Vì sao người xưa nói "gia đình tử tế thường sợ ba rò rỉ"?
Gia đình hạnh phúc, người lớn tuổi thích dùng "nhà đông con đầy cháu" để thể hiện. Còn gia đình bất hạnh thường gặp "3 rò rỉ”. “3 rò rỉ” này có nghĩa là gì? Vấn đề ở đây là gì?

Rò rỉ đầu tiên: "Rò rỉ nồi", tượng trưng cho vấn đề thực phẩm và quần áo
Theo nghĩa đen, chúng ta có thể biết rằng nồi nấu ở nhà đang bị rò rỉ, nếu nồi ở nhà bị rò rỉ sẽ khó nấu ăn . Thời xa xưa, người ta dùng củi để đun nấu. Ngay cả một gia đình giàu có cũng chỉ có một chiếc nồi sắt lớn để nấu nướng.

Ngoài ra, sự cố rò rỉ của nồi không có gì đáng sợ bằng việc cả gia đình sẽ không ăn được. Tuy nhiên, “nồi nào úp vung nấy” cũng là điều ông cha dặn dò các thế hệ mai sau: phải siêng năng cần kiệm, tích cực tạo ra của cải, tránh trường hợp không thể mua nồi khác khi bị rò rỉ.
Sự cố rò rỉ thứ hai: "Rò rỉ nhà", biểu tượng của mái ấm gia đình
Nhà là nơi có cảm giác an toàn, không cần biết chuyện gì xảy ra, chỉ cần có nhà là mọi thứ sẽ trở lại như cũ.
Trong con mắt của người xưa, ngôi nhà là của cải quan trọng của họ. Một ngôi nhà đôi khi có thể được truyền cho nhiều thế hệ. Vì điều kiện sống hạn hẹp thời xưa, nên việc xây nhà không chỉ lãng phí thời gian mà còn đòi hỏi của cải và sức lực.

Việc nhà bị nứt vỡ, bị dột mang ý nghĩa không tốt lành bởi ông cha ta quan niệm rằng nhà là nơi trú ẩn an toàn của con người, tượng trưng cho sự hòa thuận, hạnh phúc, mãn nguyện, ấm no. Nếu mái nhà bị hỏng, nó sẽ có nghĩa là trong gia đình sẽ có xáo trộn, bất ổn.
Tổ tiên cũng dùng “rò rỉ nhà” để răn các thế hệ mai sau: thường xuyên làm những việc để giữ gìn gia đình, chăm lo cho gia đình, chung sức chung lòng để gia đình vui vẻ, hạnh phúc, đầm ấm, hòa thuận.
Sự rò rỉ thứ ba: "Rò rỉ người", tượng trưng cho cái chết của một thành viên trong gia đình
Cái thứ ba là sự rò rỉ của con người. Khó khăn nhất trong ba sự cố rò rỉ này là rò rỉ do con người gây ra. Tại sao nó khủng khiếp? “Rò rỉ nồi” và “rò rỉ nhà" có thể được khắc phục, nhưng “rò rỉ người” thì bất lực.
"Rò rỉ người" là gì? Rất dễ hiểu, nó đề cập đến sự giảm thiểu liên tục của những điều xấu trong gia đình, chẳng hạn như cái chết của người già hoặc cái chết của trẻ em, và dân số của gia đình tiếp tục giảm.

“Ba rò rỉ” mà tiền nhân nói rất có lý và có cơ sở. Nó cho chúng ta biết rằng chúng ta phải biết cách quản lý cuộc sống gia đình. Thứ nhất, chúng ta phải có những bữa ăn ngon, thứ hai là chúng ta phải biết che mưa, che gió. Điều quan trọng nhất là quan tâm đến gia đình của mình nhiều hơn, đặc biệt là sức khỏe.
Xem thêm: Vì sao người xưa nói "phụ nữ tốt không nuôi chó, đàn ông tốt không nuôi mèo"?
Đọc thêm
“Phúc có lông chân, họa hai chân ngược xuôi” - đọc lướt câu này sẽ khiến nhiều người nhầm lẫn, ý nghĩa của “lông chân” và “không lông chân” là gì? Tại sao lông vẫn liên quan đến phước lành?
Đối với người Việt, hương hỏa trên bàn thờ gia điều là việc vô cùng quan trọng, ảnh hưởng rất nhiều đến gia đạo. Trong đó, có đại kỵ thắp hương không cháy hết dự báo những điều không hay.
Người xưa nói "không sợ ma khóc, chỉ sợ chó hú". Tiếng chó hú mang điềm báo gì mà người xưa nhắc nhở con cháu cần cẩn thận?
Bài mới

Cổ nhân xưa có câu: “Kẻ trí chọn bạn như chọn cây để trú, người dại chọn bạn như nhặt củi giữa rừng thấy gì cũng ôm vào, rồi có ngày bị đâm ngược trở lại”. Vậy nên, người khôn ngoan không chỉ học cách tiến tới, mà còn biết khi nào nên rút lui. Dưới đây là ba kiểu người mà bậc trí giả xưa nay luôn tìm cách tránh xa, trong khi kẻ dại lại dễ bị cuốn vào, chuốc lấy khổ đau.

Người xưa nói: “Không mắc kẹt trong sự oán giận là đã đạt được một nửa hạnh phúc” không phải một lời sáo rỗng khuyên người ta “buông bỏ cho nhẹ lòng”, mà là một minh triết sâu sắc về bản chất của hạnh phúc: Hạnh phúc không chỉ đến từ những gì ta có, mà còn đến từ những gì ta không để tâm mình bị trói buộc.

Cổ nhân răn dạy: “Người nuôi dưỡng cây, cây giúp người thịnh vượng” không chỉ là lời nhắc về mối quan hệ giữa con người và thiên nhiên, mà còn là chân lý về sự bền vững, sự trao đi và nhận lại trong cuộc đời.

Tôi từng nghĩ về hưu sẽ là khoảng thời gian để tôi sống chậm, để bù đắp cho những tháng ngày thanh xuân đã hi sinh vì công việc. Nhưng hóa ra, về hưu lại là lúc tôi phải nghe lời con cái giảng dạy đạo lý làm cha, là lúc tôi bị ép giam trong 4 bức tường nhà để làm “ông nội tốt”, “người cha biết nghĩ”, “người già không ích kỷ”.