Ở đời khôn quá đôi khi là tai họa, hồ đồ đúng lúc mới là thông minh
Con người tự chuốc phiền não vì luôn mơ mộng những điều xa vời. Sống ở đời, đôi lúc nên hồ đồ một chút mới là khôn ngoan, có như vậy mới an yên đến cuối đời.

Thuận theo tự nhiên mà sống
Con người sống ở đời, dù thế nào cũng không thể tránh được quy luật sinh - lão - bệnh - tử. Sống là vui, chết cũng là định mệnh, rồi ai cũng đến lúc phải nhắm mắt xuôi tay, trở về với cát bụi. Nếu như trong cuộc đời, thọ mệnh có thể kéo dài đó là niềm vui, nhưng nếu phải từ giã cõi đời này thì cũng là coi như số mệnh sắp đặt.
Trên thế gian này, chẳng ai có thể quản được sống chết của mình cả. Chúng ta nào biết được ngày mai sẽ ra sao, cũng không đoán trước được chuyện gì sẽ xảy đến với mình. Hãy thuận theo tự nhiên mà sống, nếu ngày mai mở cửa là bình minh tươi sáng thì con người sẽ vui vẻ, bởi sống thêm một ngày đó cũng chính là loại phúc khí rồi.
Không màng danh lợi
Nhiều người vì mưu cầu tiền bạc và danh lợi mà bất chấp tất cả, ngày đêm phiền não, việc gì cũng dám làm. Người càng tỏ ra thông minh và tài giỏi, khoe mẽ thành tựu của bản thân thì đều không có kết cục tốt đẹp.

Vì thế, làm người phải biết xem thường danh lợi. Hãy nỗ lực hết mình, vui vẻ với những điều mình có được, còn những thứ không thuộc về mình thì đừng tranh giành làm gì chỉ khiến thiệt thân.
Điềm tĩnh, không hối tiếc
Chuyện gì cũng có thể xảy ra trong cuộc sống này. Ai rồi cũng phải đối phó với những khó khăn thử thách. Con người hơn nhau chính là ở thái độ điềm tĩnh trước mọi chuyện.
Để làm được điều đó không phải cứ muốn là có được mà cần rèn luyện tu dưỡng. Cuộc sống này là một vòng tròn vô tận. Chúng ta có thể đến nhiều nơi để tìm tòi học hỏi, đừng giới hạn bản thân ở một góc trời nào đó.
Sống điềm tĩnh, sống trọn vẹn từng giây phút ở hiện tại, không đau đáu chuyện quá khứ, cũng chẳng màng đến chuyện tương lai, đó mới thực sự là người khôn ngoan.

Hồ đồ có khi là thông minh
Ở đời, có người tưởng khôn mà lại hóa dại, người tưởng lại thế mà lại hóa khôn. Trong cuộc sống làm gì có cái được gọi là thuận lợi như ý, tâm tưởng sự thành. nếu như đã vậy thì tốt nhất cứ để mọi thứ tự nhiên.
Sở dĩ con người thời nay sống mệt mỏi là bởi lúc nào mơ mộng những điều xa vời. Làm người thì đôi lúc nên hồ đồ một chút mới là khôn ngoan, có như vậy mới hưởng hết an yên của cuộc đời.
3 kiểu người tưởng dại dột nhưng thực ra lại rất thông minh: Bạn có nằm trong số đó?
Đọc thêm
Người trí tuệ có tấm lòng trong sáng vô tư, không quan tâm đến được mất hơn thua thì có thể đạt được cảnh giới "không vì vật mà vui, không vì mình mà buồn".
Sự quan tâm, sẻ chia và cảm thông với người khác là điều cần thiết ở đời. Nhờ sự đồng cảm, chúng ta mới có thể nhận ra sự tôn trọng và thấu hiểu thực sự.
Điều quyết định vận mệnh một người, không phải là năng lực mạnh yếu, mà là tầm nhìn lớn hay nhỏ. Mọi thứ bạn đã trải qua đều ảnh hưởng đến tầm nhìn của bạn.
Bài mới

Trong dân gian vẫn truyền tụng câu: “Tháng Bảy mưa ngâu, ai sầu nấy chịu – Mùng Một tháng Bảy, quỷ mở cổng trần”. Từ xưa, tháng 7 âm lịch luôn gắn liền với nỗi ám ảnh mơ hồ, được gọi là “Tháng Cô Hồn”. Câu nói ấy không chỉ phản ánh nỗi sợ hãi khó gọi thành tên mà còn thể hiện hệ thống niềm tin tâm linh đã ăn sâu trong văn hóa người Việt từ đời này sang đời khác.

Trong Đạo Đức Kinh, Lão Tử đã để lại một câu nói tưởng như nhẹ nhàng, nhưng chứa đựng cả một thế giới quan sâu xa và một cái nhìn thấu suốt về nhân tình thế thái: “Đạo của Trời lấy chỗ dư bù chỗ thiếu, đạo của Người lấy chỗ thiếu bù chỗ dư.” Càng đọc, càng ngẫm, càng thấy rõ nỗi buồn của người xưa khi chứng kiến sự chênh lệch giữa quy luật hài hòa của tự nhiên và cách hành xử đầy thiên lệch của con ngư

Lão Tử nói: “Thượng thiện nhược thủy. Thủy thiện lợi vạn vật nhi bất tranh”. Người có lòng thiện cao nhất thì như nước. Nước khéo làm lợi cho muôn loài mà không tranh giành với ai. Một lời dạy giản dị, nhưng ẩn chứa minh triết sâu sắc về cách sống hài hòa với vạn vật, thuận theo tự nhiên, và giữ mình khiêm nhường mà vẫn vững mạnh.