Người xưa nói: "Người phước ở đất phước, đất phước có người phước ở"
"Người phước ở đất phước, đất phước có người phước ở" - đây là câu nói thể hiện mối quan hệ hài hòa giữa con người và mảnh đất đang an cư lập nghiệp.

Đất phước là như thế nào?
Người xưa có câu: “Người phước ở đất phước, đất phước có người phước ở”, thể hiện mối quan hệ hài hòa giữa con người và nơi sinh sống. Theo đó, đất phước được hiểu là vùng đất có phong thủy tốt, phù hợp để những người có phước lành sinh sống và phát triển.
Đất phước là nơi có phong thủy thịnh vượng, phù hợp cho những người may mắn hoặc có phước phần đến sinh sống. Khi đó, những người này sẽ dễ dàng phát huy được tiềm năng và phước lành của mình, giống như “hổ mọc thêm cánh”, việc gì làm cũng suôn sẻ, cuộc sống hanh thông. Tuy nhiên, không phải ai cũng có thể ở đất phước, bởi sự thịnh vượng đó chỉ thực sự được kích hoạt khi có sự hiện diện của người có phước lành.

Trước đây, do hạn chế về kiến thức khoa học, người ta thường tin rằng chỉ cần chọn được mảnh đất có phong thủy tốt và xây dựng nhà cửa hoặc chôn cất tổ tiên tại đó, con cháu sẽ được hưởng phúc đức, tài lộc lâu dài. Tuy nhiên, cốt lõi của câu nói trên lại là khuyên con cháu phải sống có đức hạnh, biết làm việc thiện và hành xử tốt, bởi chỉ khi có tâm trong sáng và sống đúng mực, dù ở đâu cũng sẽ có phúc lộc và cuộc sống viên mãn.
Dấu hiệu đất phước
Một số dấu hiệu nhận biết mảnh đất giàu phước:
Hàng xóm hòa thuận: Cộng đồng xung quanh có lối sống chan hòa, gắn bó và giúp đỡ lẫn nhau, giúp tạo nên bầu không khí tích cực, giúp đất thêm thịnh vượng.
Giao thông thuận tiện: Nơi có hạ tầng giao thông thuận lợi giúp việc đi lại, giao thương dễ dàng, gia đình dễ phát triển kinh tế.
Truyền thống gia đình tốt: Những gia đình có truyền thống cần cù, tiết kiệm, yêu thương và đùm bọc nhau thường sống ở vùng đất giàu phước. Sự đoàn kết gia đình mang lại thịnh vượng và tài lộc.
Trước nhà thoáng đãng: Tầm nhìn thoáng rộng biểu tượng cho con đường sự nghiệp, công danh rộng mở, tương lai sáng lạng.

Đủ ánh sáng tự nhiên: Ánh sáng tự nhiên chan hòa, không khí trong lành giúp tạo điều kiện thuận lợi cho sức khỏe và thu hút năng lượng tích cực.
Động vật thường ghé thăm: Những loài động vật như chim, ong tìm đến làm tổ là dấu hiệu đất phước, bởi chúng cảm nhận được nguồn năng lượng tốt từ nơi đó, mang lại may mắn cho gia chủ.
Lưu ý: Cuộc sống không chỉ dựa vào mảnh đất phong thủy mà còn phụ thuộc vào chính con người sinh sống ở đó. Người xưa muốn dạy rằng, muốn có cuộc sống thịnh vượng, trước hết bản thân phải sống có phước, có tâm thiện lành thì dù ở đâu cũng sẽ cảm nhận được sự an lành và hạnh phúc.
Xem thêm: Người xưa dặn: 49 tuổi dừng chân ở 4 nơi này, không bại vong cũng nợ nần
Đọc thêm
Nuông chiều con cái quá mức có thể sinh ra những đứa trẻ vô ơn. Thậm chí còn làm hao tổn phúc đức của cả cha mẹ và con cái.
Vì sao người xưa lại cho rằng "Người nghèo không có bạn tốt, người giàu không có hàng xóm tốt"?
Theo người xưa, "người không lông" đều mang tướng giàu sang, có địa vị cao trong xã hội, có thể làm nên nhiều chuyện lớn lao.
Bài mới

Cổ nhân xưa có câu: “Kẻ trí chọn bạn như chọn cây để trú, người dại chọn bạn như nhặt củi giữa rừng thấy gì cũng ôm vào, rồi có ngày bị đâm ngược trở lại”. Vậy nên, người khôn ngoan không chỉ học cách tiến tới, mà còn biết khi nào nên rút lui. Dưới đây là ba kiểu người mà bậc trí giả xưa nay luôn tìm cách tránh xa, trong khi kẻ dại lại dễ bị cuốn vào, chuốc lấy khổ đau.

Người xưa nói: “Không mắc kẹt trong sự oán giận là đã đạt được một nửa hạnh phúc” không phải một lời sáo rỗng khuyên người ta “buông bỏ cho nhẹ lòng”, mà là một minh triết sâu sắc về bản chất của hạnh phúc: Hạnh phúc không chỉ đến từ những gì ta có, mà còn đến từ những gì ta không để tâm mình bị trói buộc.

Cổ nhân răn dạy: “Người nuôi dưỡng cây, cây giúp người thịnh vượng” không chỉ là lời nhắc về mối quan hệ giữa con người và thiên nhiên, mà còn là chân lý về sự bền vững, sự trao đi và nhận lại trong cuộc đời.

Tôi từng nghĩ về hưu sẽ là khoảng thời gian để tôi sống chậm, để bù đắp cho những tháng ngày thanh xuân đã hi sinh vì công việc. Nhưng hóa ra, về hưu lại là lúc tôi phải nghe lời con cái giảng dạy đạo lý làm cha, là lúc tôi bị ép giam trong 4 bức tường nhà để làm “ông nội tốt”, “người cha biết nghĩ”, “người già không ích kỷ”.