Khôn ngoan trong ứng xử: Thị phi là do nói nhiều, phiền toái do quá thể hiện

Khôn ngoan trong ứng xử là người biết che giấu tài năng năng của mình, hiểu rằng thị phi là do nói nhiều mà ra, phiền toái là do quá thể hiện mà đến. Con người mất 2 năm để học nói, nhưng phải dùng cả đời để học cách im lặng.

Diệu Nguyễn Theo dõi
Sống Đẹp
Nguồn: Internet

Khôn ngoan trong ứng xử: Thị phi là do nói nhiều

Trong “Cảnh để thông ngôn” có một mẩu chuyện nhỏ như sau:

Một ngày nọ, Vương An Thạch và Tô Đông Pha chơi trò đố chữ. Vương An Thạch nói rằng chữ “Pha – 坡” trong tên Tô Đông Pha là vỏ của đất (土 là đất, 皮 là vỏ), vì vậy nó là một con dốc.

Nhưng Tô Đông Pha không chịu như vậy, ông bảo với Vương An Thạch làm sao có thể giải thích như vậy được? Chẳng lẽ chữ “trượt – 滑” là xương của nước sao (氵là bộ ba chấm thủy (nước),骨 là xương)? Vương An Thạch nghe vậy không nói nên lời.

Thấy Vương An Thạch trả lời không được, Tô Đông Pha nghĩ rằng bản thân học thức hơn người liền muốn tiếp tục làm tới. Thế là Tô Đông Pha bắt đầu trêu chọc Vương An Thạch rằng: “Nhưng mà chữ ‘Cưu – 鸠’ thực sự là chín con chim (九 là 9, 鸟 là chim), ngài có biết tại sao không?”

Vương An Thạch rất chân thành thỉnh giáo Tô Đông Pha, thấy vậy Tô Đông Pha đáp rằng, “trong “Mao Thi” có viết: “Chim kêu ở nương dâu, có 7 chú chim non”, vậy thì tính luôn cả cha và mẹ chúng thì vừa đúng 9 con rồi phải không?”

Vương An Thạch biết mình bị Tô Đông Pha trêu chọc, liền nổi giận đùng đùng. Lập tức giáng Tô Đông Pha xuống làm Thứ sử ở Hồ Châu.

Khon-ngoan-trong-ung-xu-Thi-phi-do-noi-nhieu-phien-toai-do-the-hien-1

Không chỉ trong sách xưa mà trong đời sống thực tế cũng có rất nhiều trường hợp tương tự như vậy. Luôn có người nghĩ rằng bản thân mình tài giỏi hơn người khác về một phương diện nào đó, rồi cứ thế mà thao thao bất tuyệt không màng tới sắc mặt của người khác. Đặc biệt là ở nơi làm việc, sự kiêu ngạo và đắc ý không chừng mực chỉ khiến người khác cảm thấy phản cảm, từ đó nhen nhóm mầm mống tai họa.

Người khôn ngoan trong ứng xử hiểu rằng, khi chúng ta mạnh hơn những người khác đừng phát ngôn quá nhanh, sự khiêm tốn im lặng mới là chuyện đúng đắn. Việc từ bỏ cơ hội phát huy tài năng, nhường lại cho người khác một phần sân khấu, chúng ta chẳng những không mất gì mà người khác còn vì điều đó mà cảm thấy vui vẻ. Như thế, mối quan hệ đôi bên sẽ thêm gắn bó, ai cũng có lợi.

Khi chúng ta nhìn thấy khuyết điểm của người khác cũng đừng vội phát ngôn trước chốn đông người khiến đối phương rơi vào tình cảnh khó xử. Làm như vậy không chỉ gây mất hòa khí, gây thù hận mà còn thể hiện sự ích kỷ, thiếu tinh tế của bạn mà thôi. Bởi không phải người khác không nhìn ra điều bạn nhìn thấy mà là người khác họ khôn ngoan mà thôi.

Nhanh miệng trong bất kỳ tình huống nào cũng như dẫn lửa về mình. Trong “Hồng lâu mộng” có một chuyện như sau: Vương Hy Phụng nhìn thấy người đào hát trông giống Lâm Đại Ngọc, nhưng cô chỉ nói ra là “trông rất giống với một người”. Cả Tiết Bảo Thoa và Giả Bao Ngọc đều biết rằng ý cô muốn nói là giống với Lâm Đại Ngọc nhưng họ vẫn giữ im lặng. Chỉ có, Sử Trương Vân buột miệng thốt ra “trông giống như Lâm tỷ tỷ” khiến người khác cảm thấy vô cùng tức giận.

Một người khôn ngoan tinh tế luôn hiểu rằng “tai vách mạch rừng”, đừng bao giờ bình luận về người khác sau lưng họ vì bạn không biết hậu quả đằng sau những lời nói ấy lớn chừng nào. Quản miệng của chính mình chính là đang giữ gìn phước lành. Nói ít nghe nhiều, nói nhiều thì mất chính là một chân lý ngàn đời này chưa bao giờ cũ.

Khôn ngoan trong ứng xử: Phiền toái đều là do quá thể hiện mà thành

Trong “Cảnh để thông ngôn” ở trên có nói rằng Tô Đông Pha do nhiều lời nên bị giáng chức, tuy nhiên ông vẫn không rút kinh nghiệm từ bài học đó. Sau khi được phục hồi chức quan của mình, ông đã đến thăm Vương An Trạch trước tiên. Lúc ngồi chờ, nhìn thấy trên bàn có một nửa câu thơ Vương An Trạch đang viết dỡ ông đoán rằng Vương An Trạch đang bí từ nên không thể viết tiếp được. Thế là ngứa tay lấy bút viết tiếp hai câu thơ sau.

Hai câu đầu tiên Vương An Trạch đã viết rằng hoa cúc rơi xuống đất, Tô Đông Pha đọc xong thầm nghĩ rằng câu đó không đúng với thường thức gì cả, hoa cúc đều sẽ bị khô ở trên cuống chứ không rơi và bay đi bao giờ. Thế là ông viết hai câu thơ sau mang hàm ý như vậy, hơn nữa còn mong Vương An Thạch tìm hiểu rõ ràng rồi hẵng viết tho.

Vương An Thạch sau khi vào phòng, nhìn thấy hai câu thơ sau đó thầm nghĩ rằng cái tật thích thể hiện này vẫn không chút thay đổi nào, nên đã tiếp tục giáng chức cho Tô Đông Pha đến Hoàng Châu.

Không ai có thể thấy hết chuyện ở trên đời, không thể đọc hết những sách trong thiên hạ, càng không thể biết hết đạo lý ở đời. Thà rằng ngây ngô mà thông minh, chứ đừng thông minh mà ngây ngô. Không phải là hoa cúc không bao giờ thả cách hoa rơi mà là Tô Đông Pha chưa bao giờ nhìn thấy mà thôi. Khi đến Hoàng Châu, lúc nhìn thấy hoa cúc vàng ở khắp mọi nơi ông mới thấy tâm phục khẩu phục Vương An Thạch.

Khon-ngoan-trong-ung-xu-Thi-phi-do-noi-nhieu-phien-toai-do-the-hien-2

Ở đời, đừng tự nghĩ rằng bản thân mình thông minh, hiểu biết hơn những người khác mà ra sức áp đảo họ. Bởi những nhân tài thực sự họ sẽ chẳng bao giờ thể hiện rõ ràng như núi như nước đâu. Những người ở cùng một tầng cấp hay một tập thể thương có cùng chỉ số IQ, tài năng và học thức, điều làm họ hơn kém nhau chỉ có EQ và nhân phẩm mà thôi.

Đừng bao giờ đánh giá quá cao bản thân mà đánh giá thấp người khác, và cũng đừng nhất định phải thể hiện bản thân dẫn đầu mới cảm thấy thỏa lòng. Chúng ta càng có tài năng, thì càng nên ẩn giấu và giữ nó lại, chứ không phải bộc lộ ra hết bên ngoài. Bởi tục ngữ có câu: “Đạn bắn trúng con chim bay đầu”, người càng quá nổi bật càng nhận lại nhiều phiền toái mà thôi. Nhất là trong môi trường công việc, người quá nổi bật càng dễ khiến người khác ganh ghét, đố kỵ, kéo theo nhiều oán hận. Do vậy, sự bình tĩnh, khiêm nhường, thận trọng và kiềm chế chính là cách đúng đắn để đối nhân xử thế.

Xem thêm: Người thượng đẳng hay hạ đẳng nằm ở tầm nhìn và sự tu dưỡng

Bình luận
Mới nhất
Vui lòng để bình luận.

Đọc thêm

Cổ nhân nói “Tham rượu quên người, tham sắc quên mình, tham tài quên thân quyến”, câu nói này tuy ngắn gọn nhưng lại hàm chứa rất nhiều đạo lý làm người.

Cổ nhân nói: “Tham rượu quên người, tham sắc quên mình, tham tài quên thân quyến”
0 Bình luận

Cổ nhân dạy ở từng độ tuổi của cuộc đời phải biết nhận thức bản thân cần làm gì, chỉ có như thế mới không sống phí hoài một đời.

Cổ nhân dạy: Thiếu niên học nhịn, trung niên dám liều, vãn niên giác ngộ
0 Bình luận

Cổ là bộ phận để nâng đỡ đầu, nối liền với cột sống có tác dụng như trụ cột của cơ thể người. Không những vậy chiếc cổ còn giúp bạn có thể nhận biết tính cách và sự thành công của một ai đó. Hãy cùng khám phá trong bài viết dưới đây nhé!

Nhìn tướng cổ nhận biết tính cách và sự thành công của một người
0 Bình luận

Tin liên quan

Giữa cuộc sống này, có muôn vàn đạo lý đang diễn ra trước mắt nhưng không phải ai cũng tinh tế để lãnh hội được. Chẳng hạn như đạo lý sâu sắc từ một trái hồng do con chim làm rơi từ trên không trung xuống. 

Đạo lý sâu sắc từ một trái hồng do con chim làm rơi từ trên không trung xuống
0 Bình luận

Tập 2 chương trình Siêu thử thách với sự xuất hiện của chàng sinh viên Nguyễn Trung Nam cùng thử thách phân biệt 100 ngọn nến bằng nhãn lực siêu tưởng đã khiến giám khảo và người xem vô cùng bất ngờ.

Chân dung Nam sinh Bách Khoa có nhãn lực siêu tưởng tại 'Siêu thử thách', khiến giám khảo liên tục há hốc
0 Bình luận

Trong bất kỳ mối quan hệ nào cũng không cần phải dệt gấm thêu hoa, chỉ cần 'trong lạnh tặng lửa' là đủ rồi. Gió nhẹ trời xanh thì một câu thăm hỏi, những khi sóng gió thì an ủi động viên, gặp lúc cô đơn thì bờ vai vỗ nhẹ… Cứ nhẹ nhàng, bình dị vậy thôi nhưng vô cùng ý nghĩa.

9 lời nhắn gửi của cổ nhân ngắn gọn mà sâu sắc, nghìn năm vẫn còn nguyên giá trị
0 Bình luận

PC Right 1 GIF

Bài mới

Bài học cổ nhân: 3 kiểu người kẻ trí thường tránh xa, người dại lại muốn làm thân

Cổ nhân xưa có câu: “Kẻ trí chọn bạn như chọn cây để trú, người dại chọn bạn như nhặt củi giữa rừng  thấy gì cũng ôm vào, rồi có ngày bị đâm ngược trở lại”. Vậy nên, người khôn ngoan không chỉ học cách tiến tới, mà còn biết khi nào nên rút lui. Dưới đây là ba kiểu người mà bậc trí giả xưa nay luôn tìm cách tránh xa, trong khi kẻ dại lại dễ bị cuốn vào, chuốc lấy khổ đau.

Hải An
Hải An 2 ngày trước
Vào viện dưỡng lão – Câu chuyện nhân văn đáng ngẫm

Sau khi được xuất viện tôi và vợ suy tính suốt một thời gian dài rồi quyết định sẽ dọn đến sống tại một viện dưỡng lão trong thành phố để không phải làm phiền đến các con, lại nhận được sự chăm sóc tốt nhất.

Thanh Tú
Thanh Tú 3 ngày trước
Người xưa răn dạy: “Không mắc kẹt trong sự oán giận là đã đạt được một nửa hạnh phúc”, càng ngẫm càng thấm!

Người xưa nói: “Không mắc kẹt trong sự oán giận là đã đạt được một nửa hạnh phúc” không phải một lời sáo rỗng khuyên người ta “buông bỏ cho nhẹ lòng”, mà là một minh triết sâu sắc về bản chất của hạnh phúc: Hạnh phúc không chỉ đến từ những gì ta có, mà còn đến từ những gì ta không để tâm mình bị trói buộc.

Hải An
Hải An 4 ngày trước
Chị dâu tôi – Câu chuyện nhân văn đáng ngẫm

Có lẽ ông trời cho 2 con người kém may mắn được gặp nhau và mang đến tiếng cười, sự ấm áp cho nhau, hay nói đúng hơn, chị dâu chính là “Thiên sứ” thắp sáng cho cuộc đời tăm tối của anh trai.

Hải An
Hải An 5 ngày trước
Cổ nhân dạy rằng: 'Người nuôi dưỡng cây, cây giúp người thịnh vượng', ý nghĩa của câu nói này là gì?

Cổ nhân răn dạy: “Người nuôi dưỡng cây, cây giúp người thịnh vượng” không chỉ là lời nhắc về mối quan hệ giữa con người và thiên nhiên, mà còn là chân lý về sự bền vững, sự trao đi và nhận lại trong cuộc đời.

Hải An
Hải An 6 ngày trước
Mẹ ruột mẹ kế dọn về sống chung - Câu chuyện nhân văn đáng ngẫm

Tôi từng nghĩ mẹ ruột và mẹ kế là kẻ thù không đội trời chung, nào ngờ giờ lại họ lại đòi dọn về sống chung với nhau. Người ta mẹ chồng nàng dâu còn chưa chắc ở chung được với nhau huống hồ gì là mẹ chồng, mẹ kế. Tôi càng nghĩ càng thấy đau đầu.

Hải An
Hải An 7 ngày trước
Cổ nhân nói: “Vô dụng chỉ là hữu dụng đặt sai chỗ”, càng ngẫm càng thấy thấm!

Mượn chuyện cây cối, cổ nhân truyền dạy cho hậu thế đạo lý ngàn đời về “hữu dụng” và “vô dụng”, đó là vật vô dụng nếu được đặt đúng chỗ thì cũng thành có ích.

Gửi con về quê – Câu chuyện đáng suy ngẫm

Mới gửi con về quê cho mẹ chồng trông được mấy ngày con dâu đã mặt hầm hầm bế thẳng cháu nội lên thành phố vì cho rằng bà không thương cháu khi chăm cháu theo kiểu "nhà quê".

Hải An
Hải An 29/06
Người xưa dặn “Vay gạo không vay củi, mượn áo không mượn giày”, càng ngẫm càng thấm!

Người xưa dặn “Vay gạo không vay củi, mượn áo không mượn giày”, nghe qua tưởng đơn giản, nhưng nếu hiểu trọn ý, ta sẽ thấy đây là lời dặn dò thấm đẫm sự từng trải và tinh tế của cha ông về đạo lý sống, phép cư xử và cách giữ gìn tình người trong đời sống thường ngày.

Hải An
Hải An 28/06
Tình yêu đích thực – Câu chuyện nhân văn đáng ngẫm

Mãi sau này cô mới hiểu, tình yêu không phải chỉ là những gì nói ra ngoài miệng, mà chính sự hy sinh thầm lặng mới là tình yêu đích thực trong đời!

Hải An
Hải An 27/06
Cổ nhân nói “đầu người giàu không có tóc, chân người nghèo không có lông”, nghĩa là gì?

Cổ nhân nói “đầu người giàu không có tóc, chân người nghèo không có lông” nghe qua thì có vẻ dí dỏm, nhưng đằng sau là sự chiêm nghiệm sâu sắc về đời sống của hai tầng lớp trong xã hội: người giàu và người nghèo.

Hải An
Hải An 26/06
Bát bún ân tình – Câu chuyện nhân văn đáng ngẫm

Nhìn ông cụ nằm co quắp trên chiếc giường gỗ, tay chân teo tóp. Tôi nghẹn lại, bát bún ân tình năm nào vẫn còn nóng trong ký ức, còn ông thì đang ngày một héo mòn theo những cơn đau.

Hải An
Hải An 25/06
Cổ nhân răn dạy: “Người dại ngoan cố, kẻ trí biết buông”, càng ngẫm càng thấm

Cổ nhân thường răn dạy con cháu: “Người dại ngoan cố, kẻ trí biết buông. Sống trên đời, ám ảnh là liều thuốc độc tai hại nhất.” Một câu nói ngắn, nhưng đủ để trở thành chiếc gương soi chiếu cả một đời người từ cách đối diện với thất bại, khổ đau, đến cách vượt qua những u uẩn trong tâm trí.

Hải An
Hải An 24/06
Nghỉ hưu đi du lịch là sai sao? – Câu chuyện đáng suy ngẫm

Tôi từng nghĩ về hưu sẽ là khoảng thời gian để tôi sống chậm, để bù đắp cho những tháng ngày thanh xuân đã hi sinh vì công việc. Nhưng hóa ra, về hưu lại là lúc tôi phải nghe lời con cái giảng dạy đạo lý làm cha, là lúc tôi bị ép giam trong 4 bức tường nhà để làm “ông nội tốt”, “người cha biết nghĩ”, “người già không ích kỷ”.

Hải An
Hải An 23/06
 Lời xin lỗi muộn màng từ mẹ chồng cũ – Câu chuyện đáng suy ngẫm

Hai năm sau ly hôn tôi chưa từng nghĩ mình sẽ gặp lại mẹ chồng cũ, lại càng không nghĩ tới bà sẽ chủ động đến nhà bố mẹ đẻ tôi để nói lời xin lỗi.

Hải An
Hải An 22/06
Người xưa răn dạy: Cái ngốc lớn nhất của con người là thích “ngồi lên đầu” người khác!

Người xưa răn dạy “Cái ngốc lớn nhất của con người là thích ‘ngồi lên đầu’ người khác” Đây không chỉ là một lời cảnh tỉnh, mà còn là chiếc gương phản chiếu sự ngộ nhận đầy sai lầm của nhiều người trong cách họ thể hiện bản thân giữa xã hội.

Hải An
Hải An 21/06
PC Right 1 GIF
Đề xuất