Bát mì miễn phí – Câu chuyện nhân văn cảm động

Chỉ là một bát mì bình thường, nhưng đôi khi với khác đó lại bữa ăn thịnh soạn, giúp họ có thêm nghị lực để vươn lên. Trên đời này vẫn còn rất nhiều người tốt!

Diệu Nguyễn Theo dõi
Sống Đẹp
Nguồn: Internet

Một ngày nọ, tôi đến tiệm mì quen để ăn trưa. Phía bàn đối diện có hai mẹ con khiến tôi chú ý. Cậu con trai mới khoảng 8 tuổi, dáng vẻ béo lùn, làn da ngăm đen chắc nịch. Còn người mẹ trông dáng người khắc khổ, gầy gò và ốm yếu.

Hai mẹ con ngồi vào bàn, gọi một bát mì sợi.

“Mẹ ơi, mẹ ăn chưa?”, cậu bé hỏi.

“Mẹ ăn rồi, mì còn nóng con ăn cẩn thận nhé!”, người mẹ mỉm cười xoa đầu con trai.

Chỉ một thoáng, cậu bé ăn hết cả bát mì to. Người mẹ nhìn chăm chú vào bát mì của con, khẽ mím môi rồi nói: “Con trai, mẹ hơi khát nước”.

Cậu bé nghe vậy thì trả lời ngay: “Hay mẹ uống tạm nước mì của con nhé!”. Người mẹ gật đầu, cầm bát mì trên bàn lên húp sạch phần nước, trông bà như vừa mới thưởng thức một bữa ăn thịnh soạn, đắt tiền. Chỉ cần nhìn thoáng qua cũng có thể đoán được người mẹ đang rất đói.

Ăn xong, người mẹ gọi thanh toán tiền, ông chủ tiệm vội chạy ra và nói: “Cô ơi, cô chờ một lát nhé!”.

Sau đó chủ tiệm đi vào quầy bưng ra một bát mì còn nóng hổi, vui vẻ nói: “Hôm nay là ngày rút thăm trúng thưởng, hai mẹ con cô là khách hàng may mắn trong hôm nay, được miễn phí thêm một bát mì”.

Người mẹ rất bất ngờ, không ngừng cúi đầu cảm ơn và nhận bát mì từ tay chủ quán với nụ cười tươi rói trên môi.

Tôi vốn là khách quen của tiệm mì này. Cả quán chỉ có 5 chiếc bàn lớn, hơn nữa từ trước đến nay tôi chưa từng nghe có rút thăm trúng thưởng ở đây bao giờ.

bat-mi-mien-phi-cau-chuyen-nhan-van-cam-dong

Khoảng một tuần sau, tôi lại ghé đến tiệm mì ăn trưa. Trong lúc đang ăn tôi nghe giọng một đứa trẻ hỏi: “Bác chủ quán ơi, hôm nay có rút thăm may mắn nữa không ạ?”. Tôi ngước lên nhìn , đây chẳng phải là đứa trẻ hôm trước sao?

Ông chủ suy nghĩ một lát rồi trả lời: “Có, hôm nay vẫn có rút thăm trúng thưởng”.

“Cảm ơn ông, như vậy thật tốt quá. Mẹ cháu muốn uống một ngụm nước mì, nhưng cháu lại không có tiền ăn mì, vậy cháu có thể rút thăm trúng thưởng được không ạ?”, cậu bé nói.

Ông chủ tiệm mì đáp: “Cứ yên chí đi, cháu lại đây ngồi xuống chờ một tí nhé”.

Sau đó, ông chủ đến cạnh tôi, nói nhỏ: “Phiền anh đi theo tôi một chút nhé!”.

“Anh là khách quen của chúng tôi, có lẽ anh cũng hiểu… anh có thể giúp tôi giả làm một người trúng thưởng, sau đó đem phần mì ấy tặng lại cho cậu bé được không?”, ông chủ nói.

Tôi đã rất cảm động trước hành động của ông chủ tiệm mì nên nhận lời đồng ý. Thế là tôi quay lại bàn ăn của mình. Ông chủ tiệm bê một bát mì ra, nói to: “Hôm nay bàn số 4 đã may mắn trúng 1 bát mì”.

Cậu bé nghe xong ánh mắt lộ rõ vẻ thất vọng, định đứng dậy rời đi. Tôi thấy vậy thì gọi cậu bé tới, nói: “Chú vừa ăn xong một bát mì lớn, bát mì trúng thưởng này chú tặng cho cháu đấy. Bụng chú không chứa nổi 2 bát mì đâu!”.

Cậu bé nghe vậy gương mặt liền sáng bừng, vui vẻ nhận lấy, không ngớt nói lời cảm ơn.

“Mẹ của cháu hôm nay không tới cùng à?”, ông chủ hỏi.

“Dạ nay mẹ cháu bệnh, không thể ra khỏi giường được ạ”, cậu bé buồn buồn nói.

“Vậy trong nhà cháu không còn ai khác sao?”, ông chủ tiệm hỏi.

“Dạ không ạ, ông bà đều đã qua đời, còn ba thì bỏ đi lâu rồi chưa về…”

“Thế mẹ cháu có đi làm không?”

“Dạ trước thì có. Nhưng lâu nay thì không đi được nữa ạ. Mẹ mắc bệnh, rất dễ ngất xỉu… cháy lớn rồi, cháu sẽ gắng đi tìm việc để nuôi mẹ”, cậu bé không giấu nổi nỗi ưu thương.

“Vậy cháu định làm gì để kiếm tiền nuôi mẹ?”, ông chủ hỏi tiếp.

“Dạ thưa, lúc trời tối cháu bày hàng bán ở vỉa hè ạ!”, cậu bé trả lời.

Tôi cảm thấy xót xa vô cùng. Cậu bé ấy chỉ khoảng 7, 8 tuổi, đang là một đứa trẻ vậy mà sớm phải lo toan, gánh vác trọng trách gia đình. Khi bằng tuổi ấy, tôi vẫn chỉ ăn chơi, làm nũng cha mẹ.

Ông chủ tiệm nghe xong, ngẫm nghĩ một lát liền nói: “Hay thế này nhé, từ giờ cháy hãy qua đây giúp ta bưng bê, lau bàn ghế. Như vậy cả cháu và mẹ có thể dùng cơm miễn phí ở đây!”.

Nghe xong cậu bé vô cùng hạnh phúc, gật đầu ngay lập tức, miệng thì liên tục cảm ơn ông chủ.

Một khác khác, tôi có ý đi vòng qua khu bán hàng ở chợ đêm. Ở một góc vỉa hè, tôi nhìn thấy cậu bé hôm trước, khuôn mặt đỏ bừng, trán nhễ nhại mồ hôi đang ra sức chào hàng, phụ giúp mẹ bán kẹp tóc.

Từ hôm đó, tôi đã trở thành khách quen của cậu…

Xem thêm: Mẹ ơi! Mẹ có lạnh lắm không – Câu chuyện nhân văn xúc động

Bình luận
Mới nhất
Vui lòng để bình luận.

Đọc thêm

Họ hứa mỗi tuần sẽ viết cho nhau một lá thư xem như một lời hẹn ước để chúc phúc lẫn nhau. Nhưng tất cả chỉ còn lại dở dang và tiếc nuối...

 Lời hẹn ước tuổi 17 – Câu chuyện nhân văn cảm động
0 Bình luận

Đời này, kiếp này bà thương ông nhiều lắm… nhưng bà có lỗi với ông, đành hẹn ông ở một kiếp sau với một cuộc tình mới trọn vẹn hơn.

Lời cuối cho một cuộc tình – Câu chuyện nhân văn đáng ngẫm
0 Bình luận

Ông chạy như bay khỏi căn nhà gỗ mái đỏ, cay đắng thốt lên: “Ôi những hối hận muộn màng, cuộc đời có nhân quả mà!”.

Hối hận muộn màng – Câu chuyện nhân văn đáng ngẫm
0 Bình luận

Tin liên quan

''Nghèo gặp 3 người, thì mã đáo thành công'' - 3 người đó là ai? Câu nói này giờ còn đúng không?

Cổ nhân dặn: 'Nghèo gặp 3 người thì mã đáo thành công'
0 Bình luận

Khổ ải, ít giãi bày; sung sướng, ít tung hứng. Tu thân tích đức, hoàn thiện chính mình, trầm lặng an ổn mà sống mới là chí hướng cuộc đời.

Cổ nhân nói: 'Kẻ tầm thường thích cầu người, đại trí cầu chính mình'
0 Bình luận

Câu nói này không chỉ phản ánh quan niệm về tiền bạc và quan hệ gia đình mà còn là thước đo nhân cách con người.

Cổ nhân nói: 'Người thân không chia sẻ của cải, nếu chia sẻ của cải thì không có liên hệ với nhau'
0 Bình luận

PC Right 1 GIF

Bài mới

Cổ nhân nói “Ngôn nhi đương tri dã, mặc nhi đương diệc tri dã”, càng ngẫm nghĩ, càng thấm thía!

Trong kho tàng triết lý phương Đông, có những câu nói tưởng như ngắn gọn, nhẹ nhàng, nhưng ẩn chứa chiều sâu thâm trầm về nhân sinh. Một trong số đó là câu: “Ngôn nhi đương tri dã, mặc nhi đương diệc tri dã”. Tạm dịch là “Nói đúng lúc là trí, im lặng đúng lúc cũng là trí”.

Hải An
Hải An 15 giờ trước
Khóc tấm tức vì thương người nợ tiền – Câu chuyện nhân văn cảm động

Đã bao giờ được trả nợ mà bạn khóc tấm tức vì thương người nợ tiền mình chưa? Mình thì rồi, đó là câu chuyện xảy ra cách đây 2 năm... mỗi lần nhớ lại mình lại càng thấy thương.

Hải An
Hải An 2 ngày trước
Cổ nhân răn dạy “Người đi lưu danh, nhạn bay để tiếng”, càng ngẫm càng thấm!

Cổ nhân răn dạy “Người đi lưu danh, nhạn bay để tiếng” không chỉ là một lời nhắc nhở nhẹ nhàng, mà còn là một lời cảnh tỉnh sâu sắc về dấu ấn mà mỗi con người để lại trong cuộc đời.

Hải An
Hải An 3 ngày trước
Bài học cổ nhân: 3 kiểu người kẻ trí thường tránh xa, người dại lại muốn làm thân

Cổ nhân xưa có câu: “Kẻ trí chọn bạn như chọn cây để trú, người dại chọn bạn như nhặt củi giữa rừng  thấy gì cũng ôm vào, rồi có ngày bị đâm ngược trở lại”. Vậy nên, người khôn ngoan không chỉ học cách tiến tới, mà còn biết khi nào nên rút lui. Dưới đây là ba kiểu người mà bậc trí giả xưa nay luôn tìm cách tránh xa, trong khi kẻ dại lại dễ bị cuốn vào, chuốc lấy khổ đau.

Hải An
Hải An 6 ngày trước
Vào viện dưỡng lão – Câu chuyện nhân văn đáng ngẫm

Sau khi được xuất viện tôi và vợ suy tính suốt một thời gian dài rồi quyết định sẽ dọn đến sống tại một viện dưỡng lão trong thành phố để không phải làm phiền đến các con, lại nhận được sự chăm sóc tốt nhất.

Thanh Tú
Thanh Tú 7 ngày trước
Người xưa răn dạy: “Không mắc kẹt trong sự oán giận là đã đạt được một nửa hạnh phúc”, càng ngẫm càng thấm!

Người xưa nói: “Không mắc kẹt trong sự oán giận là đã đạt được một nửa hạnh phúc” không phải một lời sáo rỗng khuyên người ta “buông bỏ cho nhẹ lòng”, mà là một minh triết sâu sắc về bản chất của hạnh phúc: Hạnh phúc không chỉ đến từ những gì ta có, mà còn đến từ những gì ta không để tâm mình bị trói buộc.

Hải An
Hải An 04/07
Chị dâu tôi – Câu chuyện nhân văn đáng ngẫm

Có lẽ ông trời cho 2 con người kém may mắn được gặp nhau và mang đến tiếng cười, sự ấm áp cho nhau, hay nói đúng hơn, chị dâu chính là “Thiên sứ” thắp sáng cho cuộc đời tăm tối của anh trai.

Hải An
Hải An 03/07
Cổ nhân dạy rằng: 'Người nuôi dưỡng cây, cây giúp người thịnh vượng', ý nghĩa của câu nói này là gì?

Cổ nhân răn dạy: “Người nuôi dưỡng cây, cây giúp người thịnh vượng” không chỉ là lời nhắc về mối quan hệ giữa con người và thiên nhiên, mà còn là chân lý về sự bền vững, sự trao đi và nhận lại trong cuộc đời.

Hải An
Hải An 02/07
Mẹ ruột mẹ kế dọn về sống chung - Câu chuyện nhân văn đáng ngẫm

Tôi từng nghĩ mẹ ruột và mẹ kế là kẻ thù không đội trời chung, nào ngờ giờ lại họ lại đòi dọn về sống chung với nhau. Người ta mẹ chồng nàng dâu còn chưa chắc ở chung được với nhau huống hồ gì là mẹ chồng, mẹ kế. Tôi càng nghĩ càng thấy đau đầu.

Hải An
Hải An 01/07
Cổ nhân nói: “Vô dụng chỉ là hữu dụng đặt sai chỗ”, càng ngẫm càng thấy thấm!

Mượn chuyện cây cối, cổ nhân truyền dạy cho hậu thế đạo lý ngàn đời về “hữu dụng” và “vô dụng”, đó là vật vô dụng nếu được đặt đúng chỗ thì cũng thành có ích.

Gửi con về quê – Câu chuyện đáng suy ngẫm

Mới gửi con về quê cho mẹ chồng trông được mấy ngày con dâu đã mặt hầm hầm bế thẳng cháu nội lên thành phố vì cho rằng bà không thương cháu khi chăm cháu theo kiểu "nhà quê".

Hải An
Hải An 29/06
Người xưa dặn “Vay gạo không vay củi, mượn áo không mượn giày”, càng ngẫm càng thấm!

Người xưa dặn “Vay gạo không vay củi, mượn áo không mượn giày”, nghe qua tưởng đơn giản, nhưng nếu hiểu trọn ý, ta sẽ thấy đây là lời dặn dò thấm đẫm sự từng trải và tinh tế của cha ông về đạo lý sống, phép cư xử và cách giữ gìn tình người trong đời sống thường ngày.

Hải An
Hải An 28/06
Tình yêu đích thực – Câu chuyện nhân văn đáng ngẫm

Mãi sau này cô mới hiểu, tình yêu không phải chỉ là những gì nói ra ngoài miệng, mà chính sự hy sinh thầm lặng mới là tình yêu đích thực trong đời!

Hải An
Hải An 27/06
Cổ nhân nói “đầu người giàu không có tóc, chân người nghèo không có lông”, nghĩa là gì?

Cổ nhân nói “đầu người giàu không có tóc, chân người nghèo không có lông” nghe qua thì có vẻ dí dỏm, nhưng đằng sau là sự chiêm nghiệm sâu sắc về đời sống của hai tầng lớp trong xã hội: người giàu và người nghèo.

Hải An
Hải An 26/06
Bát bún ân tình – Câu chuyện nhân văn đáng ngẫm

Nhìn ông cụ nằm co quắp trên chiếc giường gỗ, tay chân teo tóp. Tôi nghẹn lại, bát bún ân tình năm nào vẫn còn nóng trong ký ức, còn ông thì đang ngày một héo mòn theo những cơn đau.

Hải An
Hải An 25/06
Cổ nhân răn dạy: “Người dại ngoan cố, kẻ trí biết buông”, càng ngẫm càng thấm

Cổ nhân thường răn dạy con cháu: “Người dại ngoan cố, kẻ trí biết buông. Sống trên đời, ám ảnh là liều thuốc độc tai hại nhất.” Một câu nói ngắn, nhưng đủ để trở thành chiếc gương soi chiếu cả một đời người từ cách đối diện với thất bại, khổ đau, đến cách vượt qua những u uẩn trong tâm trí.

Hải An
Hải An 24/06
PC Right 1 GIF
Đề xuất