Nếu có kiếp sau – Câu chuyện nhân văn cảm động

Tình yêu luôn là như vậy, khổ đau và cay đắng. Nếu còn có kiếp sau, em vẫn thế, vẫn tiếp tục yêu anh.

Diệu Nguyễn Theo dõi
Sống Đẹp
Nguồn: Internet

Anh là chàng sinh viên nghèo, làm thêm vất vả để kiếm tiền trang trải học phí. Em là tiểu thư càng vàng lá ngọc, con nhà khá giả, chẳng phải vất vả điều gì. Lần đầu tiên về quê đến cây rau quế với ngò gai em còn chẳng phân biệt được.

Anh gặp em lần đầu tiên là vào ngày khai giảng. Em đứng giữa sân trường vui cười với đám bạn, mải mê làm đổ ly sữa lên váy trắng. Ngượng ngùng, anh đưa áo khoác cho em để che đi vết loang. Giây phút ấy em mãi không quên được.

4 năm đại học, em muốn giúp anh để anh đỡ vất vả vì phải vừa học vừa làm. Thế nhưng em đưa tiền anh lại chẳng lấy. Anh nói, anh đã không làm gì được cho em thì thôi… sao lại lấy tiền của em được.

Tốt nghiệp, đáng sẽ chúng ta chia tay, chỉ là tình yêu thời đại học thôi mà. Nhưng em lại quyết định theo anh. Gia đình phản đối kịch liệt, nhưng em vẫn kiên quyết chọn anh. Thế là bố mẹ đành phải chấp nhận để hai đứa nên duyên vợ chồng.

Sau đó cả hai về quê sống trong căn nhà lụp xụp của mẹ anh. Rồi em mang thai, nhiều khi trái gió trở trời, người đau ê ẩm. Anh thương em nên ra sức đi làm để kiếm tiền nuôi vợ.

Thế rồi trong một vụ tai nạn xe, đôi chân của anh bị liệt. Từ đó anh phải nằm một chỗ ở nhà, tất cả mọi việc đều trông cậy vào em. Ba mẹ em nghe tin thì xót em, muốn đến đón em về nhưng em từ chối. Để chữa bệnh cho anh, em đem bán hết mọi thứ trong nhà, đến chiếc nhẫn cưới cũng ra đi. Ba mẹ em thấy con gái khổ quá, lại cho tiền. Cứ thế cuộc sống nghèo khó ở một vùng quê cứ lặng lẽ trôi qua.

Em làm giáo viên, anh nằm nhà viết sách. Em đã trút bỏ hình ảnh lá ngọc cành vàng năm nào để trở thành một người vợ đảm đang, một người mẹ tần tảo. Đi chợ em đã biết trả giá từng ngàn, quần áo cũng toàn mua ở chợ, thậm chí cân đo đong đếm em còn làm tốt hơn người khác vì em có học hành đàng hoàng.

neu-co-kiep-sau-cau-chuyen-nhan-van-cam-dong

Bác sĩ bảo chồng em không đi được nữa, nhưng em không chấp nhận, hằng ngày vẫn kiên trì bóp chân cho anh, hy vọng một phép màu sẽ ra. Ngày ấy, em nghe có một bác sĩ châm cứu rất giỏi. Thế là em chở anh đến châm cứu, đường dài hơn 20 cây số, ngày nào em cũng đèo anh đi, không kể nắng mưa.

Sau một năm, phép màu thật sự đến với gia đình mình. Chân anh hồi phục cũng là lúc cuốn sách anh viết nhận được giải quốc tế. Không ai nghĩ chúng ta sẽ có ngày hôm nay. Rồi có một bên mời anh sang Pháp thuyết trình trong 3 năm. Anh do dự, em liền nói: “Anh phải đi, cơ hội không đến hai lần đâu anh”.

Anh nhìn em, vì chồng vì con em vất vả hao mòn, thân hình ngày càng gầy gò, ốm yếu. Pháp là đất nước lãng mạn, đất nước của tình yêu. Nhiều người nói anh đi sẽ không trở lại, em chỉ mỉm cười đáp: “Em và anh đã trải qua bao nhiêu sóng gió, nếu vì một việc thế thì em không sợ mất anh!”.

3 năm cứ thế trôi qua, anh về mà không thông báo trước vì muốn dành cho em sự bất ngờ. Nhưng vừa xuống xe anh đã thấy em đứng trước cửa nhà. Anh bất ngờ hỏi sao em biết anh về mà ra đón, em cười nói: “Em chờ anh ở đây mỗi ngày, chỉ cần là xe lạ chạy ngang em đều ngóng theo, hy vọng nó dừng lại”.

Anh nhìn vợ, nước mắt chảy dài. Rồi anh ôm lấy vợ, nghẹn ngào nói: “Nếu có kiếp sau, anh sẽ không bao giờ yêu em nữa. Tình yêu của em làm anh đau lắm…tình yêu của em đã khiến em chịu quá nhiều khổ đau”.

Em ôm anh, cười đáp: “Tình yêu luôn là như vậy, khổ đau và cay đắng. Nếu có kiếp sau, em vẫn thế, vẫn tiếp tục yêu anh”.

Sưu tầm

Xem thêm: Bản di chúc bất đắc dĩ – Câu chuyện đáng suy ngẫm

Bình luận
Mới nhất
Vui lòng để bình luận.

Đọc thêm

Trên chuyến tàu về quê, thấy ông lão lớn tuổi nên cô bé âm thầm nhường ghế của mình. Mọi chuyện diễn ra bình thường cho đến khi mọi người nhìn thấy cây nạn của cô…

Chuyến tàu về quê – Câu chuyện nhân văn cảm động
0 Bình luận

Nhìn cục xương để dành đã nguội ngắt trong bát, xung quanh mấy con kiến đen đang bò… cô òa khóc nức nở, ôm chầm lấy bố.

Cục xương để dành – Câu chuyện nhân văn cảm động
0 Bình luận

Nhìn cách hành xử gai góc ai cũng nghĩ ông già hàng xóm là một người ích kỷ, lập dị. Thế nhưng tận sâu đáy lòng ông ấy lại rất cô đơn, mong mỏi người khác biết đến sự tồn tại của chính mình.

Ông già hàng xóm – Câu chuyện nhân văn đáng ngẫm
0 Bình luận

Tin liên quan

Càng trưởng thành, chúng ta càng nhận ra rằng con người ai cũng có những “nỗi khổ riêng”, vậy nên đừng dễ dàng vạch trần họ, đó chính là tấm lòng thiện lương của mỗi người. 

Cổ nhân dạy: Nhìn thấu là thông minh, không nói là trí tuệ
0 Bình luận

Sau nhiều năm tháng chiêm nghiệm, cổ nhân xưa đúc kết kinh nghiệm "dụng nhân như dụng mộc", quả là rất cao thâm!

Cổ nhân dạy: Dụng nhân như dụng mộc, đừng vì vài chỗ mục mà bỏ cả cây lớn
0 Bình luận

"Bách thiện hiếu vi tiên", nghĩa là "trăm nết thiện chữ Hiếu đứng đầu". Để trở thành người chính nhân quân tử, bậc đức hiền thì việc đầu tiên là phải sống có hiếu.

Cổ nhân dạy: 'Người biết hiếu kính cha mẹ, tương lai luôn tốt đẹp' 
0 Bình luận

PC Right 1 GIF

Bài mới

Người xưa căn dặn: Muốn biết một người có phúc hay không, chỉ cần nhìn “miệng” là biết.

Người xưa nói "Muốn biết một người có phúc hay không, chỉ cần nhìn “miệng” là biết". Nghe tưởng đơn giản, nhưng càng ngẫm càng thấy thâm sâu.

Thanh Tú
Thanh Tú 2 ngày trước
Yên ổn tuổi già – Câu chuyện đáng suy ngẫm

Nhìn cảnh con dâu xa lánh mẹ chồng, con trai cũng theo vợ không bênh vực mẹ một lời tôi chán nản xót thương cho tuổi già của chính mình… cả một đời vì con kết quả lại nhận về quả đắng.

Hải An
Hải An 3 ngày trước
Người xưa nói: “Có tiền buôn Đông, không tiền buôn Thái”, có nghĩa là gì?

Người xưa nói “Có tiền buôn Đông, không tiền buôn Thái.” Thoạt nghe tưởng là chuyện mua bán vùng miền, nhưng càng ngẫm, càng thấy câu này là lời dạy khôn ngoan về tư duy thích nghi, biết mình biết người và nghệ thuật xoay chuyển nghịch cảnh bằng sự linh hoạt và nhạy bén.

Hải An
Hải An 4 ngày trước
Bản di chúc 'tình người' - Câu chuyện nhân văn cảm động

Trước khi mất, vị doanh nhân đã để lại một bản di chúc thấm đẫm tình người: "Tiền của tôi hầu hết đến từ sự tranh giành, tâm kế trên thương trường. Chính họ đã khiến tôi hiểu được nguồn vốn lớn nhất của đời người chính là phẩm hạnh..."

Đăng Dương
Đăng Dương 5 ngày trước
Lão Tử nói: “Đạo của Trời lấy chỗ dư bù chỗ thiếu, đạo của Người lấy chỗ thiếu bù chỗ dư”, càng ngẫm càng thấm!

Trong Đạo Đức Kinh, Lão Tử đã để lại một câu nói tưởng như nhẹ nhàng, nhưng chứa đựng cả một thế giới quan sâu xa và một cái nhìn thấu suốt về nhân tình thế thái: “Đạo của Trời lấy chỗ dư bù chỗ thiếu, đạo của Người lấy chỗ thiếu bù chỗ dư.” Càng đọc, càng ngẫm, càng thấy rõ nỗi buồn của người xưa khi chứng kiến sự chênh lệch giữa quy luật hài hòa của tự nhiên và cách hành xử đầy thiên lệch của con ngư

Thanh Tú
Thanh Tú 6 ngày trước
Giá trị của người phụ nữ trong gia đình – Câu chuyện nhân văn đáng ngẫm

Người phụ nữ càng có giá trị, càng không so đo với người trong cùng một mái nhà. Bởi họ hiểu rằng, gia đình chính là để yêu thương, không phải để hơn thua.

Hải An
Hải An 7 ngày trước
Lão tử nói: “Thượng thiện nhược thủy. Thủy thiện lợi vạn vật nhi bất tranh”, càng ngẫm càng thấm!

Lão Tử nói: “Thượng thiện nhược thủy. Thủy thiện lợi vạn vật nhi bất tranh”. Người có lòng thiện cao nhất thì như nước. Nước khéo làm lợi cho muôn loài mà không tranh giành với ai. Một lời dạy giản dị, nhưng ẩn chứa minh triết sâu sắc về cách sống hài hòa với vạn vật, thuận theo tự nhiên, và giữ mình khiêm nhường mà vẫn vững mạnh.

Thanh Tú
Thanh Tú 12/07
Cổ nhân nói “Ngôn nhi đương tri dã, mặc nhi đương diệc tri dã”, càng ngẫm nghĩ, càng thấm thía!

Trong kho tàng triết lý phương Đông, có những câu nói tưởng như ngắn gọn, nhẹ nhàng, nhưng ẩn chứa chiều sâu thâm trầm về nhân sinh. Một trong số đó là câu: “Ngôn nhi đương tri dã, mặc nhi đương diệc tri dã”. Tạm dịch là “Nói đúng lúc là trí, im lặng đúng lúc cũng là trí”.

Hải An
Hải An 11/07
Khóc tấm tức vì thương người nợ tiền – Câu chuyện nhân văn cảm động

Đã bao giờ được trả nợ mà bạn khóc tấm tức vì thương người nợ tiền mình chưa? Mình thì rồi, đó là câu chuyện xảy ra cách đây 2 năm... mỗi lần nhớ lại mình lại càng thấy thương.

Hải An
Hải An 10/07
Cổ nhân răn dạy “Người đi lưu danh, nhạn bay để tiếng”, càng ngẫm càng thấm!

Cổ nhân răn dạy “Người đi lưu danh, nhạn bay để tiếng” không chỉ là một lời nhắc nhở nhẹ nhàng, mà còn là một lời cảnh tỉnh sâu sắc về dấu ấn mà mỗi con người để lại trong cuộc đời.

Hải An
Hải An 09/07
Bài học cổ nhân: 3 kiểu người kẻ trí thường tránh xa, người dại lại muốn làm thân

Cổ nhân xưa có câu: “Kẻ trí chọn bạn như chọn cây để trú, người dại chọn bạn như nhặt củi giữa rừng  thấy gì cũng ôm vào, rồi có ngày bị đâm ngược trở lại”. Vậy nên, người khôn ngoan không chỉ học cách tiến tới, mà còn biết khi nào nên rút lui. Dưới đây là ba kiểu người mà bậc trí giả xưa nay luôn tìm cách tránh xa, trong khi kẻ dại lại dễ bị cuốn vào, chuốc lấy khổ đau.

Hải An
Hải An 06/07
Vào viện dưỡng lão – Câu chuyện nhân văn đáng ngẫm

Sau khi được xuất viện tôi và vợ suy tính suốt một thời gian dài rồi quyết định sẽ dọn đến sống tại một viện dưỡng lão trong thành phố để không phải làm phiền đến các con, lại nhận được sự chăm sóc tốt nhất.

Thanh Tú
Thanh Tú 05/07
Người xưa răn dạy: “Không mắc kẹt trong sự oán giận là đã đạt được một nửa hạnh phúc”, càng ngẫm càng thấm!

Người xưa nói: “Không mắc kẹt trong sự oán giận là đã đạt được một nửa hạnh phúc” không phải một lời sáo rỗng khuyên người ta “buông bỏ cho nhẹ lòng”, mà là một minh triết sâu sắc về bản chất của hạnh phúc: Hạnh phúc không chỉ đến từ những gì ta có, mà còn đến từ những gì ta không để tâm mình bị trói buộc.

Hải An
Hải An 04/07
Chị dâu tôi – Câu chuyện nhân văn đáng ngẫm

Có lẽ ông trời cho 2 con người kém may mắn được gặp nhau và mang đến tiếng cười, sự ấm áp cho nhau, hay nói đúng hơn, chị dâu chính là “Thiên sứ” thắp sáng cho cuộc đời tăm tối của anh trai.

Hải An
Hải An 03/07
Cổ nhân dạy rằng: 'Người nuôi dưỡng cây, cây giúp người thịnh vượng', ý nghĩa của câu nói này là gì?

Cổ nhân răn dạy: “Người nuôi dưỡng cây, cây giúp người thịnh vượng” không chỉ là lời nhắc về mối quan hệ giữa con người và thiên nhiên, mà còn là chân lý về sự bền vững, sự trao đi và nhận lại trong cuộc đời.

Hải An
Hải An 02/07
Mẹ ruột mẹ kế dọn về sống chung - Câu chuyện nhân văn đáng ngẫm

Tôi từng nghĩ mẹ ruột và mẹ kế là kẻ thù không đội trời chung, nào ngờ giờ lại họ lại đòi dọn về sống chung với nhau. Người ta mẹ chồng nàng dâu còn chưa chắc ở chung được với nhau huống hồ gì là mẹ chồng, mẹ kế. Tôi càng nghĩ càng thấy đau đầu.

Hải An
Hải An 01/07
PC Right 1 GIF
Đề xuất