Chân lý vĩnh hằng: "Nước đầy ắt sẽ tràn, trăng tròn rồi lại khuyết"

Có người hỏi rằng "làm sao mới có được cuộc đời viên mãn"? Một nhà thơ nói, rượu uống sảng khoái nhất khi chưa say, hoa đẹp nhất khi chưa nở bung. "Nước đầy ắt sẽ tràn, trăng tròn rồi lại khuyết", đây là chân lý vĩnh hằng.

Đỗ Thu Nga Theo dõi
Sống Đẹp
Nguồn: Internet

Đời người đâu đâu cũng đều sẽ có những tiếc nuối, sự nghiệp có thành có bại, tình cảm có được có mất, cuộc sống có khổ có vui, không có ai sống ở đời mà được như ý 100% cả.

Trong cuốn tiểu thuyết có tên Từ Tam Quan Mại Huyết Ký (Tạm dịch: “Nhật kí bán máu của Từ Tam Quan”) của tác giả người Trung Quốc Dư Hoa, cuộc đời nhân vật chính Từ Tam Quan trong sách đã trải qua vô cùng nhiều gian truân, chính máu của anh đã giúp anh trải qua hết kiếp nạn này tới kiếp nạn khác trong cuộc đời. Anh phiền não vì số phận tàn nhẫn, nhưng cũng cảm động vì nhân tình thế thái.

Khi còn trẻ, anh trải qua vô vàn khó khăn, nỗ lực cho đi mọi thứ để rồi trong những năm tuổi xế chiều, cuộc sống trở nên yên tĩnh và thú vị hơn.

Ở anh, ta ngẫm ra được rất nhiều chân lý cuộc đời, và 50/50 mà sống chính là cái thói đời đúng đắn nhất!

1. Hôn nhân: một nửa xuất phát từ tình yêu, một nửa tới từ sự trân trọng

Từ Tam Quan sinh ra trong thời đại nghèo khó, và máu lại là của hiếm của thời đại đó, người từng bán máu sẽ không chỉ lấy được người vợ đẹp mà còn có được số tiền bằng thu nhập nửa năm của người nông dân lúc bấy giờ.

Cứ như vậy, Từ Tam Quan cùng một người nữa đi bán máu, sau khi bán máu, anh được ăn một bữa ăn vô cùng đầy đủ dinh dưỡng: một đĩa gan lợn xào và hai lạng rượu vàng.

Với số tiền còn lại, anh lấy được cô vợ tên Từ Ngọc Lan, người được mệnh danh là Tây Thi lúc bấy giờ.

Mấy năm đầu khi kết hôn, Từ Tam Quan rất thương vợ, luôn cố gắng hết sức để làm thỏa mãn mưu cầu vật chất của phu nhân, thậm chí còn làm hết việc nhà mỗi khi vợ tới ngày đèn đỏ.

Từ Ngọc Lan được yêu thương béo trắng ra, chăm lo việc nhà đâu ra đấy, còn sinh cho Từ Tam Quan ba đứa nhỏ rất đáng yêu, cả nhà sống với nhau vô cùng vui vẻ và hạnh phúc.

Nhưng hôn nhân không hề lý tưởng như tình yêu, sống với nhau lâu rồi, mâu thuẫn cũng bắt đầu nảy sinh, những vấn đề bị xem nhẹ trước đó giờ trở nên rõ ràng hơn.

Rạn nứt tình cảm, bắt đầu từ những lời bàn tán bóng gió của hàng xóm.

Từ Ngọc Lan trước khi kết hôn có một người bạn trai cũ tên Hà Tiểu Dũng, người ngoài nói con đầu của hai người càng lớn càng giống Hà Tiểu Dũng.

Dưới sự chất vấn của Từ Tam Quan, Từ Ngọc Lan thừa nhận rằng trước đó mình cũng từng có tình cảm với Hà Tiểu Dũng.

Kể từ sau đó, Từ Tam Quan không chịu làm việc nhà, nằm trên ghế mây cả ngày, kêu vợ hầu hạ, và thậm chí còn nói bóng gió việc vợ không chung thủy.

Anh ta vừa dày vò vợ vừa không nỡ chia tay với vợ, hai người ghét bỏ nhau nhưng vẫn quyến luyến nhau.

Nạn đói kéo đến, mâu thuẫn giữa hai người tạm thời lắng xuống.

Từ Ngọc Lan dự kiến ​​rằng những ngày đói sẽ kéo dài trong nửa năm, cô thêm hai trụ gạo còn lại vào ngô rồi nấu thành cháo hai bữa một ngày. Chỉ vào ngày sinh nhật của chồng, cô mới cho thêm đường vào cháo.

Giữa giai đoạn khó khăn, chút ngọt ngào cũng có thể chữa lành vết thương tâm hồn, Từ Tam Quan không còn hận vợ không chung thủy, tình yêu với vợ lại được đánh thức.

Trong lúc khó khăn, nhiều người nhân cơ hội báo thù cá nhân, Từ Ngọc Lan cũng bị lôi đi dán biển “gái điếm” ngoài đường để trừng phạt, ba người con trai không muốn lại gần.

chan-ly-vinh-hang-nuoc-day-at-se-tran-trang-tron-roi-lai-khuyet-8

Nhưng Từ Tam Quan không sợ xấu hổ, đích thân đưa cơm, còn bí mật giấu rất nhiều thịt lợn kho ở dưới cho cô ăn.

Từ Ngọc Lan bị sưng chân, buổi tối về nhà, Từ Tam Quan đun nước nóng cho cô ngâm chân, sợ thức ăn bị nguội nên hâm lại cho vợ ăn.

Vào giai đoạn khó khăn nhất, có người hiểu, có người thương, dù cho vất vả, tủi thân tới đâu cũng sẽ vẫn có tự tin và động lực để sống tiếp. Từ Ngọc Lan cảm ơn chồng, nói: “Chỉ cần anh tốt với em, em sẽ không sợ gì cả.”

Giai đoạn ngọt ngào nhất của vợ chồng không phải là anh dựa dẫm vào em, em dựa dẫm vào anh, mà là lúc em/anh gặp khó khăn, anh/em chính là chỗ dựa của em/anh; khi anh mệt mỏi, phiền não, em có thể cùng anh gánh vác.

Hôn nhân hạnh phúc, không phải là không bao giờ cãi cọ, không bao giờ mâu thuẫn hay bất đồng quan điểm, mà là sự trân trọng lẫn nhau!

2. Cuộc sống, một nửa khói bếp, một nửa là thanh thản bình yên

Một tác giả từng nói: “Cuộc sống là một loại nhịp điệu, cần có sáng có râm, có trái có phải, có nắng có mưa, dư vị sẽ đọng lại trong khúc nhạc lên xuống này.”

Đúng vậy, cuộc sống luôn ngập tràn những thăng trầm, bi hỉ giao thoa, vui buồn lẫn lộn, có cuộc sống mưu sinh với mùi khói bếp, cũng có vần thơ và những nơi phương xa tự do, lãng mạn.

Một đĩa gan xào và 2 cốc rượu vàng là hy vọng của Từ Tam Quan với cuộc sống, trong những năm tháng vất vả ấy, đồ ăn thức uống không chỉ là động lực để sống tiếp, mà nó còn là phương thức tốt nhất để biểu đạt tình yêu.

Từ Tam Quan muốn lấy vợ đẹp, trước tiên phải dùng đồ ăn làm hài lòng dạ dày của Từ Ngọc Lan, rồi mới dùng chân tình để thắng trái tim của cô.

Những năm nạn đói, nhìn vợ con gầy gò vì thiếu ăn, Từ Tam Quan rất xót, hết lần này tới lần khác đi bán máu để đổi lại bữa cơm sung túc hơn một chút cho vợ con.

Từ Ngọc Lan bị người dân mắng giữa phố, cả cơ thể và trái tim đều chịu tổn thương, Từ Tam Quan dùng bát thịt kho tàu sưởi ấm trái tim vợ, dùng hành động thực tế để xua tan bóng tối trong cuộc sống của cô.

Thân phận của người con cả bị nghi ngờ, bị lạnh nhạt tới mức muốn bỏ nhà ra đi, Từ Tam Quan an ủi cậu con trai bằng bát mỳ đầy ú ụ.

Khi về già, con cái đã lập gia đình, lập nghiệp, Từ Tam Quan nhớ lại những vất vả suốt bao năm qua, nghĩ về bữa ăn bổ dưỡng mỗi lần đi bán máu.

Hắn lại vào bệnh viện, lại muốn đi bán máu, nhưng lại bị người trẻ tuổi hơn đuổi ra ngoài, nói rằng máu ông giờ chỉ có bán cho họa sĩ tranh sơn dầu, Từ Tam Quan thất vọng như một đứa trẻ, khóc lên nức nở.

Từ Ngọc Lan hiểu được nỗi khổ trong lòng chồng, cô đưa Từ Tam Quan vào một quán ăn, gọi một đĩa gan xào và hai bình rượu vàng, an ủi chồng: “Sau này không cần đi bán máu nữa, anh muốn ăn gì cũng có hết.”

Con người ta khi rơi vào trạng thái tuyệt vọng, đồ ăn có thể chữa lành vết thương, trong lúc khó khăn, tình yêu thương của gia đình, của bạn bè sẽ là nguồn động lực để họ tiếp tục sống.

Những trắc trở và thăng trầm mà Từ Tam Quan phải trải qua, mỗi một lần tuyệt vọng, bán máu chính là con đường duy nhất giúp hắn thoát ra khỏi sự bất lực với cuộc sống.

Một đĩa gan xào và chén rượu vàng ấm áp trở thành kí ức không thể xóa nhòa của Từ Tam Quan.

Hắn bỗng nhiên cảm thấy máu trên người sôi trào trở lại sau khi uống và ăn, nó khiến hắn tạm thời quên đi cái cay đắng của cuộc đời và những tổn thương vô hình do bán máu gây ra.

Chua cay mặn ngọt là hương vị của thức ăn, hỉ nộ ái ố là những cung bậc cảm xúc viết lên sự vô thường của cuộc đời.

Cuộc đời, một nửa là khói bếp, một nửa là thanh thản bình yên!

3. Tấm bạt trên cột buồm của tàu chỉ để mở một nửa, có thể tránh cho tàu bị lật và chòng chành

Dây cương của ngựa được thả lỏng một ít phía trước, hành trình sẽ ổn định và thuận lợi hơn.

Đời người cũng như vậy, bất kể là công việc hay cuộc sống, bất kể là trong chuyện tình cảm hay khởi nghiệp, đừng cứ một mực theo đuổi sự viên mãn, một nửa thích, một nửa ưu sầu, đó mới là cuộc đời hoàn chỉnh.

Con đường khởi nghiệp, có đỉnh cao cũng có vực thẳm, chỉ cần từng dụng tâm nỗ lực hết sức, thắng lợi không kiêu ngạo, thất bại không hối tiếc, thản nhiên đối mặt với thành bại của cuộc đời.

Con đường tình cảm, luôn tồn tại những yêu hận tình thù, học cách trân trọng và khoan dung, không vấn vương quá khứ, không phụ lòng hiện tại, thời gian rồi sẽ cho bạn đáp án.

Con đường đời, có đường bằng ắt có chỗ gập ghềnh, gặp trở ngại thì học cách vượt qua rồi tiến về phía trước, rất nhiều khi chỉ dựa vào một thân cô dũng cũng không đến được bến bờ bên kia, có lẽ ở một chỗ ngoặt nào đó, bạn sẽ lại nhìn thấy ánh sáng và hy vọng.

Xem thêm: Người xưa dặn: Đặt thùng gạo cứ "2 kín - 1 đầy", tài lộc đổ về ào ào

Bình luận
Mới nhất
Vui lòng để bình luận.

Đọc thêm

Gừng và củ sen là 2 thứ rất quan trọng với đàn ông và phụ nữ. Có thật như vậy không?

Người xưa dặn: Phụ nữ ba ngày không được thiếu củ sen, đàn ông ba ngày không được thiếu gừng
0 Bình luận

Cổ nhân cho rằng, sinh đôi là một việc không tốt cho gia đình. Vậy thực hư của chuyện sinh đôi này ra sao, cùng chúng tôi tìm hiểu dưới đây.

Vì sao người xưa nhất mực cho rằng, sinh đôi không tốt?
0 Bình luận

Nhiều gia đình thường đựng gạo trong thùng nhựa. Nhưng theo phong thủy, nhựa là Hỏa, gạo là thực vật dễ cháy. Hỏa thiêu đồng nghĩa với gia chủ tiêu hao tiền bạc, tiêu dùng tốn kém...

Vì sao người xưa dặn 'gạo trong thùng gốm giàu 3 họ, gạo đựng thùng nhựa khó 3 đời'?
0 Bình luận

PC Right 1 GIF

Bài mới

“Dưỡng hình không bằng dưỡng thần, điều thân không bằng điều tâm” – Bí quyết an nhiên từ trí tuệ cổ nhân

Cổ nhân từng dạy: “Dưỡng hình không bằng dưỡng thần, điều thân không bằng điều tâm”. Một câu nói tưởng chừng đơn giản, nhưng ẩn chứa đạo lý sâu xa về cách con người nuôi dưỡng thân – tâm – trí để đạt được sự an lạc trong đời. Bởi lẽ, thân thể khỏe mạnh chỉ là phần nổi của tảng băng, còn tinh thần và tâm thái mới là gốc rễ của hạnh phúc thật sự.

Hải An
Hải An 09/11
Cổ nhân dạy: “Nhìn thấy cái sai của người khác là Thanh, nhìn thấy cái sai của mình là Tỉnh”, vì sao?

Cổ nhân có câu: “Nhìn thấy cái sai của người khác là Thanh, nhìn thấy cái sai của mình là Tỉnh”. Một câu nói ngắn gọn mà bao hàm trí tuệ sâu xa.

Thanh Tú
Thanh Tú 19/10
Cổ nhân dạy rằng: “Đời người có 2 việc không thể chọn, 2 thứ không thể sợ và 2 điều không thể chờ', càng ngẫm càng thấm!

Câu nói của cổ nhân nghe qua tưởng chừng đơn giản, nhưng đó là đúc kết của một đời trải nghiệm, thấu hiểu nhân tình thế thái. Ai lĩnh ngộ được, người ấy sống an yên, tâm nhẹ tựa mây, không còn oán trách, sân si giữa dòng đời.

Hải An
Hải An 12/10
Khổng Tử nói: “Đừng bao giờ kết bạn với người không có gì tốt hơn mình”, càng ngẫm càng thấm!

Khổng Tử, bậc hiền triết vĩ đại của phương Đông, từng để lại một lời răn nổi tiếng: “Đừng bao giờ kết bạn với người không có gì tốt hơn mình.” Thoạt nghe, câu nói này dễ bị hiểu lầm là sự kiêu ngạo, tự cho mình cao hơn người khác. Nhưng nếu suy ngẫm kỹ, ta sẽ nhận ra đây là lời khuyên thấm thía về cách chọn bạn, giữ bạn và tự hoàn thiện bản thân trong dòng chảy nhân sinh.

Thanh Tú
Thanh Tú 05/10
“Biết thì nói là biết, không biết thì nói là không biết, đó mới là biết” – Bài học trí tuệ từ Khổng Tử

Khổng Tử nói: “Biết thì nói là biết, không biết thì nói là không biết, đó mới là biết”. Nghe qua, tưởng chừng chỉ là một lời khuyên về cách trả lời khi có ai hỏi. Nhưng nếu suy ngẫm kỹ, đây là triết lý sống vô cùng thực tế và minh triết, dạy con người cách đối diện với tri thức, với bản thân và với cuộc đời.

Hải An
Hải An 13/09
Trang Tử nói: “Kẻ hay ca tụng người khác trước mặt, thì cũng thường nói xấu sau lưng người ta”, càng ngẫm càng thấm!

Triết gia Trang Tử từng răn dạy: “Kẻ hay ca tụng người khác trước mặt, thì cũng thường nói xấu sau lưng người ta”. Câu nói tưởng như giản đơn nhưng ẩn chứa sự thấu hiểu sâu sắc về lòng người và cách ứng xử trong đời.

Hải An
Hải An 10/09
Cổ nhân răn dạy: “Người thông minh biết buông bỏ, kẻ khôn ngoan biết giả ngốc'

Cổ nhân răn dạy: “Người thông minh biết buông bỏ, kẻ khôn ngoan biết giả ngốc". Thực ra, trí tuệ lớn nhất đôi khi không nằm ở việc biết nhiều, mà ở chỗ không để tâm đến những điều nên bỏ qua.

Hải An
Hải An 30/08
Tổ tiên nói: “Đáng sợ nhất là ngày mùng 1 tháng 7 âm” vì sao lại thế?

Trong dân gian vẫn truyền tụng câu: “Tháng Bảy mưa ngâu, ai sầu nấy chịu – Mùng Một tháng Bảy, quỷ mở cổng trần”. Từ xưa, tháng 7 âm lịch luôn gắn liền với nỗi ám ảnh mơ hồ, được gọi là “Tháng Cô Hồn”. Câu nói ấy không chỉ phản ánh nỗi sợ hãi khó gọi thành tên mà còn thể hiện hệ thống niềm tin tâm linh đã ăn sâu trong văn hóa người Việt từ đời này sang đời khác.

Hải An
Hải An 23/08
Người xưa căn dặn: “Dù nghèo cũng chớ ăn lươn trông trăng”, vì sao?

Người xưa căn dặn: “Dù nghèo đến đâu cũng không nên ăn lươn trông trăng”, thoạt nghe ta dễ nghĩ đây chỉ là một kinh nghiệm ăn uống dân gian, nhưng kỳ thực, đó là lời nhắc nhở con cháu về cái gốc làm người, về phẩm giá và sự cẩn trọng trước những thứ dễ dàng mà nguy hiểm.

Hải An
Hải An 17/08
Người xưa nói: “Mưu sự không có chủ kiến ắt lâm vào cảnh khốn đốn, làm việc không có chuẩn bị tất xôi hỏng bỏng không”

Người xưa có câu: “Mưu sự không có chủ kiến ắt lâm vào cảnh khốn đốn, làm việc không có chuẩn bị tất xôi hỏng bỏng không”. Chỉ một lời răn nhưng là tinh hoa đúc kết từ bao đời, nhấn mạnh hai yếu tố cốt lõi của mọi thành công là chủ kiến và sự chuẩn bị.

Hải An
Hải An 27/07
“Xử đẹp” con riêng của chồng – Câu chuyện nhân văn đáng ngẫm

Ông nắm tay bà, những giọt nước mắt lăn dài trên gương mặt. Ông cám ơn bà nhiều lắm! Cảm ơn cách “xử đẹp” của bà suốt hơn 20 năm qua để gia đình được vẹn tròn, êm ấm.

Hải An
Hải An 26/07
Cổ nhân răn dạy: “Không thể nói chuyện biển cả với con ếch ngồi đáy giếng, chẳng thể bàn về băng tuyết với lũ côn trùng mùa hè”, càng ngẫm càng thấm!

Cổ nhân nói: “Không thể nói chuyện biển cả với con ếch ngồi đáy giếng, chẳng thể bàn về băng tuyết với lũ côn trùng mùa hè”. Chỉ một câu nói đơn giản nhưng ẩn sâu là lời cảnh tỉnh sâu sắc về nhận thức, tầm nhìn và giới hạn tư duy của con người.

Thanh Tú
Thanh Tú 25/07
Cụ Cự “góa con” – Câu chuyện nhân văn xúc động

Nhìn 5 người con của cụ Cự ai cũng giỏi giang, thành đạt, mọi người trong làng ai nấy đều ngưỡng mộ, nghĩ rằng kiểu gì tuổi già của cụ cũng được hưởng phúc.

Hải An
Hải An 24/07
Triết gia Trang Tử nói: “Bi ai lớn nhất của đời người là chết về tâm tưởng, còn cái chết về thể xác chỉ xếp sau”, càng ngẫm càng thấm!

Triết gia Trang Tử nói: “Bi ai lớn nhất của đời người là chết về tâm tưởng, còn cái chết về thể xác chỉ xếp sau". Đó không chỉ là một nhận định triết lý, mà còn là một hồi chuông tỉnh thức giữa cuộc sống hiện đại đang ngày một rối ren, hối hả và rệu rã từ bên trong.

'Con lớn mà không trông em cho bố mẹ' - Câu chuyện đáng suy ngẫm

"Con lớn mà không trông em cho bố mẹ", lời mẹ trách sau khi em tôi ra đi mãi mãi ở tuổi 11. Lời nói ấy như nhát dao xoáy vào tim, theo tôi suốt cả cuộc đời...

Hải An
Hải An 22/07
Người xưa căn dặn: Muốn biết một người có phúc hay không, chỉ cần nhìn “miệng” là biết.

Người xưa nói "Muốn biết một người có phúc hay không, chỉ cần nhìn “miệng” là biết". Nghe tưởng đơn giản, nhưng càng ngẫm càng thấy thâm sâu.

Thanh Tú
Thanh Tú 18/07
PC Right 1 GIF
Đề xuất