Khoảnh khắc đáng nhớ - Câu chuyện xúc động nhân văn

“Khoảnh khắc đáng nhớ” là câu chuyện nhân văn khiến người đọc phải nghẹn ngào xúc động, chính tình người đã cho ta động lực để sống tiếp

Diệu Nguyễn Theo dõi
Sống Đẹp
Nguồn: Internet

Câu chuyện “Khoảnh khắc đáng nhớ”

Tôi sinh ra và lớn lên tại làng biển ven TP. Nha Trang, nơi bọn trẻ từ nhỏ đã quen với sóng gió. Tuổi thơ trôi qua êm đềm đến năm tôi 11 tuổi, lúc đó tôi bắt đầu nếm trải cái nghèo khó và bị coi thường. Làm ăn thất bát, tài sản gia đình cứ vậy đội nón ra đi. Tôi dần biết việc ba má đi cầm từng món đồ trong nhà và cũng kiểu kẻ đi đòi tiền góp “xã hội đen” là như thế nào. Họ đập phá và bấu xiết con nợ một cách hung hãn và tàn bạo. Má tôi phải vay mượn, chạy đủ cách để trả lãi nợ và gồng lưng lo từng miếng ăn cho đàn con thơ.

Ba tôi – người đàn ông đi biển đầy bản lĩnh, là trụ cột gia đình. Nhưng sau khi thất bại, ông lại không vượt qua được cảm giác trắng tay, cứ thế ông tìm đến bia rượu và đánh đập vợ con mỗi ngày.

Hai chị em tôi không chịu nổi đành phải nghỉ học đi làm công nhân khi tuổi vị thành niên để kiếm từng miếng ăn và đỡ đần cho má trả nợ, nhưng nó cũng chẳng thấm vào đâu.

Khoanh-khac-dang-nho-cau-chuyen-xuc-dong-nhan-van-1

Tôi nhớ có những ngày ba má đi trốn nợ, tôi phải ở nhà với mấy đứa em. Một ngày tôi đếm hơn 10 chủ nợ tới đòi tiền. Đứa bé 11 tuổi buộc phải hiểu đồng tiền là gì. Nó là nguyên nhân những lời mạt sát dành cho ba má tôi. Nhưng không có nó ba đứa em tôi phải chịu cảnh đói lả cả ngày. Những đêm mưa gió bão bùng, sóng biển đánh vào tận sân nhà, tôi dù rất sợ ma nhưng phải thức, không dám ngủ vì ngóng ba má trốn đâu đó sẽ về đột ngột trong đêm và thì thào gọi tôi mở cửa.

Suốt những năm học cấp 2, cấp 3 tôi phải cố gắng vượt qua cái khổ, cái đói mà học lấy con chữ. Tôi cố hết sức để có thể đến trường. Ba má tôi không thể lo cho tôi được bao nhiêu, kể cả một phần tiền học phí sau khi trường đã giảm. Quần áo tôi mặc là cô giáo cho, sách vở tôi học là tôi đi xin được, tiền học phí là cô giáo cho mượn đóng đầu năm rồi cuối kỳ tôi cố giành học bổng để trả lại cho cô… Những lời tôi viết ra thật sự không thể nào diễn tả hết được bao đắng cay của khoảng thời gian đó đối với gia đình và với riêng tôi. Tôi đã cố gắng đến trường bằng mọi giá, dù ba má kêu tôi nghỉ học vì ăn còn không có nói gì đến việc học.

Mùa hè năm 2004, tôi nhớ mãi tiếng thở dài của má khi tôi báo: “Con đậu đại học rồi, khoa hóa của Đại học tự nhiên”. Sau đó ba má phải vay mượn 1 triệu đồng để đóng học phí học kỳ đại học đầu tiên của tôi. Và đó cũng là lần duy nhất trong suốt những năm đại học mà gia đình có thể lo cho tôi.

Khoanh-khac-dang-nho-cau-chuyen-xuc-dong-nhan-van-2

Suốt học kỳ 1 tôi không thể học hành đàng hoàng vì luôn nghĩ đến lời má nói: “Không học được thì về, gia đình không có tiền để gửi cho con”. Tôi day dứt không biết việc mình đi học là đúng hay sai? Không biết bao nhiêu lần tôi đã phải đấu tranh giữa việc từ bỏ và tiếp tục học.

Lịch học năm ấy là học từ thứ hai đến thứ bảy, tôi lại ở trọ trong khu ký túc xá A10, làng đại học Linh Trung. Hồi ấy,quanh nơi này vắng vẻ và nguy hiểm lắm, nên sinh viên cũng hạn chế ra ngoài ban đêm. Đến chiếc xe đạp đi lại cũng không có, tôi bế tắc không biết làm gì để kiếm được tiền dù chỉ là chút ít,

Lay lắt gần hết năm học, bạn bè cùng phòng ký túc xá nhận ra được sự bất thường của tôi, dù tôi không thể cởi lòng vì sĩ diện. Biết tôi không có đến vài ngàn đồng để mua hộp cơm, cả bọn 7 đứa trong phòng đi mua cơm rồi bày ra ăn chung để tôi không phải ngại với ai.

Thế rồi ngày tôi lo nhất cũng đến! Hạn chót đóng học phí để có danh sách thi học kỳ 2. Trong khi bạn bè lo đèn sách, tôi lại thu mình, giả vờ đi ngủ. Quay mặt vào tường, nước mắt tôi không ngừng rơi vì tôi biết sáng mai mình sẽ chính thức không có tên trong danh sách thi. Tôi còn không biết mình phải trở về nhà bằng cách nào. Lúc đó, đột nhiên một ban trong phòng lên tiếng: “Sao Hân không học bài?”. Rồi tiếng đứa khác lại vang lên: “Hình như do Hân chưa đóng học phí, tao nghe chiều nó khóc gọi cho má”. Một khoảng lặng xuất hiện trong phòng…tôi nghe vậy thấy tủi thân ghê gớm, nước mắt đẫm mặt mà không dám lau.

“Hay bọn mình mỗi đứa góp một ít? Kêu thêm bạn cùng phòng bên nữa. Bạn mình sẽ gom đủ tiền học phí cho Hân” – một đứa trong phòng nói. Cả bọn lập tức tán thành và lục lọi trong ví xem góp được bao nhiêu. Âm thanh đếm tiền ấy là thứ mà cả đời này tôi sẽ không bao giờ quên.

Khoảnh khắc đáng nhớ ấy khiến tôi nhận ra rằng, mình có thể không sống cho bản thân nhưng phải sống xứng đáng với tấm lòng của những người bạn này.

Khoanh-khac-dang-nho-cau-chuyen-xuc-dong-nhan-van-3

Năm ấy tôi thi loại giỏi và được học bổng kỳ tiếp theo. Dù vậy tôi vẫn phải bỏ bớt giờ học để đi làm thêm xoay xở cho những năm học sau. Nhưng dù thế nào vì 1.3 triệu tiền học phí kỳ 2 năm đó mà các bạn góp vào, tôi sẽ không bao giờ cho phép mình bỏ cuộc.

Các bạn tôi ngày ấy giờ đã thành đạt và đa số đã ra nước ngoài. Tôi giờ cũng đã có sự nghiệp vững vàng và cuộc sống độc lập. Tự đáy lòng tôi luôn nghĩ về khoảnh khắc đáng nhớ ấy, tôi biết mình nợ các bạn một lời nói thật rằng: “Ngày đó mình không ngủ. Khoảnh khắc các bạn đếm từng tờ tiền lẻ ấy đã thật sự thay đổi cuộc đời mình…”.

Hoàng Huyền

Xem thêm: Xin đừng phóng sinh – Câu chuyện sâu sắc đáng suy ngẫm

Bình luận
Mới nhất
Vui lòng để bình luận.

Đọc thêm

“Di sản của bố” là câu chuyện ngắn rất bình dị, nhẹ nhàng nhưng lại vô cùng xúc động về tình yêu thương người bố dành cho con giá, gia đình của mình.

Di sản của bố - Câu chuyện nhân văn xúc động
0 Bình luận

Ngày Gia đình Việt Nam (28/6 hàng năm) là sự kiện văn hóa có ý nghĩa tôn vinh những giá trị truyền thống của gia đình Việt Nam. Đây là dịp để các gia đình quây quần, chia sẻ tâm tư, tình cảm để hiểu nhau nhiều hơn...

Ngày 28/6 và những câu chuyện về gia đình nhất định phải đọc 1 lần trong đời
0 Bình luận

“Ông già keo kiệt” là câu chuyện ngắn ý nghĩa khiến nhiều người đọc xong không khỏi sinh lòng ngưỡng mộ và kính trọng trước tấm lòng cao cả của ông.

Ông già keo kiệt – Câu chuyện sâu sắc đầy tính nhân văn
0 Bình luận

Tin liên quan

“Cậu bé cứu cá” là câu chuyện ngắn sâu sắc về giáo dục con trẻ, giáo dục chân chính là giáo dục tâm hồn con người chứ không phải là tích lũy tri thức một cách thụ động.

Cậu bé cứu cá – Câu chuyện dạy trẻ nhưng thức tỉnh cả người lớn
0 Bình luận

“Giấc mơ trường chuyên” là một câu chuyện ngắn ý nghĩa, mỗi người đều có số phận riêng của mình nhưng tốt hay xấu là do sự nỗ lực của bạn mà thành.

Giấc mơ trường chuyên – Câu chuyện sâu sắc đong đầy yêu thương
0 Bình luận

“Trả được ơn” là câu chuyện ngắn nhân văn, giàu tình cảm, cuộc đời là hành trình trả nợ, đã nhận được của ai nhất định phải tìm cách trả cho bằng hết.

Trả được ơn – Câu chuyện ý nghĩa đầy tính nhân văn
0 Bình luận

PC Right 1 GIF

Bài mới

3 món đồ nên cân nhắc kỹ trước khi đặt trong nhà để tránh ảnh hưởng tới vận khí

Phong thủy không cấm nhưng trước khi đặt 3 món đồ này trong nhà bạn nên nghĩ kỹ để tránh ảnh hưởng không tốt đến sức khỏe, tinh thần, thậm chí phá vỡ sự hài hòa của không gian sống.

Hải An
Hải An 5 giờ trước
Cuộc đoàn tụ đẫm nước mắt của người mẹ sau 32 năm bán hết tài sản để tìm con mất tích

Chứng kiến cuộc đoàn tụ của mẹ con bà Lý Tĩnh Chi ai cũng xúc động rơi nước mắt. Sau 32 năm ròng rã tìm con mất tích, cuối cùng người mẹ ấy cũng nhận lại được quả ngọt.

Hải An
Hải An 2 ngày trước
Con gà mái – Câu chuyện nhân văn đáng ngẫm

Câu chuyện về con gà mái đã dạy chúng ta một điều rằng, những giọt nước mắt rơi trong đám tang không phải là nước mắt đau thương, mà là nước mắt của sự hối tiếc và ăn năn

Hải An
Hải An 2 ngày trước
Lấy chồng muộn – Câu chuyện nhân văn đáng ngẫm

Mặc cho mọi người ngọt nhạt rằng chị lớn tuổi rồi lấy chồng cũng chẳng ích gì, nếu muốn thì kiếm đứa con là đủ, nhưng chị vẫn quyết tâm lấy chồng vì muốn tìm nơi nương tựa cuối đời.

Hải An
Hải An 3 ngày trước
Phép màu có giá bao nhiêu? – Câu chuyện nhân văn cảm động

Thì ra, phép màu kỳ diệu ấy có giá một đô la mười một xu, cộng với niềm tin chân thành của một đứa trẻ và lòng tốt của người bác sĩ tử tế.

Đăng Dương
Đăng Dương 4 ngày trước
Món quà bất ngờ của mẹ tôi - Câu chuyện nhân văn đáng ngẫm

Ở cái tuổi xưa nay hiếm, mẹ tôi an nhàn hoàn toàn, cả thể chất lẫn tinh thần. Mẹ lạc quan, yêu đời và luôn là người truyền năng lượng tích cực cho con cháu.

Thanh Tú
Thanh Tú 5 ngày trước
Người xưa dặn: Bếp không có 3 thứ này gia đình giàu có, hút tài hút lộc

Trong phong thủy, bếp được xem là nơi “tụ tài, hút lộc”. Để vun đắp cho sự thịnh vượng của gia đình, gia chủ cần đặc biệt lưu ý tránh 3 điều tốt kỵ mà người xưa dặn dò.

Hải An
Hải An 7 ngày trước
Trông mong gì ở con trai – Câu chuyện nhân văn đáng ngẫm

Cha mẹ nuôi con không kể ngày kể tháng, vậy mà tôi chỉ mới vừa bị bệnh con trai liền đùn đẩy trách nhiệm cho em gái… tôi nghe mà chua xót vô cùng.

Thanh Tú
Thanh Tú 12/05
Người giúp việc – Câu chuyện nhân văn đáng ngẫm

Người ta gọi chị là “chị Oanh giúp việc”, nhưng cái tên giản dị ấy chưa bao giờ nói hết được về con người chị.

Thanh Tú
Thanh Tú 11/05
Chữ hiếu ngày nay – Câu chuyện nhân văn đáng ngẫm

Tiền cho vay được có thể sẽ giúp ai đó khấm khá lên, nhưng cũng có thể gây nên một thảm cảnh gia đình, nhất là trong thời buổi “chữ hiếu ngày nay” đang lắm điều cần bàn.

Hải An
Hải An 09/05
Lời khuyên của con rể - Câu chuyện nhân văn đáng ngẫm

Lời nói của con rể khiến tôi không hài lòng, hay nói đúng hơn là thất vọng. Tôi không thể bán nhà cửa để vào viện dưỡng lão ở được...

Người xưa dặn: Có 7 kiểu đàn bà phá nát phúc đức nhà chồng, dù đẹp như tiên cũng tránh lấy 

Theo quan niệm của người xưa thì những kiểu phụ nữ này sẽ tạo nghiệp, ảnh hưởng tới phúc đức gia đạo nhà chồng nên tránh.

Con riêng của chồng – Câu chuyện nhân văn cảm động

Tôi từng khuyên bạn thân bỏ chồng khi cô ấy phát hiện chồng có con riêng bên ngoài, nhưng đến khi chính mình rơi vào hoàn cảnh ấy tôi lại lưỡng lự không quyết định được.

Hải An
Hải An 06/05
Người xưa cảnh báo: Mang 3 thứ này vào nhà tài lộc tiêu tan

Có những vật tưởng như vô tri nhưng nếu mang vào nhà sẽ khiến tài lộc tiêu tan, gia đạo lục đục. Dưới đây là 3 thứ tuyệt đối tránh mang vào nhà.

Bố tôi và những chiếc răng – Câu chuyện nhân văn đáng ngẫm

Nhìn nụ cười của bố tôi hạnh phúc vô ngần. Đôi khi báo hiếu không cần đến những điều to tát. Chỉ cần cha mình nhai ngon một bữa cơm, cười rạng rỡ không ngại ngùng, là đủ thấy lòng ấm.

Hải An
Hải An 05/05
15 chữ khiến phụ huynh phải suy ngẫm: 'Chọn ngành cho con nhưng mình chưa từng hỏi con muốn gì'

15 chữ ngắn gọn nhưng tựa như một lời thức tỉnh để hàng triệu bậc phụ huynh cần ngẫm lại xem mình đã thật sự hiểu con chưa?

PC Right 1 GIF
Đề xuất