Điếu thuốc của ba tôi – Xúc động câu chuyện nhân văn

“Điếu thuốc của ba tôi” là câu chuyện nhân văn sâu sắc, ở cái tuổi gần đất xa trời người ta đâu cần gì ngoài hơi ấm gia đình và một chút “thú vui” đâu nhỉ!

Diệu Nguyễn Theo dõi
Sống Đẹp
Nguồn: Internet

Câu chuyện “Điếu thuốc của ba tôi”

Mấy em tôi gọi điện qua méc, giọng bực bội: “Chị nói với ba, ổng bệnh vậy mà cứ lén hút thuốc hoài”.

Ba tôi đã trên 90, đang bị ung thư gan. Ai cũng nói ung thư gan sẽ đi rất nhanh, nên ba tôi cũng đã chuẩn bị tinh thần. Mẹ tôi và chị em tôi cũng đã chuẩn bị tinh thần cả rồi nhưng ba vẫn kiên cường trụ được hơn 3 năm, dù lâu lâu vẫn phải vào bệnh viện cấp cứu. Bản thân tôi đã hơn 3 lần bay về để tiễn biệt ba.

Tụi nó méc tôi vì nghĩ rằng tôi là chị lớn, lại là người cung cấp tài chánh cho ông cụ mấy chục năm nay. Chúng tin là tôi có uy tín với ông nhất.

Tôi hỏi lại: “Lén hút là sao?”

Tụi nó nói: “Thì tụi em không cho ba hút thuốc sợ ông ho mà ông cứ lén hút hoài. Đã vậy mà còn có đồng lõa, bả còn canh tụi em cho ổng hút nữa”.

Tôi bật cười, mẹ tôi luôn có lối suy nghĩ và hành xử không giống ai bao giờ. Tôi khoái mẹ chỗ đó, tôi hỏi: “Ba hút thuốc gì?”

Tụi em nói: “Ổng khoái nhất là Marlboro á. Ổng cứ nói thuốc này nhẹ hều, hút chút có sao”.

Tôi gọi điện về cho mẹ, vừa cười vừa hỏi: “Bộ ẹm canh tụi nó cho ba hút thuốc hả?”

Nghe tiếng cười đồng lõa của tôi, bà mạnh dạn nói: “Ờ, thì tao hỏi bây ổng đã chín mươi rồi, nếu ổng không bệnh thì cũng không biết ổng đi ngày nào. Gần chết tới nơi rồi còn bày đặt kiêng cữ làm gì. Còn sống ngày nào cứ để cho ổng sướng ngày đó đi”.

Dieu-thuoc-cua-ba-toi-xuc-dong-cau-chuyen-nhan-van-3

Tôi về thăm ba sau lần nói chuyện với mẹ. Quà cho ông là hai cây thuốc lá mua ở phi trường. Mẹ tôi thấy vậy vội đem thuốc vô phòng giấu. Ba tôi nhìn thấy hai cây thuốc lá thì cười rạng rỡ cứ như tôi ngày còn bé được ông mua cho chiếc xe đạp mini đi học.

Sướng nhất với ông là tôi để ông hút thoải mái, không cần phải giấu diếm. Mà tôi đã không cự nự thì đố đứa nào dám nói. Từ hôm đó, điếu thuốc của ba tôi công chẳng cần phải dụi ngang khi có đứa con nào bất chợt xuất hiện. Mấy em biết được chị cho ba hút thuốc, chúng nó bất mãn ra mặt. Có đứa còn dám nghĩ tôi mong ông cụ đi sớm để khỏi phải nuôi.

Rồi có lần ông khỏe, đòi đi tắm biển. Ông nói muốn nghe tiếng sóng biển ầm ì, mùi biển tanh tanh vị cá, mằn mặn trong gió. Lần đó, tôi mướn một căn nhà sát biển. Sáng sớm khi con cái còn say giấc, ông cụ cởi trần ra biển bơi.

Thấy vậy, mấy đứa la ầm lên: “Ba ra biển bơi sớm vậy, rủi có gì rồi ai hay?”

Ba tôi nói: “Có gì thì vớt xác ba lên chôn, có gì đâu mà ầm ĩ”.

Mẹ tôi bênh: “Ổng đang bơi, đang sướng mà “đi luôn” là sướng tới chết rồi còn gì. Có chi đâu mà ồn ào!”.

Cứ đụng tới cánh hàng xử hơi trái khoáy của ba tôi là nhà tôi chia hai phe. Tôi với mẹ cùng một mẹ cùng một phe, mấy đứa con ít chăm sóc trực tiếp hay nuôi dưỡng lại cùng một phe.

Mẹ tôi nói: “Mấy đứa không thức đem thức hôm chăm ông già, không nặng gánh cơm áo gạo tiền thuốc men thì tụi nó phải la to để thể hiện sự quan tâm, thể hiện cái lòng hiếu thảo. Nói đại một câu cho sướng miệng lại được tiếng quan tâm tới mẹ cha thì ngại gì không nói. Tao bảo thì ổng cứ nói kệ tụi nó, thích làm gì thì cứ làm, muốn ăn mặn ăn ngọt thế nào thì cứ ăn, không cần kiêng cữ gì cả”.

Dieu-thuoc-cua-ba-toi-xuc-dong-cau-chuyen-nhan-van-1

Nhưng tôi biết, ông nói vậy nhưng lại sợ đứa này la, đứa kia nói. Phải nói là cha mẹ già lại thích sợ con hơn ngày xưa con sợ cha mẹ. Khi bị con rầy la, cái miệng các cụ thì than chứ cái bụng cũng thấy sướng sướng. Nó la vẫn còn hơn là nó không thèm ngó ngàng, đụng tới. Ông cứ kể thẳng Khanh nó không cho đi chụp hình, muốn đi là phải trốn đi. Con Lan không cho ăn nhiều mỡ sợ khó tiêu, con Liên bắt phải vận động sự cứng khớp,…”

Ba tôi hút thuốc nên ho nhiều hơn. Mấy em tôi thấy vậy nhờ bác sĩ khuyên can ông nhưng bác sĩ nói: “Hút nhiều là ho nhiều cụ nhá!”

Ông trả lời: “Ho cũng khổ mà nhịn cũng khổ bác sĩ ơi. Ho thì khổ lúc ho thôi, nhịn thì khổ suốt ngày đó bác sĩ à!”.

Bác sĩ cười, chịu!

Rồi một ngày ba tôi đi nhẹ nhàng không phải vì ung thư, cũng không phải vì điếu thuốc của ba mà là do chết đuối dưới nước. Ông đi vì ông đã như một cây đèn cạn dầu nên thôi không cháy nữa. Vậy thôi!

Trên bàn thờ ông lúc nào cũng có một cây Marlboro. Mấy đứa con hay cấm ông hút thuốc giờ cũng hay đến đốt một điếu cắm lên bàn thờ cho ông. Mẹ tôi nhìn mà không nói gì…

Xem thêm: Sự im lặng là quyền năng của kẻ thông minh – Câu chuyện nhân văn sâu sắc

Bình luận
Mới nhất
Vui lòng để bình luận.

Đọc thêm

Muốn thoát ra ngoài chú chim nhỏ ra sức lao qua ô cửa sổ nhỏ, thế nhưng nó đã mắc lừa đau đớn, đến khi bị thương vẫn không nhận ra…

“Chú chim nhỏ và 2 ô cửa sổ” – Câu chuyện ngắn cảnh tỉnh nhiều người
0 Bình luận

Sự im lặng không có nghĩa là hèn nhát mà đó là biểu hiện của người khôn ngoan, họ không cần tìm kiếm sự hơn thua trong lời nói để chứng minh bản lĩnh của mình.

Sự im lặng là quyền năng của kẻ thông minh – Câu chuyện nhân văn sâu sắc
0 Bình luận

“Góc khuất của buổi họp lớp” là câu chuyện chân thực, khiến nhiều người phải ngẫm nghĩ về ý nghĩa thật sự của một buổi họp lớp. Là nơi để sẻ chia, gắn kết hay để khoe khoang sự giàu có?

Góc khuất của buổi họp lớp – Câu chuyện sâu sắc khiến ta phải suy ngẫm
0 Bình luận

Tin liên quan

John D. Rockefeller từng là tỷ phú giàu nhất nước Mỹ, vô cùng nổi tiếng với những bài học và kinh nghiệm làm giàu đắt giá.

Bài học làm giàu từ câu chuyện 3 miếng dưa hấu của tỷ phú John D. Rockefeller
0 Bình luận

“Bố tôi lấy vợ ở tuổi 80” là câu chuyện ngắn nhân văn sâu sắc, khi cha mẹ già, đừng cố đẩy trách nhiệm cho người khác kẻo có ngày ân hận.

Bố tôi lấy vợ ở tuổi 80 – Câu chuyện sâu sắc đáng suy ngẫm
0 Bình luận

“Tấm vé vào đời” là câu chuyện nhân văn sâu sắc, đáng suy ngẫm về chữ “tâm” ở đời. Người biết cho đi rồi sẽ nhận lại về những hồi báo xứng đáng!

Tấm vé vào đời – Câu chuyện sâu sắc về cái tâm của một con người
0 Bình luận

PC Right 1 GIF

Bài mới

Chị dâu tôi – Câu chuyện nhân văn đáng ngẫm

Có lẽ ông trời cho 2 con người kém may mắn được gặp nhau và mang đến tiếng cười, sự ấm áp cho nhau, hay nói đúng hơn, chị dâu chính là “Thiên sứ” thắp sáng cho cuộc đời tăm tối của anh trai.

Hải An
Hải An 15 giờ trước
Cổ nhân dạy rằng: 'Người nuôi dưỡng cây, cây giúp người thịnh vượng', ý nghĩa của câu nói này là gì?

Cổ nhân răn dạy: “Người nuôi dưỡng cây, cây giúp người thịnh vượng” không chỉ là lời nhắc về mối quan hệ giữa con người và thiên nhiên, mà còn là chân lý về sự bền vững, sự trao đi và nhận lại trong cuộc đời.

Hải An
Hải An 2 ngày trước
Mẹ ruột mẹ kế dọn về sống chung - Câu chuyện nhân văn đáng ngẫm

Tôi từng nghĩ mẹ ruột và mẹ kế là kẻ thù không đội trời chung, nào ngờ giờ lại họ lại đòi dọn về sống chung với nhau. Người ta mẹ chồng nàng dâu còn chưa chắc ở chung được với nhau huống hồ gì là mẹ chồng, mẹ kế. Tôi càng nghĩ càng thấy đau đầu.

Hải An
Hải An 3 ngày trước
Cổ nhân nói: “Vô dụng chỉ là hữu dụng đặt sai chỗ”, càng ngẫm càng thấy thấm!

Mượn chuyện cây cối, cổ nhân truyền dạy cho hậu thế đạo lý ngàn đời về “hữu dụng” và “vô dụng”, đó là vật vô dụng nếu được đặt đúng chỗ thì cũng thành có ích.

Đăng Dương
Đăng Dương 4 ngày trước
Gửi con về quê – Câu chuyện đáng suy ngẫm

Mới gửi con về quê cho mẹ chồng trông được mấy ngày con dâu đã mặt hầm hầm bế thẳng cháu nội lên thành phố vì cho rằng bà không thương cháu khi chăm cháu theo kiểu "nhà quê".

Hải An
Hải An 5 ngày trước
Người xưa dặn “Vay gạo không vay củi, mượn áo không mượn giày”, càng ngẫm càng thấm!

Người xưa dặn “Vay gạo không vay củi, mượn áo không mượn giày”, nghe qua tưởng đơn giản, nhưng nếu hiểu trọn ý, ta sẽ thấy đây là lời dặn dò thấm đẫm sự từng trải và tinh tế của cha ông về đạo lý sống, phép cư xử và cách giữ gìn tình người trong đời sống thường ngày.

Hải An
Hải An 6 ngày trước
Tình yêu đích thực – Câu chuyện nhân văn đáng ngẫm

Mãi sau này cô mới hiểu, tình yêu không phải chỉ là những gì nói ra ngoài miệng, mà chính sự hy sinh thầm lặng mới là tình yêu đích thực trong đời!

Hải An
Hải An 7 ngày trước
Cổ nhân nói “đầu người giàu không có tóc, chân người nghèo không có lông”, nghĩa là gì?

Cổ nhân nói “đầu người giàu không có tóc, chân người nghèo không có lông” nghe qua thì có vẻ dí dỏm, nhưng đằng sau là sự chiêm nghiệm sâu sắc về đời sống của hai tầng lớp trong xã hội: người giàu và người nghèo.

Hải An
Hải An 26/06
Bát bún ân tình – Câu chuyện nhân văn đáng ngẫm

Nhìn ông cụ nằm co quắp trên chiếc giường gỗ, tay chân teo tóp. Tôi nghẹn lại, bát bún ân tình năm nào vẫn còn nóng trong ký ức, còn ông thì đang ngày một héo mòn theo những cơn đau.

Hải An
Hải An 25/06
Cổ nhân răn dạy: “Người dại ngoan cố, kẻ trí biết buông”, càng ngẫm càng thấm

Cổ nhân thường răn dạy con cháu: “Người dại ngoan cố, kẻ trí biết buông. Sống trên đời, ám ảnh là liều thuốc độc tai hại nhất.” Một câu nói ngắn, nhưng đủ để trở thành chiếc gương soi chiếu cả một đời người từ cách đối diện với thất bại, khổ đau, đến cách vượt qua những u uẩn trong tâm trí.

Hải An
Hải An 24/06
Nghỉ hưu đi du lịch là sai sao? – Câu chuyện đáng suy ngẫm

Tôi từng nghĩ về hưu sẽ là khoảng thời gian để tôi sống chậm, để bù đắp cho những tháng ngày thanh xuân đã hi sinh vì công việc. Nhưng hóa ra, về hưu lại là lúc tôi phải nghe lời con cái giảng dạy đạo lý làm cha, là lúc tôi bị ép giam trong 4 bức tường nhà để làm “ông nội tốt”, “người cha biết nghĩ”, “người già không ích kỷ”.

Hải An
Hải An 23/06
 Lời xin lỗi muộn màng từ mẹ chồng cũ – Câu chuyện đáng suy ngẫm

Hai năm sau ly hôn tôi chưa từng nghĩ mình sẽ gặp lại mẹ chồng cũ, lại càng không nghĩ tới bà sẽ chủ động đến nhà bố mẹ đẻ tôi để nói lời xin lỗi.

Hải An
Hải An 22/06
Người xưa răn dạy: Cái ngốc lớn nhất của con người là thích “ngồi lên đầu” người khác!

Người xưa răn dạy “Cái ngốc lớn nhất của con người là thích ‘ngồi lên đầu’ người khác” Đây không chỉ là một lời cảnh tỉnh, mà còn là chiếc gương phản chiếu sự ngộ nhận đầy sai lầm của nhiều người trong cách họ thể hiện bản thân giữa xã hội.

Hải An
Hải An 21/06
Cha tôi già rồi – Câu chuyện nhân văn đáng ngẫm

Cha tôi, một người đàn ông già cỗi, cứng đầu, cô độc, sống lẫn lộn giữa yêu thương và sợ hãi trong chiếc hộp kín của thời gian và ký ức. Nhìn cha trôi dần vào cõi mù sương, lòng tôi đau như cắn phải hạt sạn trong bát cơm nguội.

Hải An
Hải An 20/06
Người mẹ một mắt – Câu chuyện nhân văn đáng ngẫm

Suốt thời thơ ấu và cả khi lớn lên tôi chưa bao giờ thôi ghét mẹ. Lý do chính có lẽ vì bà chỉ có một con mắt. Bà là đầu đề khiến bạn bè trong lớp không ngừng chế giễu, trêu chọc tôi.

Hải An
Hải An 19/06
Người xưa nói “Dù đói đến mấy đừng ăn đồ cúng ở mộ”, vế sau lại càng thêm thấm thía

Người xưa có câu “Dù đói đến mấy đừng ăn đồ cúng ở mộ, dù mệt đến đâu cũng đừng ngồi lên trên đùi người khác”, đây không chỉ là lời dạy mang tính tâm linh mà còn là bài học về đạo đức, cách hành xử trong đời sống thường nhật.

PC Right 1 GIF
Đề xuất