Câu chuyện "ve sầu - chim nhạn" và bài học: Đức hạnh khiêm nhường mới là đỉnh cao của tu dưỡng
Một vị hòa thượng nói rằng "tu là từ mẫn vật, khiêm tốn tự y, thiên ti tọa xứ, thuyết luật pháp ngữ, kiến quá mặc nhiên". Khiêm tốn, khiêm nhường chính là điểm tựa giúp ta đứng vững trên đỉnh cao danh vọng, được mọi người ủng hộ, kính trọng.

Câu chuyện "ve sầu - chim nhạn"
Thời xa xưa khi ve sầu còn chưa biết bay, một ngày nọ, nhìn thấy một con chim nhạn tự do bay lượn trên bầu trời rộng lớn, ve sầu vô cùng ngưỡng mộ.
Ve sầu mời chim nhạn về dạy mình cách bay. Chim nhạn đồng ý.
Nhưng học bay nào phải chuyện dễ dàng. Ve sầu sợ khổ lại nóng lòng muốn biết bay thật nhanh, hết chạy Đông lại chạy Tây, nhấp nhổm không nghiêm túc.

Chim nhạn vẫn bình tĩnh giảng giải kĩ càng cho ve sầu về cách bay, ve sầu nghe câu được câu không, chỉ luôn miệng đáp "Biết rồi! Biết rồi!"
Sau đó, chim nhạn để ve sầu bay thử, quả thực ve sầu đã cất cánh bay được. Ve sầu nghĩ bụng, hóa ra bay cũng chẳng khó như ta nghĩ!
Mùa thu đến, chim nhạn phải bay về phương Nam. Ve sầu rất muốn giương cánh bay cao đi theo chim nhạn, thế nhưng dù nó có cố vẫy cánh đến đâu cũng không thể bay cao như chim nhạn được.
Lúc đó, ve sầu nhìn chim nhạn liệng cánh bay lượn ở trên bầu trời bao la mới thấy hối hận bản thân quá tự mãn. Dù nó có cố gắng luyện tập đến đâu cũng đã muộn rồi.
Khiêm tốn là đỉnh cao của sự tu dưỡng bản thân
Trong cuộc sống này có không ít người giống như con ve sầu kia. Mới học được một giọt nữa mà đã nghĩ mình biết cả đại dương. Tự mãn khiến ánh mắt của chúng ta trở nên thiển cận, bằng lòng với hiện tại. Lười biếng khiến chúng ta mãi mãi giậm chân tại chỗ, vuột mất nhiều cơ hội quý.

Sống ở đời, muốn thành công hãy học cách khiêm tốn, khiêm nhường. Giống như nơi đất trũng thì nước tràn về. Người biết khiêm tốn sẽ có thể học được nhiều điều hay, tu dưỡng đức hạnh thanh cao, vẹn toàn bản thân, làm gương cho người khác học tập. Hơn nữa, người khiêm tốn luôn được mọi người xung quanh yêu mến.
Sự khiêm tốn chẳng phải ngày một ngày hai mà có được. Phải tu tâm dưỡng tính từ khi còn nhỏ, trong bất kể hoàn cảnh nào, giống như tích từng giọt nước nhỏ lâu ngày nhất định sẽ đầy chiếc lu to.
Khiêm tốn còn giúp nhận ra sai sót của bản thân để sửa đổi. Khiêm tốn giúp người ta đứng vững trên đỉnh cao danh vọng, được giúp đỡ, được kính trọng.
Để rèn tính khiêm tốn, hãy học cách im lặng; học cách lắng nghe và biết ơn; phải có lòng bao dung.
Đọc thêm
Cố nhạc sĩ Trịnh Công Sơn lúc sinh thời từng có câu cửa miệng "thôi kệ". Ai làm gì xấu, nói điều ác, làm mình buồn, ông đều tóm lại "thôi kệ, cuộc đời có bao lâu".
Khi sóng yên bể lặng, trời quang mây tạnh, ai ai cũng có thể trưng ra cái phong thái đĩnh đạc, có tu dưỡng. Nhưng khi làm vào hiểm cảnh thì người ta lại quên đi sự mẫu mực thường ngày.
Người đàn ông tên Masabumi Hosono bị chí trích là một kẻ ích kỷ, không có tự trọng, không cao thượng vì "lỡ" sống sót trong vụ chìm tàu Titanic.
Bài mới

Khổng Tử nói: “Biết thì nói là biết, không biết thì nói là không biết, đó mới là biết”. Nghe qua, tưởng chừng chỉ là một lời khuyên về cách trả lời khi có ai hỏi. Nhưng nếu suy ngẫm kỹ, đây là triết lý sống vô cùng thực tế và minh triết, dạy con người cách đối diện với tri thức, với bản thân và với cuộc đời.

Trong dân gian vẫn truyền tụng câu: “Tháng Bảy mưa ngâu, ai sầu nấy chịu – Mùng Một tháng Bảy, quỷ mở cổng trần”. Từ xưa, tháng 7 âm lịch luôn gắn liền với nỗi ám ảnh mơ hồ, được gọi là “Tháng Cô Hồn”. Câu nói ấy không chỉ phản ánh nỗi sợ hãi khó gọi thành tên mà còn thể hiện hệ thống niềm tin tâm linh đã ăn sâu trong văn hóa người Việt từ đời này sang đời khác.

Trong Đạo Đức Kinh, Lão Tử đã để lại một câu nói tưởng như nhẹ nhàng, nhưng chứa đựng cả một thế giới quan sâu xa và một cái nhìn thấu suốt về nhân tình thế thái: “Đạo của Trời lấy chỗ dư bù chỗ thiếu, đạo của Người lấy chỗ thiếu bù chỗ dư.” Càng đọc, càng ngẫm, càng thấy rõ nỗi buồn của người xưa khi chứng kiến sự chênh lệch giữa quy luật hài hòa của tự nhiên và cách hành xử đầy thiên lệch của con ngư