Cánh cửa không khóa – Câu chuyện nhân văn xúc động
Cô nhẹ nhàng gõ cửa, nhưng trong lòng bỗng có dự cảm xấu. Cô đẩy nhẹ, cánh cửa không khóa cứ thế mở ra: “Thật lạ, trước đây mẹ chẳng bao giờ quên khóa cửa”.

Trong một căn nhà nhỏ ở một làng quê hẻo lánh, có một người mẹ và cô con gái sống cùng nhau. Người mẹ sợ bị trộm cướp ghé thăm nên vì an toàn mỗi đêm trước khi ngủ bà đều khóa cửa bằng 3 ổ khóa to.
Cô con gái càng lớn càng chán ghét cuộc sống nông thôn nhàm chán, nó cứ như một bức tranh khung cảnh, quanh năm suốt tháng chẳng có gì thay đổi. Cô khao khát được lên thành phố, để ngắm nhìn thế giới nhộn nhịp, tuyệt đẹp mà cô tưởng tượng mỗi khi nghe đài phát thanh.
Thế là vào một buổi sáng, cô lẻn ra khỏi nhà khi mẹ đang ngủ. Cô bỏ lại mẹ để theo đuổi giấc mơ hão huyền của mình. Trước khi đi, cô để lại lời nhắn: “Mẹ ơi, mẹ hãy coi như không có đứa con gái này!”.
Nhưng thế giới này không đẹp như cô tưởng tượng.
Thời gian cứ thế trôi qua, 10 năm sau cô gái trưởng thành, lê tấm thân tàn tạ và một trái tim tan nát về quê tìm mẹ.

Khi cô về đến nhà đã là đêm muộn, đứng từ xa cô đã thấy ánh sáng yếu ớt từ căn nhà len qua khe cửa. Cô nhẹ nhàng gõ cửa, nhưng trong lòng bỗng có dự cảm xấu. Thế là cô đẩy nhẹ, cánh cửa không khóa cứ thể mở ra. Cô nghĩ thầm: “Thật lạ, trước đây mẹ không bao giờ quên khóa cửa”.
Cửa vừa mở, đập vào mắt cô là hình ảnh người mẹ với thân hình gầy gò cuộn tròn trên nền nhà lạnh lẽo. Mẹ cô đang ngủ thiếp đi, gương mặt khắc khổ nhíu chặt mày.
"Mẹ ... mẹ .. Mẹ ơi, con về rồi đây, con về với mẹ đây”.
Nghe thấy tiếng khóc của con gái, người mẹ mở mắt ra, không nói lời nào liền ôm lấy con. Sau khi khóc một hồi lâu trong vòng tay mẹ, cô con gái bỗng tò mò hỏi: "Mẹ ơi, sao hôm nay mẹ lại không khóa cửa, lỡ có người vào nhà thì sao ạ?"
Mẹ trầm tư, cất giọng buồn buồn: "Không phải chỉ mỗi hôm nay, từ ngày con đi mẹ sợ giữa đêm con đột ngột về lại không vào nhà được, nên 10 năm nay mẹ chưa từng khóa cửa".
10 năm nay, cánh cửa chưa bao giờ khóa, người mẹ tối nằm cũng nằm dưới sàn để ngóng chờ con gái trở về. Đêm đó, hai mẹ con khóa chặt cửa rồi ngủ thiếp đi trong vòng tay nhau.
Cánh cửa không khóa bởi vì tình yêu thương của mẹ!
Sưu tầm
Xem thêm: Một gia đình hạnh phúc – Câu chuyện nhân văn sâu sắc
Đọc thêm
Con không phải là đứa trẻ thông minh, nhưng con biết mẹ luôn ở bên cạnh cổ vũ con. Chính những lời động viên của mẹ đã tiếp thêm sức mạnh cho con!
Một gia đình hạnh phúc đâu cần gì nhiều, chỉ cần con cái kề bên, dâu hiền rể thảo là được rồi. Thế nhưng, ở đời mấy ai được vậy!
Tiểu hòa thượng nói: "Chân của sư phụ chỉ có thể duỗi không thể co, nhưng con thì có thể, nên con thu chân lại”. Ở đời người biết co duỗi đúng lúc mới là người thông minh.
Tin liên quan
Tuy cố tỷ phú Charlie Munger đã qua đời, nhưng những bài học đầu tư đắt giá ông để lại vẫn có thể giúp chúng ta làm giàu.
Thấy nhiều bạn bè khoe nhà ở tuổi 25, nữ nhân viên văn phòng này quyết định cắn răng vay mượn mua nhà và hối hận sau đó.
Sau nhiều năm viết về tài chính, nữ phóng viên Tanza Loudenback đã đúc kết được nhiều bài học đắt giá về tiền bạc mà ai cũng nên biết.
Bài mới

Trong dân gian vẫn truyền tụng câu: “Tháng Bảy mưa ngâu, ai sầu nấy chịu – Mùng Một tháng Bảy, quỷ mở cổng trần”. Từ xưa, tháng 7 âm lịch luôn gắn liền với nỗi ám ảnh mơ hồ, được gọi là “Tháng Cô Hồn”. Câu nói ấy không chỉ phản ánh nỗi sợ hãi khó gọi thành tên mà còn thể hiện hệ thống niềm tin tâm linh đã ăn sâu trong văn hóa người Việt từ đời này sang đời khác.

Trong Đạo Đức Kinh, Lão Tử đã để lại một câu nói tưởng như nhẹ nhàng, nhưng chứa đựng cả một thế giới quan sâu xa và một cái nhìn thấu suốt về nhân tình thế thái: “Đạo của Trời lấy chỗ dư bù chỗ thiếu, đạo của Người lấy chỗ thiếu bù chỗ dư.” Càng đọc, càng ngẫm, càng thấy rõ nỗi buồn của người xưa khi chứng kiến sự chênh lệch giữa quy luật hài hòa của tự nhiên và cách hành xử đầy thiên lệch của con ngư

Lão Tử nói: “Thượng thiện nhược thủy. Thủy thiện lợi vạn vật nhi bất tranh”. Người có lòng thiện cao nhất thì như nước. Nước khéo làm lợi cho muôn loài mà không tranh giành với ai. Một lời dạy giản dị, nhưng ẩn chứa minh triết sâu sắc về cách sống hài hòa với vạn vật, thuận theo tự nhiên, và giữ mình khiêm nhường mà vẫn vững mạnh.