Khi người cha "không biết giao tiếp" dạy con trai trưởng thành qua những lá thư

Albert Cohen điềm đạm, ít nói, chỉ biết làm việc. Nhưng con trai ông lại khao khát sự cởi mở giữa hai người. Cậu bé đau lòng khi cha "không biết giao tiếp". Còn ông hứa sẽ làm một điều khác đi cho con mình...

Đỗ Thu Nga Theo dõi
Sống Đẹp
Nguồn: Internet

Albert Cohen là quản lý của một nhà máy nhựa, chịu trách nhiệm giám sát hàng trăm công nhân, và là cha của ba cậu con trai. Ông là một người trọng danh dự, luôn có trách nhiệm với lời nói của mình. Ông dễ mềm lòng và hào phóng. Nhưng ông lại không hoạt ngôn, kỹ năng giao tiếp kém...

Vậy Albert Cohen đã dạy con bằng cách nào? Ông dạy con trưởng thành thông qua những lá thư... Hãy cùng theo dõi nhé!

Kể từ lúc Jared tròn 7 tuổi, Joe Cohen bắt đầu viết thư cho con. Những lá thư khuyên nhủ, ca ngợi, động viên và đặt ra những câu hỏi. “Để biết mọi chuyện có diễn ra tốt đẹp không, tôi sẽ viết thư cho Jared".

Khi cậu bé đi trại hè, đạt được thành tựu, khi phải đối mặt với vấn đề, cha cậu đều đặt bút viết. Ông muốn gửi đến con mình những câu nói mà người cha như ông đã bỏ lỡ.

Ban đầu, việc giao tiếp chỉ là một chiều. Jared không hồi đáp lại khi cậu còn bé. “Nó giống như một nghi thức vậy,” nhận những lá thư cảm động từ trái tim, cậu chia sẻ trải nghiệm của mình. “Viết thư là cách cha kết nối với tôi ở một mức độ sâu sắc hơn".

Khi-nguoi-cha-khong-biet-giao-tiep-day-con-qua-thu-0
Albert Cohen và con trai

Nhưng khi cậu bé sáng tác một bài thơ và giành giải thưởng, cậu bắt đầu viết những câu chuyện ngắn. Sau đó, cậu hồi âm cho cha mình, và những lá thư trở thành những cuộc hội thoại giữa họ.

Jared trở thành một nhà văn và hai người đàn ông này cuối cùng cũng có một cuốn sách chung: tạm dịch là: “Cha nào, con nấy: Tác dụng bất ngờ của những lá thư cho con trai tôi”. 

“Thông qua những lá thư và câu chuyện, chúng tôi chứng kiến người đàn ông đó đã phải vật lộn thế nào để trở nên tốt hơn, để là một người cha dễ hiểu hơn. Chúng tôi thấy một cậu bé trưởng thành và trở thành một người đàn ông trẻ trung có trách nhiệm. Thông qua cuốn sách hấp dẫn này, chúng tôi thấy thế giới cần người cha biết bao. Những người cha tốt,” Alfred Guart, một phóng viên điều tra của tờ New York Post và là giáo sư về báo chí tại Đại học St. John chia sẻ. Guart và ông Cohen từng là bạn bè tại trường Cao đẳng Brooklyn và là đồng nghiệp tại tòa soạn của trường. 

Nhưng cả nhà đã trải qua thử thách khi Jared khoảng 12 tuổi. Cậu bé cảm thấy sự hiện diện của cha mình là điều hiển nhiên. Thời điểm đó, mẹ cậu là một giáo viên tiểu học của trường tư thục Upper West Side. Bà chứng kiến những đứa trẻ tự trao cho mình nhiều quyền, và không muốn Jared là một trong số đó. 

Vì vậy cha cậu bé đã viết rằng:

“Jared thân mến. Có vài điều mà cha thấy thích thú như là ngắm nhìn gương mặt con sáng bừng với nụ cười trên môi khi con choàng tay ôm lấy cha.” 

Ông cũng đề cập đến những ký ức vui vẻ khi nấu ăn cùng nhau, cùng lắng nghe Eminem trong xe ô tô, chơi cờ và lặn với ống thở.

“Tất cả những điều này, những kỷ niệm khác và khoảng thời gian chúng ta dành cho nhau là điều hạnh phúc nhất trên thế giới này. Cha rất vui rằng chúng ta thoải mái với nhau. Nhưng cha cảm thấy tổn thương khi thỉnh thoảng con không hợp tác với cha dù đã nghe cha giải thích hoặc khi con nói chuyện thiếu tôn trọng".

Trong thời khắc tồi tệ nhất, ông Cohen đã mất bình tĩnh và tát con trai mình bằng chiếc găng tay bóng chày tại công viên Seton ở Bronx. Ông viết một bức thư cho cậu như sau: 

“Sau tất cả, con rất ngạc nhiên và giận dữ. Cha cảm thấy buồn và đã suy nghĩ rất nghiêm túc.

Chúng ta đều phạm sai lầm và cha không kỳ vọng con phải trở nên hoàn hảo. Cha cũng không hoàn hảo. Tuy nhiên, con đã đủ chín chắn để hiểu tầm quan trọng của bức thư này. Những sai lầm là một phần của quá trình trưởng thành và chúng có thể là phương tiện giúp chúng ta trở nên khôn ngoan và tốt đẹp hơn.”

Họ mời gia sư về nhà và tham gia những buổi trị liệu gia đình. Jared  dần trưởng thành và cải thiện điểm số. 

Jared kết bạn, trở thành đội trưởng và cầu thủ danh giá của đội bóng; sau đó, cậu học đại học. Cậu lọt vào danh sách những sinh viên xuất sắc có điểm số cao nhất trong khoa, nhận được giải thưởng, đi du lịch nước ngoài, và mang một lòng biết ơn mà cha mẹ cậu mong đợi. Cậu tốt nghiệp. Hiện tại cậu là một D.J. bán thời gian và làm toàn thời gian cho hãng truyền thông Flying Point ở New York. Cậu nói rằng đây là một nơi làm việc tuyệt vời. 

Khi cậu tiến bộ về cả học thuật và phát triển cá nhân, cha cậu cũng thay đổi đáng kể. Ở tuổi 45, ông quay lại trường học và thay đổi nghề nghiệp. Bây giờ ông là một biên tập viên, một nhà văn và một nhà tư vấn cá nhân.

Cả hai đã đi trên con đường với nhiều bước ngoặt và ngã rẽ, những thất bại và chiến thắng, những nỗi buồn và niềm vui. 

Năm 2011, vào sinh nhật thứ 21 của mình, Jared đã chia sẻ cảm xúc về những lá thư của cha mình. Cậu cảm ơn cha về những năm tháng luôn sát cánh bên cậu và viết rằng: “Trong một bức thư, chúng ta bàn luận về hành vi của con ở tuổi thanh thiếu niên, cái tuổi mà không thể nhìn thấy gì nhiều ngoài những mong muốn của bản thân mình, cha đã viết: ‘Lời nói có thể lấp đầy không trung, chỉ có hành động mới làm trái tim cha đủ đầy.’”

Khi lớn lên, cậu phải thừa nhận cách giáo dục của cha có ý nghĩa thế nào với mình:

“Điều quan trọng với con, Cha à, về câu trích dẫn này, không chỉ là cha nói cho con mà cha thực sự đã chỉ bảo và cho con thấy điều ấy.

Cha cũng viết, ‘Hãy tìm kiếm tình yêu ở người khác và niềm vui trong mỗi khoảnh khắc, rồi con sẽ luôn cảm thấy tự do.’

Con muốn cảm ơn cha về trí tuệ mà cha đã khắc sâu trong con qua những lá thư; ngay cả khi con không biết và không nhận thức được điều đó. Những điều này sẽ mang lại niềm vui và sự minh triết khi con trưởng thành, cha đã cho con hiểu rằng nuôi dưỡng khả năng bộc lộ cảm xúc và suy nghĩ của bản thân là con đường dẫn đến những điều ý nghĩa… 

Chúc mừng 21 năm cha được làm Bố".

Xem thêm: Vì sao người xưa dạy con tích đức, người thời nay lại dạy con tiêu tiền?

Bình luận
Mới nhất
Vui lòng để bình luận.

Đọc thêm

"Phúc bất trùng lai, họa vô đơn chí" - họa dễ đến hơn phúc. Bởi vậy, lầm người thì nên cẩn trọng, tính toán, tránh rước họa vào thân.

Tiền nhân gửi hậu thế: 'Phúc bất trùng lai, họa vô đơn chí'
0 Bình luận

Cổ nhân có câu rằng: “Dưỡng bất giáo, phụ chi quá”, ý rằng nuôi mà không dạy là lỗi của cha, chính là nói về sự quan trọng của giáo dục gia đình. Bởi cha mẹ chính là những người thầy đầu tiên của con cái.

Cô nhân dạy: Cha mẹ nuôi con trở thành 'người hiền đức' ấy mới là thành tựu lớn nhất đời
0 Bình luận

Lướt qua tên câu chuyện này, bạn đừng vội cười nhạo vị vua, bởi đằng sau đó là cả một bài học lớn mà ai cũng nên biết.

'Vua giết trâu bò lấy da trải đường vì thương dân' - Câu chuyện ẩn chứa bài học ý nghĩa
0 Bình luận

PC Right 1 GIF

Bài mới

Con gà mái – Câu chuyện nhân văn đáng ngẫm

Câu chuyện về con gà mái đã dạy chúng ta một điều rằng, những giọt nước mắt rơi trong đám tang không phải là nước mắt đau thương, mà là nước mắt của sự hối tiếc và ăn năn

Hải An
Hải An 18 giờ trước
Lấy chồng muộn – Câu chuyện nhân văn đáng ngẫm

Mặc cho mọi người ngọt nhạt rằng chị lớn tuổi rồi lấy chồng cũng chẳng ích gì, nếu muốn thì kiếm đứa con là đủ, nhưng chị vẫn quyết tâm lấy chồng vì muốn tìm nơi nương tựa cuối đời.

Hải An
Hải An 2 ngày trước
Phép màu có giá bao nhiêu? – Câu chuyện nhân văn cảm động

Thì ra, phép màu kỳ diệu ấy có giá một đô la mười một xu, cộng với niềm tin chân thành của một đứa trẻ và lòng tốt của người bác sĩ tử tế.

Đăng Dương
Đăng Dương 3 ngày trước
Món quà bất ngờ của mẹ tôi - Câu chuyện nhân văn đáng ngẫm

Ở cái tuổi xưa nay hiếm, mẹ tôi an nhàn hoàn toàn, cả thể chất lẫn tinh thần. Mẹ lạc quan, yêu đời và luôn là người truyền năng lượng tích cực cho con cháu.

Thanh Tú
Thanh Tú 4 ngày trước
Người xưa dặn: Bếp không có 3 thứ này gia đình giàu có, hút tài hút lộc

Trong phong thủy, bếp được xem là nơi “tụ tài, hút lộc”. Để vun đắp cho sự thịnh vượng của gia đình, gia chủ cần đặc biệt lưu ý tránh 3 điều tốt kỵ mà người xưa dặn dò.

Hải An
Hải An 6 ngày trước
Trông mong gì ở con trai – Câu chuyện nhân văn đáng ngẫm

Cha mẹ nuôi con không kể ngày kể tháng, vậy mà tôi chỉ mới vừa bị bệnh con trai liền đùn đẩy trách nhiệm cho em gái… tôi nghe mà chua xót vô cùng.

Thanh Tú
Thanh Tú 7 ngày trước
Người giúp việc – Câu chuyện nhân văn đáng ngẫm

Người ta gọi chị là “chị Oanh giúp việc”, nhưng cái tên giản dị ấy chưa bao giờ nói hết được về con người chị.

Thanh Tú
Thanh Tú 11/05
Chữ hiếu ngày nay – Câu chuyện nhân văn đáng ngẫm

Tiền cho vay được có thể sẽ giúp ai đó khấm khá lên, nhưng cũng có thể gây nên một thảm cảnh gia đình, nhất là trong thời buổi “chữ hiếu ngày nay” đang lắm điều cần bàn.

Hải An
Hải An 09/05
Lời khuyên của con rể - Câu chuyện nhân văn đáng ngẫm

Lời nói của con rể khiến tôi không hài lòng, hay nói đúng hơn là thất vọng. Tôi không thể bán nhà cửa để vào viện dưỡng lão ở được...

Người xưa dặn: Có 7 kiểu đàn bà phá nát phúc đức nhà chồng, dù đẹp như tiên cũng tránh lấy 

Theo quan niệm của người xưa thì những kiểu phụ nữ này sẽ tạo nghiệp, ảnh hưởng tới phúc đức gia đạo nhà chồng nên tránh.

Con riêng của chồng – Câu chuyện nhân văn cảm động

Tôi từng khuyên bạn thân bỏ chồng khi cô ấy phát hiện chồng có con riêng bên ngoài, nhưng đến khi chính mình rơi vào hoàn cảnh ấy tôi lại lưỡng lự không quyết định được.

Hải An
Hải An 06/05
Người xưa cảnh báo: Mang 3 thứ này vào nhà tài lộc tiêu tan

Có những vật tưởng như vô tri nhưng nếu mang vào nhà sẽ khiến tài lộc tiêu tan, gia đạo lục đục. Dưới đây là 3 thứ tuyệt đối tránh mang vào nhà.

Bố tôi và những chiếc răng – Câu chuyện nhân văn đáng ngẫm

Nhìn nụ cười của bố tôi hạnh phúc vô ngần. Đôi khi báo hiếu không cần đến những điều to tát. Chỉ cần cha mình nhai ngon một bữa cơm, cười rạng rỡ không ngại ngùng, là đủ thấy lòng ấm.

Hải An
Hải An 05/05
15 chữ khiến phụ huynh phải suy ngẫm: 'Chọn ngành cho con nhưng mình chưa từng hỏi con muốn gì'

15 chữ ngắn gọn nhưng tựa như một lời thức tỉnh để hàng triệu bậc phụ huynh cần ngẫm lại xem mình đã thật sự hiểu con chưa?

Vì sao người xưa nói 'móng nhà vững chắc, 3 đời thịnh vượng'?

Ở đời, chúng ta sử dụng rất nhiều thứ - có thứ hỏng thì có thể thay được nhưng có những thứ nếu chọn sai thì rất khó sữa chữa, nhất là nhà cửa.

Khi nào có thời gian – Câu chuyện nhân văn đáng ngẫm

Chỉ đến khi ngồi suốt đêm bên giường bệnh tôi mới nhận ra cái gọi là “khi nào có thời gian” chính là lời hứa suông lớn nhất đời người.

Hải An
Hải An 04/05
PC Right 1 GIF
Đề xuất