Chuyện cậu bé mồ côi từ chối nhận giày 0 đồng và câu hỏi khiến người lớn vỡ lẽ: Tự tay tạo ra giá trị là đáng trân quý nhất

Thay vì dùng sự nghèo khổ, đáng thương của mình để xin xỏ một đôi giày mới. Cậu bé mồ côi bỏ sức lao động kiếm tiền và mua giày.

Đỗ Thu Nga Theo dõi
Sống Đẹp
Nguồn: Internet

Tai nạn lao động đã cướp đi người bố đáng kính của Trần Đông khi cậu mới 5 tuổi. Đến khi cậu 10 tuổi thì mẹ mất sau một cơn bạo bệnh do không có tiền chữa. Từ đó, Trần Đông trở thành trẻ mồ côi.

Trần Đông sống dựa vào sự giúp đỡ của họ hàng thân thích ở xa và hàng xóm láng giềng xung quanh. Dù nghèo khổ nhưng cậu bé rất kiên cường và chăm học. Do có thiên phú thể thao, nhất là môn điền kinh nên cậu thỉnh thoảng được học bổng của trường để hỗ trợ một phần chi phí sinh hoạt, học tập do hoàn cảnh khó khăn.

Vào năm học lớp 9, trong khi tập chạy cho một cuộc thi quan trọng, đôi giày cũ rích của cậu chính thức "đình công". Bên trong bong gót, bên ngoài rách toác hở cả mũi không thể chữa nổi. Trong khi đó chỉ 1 tuần nữa là cuộc thi bắt đầu. Kết quả cuộc thi ảnh hưởng đến học bổng mà cậu nhận được trong năm sau. Do đó, Trần Đồng bắt buộc phải tham gia và nỗ lực hết mình để giành giải thưởng. 

Tuy nhiên, nếu không có 1 đôi giày tốt thì thành tích sẽ bị ảnh hưởng nghiêm trọng. Trên đường trở về nhà, cậu dừng chân ở một tiệm bán giày thể thao. Sau khi suy nghĩ, Trần Đông lấy hết can đảm bước vào. Đứng trước mặt ông chủ và nói: "Cháu muốn mua một đôi giày mới, cho hỏi giá đôi rẻ nhất là bao nhiêu ạ?".

chuyen-cau-be-mo-coi-mua-giay-thi-chay-va-dao-ly-lam-nguoi
Chỉ có tự tay tạo ra mới là giá trị đáng trân trọng nhất

Ông chủ tiệm giày là 1 trong hàng nghìn người ở thị trấn này hiểu rất rõ hoàn cảnh của Trần Đông. Thấy cậu bé tuy nghèo khó nhưng ngoan ngoãn, ông chủ có ý định tặng cậu 1 đôi. Ông nói: "Cậu bé đáng thương, hỏng giày rồi à? Lại đây nào, để ta cho cháu một đôi nhé".

Trần Đông lắc đầu: "Không ạ, cháu muốn mua". Ông chủ nói tiếp: "Sao mà mọi người nỡ lấy tiền của cháu chứ? Cứ để dành đóng tiền ăn học đi. Đôi giày này cũng không đáng bao nhiêu đâu".

Trần Đông từ chối: "Nếu cháu nhận đôi giày miễn phí thì rốt cuộc đó là giày của bác hay của cháu?". Trong khi chủ tiệm chưa biết đáp lời thế nào thì Trần Đông nói tiếp: "Cảm ơn ý tốt của bác rất nhiều nhưng vậy không nên đâu ạ. Đúng là bây giờ cháu chưa có tiền thật, nhưng cháu có thể xin đi phát báo, cháu cũng có tiền học bổng nữa. Cháu nhất định sẽ trả tiền. Bác cứ bán đúng giá cho cháu nhưng để cháu nợ một thời gian thôi nhé".

Chủ tiệm và tất cả khách hàng đang xem giày đều vô cùng cảm phục sự thấu hiểu đạo lý trong lời nói của cậu bé học lớp 9. Không ai ngờ được, một thiếu niên nghèo khổ lại hiểu rõ được cái lý "của biếu là của lo, của cho là của nợ". 

Thay vì dùng sự nghèo khổ, đáng thương của mình để xin xỏ, cậu bé tự gánh trách nhiệm của bản thân. Cậu tự mua giày và sẽ trả số tiền mua giày ông chủ đáng nhận được thay vì xin xỏ.

Nhìn Trần Đông một hồi, ông chủ đáp: "Cháu nói cũng có lý, vậy thế này nhé, đằng nào cháu cũng sẽ đi làm thêm, vậy mỗi chiều sau khi tan học hãy tới đây phụ giúp công việc buôn bán ở cửa hàng đến tối cùng ta. Bữa tối ta cũng bao luôn cho cháu. Chỉ cần làm trong 1 tuần thôi, thế nào?".

Nghe thấy ông chủ nói vậy, Trần Đông mừng lắm, cậu gật đầu đồng ý luôn. Thế là cứ chiều đến, cậu trở về cửa hàng giúp ông chủ lau dọn kệ hàng, sắp xếp đồ đạc, kiên nhẫn tiếp chuyện với khách hàng. Ăn tối xong cậu lại ra giúp ông chủ dọn dẹp rồi khóa cửa đi về nhà học bài.

1 tuần làm việc tích cực trôi qua, Trần Đông nhận được đôi giày mới từ ông chủ, cậu vô cùng mừng rỡ. Cậu cười toe toét cảm ơn ông chủ: "Nếu ngay từ đầu ngài đã cho cháu đôi giày này thì làm sao cháu có thể hiểu được cảm giác trân trọng và vui vẻ như hiện tại chứ. Cháu nhất định sẽ dùng nó để đạt được càng nhiều giải thưởng hơn nữa! Cảm ơn bác rất nhiều!"

Cuộc thi điền kinh năm đó, Trần Đông xuất sắc giành giải nhất. Năng khiếu của cậu ngày càng được rèn luyện và phát triển. 4 năm sau, cậu được tuyển thẳng vào Đại học Thể dục thể thao rồi trở thành vận động viên chuyên nghiệp, tham gia nhiều giải đấu lớn trong khu vực.

Khi đã thành công, Trần Đông trở về quê hương, trên tay cầm đôi giày cũ năm xưa gõ cửa tiệm bán giày ngày ấy. Ở đây, Trần Đông được cách tự lập, tin tưởng vào năng lực của bản thân và biết khai thác giá trị của chính mình. Đó chính là nền tảng động lực để anh không ngừng phấn đấu mỗi ngày cho tương lai.

Chuyện chàng trai hoàn tục trở thành chuyên viên tư vấn tâm lý để "trả nợ đời"

Bình luận
Mới nhất
Vui lòng để bình luận.

Đọc thêm

Ngay sau khi nhận được tiền từ người lạ, cô bé 15 tuổi ở Quảng Trị có hành động khiến mọi người cảm phải thốt lên: "Tử tế quá".

Chuyện bắn nhầm tiền điện thoại và hành động tử tế của cô bé 15 tuổi ở Quảng Trị
0 Bình luận

"Lời cảm ơn" trong một luận án tiến sĩ những ngày gần đây được cộng đồng mạng Trung Quốc truyền tay với tốc độ "chóng mặt" bởi nó quá ý nghĩ và "chạm" đến trái tim người đọc.

“Lời cảm ơn” gây xúc động mạnh của tiến sĩ nghèo nỗ lực vượt qua nghịch cảnh để thay đổi số phận
0 Bình luận

Vốn là cựu tù nhân, anh Alfred Melbourne đã quyết tâm làm lại cuộc đời, trở thành chủ trang trại thực phẩm hữu cơ và cưu mang những đứa trẻ bất hảo để chúng có tương lai xán lạn hơn.

Cựu tù nhân làm lại cuộc đời: Thành lập trang trại thực phẩm, cưu mang trẻ bất hảo
0 Bình luận

PC Right 1 GIF

Bài mới

Người xưa dặn “Gia phong tốt vượng ba đời” nghĩa là gì?

Trong cõi nhân sinh, có những giá trị không hào nhoáng nhưng bền bỉ như mạch nước ngầm, nuôi lớn cả một dòng tộc qua năm tháng. Một trong những giá trị ấy, cổ nhân gọi là “gia phong” tức là nề nếp, quy tắc sống, cách con người trong một mái nhà đối đãi với nhau và với thế gian. Vì thế mới có câu “gia phong tốt vượng ba đời”.

Hải An
Hải An 23 giờ trước
Quả mận dập của mẹ - Câu chuyện nhân văn cảm động

Hơn 10 năm rồi tôi không còn được ăn thứ quà vặt nào ngon như quả mận dập của mẹ. Ngay cả khi ăn quả mận to đẹp, đắt tiền, hương vị cũng chẳng được trọn vẹn như xưa.

Hải An
Hải An 2 ngày trước
Tuyệt kỹ dưỡng sinh của cổ nhân: Ghi nhớ 10 ĂN và 1 UỐNG, sống thọ thêm 10 năm!

Việc sống khỏe và tăng thêm cả thập kỷ tuổi thọ không phải điều xa vời, nếu bạn biết áp dụng bí quyết ăn uống dưỡng sinh của vị họa sĩ gạo cội Trung Hoa.

Hải An
Hải An 3 ngày trước
Căn nhà cũ – Câu chuyện nhân văn cảm động

Ngày con trai đưa thợ về đập bỏ căn nhà cũ, mẹ già ngồi thẫn thờ, rơi lệ nơi góc sân. Mẹ rơi nước mắt không chỉ vì tiếc căn nhà cũ mà còn vì xúc động, cảm thấy an lòng khi con trai đã trưởng thành, đủ sức chở che, gánh vác gia đình.

Hải An
Hải An 4 ngày trước
Tranh chấp với mẹ kế - Câu chuyện nhân văn đáng ngẫm

Mẹ kế ép ba tôi phải viết di chúc theo ý bà ta, để bà ta ở lại căn nhà đến cuối đời. Nhưng những gì bà ta muốn là điều mà anh em tôi không thể chấp nhận được.

Hải An
Hải An 5 ngày trước
Bài học vô giá từ người mẹ bán cá – Câu chuyện nhân văn đáng ngẫm

Mẹ tôi là một người phụ nữ mù chữ, bán cá ở chợ, tính bà cộc cằn, thô lỗ, đôi khi còn nói tục. Dù không dạy tôi chữ nghĩa, nhưng bà lại truyền dạy cho tôi những bài học vô giá.

Hải An
Hải An 6 ngày trước
Người xưa dặn: “Giường tựa hai tường không ốm đau cũng hoạn nạn”, vì sao?

Theo lời người xưa dặn, việc bố trí phòng ngủ, đặc biệt là giường ngủ nên được cân nhắc kỹ càng, nhất là vị trí đầu giường để tránh ảnh hưởng tới sức khỏe và vận khí gia đình.

Đăng Dương
Đăng Dương 7 ngày trước
Ly hôn vì mẹ chồng – Câu chuyện đáng suy ngẫm

Đáng lẽ vợ chồng tôi cũng chẳng đi đến việc ly hôn, nhưng vì mẹ chồng mà mối quan hệ của hai bên gia đình trở nên căng thẳng gấp bội.

Hải An
Hải An 26/05
Người xưa dạy “Mộ không đầu con cháu nghèo, cáo canh mộ ba đời sang”, vì sao?

Trong phong thủy mộ phần có ảnh hưởng rất lớn đến sự phát triển của hậu thế nên người xưa mới căn dặn con cháu đời sau chú ý đến mồ mả ông bà, tổ tiên.

Mua nhà tặng bố mẹ vợ - Câu chuyện nhân văn đáng ngẫm

Tôi quyết định mua tặng bố mẹ vợ một căn chung cư ngay cạnh nhà mình. Khi biết chuyện, tôi bị cả nhà mắng là “đội vợ lên đầu”. Nhưng họ quên mất rằng, không có bố mẹ vợ thì tôi làm gì có ngày hôm nay.

Vì người già không còn mẹ - Câu chuyện nhân văn đáng ngẫm

Người ta hay nói, “già như trẻ con”. Nhưng khác biệt ở chỗ, trẻ con được sinh ra trong một vòng tay, còn người già dần rời đi khỏi cuộc đời này trong một khoảng lặng.

Bài học làm người - Câu chuyện nhân văn đáng ngẫm

Chúng ta cứ ngỡ mình to lớn có giá trị, nhưng đôi khi chúng ta phải cúi xuống để học những người bình thường mà ta đánh giá thấp này những bài học làm người.

Hải An
Hải An 22/05
Thăm nhà bạn – Câu chuyện nhân văn đáng ngẫm

Thăm nhà bạn ở tuổi ở cái tuổi lục thập hoa giáp thế này mới thấy thấm thía cái bình yên, hạnh phúc thực sự ở đời. Tưởng là dễ những khó vô cùng...

Hải An
Hải An 21/05
3 món đồ nên cân nhắc kỹ trước khi đặt trong nhà để tránh ảnh hưởng tới vận khí

Phong thủy không cấm nhưng trước khi đặt 3 món đồ này trong nhà bạn nên nghĩ kỹ để tránh ảnh hưởng không tốt đến sức khỏe, tinh thần, thậm chí phá vỡ sự hài hòa của không gian sống.

Hải An
Hải An 20/05
Cuộc đoàn tụ đẫm nước mắt của người mẹ sau 32 năm bán hết tài sản để tìm con mất tích

Chứng kiến cuộc đoàn tụ của mẹ con bà Lý Tĩnh Chi ai cũng xúc động rơi nước mắt. Sau 32 năm ròng rã tìm con mất tích, cuối cùng người mẹ ấy cũng nhận lại được quả ngọt.

Hải An
Hải An 19/05
Con gà mái – Câu chuyện nhân văn đáng ngẫm

Câu chuyện về con gà mái đã dạy chúng ta một điều rằng, những giọt nước mắt rơi trong đám tang không phải là nước mắt đau thương, mà là nước mắt của sự hối tiếc và ăn năn

Hải An
Hải An 18/05
PC Right 1 GIF
Đề xuất