thế nào?

Tổng hợp quy định cụ thể của các tỉnh đang áp dụng đối với người dân về quê đón Tết 2022
0 Bình luận

PC Right 1 GIF

Bài mới

Bài học cổ nhân: 3 kiểu người kẻ trí thường tránh xa, người dại lại muốn làm thân

Cổ nhân xưa có câu: “Kẻ trí chọn bạn như chọn cây để trú, người dại chọn bạn như nhặt củi giữa rừng  thấy gì cũng ôm vào, rồi có ngày bị đâm ngược trở lại”. Vậy nên, người khôn ngoan không chỉ học cách tiến tới, mà còn biết khi nào nên rút lui. Dưới đây là ba kiểu người mà bậc trí giả xưa nay luôn tìm cách tránh xa, trong khi kẻ dại lại dễ bị cuốn vào, chuốc lấy khổ đau.

Hải An
Hải An 3 phút trước
Vào viện dưỡng lão – Câu chuyện nhân văn đáng ngẫm

Sau khi được xuất viện tôi và vợ suy tính suốt một thời gian dài rồi quyết định sẽ dọn đến sống tại một viện dưỡng lão trong thành phố để không phải làm phiền đến các con, lại nhận được sự chăm sóc tốt nhất.

Thanh Tú
Thanh Tú 2 ngày trước
Người xưa răn dạy: “Không mắc kẹt trong sự oán giận là đã đạt được một nửa hạnh phúc”, càng ngẫm càng thấm!

Người xưa nói: “Không mắc kẹt trong sự oán giận là đã đạt được một nửa hạnh phúc” không phải một lời sáo rỗng khuyên người ta “buông bỏ cho nhẹ lòng”, mà là một minh triết sâu sắc về bản chất của hạnh phúc: Hạnh phúc không chỉ đến từ những gì ta có, mà còn đến từ những gì ta không để tâm mình bị trói buộc.

Hải An
Hải An 2 ngày trước
Chị dâu tôi – Câu chuyện nhân văn đáng ngẫm

Có lẽ ông trời cho 2 con người kém may mắn được gặp nhau và mang đến tiếng cười, sự ấm áp cho nhau, hay nói đúng hơn, chị dâu chính là “Thiên sứ” thắp sáng cho cuộc đời tăm tối của anh trai.

Hải An
Hải An 3 ngày trước
Cổ nhân dạy rằng: 'Người nuôi dưỡng cây, cây giúp người thịnh vượng', ý nghĩa của câu nói này là gì?

Cổ nhân răn dạy: “Người nuôi dưỡng cây, cây giúp người thịnh vượng” không chỉ là lời nhắc về mối quan hệ giữa con người và thiên nhiên, mà còn là chân lý về sự bền vững, sự trao đi và nhận lại trong cuộc đời.

Hải An
Hải An 5 ngày trước
Mẹ ruột mẹ kế dọn về sống chung - Câu chuyện nhân văn đáng ngẫm

Tôi từng nghĩ mẹ ruột và mẹ kế là kẻ thù không đội trời chung, nào ngờ giờ lại họ lại đòi dọn về sống chung với nhau. Người ta mẹ chồng nàng dâu còn chưa chắc ở chung được với nhau huống hồ gì là mẹ chồng, mẹ kế. Tôi càng nghĩ càng thấy đau đầu.

Hải An
Hải An 6 ngày trước
Cổ nhân nói: “Vô dụng chỉ là hữu dụng đặt sai chỗ”, càng ngẫm càng thấy thấm!

Mượn chuyện cây cối, cổ nhân truyền dạy cho hậu thế đạo lý ngàn đời về “hữu dụng” và “vô dụng”, đó là vật vô dụng nếu được đặt đúng chỗ thì cũng thành có ích.

Đăng Dương
Đăng Dương 7 ngày trước
Gửi con về quê – Câu chuyện đáng suy ngẫm

Mới gửi con về quê cho mẹ chồng trông được mấy ngày con dâu đã mặt hầm hầm bế thẳng cháu nội lên thành phố vì cho rằng bà không thương cháu khi chăm cháu theo kiểu "nhà quê".

Hải An
Hải An 29/06
Người xưa dặn “Vay gạo không vay củi, mượn áo không mượn giày”, càng ngẫm càng thấm!

Người xưa dặn “Vay gạo không vay củi, mượn áo không mượn giày”, nghe qua tưởng đơn giản, nhưng nếu hiểu trọn ý, ta sẽ thấy đây là lời dặn dò thấm đẫm sự từng trải và tinh tế của cha ông về đạo lý sống, phép cư xử và cách giữ gìn tình người trong đời sống thường ngày.

Hải An
Hải An 28/06
Tình yêu đích thực – Câu chuyện nhân văn đáng ngẫm

Mãi sau này cô mới hiểu, tình yêu không phải chỉ là những gì nói ra ngoài miệng, mà chính sự hy sinh thầm lặng mới là tình yêu đích thực trong đời!

Hải An
Hải An 27/06
Cổ nhân nói “đầu người giàu không có tóc, chân người nghèo không có lông”, nghĩa là gì?

Cổ nhân nói “đầu người giàu không có tóc, chân người nghèo không có lông” nghe qua thì có vẻ dí dỏm, nhưng đằng sau là sự chiêm nghiệm sâu sắc về đời sống của hai tầng lớp trong xã hội: người giàu và người nghèo.

Hải An
Hải An 26/06
Bát bún ân tình – Câu chuyện nhân văn đáng ngẫm

Nhìn ông cụ nằm co quắp trên chiếc giường gỗ, tay chân teo tóp. Tôi nghẹn lại, bát bún ân tình năm nào vẫn còn nóng trong ký ức, còn ông thì đang ngày một héo mòn theo những cơn đau.

Hải An
Hải An 25/06
Cổ nhân răn dạy: “Người dại ngoan cố, kẻ trí biết buông”, càng ngẫm càng thấm

Cổ nhân thường răn dạy con cháu: “Người dại ngoan cố, kẻ trí biết buông. Sống trên đời, ám ảnh là liều thuốc độc tai hại nhất.” Một câu nói ngắn, nhưng đủ để trở thành chiếc gương soi chiếu cả một đời người từ cách đối diện với thất bại, khổ đau, đến cách vượt qua những u uẩn trong tâm trí.

Hải An
Hải An 24/06
Nghỉ hưu đi du lịch là sai sao? – Câu chuyện đáng suy ngẫm

Tôi từng nghĩ về hưu sẽ là khoảng thời gian để tôi sống chậm, để bù đắp cho những tháng ngày thanh xuân đã hi sinh vì công việc. Nhưng hóa ra, về hưu lại là lúc tôi phải nghe lời con cái giảng dạy đạo lý làm cha, là lúc tôi bị ép giam trong 4 bức tường nhà để làm “ông nội tốt”, “người cha biết nghĩ”, “người già không ích kỷ”.

Hải An
Hải An 23/06
 Lời xin lỗi muộn màng từ mẹ chồng cũ – Câu chuyện đáng suy ngẫm

Hai năm sau ly hôn tôi chưa từng nghĩ mình sẽ gặp lại mẹ chồng cũ, lại càng không nghĩ tới bà sẽ chủ động đến nhà bố mẹ đẻ tôi để nói lời xin lỗi.

Hải An
Hải An 22/06
Người xưa răn dạy: Cái ngốc lớn nhất của con người là thích “ngồi lên đầu” người khác!

Người xưa răn dạy “Cái ngốc lớn nhất của con người là thích ‘ngồi lên đầu’ người khác” Đây không chỉ là một lời cảnh tỉnh, mà còn là chiếc gương phản chiếu sự ngộ nhận đầy sai lầm của nhiều người trong cách họ thể hiện bản thân giữa xã hội.

Hải An
Hải An 21/06
PC Right 1 GIF
Đề xuất