Bố mẹ chồng dọn ra riêng – Câu chuyện nhân văn cảm động

Chúng tôi muốn bố mẹ chồng ở lại căn nhà khang trang, nơi ông bà đã gắn bó hơn nửa đời người, còn chúng tôi sẽ dọn sang căn nhà lâu nay vẫn cho thuê. Nhưng bố mẹ chồng tôi không chịu.

Diệu Nguyễn Theo dõi
Sống Đẹp
Nguồn: Internet

Nhà chồng tôi có 3 anh em trai, chồng tôi là em út. Khi tôi cưới, các anh chị đều ra ở riêng cả. Nên tôi nghĩ vợ chồng tôi sẽ sống cùng bố mẹ và cũng xác định trước tư tưởng như vậy.

Nhưng vài tháng sau ngày cưới, sau bữa cơm tối, bố mẹ gọi chúng tôi ra bàn ngồi uống trà, rồi chậm rãi nói: “Bố mẹ đã thống nhất với nhau rồi. Các con còn trẻ, cần có không gian riêng của mình. Sắp tới, nhà bên kia sửa xong bố mẹ sẽ dọn sang đó ở”.

Quyết định đột ngột của bố mẹ chồng khiến tôi vừa ngạc nhiên vừa lo lắng. Không biết thời gian quan vợ chồng tôi có làm gì khiến bố mẹ phật lòng không…

Chắc hiểu được tâm trạng lo lắng của tôi nên mẹ chồng nhẹ giọng giải thích: “Các con đừng nghĩ nhiều về việc này. Các con ai cũng hiếu thảo, ngoan ngoãn hết, có các con sống cùng bố mẹ rất vui. Thế nhưng bố mẹ già rồi, tính khí thay đổi, thói quen sinh hoạt cũng không còn được như trước nên việc sống cùng sẽ có những lúc bất tiện, không thoải mái cho cả hai bên”.

bo-me-chong-don-ra-rieng-cau-chuyen-nhan-van-cam-dong

Bố mẹ đã nói vậy rồi vợ chồng chúng tôi cũng không thể thay đổi được gì. Nhưng thay vì để bố mẹ chuyển sang nhà mới, chúng tôi muốn bố mẹ ở ngôi nhà này, nơi ông bà gắn bó cả nửa đời người. Nhưng bố mẹ chồng không chịu, bảo: “Các con ở đây cho tiện đi làm, với sau này cũng tiện cho con cái học hành. Hơn nữa, bố mẹ thích ở trong căn nhà nhỏ nhỏ, để đỡ phải dọn dẹp”.

Hai tháng sau, bố mẹ chồng tôi dọn ra riêng. Những ngày đầu tôi thấy hụt hẫng vô cùng. Từ những thói quen nhỏ hằng ngày như mỗi sáng thay vì dắt ra cổng rồi nổ máy đi luôn, thì nay tôi phải xuống khóa cổng nhà. Hay tối đi làm về, tôi chỉ việc vào bếp phụ mẹ dọn bà ăn, rồi ăn uống, nói chuyện vui vẻ thì nay phải tất bật bếp núc, ngôi nhà cũng thiếu tiếng nói cười.

Chỗ bố mẹ cách chỗ ở vợ chồng tôi không xa, nên mỗi tuần chúng tôi đều sang thăm ông bà. Vừa là để thăm bố mẹ, vừa xem ông bà thiếu thì thì mua thêm. Nhưng thường khi trở về, giỏ xe tôi bao giờ cũng đầy hơn, hôm thì sấu dầm, hôm thì lọ dưa muối, lọ muối mè,…

Bà không làm riêng cho gia đình tôi, mà cho mỗi nhà một hộp, các chị dâu tôi cũng thường xuyên đến mang quà về. Dần dà chúng tôi có thói quen chỉ cần muốn ăn món gì mà không tiện làm hay mua là gọi điện cho mẹ làm hộ. Mẹ chồng tôi chẳng bao giờ từ chối, lúc nào cũng vui vẻ bảo mẹ làm cho. Với người phụ nữ cả đời vì chồng vì con ấy, đến lúc bạc đầu bà vẫn thấy được phục vụ con cháu là niềm vui, là hạnh phúc đời mình.

Cũng như các chị dâu, dần dần tôi cũng ít để ý đến bố mẹ chồng hơn, phần vì công việc bận rộn, phần vì nghĩ ông bà vẫn mạnh khỏe, có thể tự chăm lo cho mình được. Thi thoảng, mẹ chồng tôi có ốm vặt, nhưng cũng chỉ vài hôm lại khỏi. Ông bà ăn uống, sinh hoạt rất lành mạnh, ngày nào cũng tập dưỡng sinh, ngủ nghỉ điều độ, đúng giờ nên con cái đều rất yên tâm về sức khỏe của bố mẹ. Thậm chí có lần, cả nhà tụ họp, bố chồng tôi còn phê bình mấy cậu trai bia bọt nhiều lại không chịu vận động, tập thể dục, bụng như cái trống khiến cả nhà cười òa lên.

Khi con gái đầu lòng của tôi hơn một tuổi, tôi phải chuyển công tác sang nơi làm mới. Do đặc thù công việc, nên tôi thường đi sớm, về muộn. Mẹ chồng thấy tôi vất vả nên thường xuyên chạy qua chạy lại đỡ đần. Để không phiền chồng tôi đưa đón, bà còn tự mua vé xe buýt tháng để đi. Một lần, trong lúc qua đường, không may bà bị chiếc xe máy ngược chiều tông ngã. Cú ngã khiến chân bà rạn xương, không đi lại được.

Sau lần ấy, việc nhà tôi rối tung cả lên, tôi cầu cứu mẹ tôi ở dưới quê lên phụ giúp. Mẹ tôi lớn tuổi, lại chưa quen việc nên gần như mọi thứ tôi phải chuẩn bị sẵn và dặn dò, ghi chú lại. Buổi trưa, vừa hết giờ làm, tôi lại tất bật chạy về cho con ăn rồi sấp ngửa đến công ty làm cho xong việc buổi chiều. Có hôm trên đường về nhà, tôi tranh thủ ghé thăm mẹ chồng, ngồi chưa nóng chỗ bà đã “đuổi khéo”: “Thôi, con về đi, về lo cho con bé Bông. Mẹ có bố lo rồi, không phải sang đây làm gì!”.

Cuối tuần, chồng ở nhà trông con, nên tôi tranh thủ dậy sớm sang thăm mẹ chồng. Cổng không khóa nên tôi cứ thế đi vào. Tôi gọi vài tiếng nhưng chẳng thấy tiếng bố mẹ đâu, tôi đoán ông bà ở trong phòng nên đi tới. Đứng trước cửa phòng tôi nhìn thấy bố chồng đang dìu mẹ chồng tôi tập đi: “Một… hai… ba, được rồi, bước thêm bước nữa nhé!”.

Giọng bố chồng tôi chậm rãi, ấm áp vô cùng. Hai vai gồng nhô cao, mẹ chồng tôi dồn sức bước, được một vài bước bà dừng lại nói: “Bước đến đầu mép giường là tạm nghỉ ông nhé, chiều tập tiếp. Tôi phải sớm đi lại bình thường để còn sang trông cái Bông hộ vợ chồng thằng út. Khổ thân mẹ nó, vừa đi làm vừa lo chăm con mặt mũi phờ phạc, hốc hác lắm”.

Bố chồng ôn tồn bảo: “Chiều tôi không đi chơi cờ nữa, ở nhà tập đi với bà. Mình già rồi giúp được gì cho con cháu thì giúp, nếu không cũng phải cố gắng luyện tập sống cho khỏe mạnh để chúng nó đỡ phải lo lắng, bận tâm về mình”.

Rồi ông đỡ bà ngồi xuống giường, nhẹ nhàng xoa lưng cho bà. Hai ông bà cứ rầm rì thủ thỉ đủ điều mà không hay biết cô con dâu nãy giờ vẫn đứng lặng ở cửa nhìn hai tấm lưng nhỏ thó, nước mắt cứ thế trào ra…

Sưu tầm

Xem thêm: Lời nói dối yêu thương – Câu chuyện nhân văn cảm động

Đọc thêm

Chị quyết định chia tay anh chỉ sau một lần về nhà anh ra mắt. Nhưng chị nghĩ, đó là quyết định chính xác nhất và chị tin vào quyết định của mình.

Quyết định chia tay – Câu chuyện nhân văn đáng ngẫm
0 Bình luận

Chị không nghĩ rằng, trong lúc chị nói dối anh thì anh cũng đang dối chị, những lời nói dối đầy yêu thương bởi anh chị là như vậy, luôn thấu hiểu và mong muốn đối phương được hạnh phúc.

Lời nói dối yêu thương – Câu chuyện nhân văn cảm động
0 Bình luận

Bây giờ tôi đã có thể tự mua cho mình riêng 1 cốc chè đỗ đen, nhưng chẳng thể nào ăn được món chè đỗ đen như ngày xưa nữa.

Chè đỗ đen – Câu chuyện nhân văn đáng ngẫm
0 Bình luận

Tin liên quan

"Nốt ruồi ở tay ăn vay cả đời" - liệu có phải người có nốt ruồi ở cổ tay tương lai sẽ luôn bần hàn khó khăn không? 

Cổ nhân nói: Nốt ruồi ở tay ăn vay cả đời
0 Bình luận

Những người có lòng tham thì lúc nào cũng thích lợi dụng người khác. Đối với họ, tình bạn chẳng là gì cả. Vì thế cổ nhân mới dặn phải tránh bằng mọi giá.

Cổ nhân dặn: 4 loại người phải 'giữ cửa', mời vào nhà y rằng gặp họa
0 Bình luận

Hi vọng những câu nói hàm chứa triết lý nhân sinh của các bậc cổ nhân sẽ hữu ích cho cuộc đời của các bạn.

Thụ ích vô tận với 10 câu nói đại trí huệ của cổ nhân
0 Bình luận


Bài mới

Cha dượng của tôi – Câu chuyện nhân văn cảm động

Chưa kịp hưởng hạnh phúc bên vợ và con gái đầu lòng, ba tôi được lệnh chuyển sinh hoạt nằm vùng ở nội đô Sài Gòn dưới vỏ bọc một thương gia. Từ đó ba má tôi người Nam kẻ Bắc, những lời nhắn nhủ cũng thưa dần…

Diệu Nguyễn
Diệu Nguyễn 13 giờ trước
Người xưa nói: Gương mặt có 3 nét cao là phúc tướng giàu có

Theo người xưa, ai sở hữu gương mặt có đủ 3 nét này sẽ là phúc tướng, cuộc đời giàu sang, phú quý. 

Đỗ Thu Nga
Đỗ Thu Nga 17 giờ trước
Mùi hương tử tế - Câu chuyện nhân văn đáng ngẫm

Thỉnh thoảng có người lại hỏi: “Ở đây thơm thế, là mùi gì vậy nhỉ?”. Tú lại mỉm cười bảo: “Là mùi hương của một người từng dạy tôi sống tử tế”.

Diệu Nguyễn
Diệu Nguyễn 2 ngày trước
Vì sao người xưa không thắp hương quả mít dù chúng rất ngon ngọt vàng đẹp?

Quả mít chín vàng thơm ngon là thực phẩm được ưa chuộng ở Việt Nam, nhưng người xưa lại kiêng kỵ không thắp hương bằng mít. Vì sao vậy?

Đỗ Thu Nga
Đỗ Thu Nga 2 ngày trước
Ngọn đèn trên sông – Câu chuyện nhân văn đáng ngẫm

Giữa ánh sáng leo lét của ngọn đèn dầu, ông ngỡ như thấy bóng bà Sáu ngồi bên bếp, mỉm cười bảo: “Ông ơi, khuya rồi, đi ngủ sớm ông ơi…”

Diệu Nguyễn
Diệu Nguyễn 3 ngày trước
Vì sao người xưa nói 'người hai má không thịt, tuyệt đối đừng qua lại'?

Người xưa khuyên nên tránh xa những người hai má không thịt bởi đó là tướng không tốt, cố kết giao chỉ thiệt thân.

Đỗ Thu Nga
Đỗ Thu Nga 3 ngày trước
Người xưa dặn: 4 thứ tuyệt đối không tích trữ trong nhà, càng giữ càng nghèo

Người xưa tin rằng, con cháu không nên tích trữ rác hay đồ ăn thừa trong nhà. Càng tích trữ nhiều thì càng không thể thay đổi cuộc sống được. 

Đỗ Thu Nga
Đỗ Thu Nga 4 ngày trước
Cổ nhân nói: Nghèo không động tam nghệ, giàu không gần tam nhân

Cổ nhân cho rằng nếu thế hệ sau hiểu đúng và vận dụng khéo léo lời dặn "nghèo không động tam nghệ, giàu không gần tam nhân" thì cuộc đời sẽ bình yên. 

Đỗ Thu Nga
Đỗ Thu Nga 5 ngày trước
Tri kỷ trong đời – Câu chuyện nhân văn đáng ngẫm

Thật may vì ngoài gia đình mình còn những đứa bạn tri kỷ, lúc thành công thì chúng nó cùng chung vui, lúc khó khăn thì bọn nó động viên, giúp đỡ.

Diệu Nguyễn
Diệu Nguyễn 6 ngày trước
Người xưa dặn: Đời người có 2 bữa không ăn, 3 nơi nên tránh

2 bữa không ăn là những bữa nào; 3 nơi nên tránh là những nơi nào? Hãy cùng giải mã ở bài viết dưới đây. 

Đỗ Thu Nga
Đỗ Thu Nga 6 ngày trước
Đi máy bay – Câu chuyện nhân văn đáng ngẫm

Qua câu chuyện trên máy bay chúng ta đều phải công nhận rằng, người thực sự có học là người biết giúp đỡ người khác chứ không tỏ ra khinh mạn họ để khẳng định đẳng cấp của mình.

Diệu Nguyễn
Diệu Nguyễn 7 ngày trước
Vì sao người xưa nói 'ngũ hoa vào cửa, tài lộc thất thoát, phức lành rời đi'?

Ngũ hoa là những loại hoa gì mà người xưa nói "ngũ hoa vào cửa, tài lộc thất thoát, phúc lành rời đi".

Đỗ Thu Nga
Đỗ Thu Nga 7 ngày trước
Ai sẽ nuôi mẹ – Câu chuyện nhân văn đáng ngẫm

“Ai sẽ nuôi mẹ khi già?”, câu hỏi đó cứ treo lơ lửng trong đầu. Ai cũng nghĩ mình sẽ làm được, nhưng không ngờ đây lại là lần cuối.

Người xưa nói: Cây đinh lăng trấn giữ của cải, người tuổi này trồng càng thêm giàu có

Những ai thuộc mệnh này trồng đinh lăng sẽ thêm phần sung túc giàu có, tiền vào như nước.

Cuốc xe cuối cùng – Câu chuyện nhân văn đáng ngẫm

Chàng sinh viên ấy chẳng ngờ được cuốc xe cuối cùng nhận ngày hôm đó lại giúp cho một người già tìm thấy con gái sau 10 năm thất lạc…

Đại kỵ phong thủy: 2 hướng đặt bàn thờ cực xấu khiến gia chủ hao tài, tán lộc

Người xưa thường xuyên con cháu đặc biệt chú ý đến hướng đặt bàn thờ để tránh hao tài tốn của. 

Đề xuất