Người thân không cùng huyết thống – Câu chuyện nhân văn cảm động

Chú ruột từng chiếm hết nhà cửa, đất đai, tiền bồi thường bố để lại cho tôi, giờ về già lại muốn được tôi phụng dưỡng… người thân như vậy tôi nhìn liền không muốn nhận.

Diệu Nguyễn Theo dõi
Sống Đẹp
Nguồn: Internet

Tôi năm nay đã 40 tuổi, trước năm 15 tuổi tôi cũng từng có một gia đình hạnh phúc, được cha mẹ yêu thương, cưng chiều. Năm tôi 14 tuổi, mẹ được chẩn đoán mắc bệnh ung thư, áp lực ập đến bất ngờ khiến cha tôi suy sụp. Ông lao đầu vào làm việc quần quật từ sáng đến đêm để kiếm tiền chữa bệnh cho mẹ. Nào ngờ, hai tháng trước sinh nhật 15 tuổi của tôi, cha qua đời vì tai nạn trong lúc làm việc. Ông chủ đã bồi thường một khoản tiền lớn.

Biết bệnh tình của mình không qua khỏi, mẹ để khoản tiền ấy cho tôi, không tiếp tục trị bệnh nữa. Chỉ vài tháng sau đó, mẹ cũng qua đời. Cha mẹ không còn, cuộc sống của tôi như từ thiên đường rơi thẳng xuống địa ngục.

Lúc đầu các chú, các bác đều tranh nhau nuôi tôi. Khi ấy tôi còn nhỏ dại, cứ ngỡ họ thật lòng thương, muốn cho tôi một amis ấm. Nào ngờ tất cả sự tử tế ấy đều vì căn nhà và khoản tiền bồi thường mà cha tôi để lại. Chẳng bao lâu sau tôi bị lừa hết sạch tiền, nhà cũng mất. Kể từ đó họ không còn đối xử tốt với tôi nữa, ngày nào cũng đánh đập, chửi mắng.

Cô giáo chủ nhiệm cấp 2 của tôi, cô Hoàng, biết được hoàn cảnh khó khăn của tôi nên tìm cách giúp đỡ, muốn đòi lại nhà và tiền bồi thường cho tôi. Nhưng làm sao họ lại chịu nhả ra những thứ đã nuốt vào bụng? Cuối cùng tôi trở thành đứa trẻ không nhà cửa, không nơi nương tựa.

nguoi-than-khong-cung-huyet-thong-cau-chuyen-nhan-van-cam-dong (1)

Thương cảm cho hoàn cảnh của tôi, cô Hoàng đưa tôi về nhà sống. Nhưng chồng cô Hoàng lại không đồng ý. Tôi thường xuyên chứng kiến cảnh họ cãi nhau vì tôi. Chú ấy muốn đuổi tôi đi, cô Hoàng nhất quyết không chịu, cuối cùng tôi trở thành nguyên nhân dẫn đến việc vợ chồng họ ly hôn. Tôi rất áy náy nhưng cô Hoàng nói rằng vợ chồng cô vốn đã có mâu thuẫn, dù không có tôi thì sớm muộn gì họ cũng ly hôn thôi, cô bảo tôi đừng suy nghĩ nhiều, cứ yên tâm sống ở nhà cô.

Lòng tôi rối bời, không biết phải làm sao nên đành tiếp tục ở lại nhà cô Hoàng. Điều duy nhất tôi có thể làm chính là cố gắng học tập thật giỏi để sau này có khả năng báo đáp cô. Nhờ nỗ lực, tôi đã đỗ vào một trường đại học thuộc hàng top trong nước, tương lai cũng nhờ đó mà tươi sáng hơn.

Trong suốt những năm qua, cô Hoàng luôn sát cánh cùng tôi. Ba năm học cấp ba, cô đã lo toàn bộ học phí và sinh hoạt phí cho tôi. Lên đại học, tôi đã xin vay vốn hỗ trợ học tập. Những lúc rảnh rỗi, tôi cũng đi làm thêm, tuy kiếm được không nhiều nhưng cũng đủ để trang trải cuộc sống. Dù vậy, cô Hoàng vẫn lo tôi thiếu thốn nên thường xuyên gửi tiền cho tôi. Tuy không cha mẹ nhưng tôi lại có một người cô giáo yêu thương mình, đó là may mắn của đời tôi. Chúng tôi không có quan hệ huyết thống nhưng cô luôn đối xử với tôi như người nhà. Trong lòng tôi, cô ấy như người mẹ thứ hai, là người tôi muốn phụng dưỡng cô khi về già.

Cách đây vài năm, khi cô Hoàng nghỉ hưu, tôi đã muốn đón cô về sống cùng nhưng cô không đồng ý. Tôi biết cô sợ làm phiền đến cuộc sống tôi nên không muốn lên thành phố. Thấy cô Hoàng vẫn còn khỏe mạnh, tôi cũng không ép buộc. Tuy nhiên, tôi và chồng vẫn thường xuyên về thăm cô.

Hai năm trước, cô Hoàng bị ốm một trận, từ đó sức khỏe yếu đi nhiều. Hơn nữa, cô cũng đã gần 70 tuổi nên dù cô từ chối tôi vẫn nhất quyết đón cô lên ở cùng cho tiện chăm sóc. Quyết định này của tôi được chồng và bố mẹ chồng rất ủng hộ, họ bảo đó là việc tôi nên làm để báo đáp ân tình của cô Hoàng.

Hiện tại, cô Hoàng đã sống ở nhà tôi được hai năm. Cô và mẹ chồng tôi rất hợp nhau, thân thiết như hai chị em, thường xuyên cùng nhau đi du lịch. Nhìn cả nhà sum vầy, vui vẻ, tôi cảm thấy rất hạnh phúc, đủ đầy.

Cách đây không lâu, chú ruột của tôi biết chuyện tôi đón cô Hoàng về nhà phụng dưỡng nên đã tìm đến. Chú nói rằng ngày trước bố mẹ tôi mất, chú cũng từng nuôi tôi, giờ tôi đã thành đạt thì cũng nên báo đáp chú. Tôi để mặc chú nói xong thì từ chối thẳng thừng. Năm xưa, nếu chú không lấy mất nhà của bố mẹ tôi đem bán đi, không lấy hết tiền bồi thường của cha để lại thì tôi đã không đến mức không có nhà để về như vậy. Người thân như vậy thì có ích gì? Đối với tôi, cô Hoàng mới là người thân trong nhà, là người cha người mẹ thứ hai của tôi. Lòng hiếu thảo của tôi chỉ dành cho cô ấy mà thôi.

Xem thêm: Mệt mỏi vì đám giỗ - Câu chuyện nhân văn đáng ngẫm

Bình luận
Mới nhất
Vui lòng để bình luận.

Đọc thêm

Chồng tôi là con trai một, chịu trách nhiệm thờ cúng ông bà tổ tiên, mỗi năm lo 5 cái đám giỗ khiến vợ chồng tôi kiệt quệ, làm quần quật mà chẳng có dư.

Mệt mỏi vì đám giỗ - Câu chuyện nhân văn đáng ngẫm
0 Bình luận

Và rồi sau 32 về chung nhà, con cái trưởng thành, chữ “ĐƯỢC” không còn nữa mà chữ “MẤT” thay vào. Đời là vậy, không ai biết trước được điều gì.

Hai chữ “ĐƯỢC – MẤT” trong đời – Câu chuyện nhân văn cảm động
0 Bình luận

Có lần mẹ luộc đĩa thịt rất ngon nhưng lại dùng bát nước chấm cũ, khiến tôi nhìn mà phát sợ. Tôi rùng mình thấy tỏi ớt đổi màu, trong bát có cả rau dưa hôm bữa còn sót lại.

Bát nước chấm thừa – Câu chuyện nhân văn đáng ngẫm
0 Bình luận

Tin liên quan

Sống ở đời, người ta phải có khả năng tu dưỡng trái tim của mình, biết kiểm soát cái miệng và đi theo con đường chính đạo thì vinh quang, giàu có không mời cũng tự đến.

Cổ nhân nói: Muốn phúc khí không mời tự đến hãy tu dưỡng tốt 3 điểm phong thủy trên cơ thể
0 Bình luận

Đời người có 3 bát mì: thể diện, hoàn cảnh và tình cảm. Nếu ăn ngon 3 bát mì này thì bạn giống như cá gặp nước, nếu ăn không ngon thì không thể tiến nổi một bước.

Cổ nhân nói: Biết cách ăn mì thì như cá gặp nước, không biết cách ăn thì một bước khó tiến
0 Bình luận

Sống ở đời phải học cách chấp nhận, học cách hạ thấp kỳ vọng và chừa lại cho mình một đường lui...

Cổ nhân nói: Sống ở đời nhất định phải ghi nhớ đạo lý này
0 Bình luận

PC Right 1 GIF

Bài mới

Cuộc đoàn tụ đẫm nước mắt của người mẹ sau 32 năm bán hết tài sản để tìm con mất tích

Chứng kiến cuộc đoàn tụ của mẹ con bà Lý Tĩnh Chi ai cũng xúc động rơi nước mắt. Sau 32 năm ròng rã tìm con mất tích, cuối cùng người mẹ ấy cũng nhận lại được quả ngọt.

Hải An
Hải An 13 giờ trước
Con gà mái – Câu chuyện nhân văn đáng ngẫm

Câu chuyện về con gà mái đã dạy chúng ta một điều rằng, những giọt nước mắt rơi trong đám tang không phải là nước mắt đau thương, mà là nước mắt của sự hối tiếc và ăn năn

Hải An
Hải An 2 ngày trước
Lấy chồng muộn – Câu chuyện nhân văn đáng ngẫm

Mặc cho mọi người ngọt nhạt rằng chị lớn tuổi rồi lấy chồng cũng chẳng ích gì, nếu muốn thì kiếm đứa con là đủ, nhưng chị vẫn quyết tâm lấy chồng vì muốn tìm nơi nương tựa cuối đời.

Hải An
Hải An 3 ngày trước
Phép màu có giá bao nhiêu? – Câu chuyện nhân văn cảm động

Thì ra, phép màu kỳ diệu ấy có giá một đô la mười một xu, cộng với niềm tin chân thành của một đứa trẻ và lòng tốt của người bác sĩ tử tế.

Đăng Dương
Đăng Dương 4 ngày trước
Món quà bất ngờ của mẹ tôi - Câu chuyện nhân văn đáng ngẫm

Ở cái tuổi xưa nay hiếm, mẹ tôi an nhàn hoàn toàn, cả thể chất lẫn tinh thần. Mẹ lạc quan, yêu đời và luôn là người truyền năng lượng tích cực cho con cháu.

Thanh Tú
Thanh Tú 5 ngày trước
Người xưa dặn: Bếp không có 3 thứ này gia đình giàu có, hút tài hút lộc

Trong phong thủy, bếp được xem là nơi “tụ tài, hút lộc”. Để vun đắp cho sự thịnh vượng của gia đình, gia chủ cần đặc biệt lưu ý tránh 3 điều tốt kỵ mà người xưa dặn dò.

Hải An
Hải An 7 ngày trước
Trông mong gì ở con trai – Câu chuyện nhân văn đáng ngẫm

Cha mẹ nuôi con không kể ngày kể tháng, vậy mà tôi chỉ mới vừa bị bệnh con trai liền đùn đẩy trách nhiệm cho em gái… tôi nghe mà chua xót vô cùng.

Thanh Tú
Thanh Tú 12/05
Người giúp việc – Câu chuyện nhân văn đáng ngẫm

Người ta gọi chị là “chị Oanh giúp việc”, nhưng cái tên giản dị ấy chưa bao giờ nói hết được về con người chị.

Thanh Tú
Thanh Tú 11/05
Chữ hiếu ngày nay – Câu chuyện nhân văn đáng ngẫm

Tiền cho vay được có thể sẽ giúp ai đó khấm khá lên, nhưng cũng có thể gây nên một thảm cảnh gia đình, nhất là trong thời buổi “chữ hiếu ngày nay” đang lắm điều cần bàn.

Hải An
Hải An 09/05
Lời khuyên của con rể - Câu chuyện nhân văn đáng ngẫm

Lời nói của con rể khiến tôi không hài lòng, hay nói đúng hơn là thất vọng. Tôi không thể bán nhà cửa để vào viện dưỡng lão ở được...

Người xưa dặn: Có 7 kiểu đàn bà phá nát phúc đức nhà chồng, dù đẹp như tiên cũng tránh lấy 

Theo quan niệm của người xưa thì những kiểu phụ nữ này sẽ tạo nghiệp, ảnh hưởng tới phúc đức gia đạo nhà chồng nên tránh.

Con riêng của chồng – Câu chuyện nhân văn cảm động

Tôi từng khuyên bạn thân bỏ chồng khi cô ấy phát hiện chồng có con riêng bên ngoài, nhưng đến khi chính mình rơi vào hoàn cảnh ấy tôi lại lưỡng lự không quyết định được.

Hải An
Hải An 06/05
Người xưa cảnh báo: Mang 3 thứ này vào nhà tài lộc tiêu tan

Có những vật tưởng như vô tri nhưng nếu mang vào nhà sẽ khiến tài lộc tiêu tan, gia đạo lục đục. Dưới đây là 3 thứ tuyệt đối tránh mang vào nhà.

Bố tôi và những chiếc răng – Câu chuyện nhân văn đáng ngẫm

Nhìn nụ cười của bố tôi hạnh phúc vô ngần. Đôi khi báo hiếu không cần đến những điều to tát. Chỉ cần cha mình nhai ngon một bữa cơm, cười rạng rỡ không ngại ngùng, là đủ thấy lòng ấm.

Hải An
Hải An 05/05
15 chữ khiến phụ huynh phải suy ngẫm: 'Chọn ngành cho con nhưng mình chưa từng hỏi con muốn gì'

15 chữ ngắn gọn nhưng tựa như một lời thức tỉnh để hàng triệu bậc phụ huynh cần ngẫm lại xem mình đã thật sự hiểu con chưa?

Vì sao người xưa nói 'móng nhà vững chắc, 3 đời thịnh vượng'?

Ở đời, chúng ta sử dụng rất nhiều thứ - có thứ hỏng thì có thể thay được nhưng có những thứ nếu chọn sai thì rất khó sữa chữa, nhất là nhà cửa.

PC Right 1 GIF
Đề xuất